Thứ Nữ Công Lược

Chương 201: Lời đồn đãi (Hạ)



Thập Nhất Nương chấn động.

Sớm như vậy? Hơn nữa hôm nay là hai mươi bảy tháng chạp. Chẳng lẽ ngũ di nương xảy ra chuyện gì? Hoặc là đại thái thái……

Nàng vội phân phó tiểu nha hoàn: “Mau mời tiến vào.” Trong lòng loạn như ma, đi thay đổi áo bào gấm, cùng bộ quần áo gấm màu thủy lam thêu hoa đi thính đường.

Thấy người đi ra là Thập Nhất Nương, biểu tình La Chấn Hưng rõ ràng buông lỏng, lại hỏi:” Hầu Gia đâu?”

Thập Nhất Nương không tiện nói chuyện trong nhà, nên lập lờ nước đôi nói: “Buổi tối ngày hôm qua Hầu Gia không có nghỉ ở bên này.”

La Chấn Hưng còn tưởng Từ Lệnh Nghi nghỉ ở trong phòng tiểu thiếp, nói:” Ta có chuyện nói với ngươi.” Đem chữ “Ngươi” cắn thật mạnh.

Thập Nhất Nương mang La Chấn Hưng đến chỗ ăn cơm gian phía đông, đợi tiểu nha hoàn dâng trà xong liền đuổi hầu hạ bên người xuống.

“Có chuyện, ngươi nghe cho cẩn thận.” La Chấn Hưng biểu tình thực ngưng trọng,” Đừng kêu la, cũng đừng khóc lóc.”

Không nghe còn hoàn hảo, nghe La Chấn Hưng nói như vậy, Thập Nhất Nương ngược lại bình tĩnh xuống. ” Đại ca mời nói!”

La Chấn Hưng liếc mắt nhìn muội muội thật sâu một cái:” Ngày hôm qua ta cùng vài vị đồng niên đi vấn an lão sư, kết quả nghe người ta nói, Hầu Gia có con tư sinh……”

“Hầu Gia có con tư sinh?” Thập Nhất Nương kinh ngạc nhìn La Chấn Hưng,” Ngươi nghe ai nói? Nói cái gì?”

Nàng bị tin tức đến đột nhiên làm chấn động, lời vừa ra miệng, đã biết mình hỏi ngốc.

La Chấn Hưng không phải là người nhiều chuyện, ngay cả hắn đều nghe nói, nhưng lại là lúc đi vấn an sư phụ với đồng niên nghe nói, khẳng định chuyện này đã bị truyền ầm ĩ khắp nơi, người người đều biết rõ. Chuyện của Phượng Khanh từ lúc xảy ra đến bây giờ bất quá ngắn ngủn chỉ có hai ngày, đó là thế giới không có internet, không có TV, nghĩ đến mua đứa nhỏ lại là người Khu gia, thế ai phát tán lời đồn, không cần nói cũng biết. Về phần nói cái gì, đương nhiên là làm thế nào bôi đen Từ Lệnh Nghi cài nhiều càng tốt — nếu sự tình bại lộ,nhưng cũng không thể cứ như vậy mà lui, không thể tổn thương căn bản, làm cho hắn chút buồn rầu nho nhỏ cũng tốt.

” Rất nhiều người truyền!” La Chấn Hưng không có biện pháp nói hết từng cái,” Lúc ấy lão sư của ta, lễ bộ thị lang Vu đại nhân lúc ấy cũng ở đây, cũng không có phản bác.” Vu đại nhân là người chính trực, sẽ không để mặc môn hạ đệ tử nghe nhầm đồn bậy, hắn tin tưởng chuyện này là thực, Nói Hầu Gia ba năm trước đây, lúc ở Miêu Cương bình loạn có cho doanh kỹ thị tẩm khiến mang thai, sau đó bí mật mang về Yến Kinh, sinh con.Tính toán, thời gian cũng đúng, Nhân đại tỷ bệnh nặng, cho nên vẫn dưỡng bên ngoài…..” Nam nhân gặp được tình huống này biện pháp tốt nhất là dưỡng bên ngoài.

Hắn đơn giản nói vài câu, sau đó chăm chú nhìn Thập Nhất Nương,” Nghe nói, Hầu Gia đã đem đứa nhỏ mang về đây, ngươi cũng biết chuyện này?”

Thập Nhất Nương không có biện pháp trả lời.

Đến bây giờ, Từ Lệnh Nghi vẫn bảo nàng tạm thời gạt mọi người.

La Chấn Hưng thấy muội muội trầm mặc không nói, cũng không kinh ngạc.

Thời gian Thập Nhất Nương gả đến Từ gia dù sao cũng còn ít. Loại chuyện quan hệ đến con nối dòng, tự nhiên phải thương lượng với thái phu nhân trước……

” Thập nhất muội,” Hắn cường điệu ngưng mắt nhìn Thập Nhất Nương,” Ngươi hiện tại biết chuyện này, nếu thái phu nhân cùng Hầu Gia đều có ý cho đứa nhỏ nhận tổ về tông. Ngươi sẽ làm sao?”

Thập Nhất Nương nghe trong lòng cả kinh.

Mình thế nào quên mất vụ này. Nếu La gia nghe đến tin đồn như vậy, phải đề phòng cẩn thận, phải có an bài một phen. Sáng sớm La Chấn Hưng đến, bảy tám phần mười vì chuyện này. Nàng lẳng lặng nhìn La Chấn Hưng: “Tự nhiên là nghe thái phu nhân cùng Hầu Gia!”

La Chấn Hưng gật đầu, đáy mắt hiện lên một tia vui mừng: “Ngươi có thể hiểu biết như vậy là tốt.”

La Chấn Hưng sáng sớm đến chính là vì nói câu này cho nàng? Hay vẫn là La Chấn Hưng căn bản không nghe hiểu ý tứ hàm chứa trong câu nói của nàng?

Thập Nhất Nương đáy lòng hiện lên vây hoặc, La Chấn Hưng đã thấp giọng dặn dò: “Chỉ có một việc, ngươi bất luận thế nào cũng không thể đáp ứng.”

Quả nhiên còn có chiêu sau!

Nàng tỉnh bơ, nghiêm mặt nhìn La Chấn Hưng:” Xin đại ca dạy ta!”

“Vô luận thế nào, đều không thể đem đứa nhỏ nuôi ở danh nghĩa của ngươi.” ánh mắt La Chấn Hưng chăm chú nhìn chằm chằm Thập Nhất Nương, gằn từng tiếng nói,” Hầu Gia muốn đem đứa nhỏ mang trở về, đó là chuyện thường tình của con người. Nhưng nếu dưỡng trên danh nghĩa của ngươi, đứa nhỏ này liền chiếm danh phận ‘Đích’, trong phủ này trừ bỏ Truân ca, chính là hắn. Truân ca xếp trước hắn, tự nhiên không có gì. Nhưng ngươi còn trẻ, về sau sẽ có con trai thân sinh của mình……” Nói tới đây, giọng điệu hắn nhỏ một chút,” Không thể để cho hắn chiếm danh phận đứa nhỏ của ngươi!”

Đứa nhỏ này cùng La gia không thân không thiết, La gia có ý nghĩ như vậy cũng là chuyện thường tình. Thập Nhất Nương có thể lý giải. Hơn nữa, cũng thực đồng ý. Phượng Khanh nếu nuôi dưới danh nghĩa của mình, hắn phải đối mặt không chỉ với hoàn nghi của Truân ca đích tử, còn có kiêng kỵ của thứ trưởng tử Từ Tự Dụ. Nếu có một ngày nào đó mấy đứa nhỏ vì tước vị gây họa trong nhà, thứ nhất gặp tai ương chính là Phượng Khanh.

May mắn Từ Lệnh Nghi không có ý tứ này!

Thập Nhất Nương thở thật dài.

Nghĩ lại, nếu Khu gia cố ý phát tán lời đồn, Từ Lệnh Nghi cũng nhanh biết. Không biết Từ Lệnh Nghi sẽ xử trí chuyện này như thế nào? Đem đứa nhỏ đưa đến Tây Sơn hay là đuổi về nguyên quán đều sẽ khiến cho người ta cảm giác dấu đầu hở đuôi, mất đi ý nghĩa của việc giấu diếm. Chỉ sợ hơn phân nửa vẫn là nuôi ở nhà đi! Như vậy cũng tốt. Dù sao thái phu nhân thân thể còn tráng kiện, trong nhất thời nhà này cũng phân gia không được. Lấy tính cách Ngũ phu nhân, hơn phân nửa sẽ coi thường đứa nhỏ này, đến lúc đó chọn mấy người thành thật an phận, đáy lòng thuần thiện chiếu cố, hắn hẳn là có thể chậm rãi quên đi thống khổ bi thương trước kia!

Nhưng mặc kệ như thế nào, nàng vẫn vì vận mệnh của hắn về sau mà lo lắng! Mà La Chấn Hưng thấy đáy mắt Thập Nhất Nương hiện lên một tia buồn bả, còn tưởng rằng nàng lo lắng Từ Lệnh Nghi muốn đem đứa nhỏ nuôi ở danh nghĩa của nàng thì không biết nên làm sao bây giờ– Ánh mắt Từ Lệnh Nghi có uy nghiêm làm người ta sợ hãi, Thập Nhất Nương tuổi còn nhỏ, sợ hắn cũng là thường tình.

” Thập nhất muội.” Hắn từ từ nói,” Ngươi cũng không cần lo lắng. Phải biết rằng, từ xưa đến nay thu dưỡng con ngoại thất thứ nhất phải được tông tộc đồng ý, thứ hai, còn phải được chính thất đồng ý. Từ gia ít người, Hầu Gia vốn gánh chịu vị trí tông chủ, điều thứ nhất xem như không có tác dụng. Về điều thứ hai. Các ngươi vốn là phu thê, thê lấy phu làm trời, nếu Hầu Gia có ý này, ngươi nếu như bác bỏ, Mặt mũi Hầu Gia không qua được, về sau phu thê không khỏi sinh chia rẽ, vì chuyện này phu thê bất hòa cũng không đẹp. Ta cho ngươi chủ ý, ngươi xem được không?” Nói là hỏi nàng được không, nhưng lại cảm thấy nàng không chỉ tuổi còn nhỏ, hơn nữa kiến thức có hạn, căn bản là không có ý tứ trưng cầu ý kiến nàng, trực tiếp nói ra,” Nhị phòng không phải không có người thừa tự sao? Ta xem, nếu Hầu Gia nói chuyện này với ngươi, ngươi không bằng nói cùng Hầu Gia. Đem đứa nhỏ này trực tiếp nhận làm con thừa tự của nhị phòng. Nhưng với đối ngoại có thể nói, đứa nhỏ này nhận nuôi từ thiện đường, hoặc là ngẫu nhiên nhìn thấy, người có cặp mắt phượng giống như người Từ gia, cảm thấy có duyên phận, nên cố ý ôm về, chuẩn bị kế thừa hương khói nhị phòng. Cứ như vậy, có thể giải vây cho ngươi, cũng có thể vì Hầu Gia phân ưu một phần. Hầu Gia nghe xong, cũng sẽ thích.”

Về tình về lý, đều suy nghĩ thật chu đáo. Khẳng định không phải ý tứ đại thái thái.

Đại thái thái quyết không bận tâm đến cảm tình của nàng cùng Từ Lệnh Nghi—quan hệ của nàng cùng Từ Lệnh Nghi càng khẩn trương, thì vấn đề sinh con nối dòng của nàng càng khó khăn, liền càng ỷ lại Truân ca, địa vị Truân ca càng được củng cố. Đây mới đúng là điều đại thái thái thích nghe thấy, như thế nào sẽ nhắc nhở nàng đừng bởi vì chuyện nhỏ về đứa nhỏ mà ảnh hưởng đến quan hệ vợ chồng?

Xem ra, đây là ý tứ của mình La Chấn Hưng!

Nàng không khỏi nghiêm túc nhìn La Chấn Hưng, nhẹ nhàng kêu một tiếng: “Đại ca”.

La Chấn Hưng cười rộ lên: “Làm sao vậy?”

“Không có việc gì!” Thập Nhất Nương cũng cười, con ngươi sáng rực như cầu vồng sau cơn mưa, “Đứa nhỏ này xuất thân thấp kém như thế, Nhị tẩu ta không đáp ứng!”

“Không đáp ứng cũng không quan hệ!” La Chấn Hưng nói, “Nuôi ở danh nghĩa của nhóm di nương cũng giống nhau. Văn di nương không phải không có con trai sao? Có thể nuôi ở danh nghĩa của nàng. Văn di nương không có con trai nên thiếu tự tin. Đem đứa nhỏ nuôi ở danh nghĩa của nàng, nàng mới có thể đấu cùng Kiều di nương một mất một còn. Nếu chỗ Nhị phu nhân không thể thực hiện được. Ngươi nói cùng Văn di nương. Văn di nương là người thông minh, nàng khẳng định nghĩ biện pháp. Ngươi đừng ra mặt là được.”

Thập Nhất Nương gật đầu cười: “Ta biết.”

La Chấn Hưng cười cười: “Tốt lắm, nên dặn dò ngươi ta đều dặn dò, ta gặp Hầu Gia xong liền trở về.”

Thập Nhất Nương vội kêu tiểu nha hoàn đi mời Từ Lệnh Nghi.

La Chấn Hưng ngạc nhiên nói: “Như thế nào? Nghỉ ở chỗ thái phu nhân!”

“Ngày hôm qua Thái phu nhân không thoải mái, lưu Hầu Gia nói chuyện.”

La Chấn Hưng nghe xong có chút đăm chiêu. Chẳng lẽ hai mẹ con nói chuyện này……

Trong đầu chợt lóe qua, tiểu nha hoàn đi thỉnh Từ Lệnh Nghi quay trở về:” Phu nhân, Hầu Gia đã trở lại!”

Xem bộ dáng là nửa đường gặp!

Thập Nhất Nương ” Nga” một tiếng, rồi cùng La Chấn Hưng nghênh đón.

Sáng sớm thấy La Chấn Hưng, Từ Lệnh Nghi cũng khó nén kinh ngạc:” Chấn hưng sớm như vậy đã tới rồi. Vào phòng nói chuyện đi!”

Hai người đến gian phía đông ngồi xuống, Thập Nhất Nương tự mình mang trà đi vào.

La Chấn Hưng đang cùng Từ Lệnh Nghi nói lời đồn này.

Từ Lệnh Nghi cũng không có lộ ra kinh ngạc, gật đầu nói:” Ta cũng nghe đến. Ngươi không cần lo lắng, chuyện này ta sẽ xử lý tốt, sẽ không cho Thập Nhất Nương chịu ủy khuất.” La Chấn Hưng nghe nhẹ nhàng thở ra.

Từ Lệnh Nghi là người giữ lời. Nếu nói sẽ không ủy khuất Thập Nhất Nương, vậy khẳng định sẽ không đem đứa nhỏ dưỡng trên danh nghĩa Thập Nhất Nương.

Hắn được tin chính xác, tảng đá trong lòng rơi xuống, cùng Từ Lệnh Nghi hàn huyên vài câu, liền khuất thân cáo từ: “…… Hôm nay chuẩn bị đi nhà đồng niên ăn cơm.”

Từ Lệnh Nghi cũng không lưu hắn, tiễn hắn ra cửa, quay trở lại cùng Thập Nhất Nương đến nội thất nói chuyện.

” Nửa đêm ngày hôm qua ta mới thu được tin tức. Lúc ấy hai nhà chúng ta giành đứa nhỏ, Liễu Huệ Phương không biết tung tích. Đứa nhỏ này lại bị hắn trông rất cẩn thận như cây hái tiền, hay nhốt trong phòng nuôi lớn, lúc hắn sa sút không cùng bằng hữu trước kia lui tới, người biết chuyện này không nhiều lắm. Ta đem đứa nhỏ trở về liền phái người đi thiện đường làm cho hắn giấy chứng nhận, nhiều miệng xói mòn vàng. Khu gia cũng không làm dậy sóng nổi.”

” Đứa nhỏ kia còn tiễn đến Tây Sơn hay không?” Thập Nhất Nương muốn được tin chính xác từ Từ Lệnh Nghi, “Nếu không tiễn đi, ta cũng nhanh an bài một chút!”

“Ngươi an bài đi!” Từ Lệnh Nghi nói,” Đưa tới đưa lui, như che tai trộm chuông.” Có thể lưu lại.

Thập Nhất Nương nghĩ đến con ngươi Phượng Khanh hoảng loạn như nai con, trong lòng không an.

Có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Hầu Gia, Chu đại nhân tới!”

Từ Lệnh Nghi nghe xong cười khổ với Thập Nhất Nương: “Xem ra, tất cả mọi người biết.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.