Thập Nhất Nương thay đổi xiêm y trắng thuần khiết cùng La Chấn Hưng từ biệt thái phu nhân, đi ngõ Cung Huyền.
Đại phu nhân, mặc kiện hoa bối tử màu trắng ở thùy hoa môn. Nàng khóe mắt hồng hồng, thấy Thập Nhất Nương chưa nói đã rơi lệ: “Như thế nào
xảy ra chuyện như vậy?” Lại tự giác cảm thấy không phải chỗ nói lời này, vội lấy khăn tay ra lau khóe mắt.
Thập Nhất Nương cười khổ, do La Chấn Hưng dẫn đường, cùng đại phu nhân, đi nhà giữa.
Đại lão gia ngồi ở bên giường đại thái thái, Tiễn Minh cùng Ngũ Nương ngồi ở Lâm Song đại kháng, La Chấn Thanh cùng Tứ thiếu phu nhân, đứng ở phía sau đại lão gia, tất cả mọi người mặt đều căng cứng, không khí có
chút trầm trọng.
Thấy Thập Nhất Nương tiến vào, đại lão gia nâng mắt liếc mắt đánh giá nàng một cái: “Đến đây!” Thần sắc không hài lòng. Đại thái thái biểu
tình mờ mịt, đối Thập Nhất Nương dường như không thấy, thần sắc hoảng
hốt, không biết suy nghĩ cái gì.
La Chấn Hưng cùng Thập Nhất Nương phân biệt tiến lên hành lễ đại lão gia cùng đại thái thái.
Ngũ Nương lại đây cầm tay Thập Nhất Nương: “Chuyện này làm như thế nào? Dưới gối không có một trai một gái.”
Tứ thiếu phu nhân, lại bưng ghế con lại đây: “Thập nhất tiểu thư, ăn
cơm chưa? Ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi!” Lại cấp ghế bành cho Thập
Nhất Nương cùng La Chấn Hưng.
Ngũ Nương lúc này mới phản ứng lại, có chút ngượng ngập cười nói:”
Xem ta, chỉ lo cho Thập muội, quên hỏi Thập nhất muội ăn cơm chưa……”
Hiện tại cũng không phải lúc giảng chuyện khách sáo này nọ.
Thập Nhất Nương lập tức nói:” Ta nghĩ tất cả mọi người vội, ăn cơm rồi mới tới.”
Ngũ Nương gật đầu.
Đại lão gia đã nói:” Tất cả mọi người đến đông đủ. Chấn Hưng, ngươi
đi qua phủ thuận thiên, ngươi nói một chút xem, rốt cuộc xảy ra như thế
nào?”
La Chấn Hưng liền đem sự tình nói một lần.
Đại lão gia càng nghe sắc mặt càng kém, đến cuối cùng, đã liên tục
cười lạnh:”…… Rõ ràng là Nhâm Côn kia giết người muốn gã sai vặt nhận
tội. Loại chuyện này ta thấy nhiều lắm.” Sau đó phân phó Thập Nhất Nương,” Nếu Vương gia tiểu thư, muốn gặp ngươi, ngươi đến lúc đó cùng Vương
gia tiểu thư nói chuyện một phen. Như thế nào cũng không thể để cho Nhâm Côn kia cứ như vậy tiêu diêu pháp ngoại.”
Thập Nhất Nương thấp giọng đáp:”Vâng.”
Tiễn Minh muốn nói lại thôi.
Đại lão gia không chú ý, đại thái thái vẫn xuất thần đột nhiên nói:” Nghe, nghe Tiễn Minh ……
Mọi người đều ngẩn ra. Ánh mắt dừng ở trên người Tiễn Minh.
Tiễn Minh rất ngoài ý muốn, sau một lúc lâu không có phục hồi tinh thần lại.
Đại lão gia nghĩ đến Tiễn Minh nhanh trí, giật mình nói:” Đúng a,
đúng a. Tử Thuần, ngươi luôn luôn cơ trí, chuyện này, ngươi thấy thế
nào?”
La Chấn Hưng đem Tiễn Minh mời đến chính là nghĩ “Ba gã thợ giày thối cũng có thể thành Chư Cát Lượng”, chỉ vì đại lão gia không mở miệng,
hắn không tốt nói thay. Hiện tại đại lão gia cùng đại thái thái đều cho
Tiễn Minh giúp đỡ ra chủ ý, hắn tự nhiên vui vẻ. Nói: “Ngũ muội phu,
hiện giờ tạm không nói đến chuyện Thập muội phu là chết như thế nào,
chính là tình cảnh Thập muội, chỉ sợ cũng cần chúng ta giúp đỡ bày mưu
tính kế mới có thể vượt qua cửa này, ngồi ở nơi này đều không phải người ngoài, có cái gì trực tiếp nói thẳng. Cha cùng nương cho tới bây giờ
không có đem ngươi xem là người ngoài.”
Tiễn Minh dù sao cũng là con rể, đương nhiên có cố kị. Từ trong tâm
hắn, hắn cũng rất muốn quản việc này. Phải biết rằng, chuyện này không
chỉ có đề cập đến Mậu Quốc Công phủ Vương gia cùng Dư Hàng La gia, còn
đề cập đến Nhạc An Khương gia, Thường trữ công chúa, Vĩnh Bình Hầu Từ
gia, thậm chí còn có thể liên lụy đến Đông Dương Giang gia…. Đối người
khác mà nói, đây là chuyện tránh còn không kịp. Nhưng đối với hắn mà
nói, cũng là một lần cơ hội– xử trí tốt, chính năng lực của mình lưu
tiếng tốt trong tâm trong mắt mấy người nhà. Ngộ nhỡ không tốt xử trí,
không phải còn có Vĩnh Bình Hầu chắn ở phía trước sao?
Tuy ham muốn vụng về, nhưng hắn vẫn không trả lời, chính là tìm một
cơ hội thích hợp mở miệng. Hiện giờ La Chấn Hưng đã nói đến mức này, hắn tự nhiên thuận theo sường núi mà xuống. Giả bộ trầm tư một lát mới đem
lời đã sớm tính toán tốt trong lòng nói ra:” Ta xem việc này rất phức
tạp. Ta nghĩ, là nhà mẹ đẻ Thập muội, chúng ta rốt cuộc là muốn truy tìm hung thủ trước? Hay vẫn là nghĩ biện pháp làm chỗ dựa cho Thập muội
trước…. Vương lang chết, là lúc người Vương gia bi thống. Không khỏi hỗn loạn. Một khi bình tĩnh xuống, chỉ sợ liền lo lắng đến vấn đề con dâu ở quá và con thừa tự.”
Trong phòng trầm mặc một trận.
Tiễn Minh nói thực uyển chuyển, nhưng mọi người đều nghe hiểu được–
hắn đây là khuyên mọi người, đừng động đến chuyện ai giết Vương lang,
trước hết phải bảo trụ Thập Nương.
” Nhưng Vương lang hắn……” Đại lão gia còn có chút do dự.
La Chấn Hưng lại nghĩ đến Vương lang kia vì sao mà chết, trong lòng
không khỏi có mấy phân tức tối. Thấy phụ thân thái độ không rõ, lại nghĩ đến Từ Lệnh Nghi khuyên hắn lúc nhìn thấy đại lão gia, đừng để cho đại
lão gia bị người lợi dụng, không quan trọng tôn ti nói: “Vương lang
chết như thế nào, đó là chuyện của phủ thuận thiên cùng Vương gia. Chúng ta làm nhà mẹ đẻ Thập muội, tự nhiên quan tâm nhất chính là cuộc sống
của Thập muội về sau.”
Tiễn Minh muốn chính là những lời này.
Mặc kệ là Mậu Quốc Công phủ hay vẫn là thường trữ công chúa, bọn họ
đều không chọc nổi, nhưng lại không thể ở chuyện này bảo trì trầm mặc.
Nếu không có mục đích làm loạn lên, nói không chừng đắc tội cả Mậu Quốc
Công phủ cùng Thường Trữ công chúa, còn liên lụy đến chuyện Thập Nương.
Chết thì đã chết, còn không bằng vì người sống. Nghĩ biện pháp bảo trụ
Thập Nương rồi nói.
“Một khi đã như vậy, ý tứ của ta, chúng ta hôm nay đi phúng viếng,
tận hết lễ nghĩa.” Tiễn Minh không nhanh không chậm nói,” Cấp Thập muội
một định tâm hoàn. Về phần làm sao bây giờ, liền xem ý tứ Vương gia.”
La Chấn Hưng liền nhìn đại lão gia.
Đại lão gia do dự không quyết.
Sau một lúc lâu, nhẹ nhàng gật đầu.
Tảng đá treo trong lòng mọi người lúc này mới rơi.
“Vậy chuẩn bị, chúng ta đi Vương gia.” La Chấn Hưng đứng lên.
Tất cả mọi người đứng dậy theo.
Đại phu nhân, lại nói:” Ngũ muội có bầu, vẫn ở trong nhà bồi nương đi!”
Đại lão gia gật đầu, đột nhiên nói với Thập Nhất Nương: “Ngươi nếu đã trở lại, liền đi xem di nương đi! Nàng mấy ngày nay vẫn nhớ ngươi.”
Ánh mắt Thập Nhất Nương không khỏi nhìn đại thái thái.
Liền thấy đại thái thái sắc mặt xanh mét nhắm mắt lại.
Nàng cũng không dám chần chờ, thấp giọng ứng ”Vâng”, đi chỗ ngũ di nương.
Ngũ di nương nhìn thấy nàng tự nhiên là thập phần vui mừng: Ta tốt.
Ngươi không cần nhớ thương. Lục muội muội vẫn chiếu cố ta thực cẩn thận. San Hô cũng thường đến xem ta. Còn có Tứ thiếu phu nhân, giúp ta làm
tiểu áo…..” Nói xong, lộ ra mấy phân thương cảm,” Không nghĩ tới Thập
Nương tuổi trẻ liền ở quá. Nàng về sau sống như vậy suốt đời cũng gian
nan. Các ngươi cùng ở trong Yến Kinh, không có việc gì đi xem nàng
nhiều một chút mới được.”
“Ta biết.” Thập Nhất Nương thấy nàng tinh thần so với lần trước đến
tốt hơn nhiều, yên lòng. Lại ghĩ đến Thập Nương thành kiến với mình, hàm hồ đáp lời,” Chúng ta lập tức đi Vương gia phúng điếu, phụ thân cố ý
cho ta đến xem ngài. Ta không thể đi lâu. Ngài có việc gì hoặc là thiếu
cái gì, sai lục di nương mang thư cho ta.”
“Vậy ngươi nhanh đi.” Ngũ di nương gật đầu, tiễn nàng đến cửa,” Ngươi là nhỏ, đừng để cho người ta đợi.”
Thập Nhất Nương bước nhanh đi nhà chính, cùng mọi người đến thùy hoa môn lên xe.
La gia chỉ có một chiếc xe ngựa, Ngũ Nương là đi kiệu nhỏ đến. Thập
Nhất Nương ấn Từ gia quy củ, tùy thân mang theo nha hoàn, bởi vậy ngồi
một cỗ xe lớn, có một cỗ xe nhỏ đi theo. Đi Vương gia trừ bỏ La Chấn
Hưng, La Chấn Thanh, Tiễn Minh còn có đại phu nhân, Thập Nhất Nương, Tứ
thiếu phu nhân, nếu ấn theo quan hệ phu thê ngồi xe, Thập Nhất Nương
cùng Tiễn Minh liền lạc lõng, vậy chỉ có thể ấn theo nam, nữ ngồi xe.
Tứ thiếu phu nhân, liền cười nói:” Nếu không đại ca cùng đại tẩu ngồi một cỗ, ta cùng Thập nhất tiểu thư, ngồi chung, Ngũ cô gia cùng Tứ gia
nhà chúng ta ngồi chung?”
Phân như vậy thực hợp lí.
Tất cả mọi người không có dị nghị, Tứ thiếu phu nhân, liền giúp đỡ Thập Nhất Nương lên xe.
Xe ngựa La gia ở phía trước, Thập Nhất Nương ở bên trong xe lớn, tiểu xe theo sau, một hàng người đi Vương gia.
Trên đường, Tứ tỷ tỷ cùng Thập Nhất Nương nói chuyện phiếm.
“Thập tiểu thư, khó là gả đến nhà công khanh gia!”
Thập Nhất Nương nghĩ đến vừa rồi Tứ thiếu phu nhân, chủ động ra mặt
an bài xe ngựa, lại phù mình lên xe, trong lòng khẽ động, biết nàng là
có chuyện muốn nói với mình.
Đầu chi dĩ mộc qua, báo chi dĩ quỳnh cư. (*)
Nàng nếu cấp mình mặt mũi lại lấy lòng di nương, mình cũng không thể bát mặt mũi của nàng mới được.
Thập Nhất Nương cười nhìn Tứ thiếu phu nhân, thật sự lắng nghe.
Tứ thiếu phu nhân, cười: “Nhà công khanh, coi trọng nhất là con thừa
kế, càng coi trọng tước vị.” Nàng có chút ám chỉ,” Hiện giờ Thập muội
phu không còn, lại không lưu lại con trai. Về sau làm sao bây giờ, chỉ
sợ Vương gia nói cũng không có chắc chắn. Cuối cùng vẫn là yêu cầu đến
trước mặt Hầu Gia. Thập Nhất Nương tiểu thư, cũng phải sớm ra chủ ý mới
được.”
Thập Nhất Nương giật mình.
Nàng không nghĩ đến Tứ thiếu phu nhân, nói ra những lời như vậy, càng không nghĩ đến nàng với mình nghĩ cùng một khối.
Thập Nhất Nương buổi tối ngày hôm qua suy nghĩ một đêm.
Mặc kệ là thời đại nào, đều dùng thực lực nói chuyện. La gia chỉ có
giúp Thập Nương tranh thủ quyền lợi, Thập Nương đem ai làm con thừa tự
trên danh nghĩa Thập Nương, như thế nào làm con thừa tự, do người La gia định đoạt. Nếu người La gia không thể tranh thủ quyền lợi, nói cái gì
cũng là không công. Vận mệnh Thập Nương thủy chung cũng chỉ có thể do
người khác bày bố.
Tứ thiếu phu nhân, quan sát biểu tình Thập Nhất Nương, biết lời mình
có chút trọng lượng, tươi cười càng phát ra mấy phân tự tin.
” Cho nên ta coi Thập tiểu thư, việc này, nói khó cũng khó, nói không khó cũng không khó. Mấu chốt vẫn là muốn xem Hoàng Thượng chuẩn hay
không chuẩn người thừa kế Vương gia. Chuyện con thừa tự là do ai đi
nói.”
Tiễn Minh kịp thời nhắc nhở mọi người, La gia phải xác minh mục đích
trong chuyện này là cái gì, Tứ thiếu phu nhân, đề ra phương pháp giải
quyết chuyện này như thế nào.
Thật sự là một người thông minh, gặp chuyện bình tĩnh, lo lắng chu toàn hơn nữa.
Thập Nhất Nương không khỏi ngẩng đầu đánh giá Tứ thiếu phu nhân,.
Tứ thiếu phu nhân, mắt mang ý cười nhìn nàng.
Cùng người thông minh nói chuyện tốt nhất là thẳng thắn thành khẩn.
“Vấn đề là, Hầu Gia ngày hôm qua mới vừa bị Hoàng Thượng miễn chức.” Ở chuyện này, Thập Nhất Nương cũng không có nắm chắc.
Từ Lệnh Nghi coi trọng gia tộc của hắn hơn mặt khác hiện tại hắn đúng là thời điểm giấu tài, hơn phân nửa sẽ không xuất đầu giúp Thập Nương,
huống chi trung gian còn có ân oán Từ gia cùng Vương gia.
Chuyện miễn chức, Tứ thiếu phu nhân vẫn là lần đầu tiên nghe được. Nàng lộ vẻ kinh ngạc.
Thập Nhất Nương cười khổ hướng nàng gật gật đầu, lại một lần nữa cường điệu: “Hầu Gia ngày hôm qua bị Hoàng Thượng miễn chức.”
Lời của nàng vừa dứt, thần sắc Tứ thiếu phu nhân đã khôi phục thong dong.
“Ba mươi năm hà tây, ba mươi năm hà đông. Tiểu thư, không cần quan
tâm.” Nàng lập tức khuyên Thập Nhất Nương, “Còn núi thì sợ không có củi
đốt. Huống chi Hầu Gia tuổi còn trẻ, các vị hoàng tử đúng là lúc trưởng
thành. Về sau còn có cơ hội.” Lại nói, “Nghe nói Hầu Gia có bệnh thấp
khớp. Vừa lúc thừa dịp này ở nhà điều dưỡng một phen, tiểu thư, cũng
không chịu cảnh dậy sớm. Cũng là chuyện tốt.”