Thái phu nhân vội vỗ về lưng của nàng giúp nàng thuận khí.
Một hồi lâu, Nguyên Nương mới hết ho khan.
Mở bàn tay ra, nhìn thấy trong lòng bàn tay ngụm máu đỏ tươi.
Thái phu nhân nhìn thấy mà giật mình, trên mặt cũng không ra lộ kinh
ngạc, vội kêu các nha hoàn lại giúp Nguyên Nương lau sạch, miệng lại an
ủi Nguyên Nương:” Không có việc gì, không có việc gì. Ngươi là uất khí
công tâm, hiện tại nhổ ra được, rất nhanh sẽ khỏe lên.”
Mà Nguyên Nương nhìn máu tươi trong lòng bàn tay, thì khóe mắt đầy lệ rơi lên tục.
” Không có việc gì, không có việc gì.” Thái phu nhân có chút lo lắng không đủ sức an ủi nàng,” Ngươi là uất khí công tâm, nhổ ra được sẽ
không có việc gì.”
Nhóm nha hoàn nhạy bén đã mang nước tiến vào, hoặc là quỳ bưng chậu
nước bằng đồng, hoặc khom lưng giúp nàng tháo vòng tay, nhẹ chân nhẹ tay giúp nàng rửa tay sạch sẽ.
Lục Ngạc nha hoàn bên người Nguyên Nương trong mắt rưng rưng quỳ trên mặt đất bón trà cho nàng:” Phu nhân, ngài súc miệng!”
Nguyên Nương ngơ ngác mặc cho nàng đỡ mình đứng lên uống trà, thần sắc đờ đẫn rồi nằm xuống một lần nữa.
Lục Ngạc hầu hạ Nguyên Nương xong mới lui ra, Nguyên Nương lại “Đằng” ngồi dậy một chút. Nàng gắt gao nắm lấy cánh tay thái phu nhân, tựa như nắm lấy một nhánh cây có thể cứu mạng nói:” Nương, nương, ta không thể
bỏ lại Truân ca, ta không thể bỏ lại Truân ca…… Ngài cứu Truân ca của
ta…… Ngài còn nhớ hay không, thầy thuốc nói ta không thể sinh, ta không
tin, ngài cũng không tin, khắp nơi cầu thầy hỏi thuốc cho ta. Bất kể là
dạng giang hồ lang trung gì ngài đều chiêu hiền đãi sĩ, bất kể là bò cạp hay cóc nhái gì ta đều nếm qua…… Khó khăn mới sinh được Truân ca, ngài
mang ta đi chùa tạ ơn Bồ Tát. Buổi tối trong chùa rất lạnh, ngài sợ ta
chịu không nổi, đem chân của ta ủ trong lòng……”
Thái phu nhân rốt cuộc nhịn không được, lệ rơi như châu.
Nhớ tới trưởng tử của mình chết yểu, con thứ hai cũng chưa kịp có con lưu lại đã ra đi…… Truân ca là con thân sinh của Nguyên Nương, lại tôn
tử mà mình coi trọng nhất!
” Ngươi yên tâm, ngươi yên tâm, ta mang theo bên người. Dưỡng ở bên người ta!” Thái phu nhân che mặt khóc.
Nguyên Nương lại “A” một tiếng kinh hãi thét lên:” Nương, sao đột
nhiên lại tối đen như mực vậy.” Nói xong, hai tay sờ soạn trong không
trung,” Nương, nương, ngươi ở đâu?”
Thái phu nhân vội nắm tay con dâu, nhưng đã có người nhanh hơn nàng
một bước cầm tay Nguyên Nương:” Không có việc gì, không có việc gì.
Ngươi nằm xuống nghỉ ngươi sẽ không có việc gì.”
Thanh âm ôn hòa khoan hậu, mang theo sự trấn định ung dung, làm cho Nguyên Nương đột nhiên im lặng.
” Hầu Gia, Hầu Gia……” Nàng gắt gao nắm lấy cái tay ấm áp kia, nhưng
lại không biết sực lực của mình trở nên yếu đuối đáng thương.
” Là ta.” thanh âm Từ Lệnh Nghi vẫn bình tĩnh như trước, nghe không ra có cái gì bất đồng với ngày trước.
Thái phu nhân vội đứng lên, nhường chỗ cho con ngồi xuống, lại chỉ huy nhóm nha hoàn mang canh an thần đến.
Từ Lệnh Nghi tự mình tiếp, thấp giọng nói:” Dược hầm tốt rồi, uống hết rồi ngủ ngon một giấc. Tỉnh lại sẽ tốt hơn!”
Nguyên Nương không rên một tiếng, để Từ Lệnh Nghi chăm sóc uống thuốc.
Từ Lệnh Nghi giúp nàng nằm xuống một lần nữa, dịch góc chăn cho nàng, đang muốn đứng dậy, thì Nguyên Nương lại đột nhiên giơ tay bắt lấy góc
áo Từ Lệnh Nghi: “Hầu Gia, ta sắp chết phải không?”
Từ Lệnh Nghi run sợ một lúc lâu nói:” Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, đừng nghĩ ngợi lung tung.”
” Ta biết, ta sống không lâu.” Ánh mắt nàng trống rỗng vô thần, thanh âm bình tĩnh mang theo một chút điềm tĩnh,” Chúng ta làm vợ chồng một
hồi, ta muốn cầu ngươi một việc……”
” Ngươi nói.” Từ Lệnh Nghi buông mí mắt.
” Ta chết đi, ngươi chọn một người trong đám muội muội của ta để tục huyền đi!”
Tất cả mọi người đều giật mình, nhóm nha hoàn để hít thở cũng khôm dám, không khí trong phòng đông cứng giống như nước đá.
Nguyên Nương nghiêng đầu, con mắt trống rỗng không có tiêu điểm hoảng loạn khắp nơi.
” Ta đáp ứng ngươi.” Từ Lệnh Nghi thanh âm thực nhẹ,” Ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi!”
Thái phu nhân nhìn biểu tình bình thản của Nguyên Nương, không biết
vì cái gì, trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt điềm tĩnh của Thập
Nhất Nương kia.
Nguyên Nương mở to đôi mắt to, cố gắng tìm kiếm Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi suy nghĩ một lát, nói:” Ngươi yên tâm, việc này ta sẽ thương lượng cùng nhạc mẫu.”
Nguyên Nương nghe, liền chậm rãi nhắm mắt lại.
Từ Lệnh Nghi liền hiểu được, nhẹ nhàng hít một hơi, phân phó Đào
mama:” Ngươi phái người đi ngõ Cung Huyền, thỉnh La gia đại thái thái
đến đây một chuyến.”
Đào mama trả lời mà đi.
Nguyên Nương khóe miệng nhếch lên, tràn ra một nụ cười, nghoẹo đầu, nặng nề ngủ.
Từ Lệnh Nghi nhìn thê tử một hồi, đứng dậy đỡ thái phu nhân:” Nương, ta dìu ngài trở về.”
Thái phu nhân gật đầu, đem Nguyên Nhà giao cho Đào mama.
Hai người dọc đường trở về chỗ thái phu nhân ở đều trầm mặc, nhóm nha hoàn hầu hạ thái phu nhân rửa ráy thay quần áo, hai mẹ con ngồi trên
Lâm Song đại kháng gian phía tây, nhóm nha hoàn dâng trà xong Đỗ mama
liền đem toàn bộ người hầu hạ trong phòng lui xuống.
“Lúc này đi thỉnh thân gia thái thái đến, không được tốt lắm!” Thanh âm của thái phu nhân lộ ra vài phần chần chờ.
Từ Lệnh Nghi nhìn thủy tinh trên song cửa sổ đã thấy bóng râm của cây hạnh thụ đầy chồi non xanh biếc, thản nhiên nói:” Nàng ấy nếu đã nói
như vậy, chắc chắn đã cân nhắc thật lâu, tâm tư nhìn xa trông rộng quá.
Nếu ta đoán không tồi, thì mẹ con các nàng hẳn là đã sớm chọn được
người, chỉ chờ cơ hội hướng ta đề nghị mà thôi.”
Hình cây hạnh thụ nở hoa cho đỡ buồn
Thái phu nhân cũng không có quá nhiều kinh ngạc. Nàng khóe mắt hơi nhọn, bình tĩnh nói:” Vậy ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?”
” Nương cùng đại thái thái thương lượng đi!” Từ Lệnh Nghi quay đầu
lại nhìn mẫu thân, ánh mắt nặng nề, nhìn không ra cảm xúc,” Nàng sợ
chính là trong tương lai Truân ca không lớn nổi, ta cũng không yên tâm.
Liền tùy theo ý của nàng đi. Nàng cảm thấy ai tốt liền lấy người đó!”
” Ngươi a!” Thái phu nhân nhìn đứa con lắc lắc đầu,” Tỉ muội ruột
thịt thì thế nào? Lúc phản bội còn không phải đều phản bội giống nhau?
Nàng chọn muội muội của mình, có thể cam đoan Truân ca sẽ không có việc
gì sao? Ta thấy, nếu ngộ nhỡ nàng thật sự qua không được cửa ải này,
Truân ca vẫn nên ôm đến chỗ ta nơi này để nuôi dưỡng đi! Còn có thể làm
bạn cùng Trinh tỷ nhi.”
Từ Lệnh Nghi có vài phần do dự:” Ngài lớn tuổi như vậy……”
” Cũng không phải cần ta tự tay bón cơm bón nước. Không phải còn có
nhũ nương, nha hoàn, bà tử hay sao?” Thái phu nhân cười nói,” Hơn nữa,
hắn đến chỗ ta, chỗ ta nơi này cũng náo nhiệt hơn. Ta càng thích!”
Thái phu nhân thấy con gật đầu, đáp ứng, trầm ngâm nói:” Ngươi xem, La gia Thập Nhất Nương như thế nào?”
Từ Lệnh Nghi giật mình:”Cái người đem Văn di nương ngăn ở ngoài cửa?”
Thái phu nhân gật đầu:” Ta thấy rất chững chạc.”
Từ Lệnh Nghi đột nhiên hiểu được dụng ý mẫu thân. Không khỏi há mồm
cứng lưỡi:” Nàng cùng Trinh tỷ nhi tuổi tác không có chênh lệch nhiều
lắm đâu!”
Thái phu nhân không khỏi cười khổ:” Chuyện này cũng là bất đắc dĩ.
Đứng hàng thứ năm tuổi tác thích hợp, nhưng nhìn thấy có điểm lỗ mãng,
đứng hàng thứ mười bộ dạng rất xinh đẹp, nhưng tính tình trẻ con.”
” Nương.” Từ Lệnh Nghi không khỏi cau mày, muốn nói cái gì, có tiểu
nha hoàn bẩm:” Thái phu nhân, thái y viện Lưu thái y đến đây.”
Thái phu nhân liếc mắt nhìn con một cái, cười nói:” Thỉnh Lưu đại nhân vào.”
Tiểu nha hoàn trả lời, chỉ chốc lát dẫn một người lớn tuổi râu tóc trắng phau tiến vào.
” Thỉnh an thái phu nhân.” Vào cửa, hắn hành lễ với thái phu nhân,
thấy Từ Lệnh Nghi, lại hành lễ Từ Lệnh Nghi:” Hầu Gia cũng ở nhà a!”
Thái phu nhân khiêm tốn nâng tay:” Lưu đại nhân không cần đa lễ.” Từ Lệnh Nghi gật đầu cùng Lưu thái y.
Có tiểu nha hoàn mang ghế cho hắn ngồi. Lưu thái y ngồi xuống, đem phương thuốc vừa rồi đã chép tốt dâng lên.
Một bên tiểu nha hoàn nhận lấy, đưa cho thái phu nhân.
Thái phu nhân lấy kính mắt ra, lệch người trên gối dựa xem nửa ngày, sau đó đem phương thuốc đưa cho Từ Lệnh Nghi.
“Trong này đều là dược liệu bổ huyết thông máu khi tức giận.” Thái phu nhân biểu tình có chút ngưng trọng.
Lưu thái y liếc mắt nhìn Từ Lệnh Nghi một cái, thấp giọng nói:” Hiện tại chỉ có thể nghe theo lệnh trời, sức người có hạn.”
Tờ giấy ghi phương thuốc bị Từ Lệnh Nghi nắm nhăm nhúm cả lên.
” Đa tạ Lưu đại nhân!” Thanh âm hắn thản nhiên, phân phó nha hoàn tiễn khách.
Lưu thái y đứng dậy, suy nghĩ, rồi nói một câu” Tứ phu nhân cần tĩnh
dưỡng, không nên lại tức giận”, sau đó mới hành lễ với thái phu nhân
cùng Từ Lệnh Nghi lui xuống.
Từ Lệnh Nghi nói với mẫu thân:” Ngài xem có nên thay Nguyên Nương thỉnh thầy thuốc khác hay không!”
Thái phu nhân hít một hơi, cười khổ nói:” Lưu thái y chưởng quản Thái y viện hai mươi năm, ngươi nói, cho ta thỉnh thầy thuốc như thế nào cho nàng?”
Từ Lệnh Nghi nhất thời nghẹn lời.
Bên ngoài có tiếng cười hài đồng cùng thiếu nữ truyền đến.
” Cho ta, cho ta.” thanh âm ngây thơ của Truân ca lộ ra sự vui vẻ.
Từ Lệnh Nghi không khỏi nhìn ra ngoài.
Một đoàn nha hoàn, tức phụ ăn mặc lòe loẹt vây quanh ở bên người
Trinh tỷ nhi cùng Truân ca, tay Trinh tỷ nhi giơ cao quá đỉnh đầu, không biết trên đỉnh cầm cái gì, chính là chơi đùa với Truân ca, Truân ca
nhón chân, nhưng như thế nào cũng không đến được, gấp đến độ xoay tròn
xung quanh Trinh tỷ nhi.
Có mama đi qua nói vài câu, Trinh tỷ nhi cùng Truân ca thu vẻ tươi
cười, sau đó Trinh tỷ nhi chỉnh vạt áo cho Truân ca, hai người nắm tay
nhau đi về phía này.
Thái phu nhân cũng thấy: ” Trinh tỷ nhi là đứa nhỏ ngoan.”
” Đó cũng là do ngài dạy tốt.” Từ Lệnh Nghi ôn hòa đáp một câu, xoay người ngồi nghiêm chỉnh.
Thái phu nhân thở dài, cũng xoay người ngồi xuống.
Bên ngoài liền truyền đến tiếng nhóm nha hoàn bẩm báo: “Thái phu nhân, Hầu Gia, Đại tiểu thư cùng Tứ gia tới thỉnh an.”
” Tiến vào đi!” Thanh âm của thái phu nhân rất hòa ái, biểu tình của Từ Lệnh Nghi lại mang theo mấy phần nghiêm nghị.
Trinh tỷ nhi cùng Truân ca tiến vào, cung kính hành lễ tổ mẫu cùng phụ thân.
Thái phu nhân liền ngoắc Truân ca tới:” Đến, đến chỗ tổ mẫu ngồi!”
Truân ca liếc mắt nhìn phụ thân một cái, chân mới rụt rè nhỏ nhẹ bước đi đến chỗ thái phu nhân.
Từ Lệnh Nghi nhìn thấy liền nhíu mày.
Bước chân của Truân ca càng nhỏ lại.
Trinh tỷ nhi đứng ở nơi đó tay chân cũng có chút luống cuống.
Thái phu nhân nhìn thấy khẽ lắc đầu, cười nói:” Hầu Gia nếu có việc thì đi làm trước đi!”
Từ Lệnh Nghi muốn nói lại thôi, suy nghĩ một chút, nhưng vẫn cung
kính hành lễ với thái phu nhân, lên tiếng “Vâng”, rồi sau đó đi ra
ngoài.
Không có Từ Lệnh Nghi, Truân ca lập tức hoạt bát hẳn lên, hắn cười
hỏi tổ mẫu:” Nương còn ngủ sao? Nàng có tỉnh không? Có hỏi ta hay
không?”
Trinh tỷ nhi cũng hiểu chút chuyện, ánh mắt nhìn Truân ca tràn ngập đồng tình.
Thái phu nhân cười ha hả:” Đúng vậy, nương ngươi còn tại ngủ. Nàng
tỉnh, khẳng định là sẽ hỏi Truân ca. Đến lúc đó, Đào mama sẽ tới nơi
này ôm ngươi đi!”
Truân ca mở miệng cười rộ lên.
Có tiểu nha hoàn bẩm:” Thái phu nhân, thân gia thái thái đến đây!”