Thứ Nữ Công Lược

Chương 161: Kinh biến (Trung)



Thái phu nhân khóc khiến cho hoàng hậu tim đập loạn nhịp.

Thái phu nhân khóc càng thương tâm:” Nương nương là mẫu thân, còn có thể lên tiếng khóc lớn. Nhưng làm phụ thân, dù có ngàn đau vạn đau cũng nói không nên lời. Nghĩ lại năm đó, đại nhi ta chết đi, lão Hầu Gia ba ngày đều không có ăn một ngụm cơm……”

Nàng lời còn chưa dứt, hoàng hậu nương nương đã che mặt khóc lớn.

Trong phòng mọi người cùng khóc lên.

Thái phu nhân nhịn không được đi đến trước giường:” Nương nương còn thỉnh nén bi thương!”

Hoàng hậu nương nương đột nhiên đứng dậy ôm lấy thái phu nhân:” Nương…… Ngũ Nhi hắn, hắn……”

Bên cạnh một cung nữ mặc tụ bối tử cổ tròn màu tím tay bồng, hồng quần đỏ thẫm thêu tiểu quỳ hoa kim theo phương pháp gãy thần sắc đại biến, Thập Nhất Nương lập tức ý thức được, hoàng hậu nương nương thất lễ.

Nàng tiến lên hai bước, nói khẽ với cung nữ kia nói:” Chỉ sợ hoàng hậu nương nương có chuyện phải nói với thái phu nhân”

Cung nữ sớm phản ứng lại, đối với cung nữ bên người, nội thị đưa ánh mắt, nghe Thập Nhất Nương nói. Bật người đến gần Thập Nhất Nương nói:” Phu nhân nói đúng.” Liếc mắt cùng Thập Nhất Nương nhìn nhau, rồi tạm lui ra ngoài.

Cung nữ thái giám hầu hạ trong điện động tác mau lẹ, lặng yên không một tiếng động thối lui, đứng xa xa ở trong viện. Cung nữ kia cẩn thận đem cửa điện đóng lại, cùng Thập Nhất Nương đi đến bậc thang, đối diện với Thập Nhất Nương rồi khom đầu gối hành lễ:” Nô tì Hoàng Hiền Anh, vấn an phu nhân.

Thập Nhất Nương vội hoàn lễ,” Hoàng cô cô đa lễ!” Ánh mắt lại liếc qua.

Bất quá hơn hai mươi tuổi, dáng người nhỏ xinh, tướng mạo đoan trang tú lệ, ánh mắt tuy thật cẩn thận, nhưng cũng có tự tin.

Xem bộ dáng, là nữ quan có thể diện của Khôn Trữ Cung. Thập Nhất Nương đưa hà bao đi qua:” Lần đầu gặp mặt, còn thỉnh hoàng cô cô nhận cho.”

Hoàng cô cô giật mình, mỉm cười, lấy qua, nói cám ơn, rồi cáo lỗi:” Nô tì còn phải đi hầu hạ hoàng hậu nương nương, sẽ không ở cùng phu nhân được.”

Thập Nhất Nương hơi nắm tay,” Hoàng cô cô xin cứ tự nhiên. Ta bên ngoài đợi chút là được.” Nói xong, đi đến phía tây có trồng toàn hải đường. Hoàng cô cô mỉm cười, đi thiên điện hầu. Thập Nhất Nương đứng một hồi, chợt nghe đến bên ngoài có tiếng ồn ào.

” Thần thiếp chính là nghĩ đến nhìn hoàng hậu nương nương thôi……”. Thanh âm nhu nhược, điềm đạm đáng yêu.

” Hoàng quý phi nương nương thỉnh thứ tội.” Lôi công công thanh âm không kiêu ngạo không siểm nịnh,” Hoàng hậu nương nương thương tâm quá độ, cần tĩnh dưỡng, đây là Hoàng Thượng phân phó, nô tì không dám kháng mệnh. Còn thỉnh hoàng quý phi nương nương ngày khác lại đến.”

Thanh âm mềm mại đau khổ khẩn cầu, Lôi công công nửa bước không rời, cuối cùng thanh âm vị hoàng quý phi nương nương làm kẻ khác thêm trìu mến này vẫn phải tiếc nuối rời đi.

Trong lòng Thập Nhất Nương khẽ động.

Trong cung nội thị đều là nhân vật mặt nhìn bốn hướng tai nghe tám phương, vị Lôi công công này dám đối kháng với hoàng quý phi, chắc chắn là có cột để dựa vào.

Đại đồng lập quốc trăm năm, đúng là thái bình thịnh thế ca múa ăn mừng. Nàng không tin tay Từ Lệnh Nghi dài như vậy, vậy sau lưng Lôi công công không phải Hoàng Thượng, thì chính là hoàng hậu……

Thập Nhất Nương nếu có chút đăm chiêu nhìn đông noãn các.

Hoàng quý phi đi không bao lâu, lại có Hiền phi, Tĩnh phi, Chương tiệp dư, Tống tiệp dư, Dương mỹ nhân, Dư mỹ nhân từng người hóa trang lên sân khấu, đều bị Lôi công công ngăn đón ở ngoài cửa.

Sắc trời dần dần tối, gió thổi lạnh buốt người. Có tiểu cung nữ cấp nàng lò sưởi tay:” Phu nhân xua hàn khí.”

Thập Nhất Nương mỉm cười hướng nàng nói cám ơn, thỏi bạc tám phân thưởng cho nàng hai cái, giả bộ tò mò hỏi,” Ta nghe nói Tống tiệp dư bộ dạng thập phần xinh đẹp, có phải không?”

Tiểu cung nữ kia gật đầu, thấp giọng nói:” Nàng cùng Dương mỹ nhân vốn là nhạc công trong cung.” Nói cách khác, xuất thân nhạc tỳ, dùng sắc hầu hạ người. Thập Nhất Nương mỉm cười. Dương thị thật đúng là tinh lực dồi dào a! Bất quá, loại thủ đoạn này rất thấp kém, cho người ta vừa thấy liền hiểu, cũng không trách Chu phu nhân không để ý tới.

Đang suy nghĩ, thì Hoàng cô cô nhẹ chân nhẹ tay vén rèm lầu chính hướng nàng gật đầu:” Hoàng hậu nương nương thỉnh phu nhân tiến vào.” Lại gọi mấy cung nữ,” Đi, mang nước ấm cho thái phu nhân rửa mặt!”

Thập Nhất Nương biết cảm xúc của hai người bên trong đều bình tĩnh xuống dưới, nên cùng hoàng cô cô tiến vào đông noãn văn.

Hoàng hậu nương nương dựa trên gối dựa, thái phu nhân ngồi ở ghế con bên giường, mắt mũi hai người, đều hồng hồng, còn cầm khăn lau khóe mắt.

Thập Nhất Nương tiến lên khom đầu gối hành phúc lễ cho hoàng hậu, rồi không tiếng động đứng sau thái phu nhân. Cung nữ mang nước ấm vào, hoàng cô cô mang theo năm, sáu cung nữ hầu hạ hoàng hậu nương nương rửa mặt, Thập Nhất Nương cùng một tiểu cung nữ trợ giúp hầu hạ thái phu nhân rửa mặt, không ai nói chuyện. Trong phòng yên tĩnh lặng lẽ, chỉ nghe thấy tiếng nước, tiếng vặn khăn.

Chỉ chốc lát, hoàng hậu nương nương cùng thái phu nhân đều thu thập chỉnh tề, thái phu nhân đứng dậy cáo từ,” Nương nương bảo trọng hơn, lão thân ngày mai lại đến xem ngài.”

Hoàng hậu nương nương nhìn mẫu thân, khóe mắt lại có nước mắt lóe ra:” Sắc trời đã tối muộn, thái phu nhân trên đường cẩn thận.

Hai người lại khôi phục sự khách khí cùng xa cánh của quân thần.

Thái phu nhân nói cám ơn, Thập Nhất Nương tiến lên giúp đỡ ra cửa điện.

Vừa quay ra thì đụng phải Lôi công công. Thấy thái phu nhân cùng Thập Nhất Nương nhìn hắn một mặt hành lễ, một mặt nói,” Hoàng Thượng cùng Tam hoàng tử đến đây!” Không đợi thái phu nhân nói chuyện, đã vội vàng tiến vào đại điện.

Thái phu nhân thở dài một hơi, mang theo Thập Nhất Nương ra khỏi Khôn Trữ Cung, ở cửa cung gặp Hoàng Thượng ngồi ấm kiệu tiền hô hậu ủng. Hai người vội trách qua bên đường.

Kiệu ngừng lại, Hoàng Thượng đi tới, cùng thái phu nhân chào hỏi:” Thái phu nhân.”

Thái phu nhân vội quỳ xuống, Thập Nhất Nương bất chấp dưới chân là tảng đá bị gió lạnh thổi qua, cũng quỳ xuống theo từng đầu gối liền cảm nhận được cái lạnh như băng.

” Thái phu nhân xin đứng dậy!” Hoàng Thượng thanh âm ôn hòa, có thiếu niên mặc bàn long đồ án màu vàng nhạt bước lại đây nâng thái phu nhân lên, đối với Thập Nhất Nương nói:” Vĩnh Bình Hầu phu nhân xin đứng dậy!”

“Lão thân đa tạ Tam hoàng tử.” Thái phu nhân hướng thiếu niên kia nói cám ơn, có chút run rẩy đứng lên.

Thập Nhất Nương nhìn thấy nói theo một tiếng” Đa tạ Tam hoàng tử”, sau đó đứng lên giúp đỡ thái phu nhân bên kia.

Được xưng là Tam hoàng tử có chút tò mò thiếu niên liền liếc mắt đánh giá Thập Nhất Nương một cái, Thập Nhất Nương cũng nhân cơ hội liếc mắt Tam hoàng tử một cái.

Bất quá chỉ mười một mười hai tuổi, làn da trắng nõn, một đôi mắt phượng giống Từ Lệnh Nghi như đúc.

Cháu trai giống cậu,

Không biết vì cái gì. Trong đầu Thập Nhất Nương đột nhiên toát ra một câu như vậy.

” Sắc trời đã tối muộn,” Hoàng Thượng phân phó người bên người,” Dùng ấm kiệu của trẫm tiễn thái phu nhân ra cung.

Thái phu nhân nghe xong vừa muốn quỳ xuống chối từ.

Hoàng Thượng đã nói,” Thái nhi, ngươi tiễn thái phu nhân ra cung!

Tam hoàng tử lập tức khom người đáp ”Vâng”

Hoàng Thượng nhanh chóng tiến Khôn Trữ Cung.

Tam hoàng tử kêu nội thị nâng ấm kiệu đến.

Thái phu nhân nắm tay Tam hoàng tử:” Không cần, ngài cùng lão thân đi.’’

Tam hoàng tử thấp giọng nói,” Thái phu nhân vẫn nghe phụ hoàng đi! Ngài có đôi khi quá mức cẩn thận, làm cho trong lòng phụ hoàng bất an.” Thập Nhất Nương nghe trong lòng nhảy dựng.

Không nghĩ tới Tam hoàng tử nho nhỏ tuổi, thế nhưng có kiến thức như vậy. Có phải đứa nhỏ ở Hoàng gia đặc biệt trưởng thành sớm hay không. Nàng nghĩ tới Từ Tự Dụ……

Nàng không khỏi hướng Tam hoàng tử nhìn.

Tam hoàng tử vừa lúc ngẩng đầu, ánh mắt hai người liền dính cùng nhau.

Thập Nhất Nương thoải mái hướng Tam hoàng tử gật đầu, Tam hoàng tử thần thái trầm ổn, hơi nắm tay, toàn tâm toàn ý đi giúp đỡ thái phu nhân,” Ngài ở trong này từ từ, ấm kiệu lập tức liền đến. Chậm nữa, trong cung muốn phát tang rồi. Hơn nữa vừa rồi lễ bộ tấu thỉnh phụ hoàng, tang lễ Ngũ đệ theo nghi thức giành cho thân vương’ ngày mai lập tức nhập quan, chư vương đại thần, quan viên công chúa, ở trong và ngoài kinh tứ phẩm, ngoại mệnh phụ đều tập trung đầy đủ khóc tang. Thời tiết rét lạnh, mẫu hậu nơi đó còn cần ngài khuyên bảo, vội vàng bận rộn, ngài nhất định phải bảo trọng thân thể.”

Buổi nói chuyện làm thái phu nhân đầy nước mắt:” Tam hoàng tử nói đúng, Tam hoàng tử nói đúng, lão thân nhất định bảo trọng thân thể, ngài yên tâm.”

Tam hoàng tử lại an ủi vài câu, đợi nội thị nâng ấm kiệu đến, Tam hoàng tử tự mình giúp đỡ lên ấm kiệu, sau đó cùng Thập Nhất Nương một trái một phải hộ tống thái phu nhân tới đông môn.

Xe ngựa Từ phủ sớm ở sau đông môn đợi, Từ Lệnh Nghi cùng Ngũ gia đều ở cạnh xe ngựa đợi. Thấy Tam hoàng tử, liền sôi nổi tiến lên hành lễ.

Tam hoàng tử nhìn thấy Từ Lệnh Nghi, đôi mắt đỏ lên, kêu một tiếng” Hầu Gia” Có một chút bộ dáng tiểu hài tử, Từ Lệnh Nghi có chút kinh ngạc thấp giọng nói:” Tam hoàng tử như thế nào ra lúc này?” Tam hoàng tử nói:” Phụ hoàng cùng ta đi xem mẫu hậu, gặp được thái phu nhân, cho ta tiễn một đoạn đường.’’

Lúc này lệnh nghi trầm ngâm nói:” Tam hoàng tử vẫn là sớm trở về một chút. Hoàng Thượng bình thường nhật lý vạn kỵ, cơ hội như vậy không nhiều.” Nói xong, liếc mắt thật sâu xem hắn một cái.

Tam hoàng tử nghe rùng mình, lập tức nói:” Hầu Gia bảo trọng, ta hồi cung!” Nói xong, hướng Từ Lệnh Nghi vái chào, lại hướng tới thái phu nhân cùng Ngũ gia gật đầu, mang theo nội thị, cung nữ bước nhanh hướng Khôn Trữ Cung đi.

Từ Lệnh Nghi giúp đỡ thái phu nhân lên xe ngựa:” Có cái gì trở về rồi nói”

Thái phu nhân gật đầu, cùng Thập Nhất Nương lên xe ngựa, Từ Lệnh Nghi ngồi phía trước xe ngựa, Ngũ gia ngồi phía sau xe ngựa, nhanh như chớp biến mất trong bóng đêm.

Người hơi có thể diện trong Từ phủ đều biết Ngũ hoàng tử qua đời, mỗi người nơm nớp lo sợ. Trong nhà không khí trở nên thực ngưng trọng.

Bữa cơm chiều mọi người đều đến đông đủ, ngay cả Ngũ phu nhân trụ ở hậu hoa viên cũng đến. Mọi người lẳng lặng ăn cơm chiều, hai huynh đệ Từ Tự Cần nhìn nhau. Lập tức đứng dậy cáo từ.

Thập Nhất Nương nhìn thấy vậy nhanh chóng ôm Truân ca, thấp giọng phân phó Trinh tỷ nhi:” Giúp ta dỗ hắn ngủ.”

Từ Lệnh Nghi nhìn thoáng qua Truân ca ngoan ngoãn nằm ở trong lòng Thập Nhất Nương, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Mà Tam phu nhân thấy Thập Nhất Nương mượn cớ cáo từ, cũng đứng dậy kéo tay Từ Tự Kiệm:” Kiệm ca sáng sớm mai còn đi học đường.”

Thái phu nhân gật đầu, đang muốn nói cái gì, Từ Lệnh Nghi đã thản nhiên nói:” Thập Nhất Nương lưu lại. Trinh tỷ nhi mang theo Truân ca đi nghỉ đi.”

Trừ bỏ thái phu nhân, những người khác đều lộ ra kinh ngạc, ngay cả Thập Nhất Nương.

Trinh tỷ nhi nghe xong thần sắc chấn động, lập tức đem Truân ca kéo qua, vì còn nhỏ lực yếu, Truân ca lập tức rơi trên mặt đất, nếu không có nhũ nương ở một bên tiếp, liền đã ngã một phát,

Cũng may Truân ca luôn luôn thân cận Trinh tỷ nhi, đối với việc thiếu Thập Nhất Nương cũng không cảm thấy tiếc nuối, cao hứng kéo tay Trinh tỷ nhi đi.

Tam phu nhân có chút ngượng ngùng cười cười, cũng cùng Kiệm ca đi.

Ngũ gia nhìn Ngũ phu nhân thanh tú, nhỏ giọng nói:” Ngươi đi về trước đi!”

Ngũ phu nhân đáy mắt hiện lên một tia mất hứng, nhưng vẫn gật đầu cười, được nha hoàn bà tử vây quanh mà đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.