Thứ Nữ Công Lược

Chương 51: Pháo hoa (Trung)



Ước chừng hai chung trà thời gian, Kiều phu nhân quay trở về.

Mặt nàng tái nhợt, thần sắc hoảng hốt. Nha hoàn tiến lên đỡ nàng, lại bị nàng đẩy mạnh một chút ngã trên mặt đất.

Mặt nha hoàn kia lộ vẻ thống khổ, kêu cũng không dám kêu lên một tiếng, đi lại đỡ Kiều phu nhân.

Lúc này, Kiều phu nhân ngẩn người mặc nha hoàn kia đỡ, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm Kiều Liên Phòng ngồi ở bên người thái phu nhân, một lúc lâu sau mới bước thấp bước cao trở về vị trí mình.

” Kiều phu nhân,” Lâm phu nhân thấy trán nàng có nếp nhăn hiện ra, toàn thân như trống rỗng lung lay như sắp đổ, không khỏi lo lắng nói,” Ngài làm sao thế, không thoải mái chỗ nào?”

Kiều phu nhân luôn hoạt bát nhanh nhẹn quay đầu nhìn Lâm phu nhân, ánh mắt có chút rã rời, hơn nửa ngày mới trấn tĩnh nói:” Ta có chút không thoải mái!”

Lâm phu nhân vội hỏi:” Muốn mời thầy thuốc hay không?” Nói xong, liền đứng dậy,” Ta đi nói cùng thái phu nhân một tiếng đi!”

Kiều phu nhân bắt chặt lấy cánh tay Lâm phu nhân: “Không, không cần. Ta chỉ là đau bụng do ăn cái gì không tốt. Đúng, đau bụng do ăn. Tứ phu nhân tặng đào tươi……”

Lâm phu nhân không khỏi nhíu mày.

Kiều phu nhân khí lực rất lớn, bắt chặt làm đau cánh tay nàng, hơn nữa nói năng lộn xộn, làm sao mà giống bộ dáng không có việc gì.

Nhưng nàng nói không có việc gì, thì mình sao lại đi nhiều chuyện!

Nghĩ chắc là nàng đang dấu diếm chuyện gì, nên đem cánh tay rút trở về, cười nói:” Ngươi nếu không thoải mái cứ nói. Ta sẽ đi nhanh kêu thầy thuốc.”

Kiều phu nhân gật đầu, co quắt nửa người trên ghế bành.

Thập Nhất Nương nhìn thấy trong mắt, mơ hồ cảm thấy Nguyên Nương nhất định là đem chuyện Kiều Liên Phòng nói cho Kiều phu nhân.

Đại thái thái có biết hay không?

Nàng hướng mắt nhìn đại thái thái.

Đại thái thái cùng Cam phu nhân bên người nói nói cười cười.

Thập Nhất Nương đang muốn quay đầu, thì thấy đại thái thái đứng lên, thấp giọng cùng Cam phu nhân nói vài câu, Cam phu nhân gật đầu cười, rồi đại thái thái vào phòng khách, kêu một tiểu nha hoàn:” Mang ta đi tịnh phòng.” Lại phân phó Lạc Kiều,” Ngươi đi theo ta.”

Lạc Kiều khom đầu gối hành lễ, đi theo đại thái thái, mang theo tiểu nha hoàn kia đi tịnh phòng phía sau phòng khách.

Đại thái thái ở trước tịnh phòng dừng lại, lấy một thỏi bạc cho nha hoàn kia:” Ngươi không cần ở trong này hầu hạ, ta không quen.”

Tiểu nha hoàn không quên liếc mắt nhìn Lạc Kiều một cái, vui vẻ tiếp thỏi bạc, rồi lui đi xuống.

Đại thái thái liền thấp giọng phân phó Lạc Kiều:” Ngươi ở trong này giữ. Nếu có người đến đây, đi ra bên ngoài chờ ta. Biết không?”

Lạc Kiều vội nói:” Biết.”

Đại thái thái hơi gật đầu, đứng ở cửa tịnh phòng nhìn chung quanh một lát, thấy chung quanh không ai. Sau đó một người theo cửa bên cạnh đi ra ngoài, xuyên qua điểm xuân đường, vội vàng đi đến tiểu viện.

Trạm dừng ở bậc thang trước tiền sảnh có hai bà tử, đang kiễng chân xem náo nhiệt. Thấy đại thái thái đến, liền tiến lên hành lễ:” Ngài muốn đi đâu? Tứ phu nhân chúng ta đã sớm đi nghỉ. Ngài có việc gì, vẫn là sáng mai rồi tới nữa!”

Lập tức có người khiển trách nói:” Bầu trời tối đen, ánh mắt của ngươi cũng mù theo a?”

Hai bà tử lập tức rụ rè sợ hãi xoay người cung kính kêu một tiếng” Đào mama”.

Tiền sảnh nửa sáng nửa tối, một phu nhân mặc hoa bối tử quan màu xanh biếc vẻ mặt nghiêm túc đi tới, đúng là Đào mama hầu hạ bên người Nguyên Nương. Thấy đại thái thái, mặt nàng tăng thêm tươi cười:” Đại thái thái, ngài đã tới!”

Đại thái thái gật đầu, gấp không thể đi về phía trước:” Nguyên Nương ra sao?”

” Đang chờ ngài!” Đào mama một mặt đáp lời, một bên bồi đại thái thái vào tiểu viện.

Tiểu viện tối đen như mực, chỉ có treo hai cái đèn lồng đỏ thẫm lớn dưới mái hiên phòng trong, có cái tiểu nha hoàn đứng ở trước cửa nhàm chán sơn móng tay, thấy có người đến đây, nàng lập tức mở to ánh mắt, cảnh giới hỏi một tiếng” Ai”.

” Là ta!” Đào mama đáp lời, Đại thái thái liền thấy tiểu nha hoàn kia thở nhẹ nhõm một hơi, xoay người đẩy cửa: “Tứ phu nhân mới rồi còn hỏi!”

Đào mama gật đầu, hầu hạ đại thái thái vào nhà, xoay người nghiêm khắc nói một tiếng với tiểu nha hoàn kia “Cẩn thận nhìn đấy”, sau đó xoay người đóng cửa.

Trục cửa “Chi nha” một tiếng trong viện sâu thẳm yên tĩnh, làm tiểu nha hoàn kia hoảng sợ.

Nguyên Nương nghỉ ở sương phòng phía tây trên giường gỗ lâm song bằng gỗ lim, thấy đại thái thái, khóe miệng nàng nở ra một nụ cười tươi, ở dưới ánh sáng trắng của đèn kéo quân cung đình, vừa nhu hòa lại điềm tĩnh.

” Đào mama, ngươi đem đồ cho nương.” Nàng nhẹ giọng nói. Thần sắc tuy thực mỏi mệt, nhưng đôi mắt lại sáng suốt.

Đào mama trả lời, đem tuyến váy màu trắng thêu mai lan cúc trúc trên biên lấy ra.

Đại thái thái tiếp, lại thở dài:” Ngươi làm sao phải khổ như vậy…… Kiều gia cũng không phải là dễ bắt nạt.”

“Nương, ngài hẳn là so với ta rõ ràng hơn mới phải.” Nguyên Nương hơi cười, con ngươi đen láy ở dưới ngọn đèn sâu thăm thẳm như giếng cổ, Nằm nghiêng người trên tháp giống như đang ngủ say. “Các nàng nghĩ ta bệnh, không có biện pháp. Cho nên mới không kiêng nể mà ra ra vào vào như vậy. Ta nếu không chọn một cái cứng rắn để bắt chẹt, thì sẽ để lại tai họa về sau. Hiện tại cũng không có biện pháp khác. Nếu thật sự suy luận, tuy bẫy này là do ta thiết kế, nhưng nếu nàng không nghĩ đi khoe khoang trước mặt Hầu Gia, thì sao mắc mưu được? Sao không thấy những tiểu thư nhà khác đến xem náo nhiệt? Nếu trách, chỉ có thể tự trách mình quá thích thân thiết. Oán không được ta!”

Đại thái thái không có trả lời, hiển nhiên là đồng ý cách nói của nữ nhi.

” Cái váy này ngài cất kỹ.” Nguyên Nương cười nói,” Tránh cho người có lòng muốn tìm, nhìn thấy, như vậy có thể kê cao gối không lo gì.”

Đại thái thái gật đầu:” Ta dấu đi.” Sau đó trước mặt nữ nhi, đem váy mình cởi ra, đem váy kia mặc trên người,lấy váy của mình phủ bên ngoài.

Kiều Liên Phòng không có cao như đại thái thái, váy lại là váy có nếp gấp lớn, đại thái thái mặc như vậy, thật đúng là nhìn không ra bên trong lại mặc hai váy.

” Ý tứ của Hầu Gia như thế nào?” Lúc nàng mặc váy hỏi,” Có đồng ý với chủ ý của ngươi?”

Nguyên Nương trả lời một nẻo, cười nói:” Thái phu nhân đồng ý vì Truân ca hướng Khương gia cầu hôn!”

Đại thái thái trên mặt lộ ra vài phần kinh ngạc, thực không ngờ Nguyên Nương nói ra một câu như vậy. Do dự nói:” Vậy Hầu Gia…… Còn chuyện kế thất……”

” Hiện tại không phải lúc.” Nguyên Nương cười nói,” Trước đem việc này xử trí tốt. Việc kia không vội. Chính là gấp không được. Cũng phải chờ ta chết đã!” Nàng khóe miệng cong lên, biểu tình còn có vài phần trào phúng.

Đại thái thái nhìn thấy thế, ánh mắt đỏ lên, nhịn một lát, cuối cùng không nhịn được, nước mắt rơi xuống ào ào.

“Nương, ngài đừng như vậy.” Nguyên Nương kéo tay mẫu thân,” Ta tìm ngài đến, cũng không phải là làm ngài khóc!”

Đại thái thái gật đầu qua quýt, lấy khăn mạt tử ra lau nước mắt:” Ngươi còn có chuyện gì? Ta nghe đây. Nhất định giúp ngươi làm được.” Lại nhịn không được oán giận,” Ta thật sự là không rõ. Khương gia môn sinh kết giao khắp nơi, có thể cùng người như vậy kết thân, có không biết bao nhiêu vinh hiển. Hầu Gia vì cái gì sống chết cũng không đồng ý? Nếu hắn sớm đáp ứng, làm thế nào khiến ngươi vất vả……” Nói xong, giống như nhớ tới cái gì, giọng điệu đột nhiên trở nên cẩn thận:” Chẳng lẽ hắn thực sự có ý tưởng kia? Phế đích lập thứ, đó chính là xúc phạm luật lệ Đại Chu, sẽ bị Ngự Sử buộc tội! Hắn chẳng lẽ không sợ danh dự trăm năm sau bị tổn sao?”

” Nương, nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngươi còn không rõ.” Nguyên Nương cười nói,” Nếu luật lệ kia thực hữu dụng như vậy, cần gì phải xây dựng lại sát viện?”

” Cũng đúng.” Đại thái thái không cam tâm đáp, thần sắc hơi có chút bất đắc dĩ.

” Cho nên nói, hiện tại việc gấp là kết thân cùng Khương gia.” Nguyên Nương biểu tình thản nhiên,” Đến lúc đó, Truân ca có nhạc gia cường lực như vậy, ai cũng đừng nghĩ muốn dao động vị trí thế tử hắn.” Nói đến cuối cùng, thanh âm rất có khí phách.

” Ân.” Đại thái thái gật đầu,” Ngươi suy nghĩ kỹ xem để Truân ca đính hôn với tiểu thư phòng nào? Ta xem Khương Bách chưởng viện học sĩ hàn lâm viện là tốt nhất. Hắn hiện tại đã là chưởng viện học sĩ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ có ngày nhập sĩ.”

” Ân!” Nguyên Nương hơi nghiêng tay:” Nương cùng ta đều nghĩ như nhau. Nhà bọn hắn có ấu nữ, hơn nữa lại là con vợ cả. Năm nay mới vừa hai tuổi, cùng Truân ca tuổi tác cũng tương đương. Về phần Vương thị, ta đã phái người mang theo lễ trọng đến phủ Thái Nguyên, hơn nữa nhà chúng ta nguyện ý kết thân cùng Vương lang, tin tưởng nàng sẽ không cự tuyệt vì Truân ca mà làm bảo sơn(người bảo lãnh).”

Đại thái thái có chút chần chờ:” Mậu Quốc Công phủ dù sao cũng xuống dốc cho Vương thị đi làm bảo sơn, không biết người Khương gia có thể cho nàng thể diện hay không?” Lại sợ nữ nhi nghĩ mình không muốn, giải thích,” Ta thật không phải bỏ không được mấy nữ nhi, mà sợ vương gia kia không công chiếm tiện nghi!”

” Có một số việc ngài không biết.” Nguyên Nương cười nói,” Vương thị kia tuy xuất thân danh giá, nhưng ở Khương gia lại làm thấp phục tùng nhỏ, đối nhân xử thế cực kỳ. Lúc trước Khương Bách ở Yến Kinh nhận chức thứ cát sĩ, Khương Bách phu nhân bệnh nặng, nàng không chỉ có ở một bên hầu hạ vất vả, còn lại vì Khương Bách phu nhân cầu y hỏi dược, bái thần khấn phật khắp nơi. Sau đó Khương Bách phu nhân ăn mấy phương thuốc nàng tìm thấy mà khỏi bệnh, cho nên đối Vương thị sẽ không chỉ là thân mật bình thường. Ta từng cho người ta chuyền tin tức cho Khương gia, nhưng Khương gia uyển chuyển cự tuyệt. Bằng không, ta làm gì cần nàng ở giữa hòa giải.”

” Việc này ngươi so với ta hiểu rõ hơn.” Đại thái thái cười nói,” Theo chủ ý của ngươi là được.”

Nguyên Nương liền trầm ngâm nói:” Nương, hôn sự ba vị muội muội, ngài cần phải quan tâm! Dù sao, trưởng ấu có thứ tự!”

Đại thái thái khóe mắt sác bén, trên mặt toát ra vài phần lạnh lùng:” Ngươi yên tâm, ta biết nên làm như thế nào!”

Nguyên Nương thở thật dài, lần đầu tiên biểu tình có vẻ buồn bả:” Có đôi khi, người tính không bằng trời! Cố tình lại là nàng ở lại phòng khách, cố tình việc này lại thành, cố tình là nàng một chút cũng không kích động…… Vốn còn muốn nhìn xem …… Có đáng cho ta…… Hiện tại chỉ có thể tuyển nàng. Chỉ mong ông trời phù hộ, thương tiếc nổi khổ tâm của ta, nàng trước sau như một, ta không có nhìn lầm……”

********

Ngay lúc đại thái thái cùng Nguyên Nương nói chuyện riêng xong, Tam phu nhân nương dâng trà cấp thái phu nhân đưa ánh mắt cùng Ngũ phu nhân đi phòng khách.

“…… Từ Nam Kinh ra roi thúc ngựa vận chuyển tới, mỗi đường tiêu tốn hai mươi lượng bạc, đột nhiên hoàn toàn biến mất. Ngươi nói xem có kỳ quái hay không?” Thanh âm Tam phu nhân ép thật thấp,” Nếu không phải ta cùng Lưu Ký quen biết, hôm nay mọi việc đổ sông đổ biển– lần đầu tiên tổ chức tiệc, cá mà thái phu nhân đích thân chỉ điểm lại không thấy! Kết quả ta tra ra, nói người làm việc kia chính là chất nhi thị tì hồi môn của ngươi. Nói thật, nhà mẹ đẻ chúng ta cũng không phải là người xa lạ gì, nếu người nhà mẹ đẻ kém cỏi thì phải thỉnh người ngoài, nếu không làm thế nào theo tới Từ gia đảm đương công việc. Ngũ đệ muội, việc này ta thật sự không tốt nhúng tay, cũng là ngươi tự mình qua hỏi một chút thật là tốt!”

Ngũ phu nhân cười nói:” Tam tẩu yên tâm, nếu làm việc là người cùa ta, ta nhất định sẽ cho ngài một câu trả lời.”

” Xem đệ muội nói.” Tam phu nhân cười nói,” Ta cũng không là muốn truy cứu cái gì. Chính là cảm thấy việc này rất kỳ hoặc! Ngươi cũng biết, việc trong nhà ta mới vừa mới tiếp nhận, khó tránh khỏi có chỗ không làm tốt, cũng khó trách có người ra oai phủ đầu…… Ta không khắp nơi cẩn thận thì có thể làm thế nào a!” Nói xong, thở dài thật bất đắc dĩ,” Thật hy vọng Tứ đệ muội sớm tốt một chút, ta cũng không cần quan tâm như vậy, có thể sớm một chút đem trọng trách này giao ra a!” Dáng điệu không tình không nguyện.

Ngũ phu nhân mỉm cười nghe, đang muốn nói vài câu khách khí, đột nhiên dưới mái hiên có người kinh hô:” Kiều phu nhân, ngài làm sao vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.