Thứ Nữ Công Lược

Chương 7: Tâm tư



” Chiều dài vừa đúng.” Thập Nhất Nương cẩn thận xem xét nửa ngày,”Ta đây trở về trước…. hôm nay mẫu thân đã đem Hổ Phách thưởng cho ta, ta còn không có nhìn thấy người, cũng không biết trong phòng rốt cuộc ra sao. Phải trở về nhìn xem mới được. Khi nào guồng chỉ làm xong, ta sẽ bảo Đông Thanh mang đến đây cho ngài.”

Đại di nương không có giữ nàng lại, chỉ cười gật gật đầu, tiễn nàng xuất môn.

Trước khi nàng bước một chân ra khỏi cánh cửa Nhị di nương không nóng không lạnh nói một câu.

” Nghĩ lại cũng kỳ quái. Đại tiểu thư sinh nhà của chúng ta chỉ có Truân ca là con, hiện giờ đã bốn tuổi rồi, lại còn không phải là thế tử. Chẳng lẽ đại cô gia nhà của chúng ta không học theo người xưa là lập trưởng không lập ấu, mà muốn lập hiền không lập trưởng sao……”

Cước bộ Thập Nhất Nương bị kiềm hãm.

Lúc này, Ngũ Nương đã về tới Kiều viên, đang cùng Liên Kiều nói chuyện.

“…… Đại thái thái nói canh bồ câu nấm hoang đem hầm tốt, nghe nói Tứ gia hai ngày nay ăn không ngon, nên khiến nô tì đem tặng Tứ gia.”

Ngũ Nương cười nói:”Tứ đệ của ta ăn không ngon sao?”

Liên Kiều cười nói:” Đại thái thái tặng đi, tự nhiên ăn ngon.”

Ngũ Nương liền hít một hơi:” Bên người Tứ đệ ta cũng không có người chăm sóc…… Nếu có người giống Liên Kiều tỷ tỷ biết nóng biết lạnh như vậy, cũng sẽ không cứ lại hai ba ngày thì thân thể không thoải mái như vậy!” Nói xong, đem quả mơ trong tay chấm tí mật nhẹ nhàng bỏ vào miệng.

Liên Kiều nghe thấy trong lòng một trận kinh hoàng.

Từ tam đẳng nha hoàn lên được tỳ nữ bên người đại thái thái, cũng không phải là việc dễ dàng. Nàng cũng không muốn đã nhanh như vậy phải gả cho gã sai vặt, sau đó sinh ra đứa con tiếp tục làm gã sai vặt, sinh nữ nhi lại đi làm nha hoàn…… Nhưng trong phủ vài vị gia, bên người đại gia đều có người hầu hạ từ nhỏ, huống chi Đại thiếu phu nhân, sau khi vào cửa lại mang theo bốn nha hoàn hồi môn đến; Nhị gia chết non; Tam gia là con của nhị phòng, không đến lượt đại phòng các nàng đi lấy lòng; tam phòng Ngũ gia cùng Lục gia, một người tám tuổi, một người năm tuổi. Chỉ có Tứ gia, tuy là thứ xuất, nhưng đại thái thái vẫn nuôi như con vợ cả, đến lúc chia nhà, ít nhiều sẽ cho Tứ gia chút ít. Huống hồ Tứ gia tính cách ôn hòa, đối với tỉ muội bên người thập phần chăm sóc, còn từng tự mình làm son rất đẹp cho đại nha hoàn Thượng Cẩm trong phòng hắn…… Nhắc tới tướng mạo phẩm hạnh của nha hoàn khắp phủ, nàng tự nhận so với Đông Thanh trong phòng thập nhất tiểu thư thì kém hơn, nhưng chẳng lẽ còn so không được với Thượng Cẩm nha đầu mặt mày lơ thơ quái dị kia sao?

Nàng không khỏi kích động sắc mặt ửng đỏ.

Tứ gia cùng chị ruột là ngũ tiểu thư tình cảm rất tốt, vì thế hai năm nay nàng cũng thường xuyên đi đến chỗ ngũ tiểu thư, nhưng bất quá chỉ là tìm cách giúp ngũ tiểu thư…… Không nghĩ tới, hôm nay ngũ tiểu thư lại lên tiếng nói thế

” Ta làm sao so với Thượng Cẩm tỷ tỷ được,” Liên Kiều mang một đôi mắt to ngập nước không nháy mắt nhìn Ngũ Nương, giống như là từ thần sắc nàng có thể nhìn ra manh mối gì,”Tứ gia có nàng ở bên người, ngũ tiểu thư còn có cái gì lo lắng chứ?”

Ngũ Nương khóe miệng thu lại, giống như có chuyện không biết nên nói như thế nào cho tốt.

Một bên Tử Uyển nhẹ nhàng ” Khụ” một tiếng, chỉ tay Liên Kiều bưng chung trà: “Liên Kiều tỷ tỷ uống xem, là đại hồng bào đại thái thái thưởng.”

Ngũ Nương nghe Tử Uyển nhắc nhở, sắc mặt liền biến đổi, không nhắc việc của Tứ gia nữa, ngược lại theo Tử Uyển nói: “Liên Kiều tỷ tỷ nếm thử chút trà này xem như thế nào?”

Liên Kiều trong lòng một trận tức giận, âm thầm mắng Tử Uyển nhiều chuyện……ngũ tiểu thư vốn có bộ dáng khó xử, nàng ta bỗng nhiên đánh lạc chủ đề một cái, ngũ tiểu thư khẳng định sẽ không nhắc lại việc Tứ gia…… Cơ hội tốt như thế, lại bị Tử Uyển làm cho thấp bại. Nếu không phải nàng là đại nha hoàn bên người ngũ tiểu thư, tuổi cùng ngũ tiểu thư lại tương đương, về sau khẳng định là theo ngũ tiểu thư đến nhà chồng, nàng thực hoài nghi Tử Uyển có phải cũng đánh chủ ý giống mình hay không. Bất quá, điều này cũng khó nói. Đại thái thái nói là yêu thương Ngũ tiểu thư, nhưng có thật yêu thương nàng không, lý ra lão thái gia mới vừa bệnh nên chạy nhanh tìm cái nhà chồng cho ngũ tiểu thư đã cập kê mới phải, cũng miễn cho sau khi mãn ba năm tang kì, ngũ tiểu thư đã thành lão cô nương mười tám tuổi…… Như vậy xem ra, đại thái thái chưa chắc thiệt tình đem ngũ tiểu thư xem như con ruột mà đối đãi. Chính mình có thể nghĩ đến, thì Tử Uyển cũng có thể nghĩ đến. Đi theo ngũ tiểu thư không biết đâu là tương lai, còn không bằng sớm tính toán, đi theo Tứ gia mới thật là tốt.

Ý niệm trong đầu hiện lên, Liên Kiều không khỏi đối Tử Uyển từ oán chuyển thành hận.

Nếu Tử Uyển thực sự có tâm tư này, hôm nay không phải là lúc nói chuyện.

Hơn nữa mình còn có việc phải làm, nếu đại thái thái hỏi tới, mình chưa có trở về, còn tưởng rằng nàng ở lại nơi Tứ gia, rốt cuộc cũng không tốt lắm.

Nàng cùng Ngũ Nương hàn huyên vài câu, liền đứng lên cáo từ:”…… Miễn cho một lát nữa đại thái thái tìm không thấy người!”

Ngũ Nương cũng tự mình tiễn nàng cửa cửa phòng nói:” Liên Kiều tỷ tỷ có việc, ta sẽ không trì hoãn. Về sau rảnh rỗi đến chỗ chúng ta cùng ngồi một chút.”

Liên Kiều khách khí vài câu, thì cách đó không xa mơ hồ có tiếng khóc nháo truyền đến.

Nàng nghe thấy không khỏi ngẩn ra.

Tử Uyển đã cười nói: “Là Tử Vi tỷ tỷ đang dạy dỗ tiểu nha hoàn mới đến. Cũng không biết tại sao, mấy người hiện tại không giống chúng ta trước kia, các tỷ tỷ nói một câu, lập tức ghi tạc trong lòng lúc nào cũng không dám quên. Hiện tại thì tốt rồi, như đậu hũ rơi bên đường, lấy cũng lấy không được, đánh cũng đánh không được. Hơi một chút là đòi sống đòi chết, thật sự là không biết nên quản dạy thế nào cho tốt.” Giọng nói rất là cảm thán.

” Ai nói không phải.” Liên Kiều thoải mái, cười cùng Tử Uyển đi ra ngoài,”Ngươi không biết đó thôi, Song Hà mới vào phòng chúng ta, thế nhưng cùng Diêu mama ầm ĩ…… Nếu là chúng ta, dù nghĩ cũng không dám nghĩ. Lại nói tiếp, hai năm nay Hứa mama làm việc cũng không nhanh nhẹn như trước, người mới vào thì ngày càng điêu ngoa. Có lúc đại nãi nãi có nói, Hứa mama tuổi đã lớn, dạy dỗ người mới đến không thể so như trước.”

” Tỷ tỷ dù sao cũng làm trong phòng đại thái thái, kiến thức bất phàm.” Tử Uyển cười nói,” Không giống chúng ta, nhìn thấy Hứa mama thì toàn thân như nhũn ra, làm sao còn chú ý này nọ……”

Hai người nói xong, Tử Uyển đem Liên Kiều đưa ra khỏi Kiều viên.

Ngũ Nương bên kia, đã kêu Tử Vi đến.

“…… Ngươi là đại nha hoàn trong phòng ta, đứa nhỏ không nghe lời, dạy dỗ cũng là đúng. Nhưng nơi này gần phòng chính, chuyện Thu Lăng đã đi ra ngoài bởi vì bệnh cũng thôi, nếu lại có cái gì không tốt, đại thái thái hỏi tới, chúng ta cũng khó giao phó. Huống chi ca ca nàng còn làm việc ở phòng thu chi.”

” Tiểu thư dạy dỗ đúng.” Tử Vi kính cẩn nghe theo,” Là nô tì lo lắng không chu đáo. Bất quá, chỉ là đánh mấy bạt tai mà thôi. Mấy ngày nay đã phái người trông chừng, nàng sẽ không chạy ra nói loạn nữa.”

Ngũ Nương gật gật đầu, lại nói thêm vài câu, rồi cho Tử Vi lui đi xuống.

Một lát sau, Tử Uyển quay trở về.

Đem lời Liên Kiều nói cùng nàng đều nói cho Ngũ Nương:”…… Xem ra, Đại thiếu phu nhân, đối với Hứa mama không phải thực vừa lòng.” Lại nhớ cặp mắt không an phận của Liên Kiều.” Ngũ tiểu thư, ngài thật sự chuẩn bị cho Liên Kiều đi hầu hạ Tứ gia sao?” Nàng châm trà lần nữa cho Ngũ Nương, rồi bưng đến tay nàng,”Cá tính của nàng cường nghạnh như vậy, lại ở bên người đại thái thái hầu hạ qua, đi phòng Tứ gia, chỉ sợ là……”

” Ta khi nào thì nói cho nàng đi phòng Tứ gia.” Ngũ Nương mang trà lên uống một ngụm, điệu bộ chậm rãi, rất giống đại thái thái, mà bản thân mình cũng không biết,” Hơn nữa, nàng là người trong phòng đại thái thái, chính là người lão gia, cũng không có đạo lý an bài nơi khác cho nàng, huống chi là ta.”

Biết Ngũ Nương không có ý tứ mang Liên Kiều qua, Tử Uyển không khỏi thở nhẹ nhõm một hơi.

Người chân chính mà Ngũ tiểu thư có thể dựa vào, cũng chỉ có Tứ gia. Nhưng mà Tứ gia là người dễ bị người ta lung lạc, Liên Kiều đi qua, chỉ sợ sẽ bất lợi đối với Kiều viên các nàng……

Ngũ Nương lại nghĩ tới một việc khác, chần chờ nói:” Ngươi nói xem, Liên Kiều nói vậy là có ý tứ gì?”

Tử Uyển suy nghĩ một chút, thấp giọng nói:” Có phải là thân thể của Đại tiểu thư không…… Cho nên đại thái thái mới phái Hứa mama đi Từ An Tự…… Lại muốn in( Pháp hoa kinh)!”

” Hẳn là như thế!” Ngũ Nương trầm ngâm nói,” Phụ thân đi bất quá mới hơn một tháng, nhanh như vậy đã có thư đến, trừ bỏ việc của đại tỷ, ta nghĩ không ra còn có chuyện gì. Huống chi, nàng từ khi sinh Truân ca rất hay bệnh. Nếu thật sự là như vậy, đại thái thái lại có ý tứ gì?”

******

Ngô Hiếu Toàn Gia lột hết vỏ quả cam đặt trên đĩa kim loại nhỏ, dùng dao bạc dài nhỏ chuẩn bị lột hết lớp vỏ trắng bên trong, đại thái thái lại đột nhiên xua tay:” Liền như vậy đi! Ta tuổi lớn, không thể so với trước, ăn vỏ cho nhuần thuận.” Nói xong, thì hít một hơi dài.

” Đại thái thái nói cái gì đó.” Ngô Hiếu Toàn gia y nàng lời nói, đem cái dĩa nhỏ bưng đến bên tay của nàng,” Ngài còn trẻ, đại thiếu phu nhân còn cần ngài giúp đỡ…… Không thể nói ngài già lúc này.”

Đại thái thái cười rộ lên, phân phó Lạc Kiều phía sau:” Các ngươi đều lui ra đi!”

Đám người Lạc Kiều trả lời mà đi.

Thấy trong phòng không có ai, Ngô Hiếu Toàn Gia liền cười nói: “Hai vị tiểu thư có thương có lượng. Nhìn đến bộ dáng bình phong, thập nhất tiểu thư vẫn chưa nói cái gì, ngũ tiểu thư đã ngại gỗ kê với gỗ hoàng dương không tốt lắm. Ta thấy ngũ tiểu thư nói có đạo lý, thập nhất tiểu thư cũng nói, tạm thời trước hết dựa vào kích thước đem chữ viết xong, để nàng thêu trước, cuối cùng làm bệ và khung bình phong, chờ có vật liệu gỗ như ngũ tiểu thư nói thay đổi vật liệu gỗ cũng không muộn……”

Không đợi nàng nói xong, đại thái thái đã phất tay ý bảo nàng không cần nói nữa:”Ngươi chỉ cần nói cho ta biệt, việc làm bình phong, hai vị tiểu thư, ai nắm chắc hơn?”

“Tự nhiên là ngũ tiểu thư.” Ngô Hiếu Toàn gia cười nói,”Lúc ta đến, trên bàn ngũ tiểu thư đã có một đống bản thảo, cho thập nhất tiểu thư chọn!”

” Nga!” Đại thái thái giơ giơ mi,” Vậy thập nhất tiểu thư chọn bức nào!”

Ngô Hiếu Toàn gia cười nói:” Thập nhất tiểu thư giống như cũng không có chủ ý, để cho ngũ tiểu thư tìm đến đại thái thái thương lượng.”

” Thế ngũ tiểu thư thì sao? Nàng yêu thích nhất bức nào?”

” Bức giữa viết chữ to.” Ngô Hiếu Toàn gia cười nói,” Nói, vừa có chữ to, cũng có chữ nhỏ, là thích hợp nhất.”

Vừa có chữ to, còn có chữ nhỏ, chính xác là thích hợp bất quá– thích hợp cho nàng khoe khoang chữ mình viết có bao nhiêu đẹp?

Đại thái thái trong lòng cười lạnh: “Chỉ tiếc, Nhị di nương nói chữ to của nàng không đủ đoan trang.”

” Vẫn là đại thái thái cùng Nhị di nương thật tinh mắt.” Ngô Hiếu Toàn gia tròng mắt chuyển đảo, cười nói,”Ta nhìn không ra. Cũng giống ngũ tiểu thư, nhìn bức viết chữ to thật là tốt! Bất quá, nô tì tốt xấu gì cũng còn có người cùng ý nghĩ.”

” Nga?” Đại thái thái cười nhìn Ngô Hiếu Toàn gia.

Ngô Hiếu Toàn gia trong lòng nhảy dựng.

Nói đến điều này, thì sẽ cắn chặt không tha.

” Còn có thập nhất tiểu thư a!” Nàng cười nói,” Nô tì ít nhất còn có thể chọn ra cái tốt, thập nhất tiểu thư lại nhìn thấy cái gì cũng tốt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.