Thứ Nữ Đương Gả: Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 46: Thủy thị lo lắng



Edit: voi còi

Trên đường Hạ Thính Ngưng cùng Thủy thị cùng Hạ Tử Vân đi về Lê viện, trong tay nắm thật chặt thánh chỉ màu vàng kia, không nghĩ tới hắn lại thật sự đáp ứng rồi, đáp ứng yêu cầu của nàng, buông tha cho quyền tam thê tứ thiếp của nam tử tiều đại này.

Thế nhưng hôm qua nàng mới đưa thư, hôm nay liền chiếm được hồi đáp, vẫn là lấy hình thức như vậy.

Hạ chỉ tứ hôn, đủ có thể thấy thành ý của hắn đối nàng.

Tại triều đại như vậy, thân phận của nàng là một thứ nữ, có thể gả vào vương phủ làm chính phi liền đã là vinh hạnh rất lớn, càng miễn bàn bây giờ còn là từ hoàng thượng tự mình hạ chỉ ban hôn. Vậy càng là trước không có ai sau này cũng chẳng tìm thấy.

Lần hành động này, có thể thấy được trong lòng hắn là cực kì coi trọng nàng.

Hạ Thính Ngưng cúi đầu nhìn thánh chỉ nắm trong tay một cái, trong lòng một mảnh rõ ràng, hắn cũng là thật tình đối nàng, vậy nàng cũng tất nhiên là nguyện ý dùng thật tình hồi đáp hắn.

Thủy thị một hồi đến trong viện, liền vội vàng hỏi Hạ Thính Ngưng “Ngưng Nhi, đến cùng là chuyện gì xảy ra nha? Không phải nói nhận biết Tĩnh vương thế tử kia, sẽ nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này sao? Tại sao hiện tại hoàng thượng lại vẫn hạ chỉ tứ hôn cho con?”

Sau khi nghe xong vị công công kia tuyên đọc thánh chỉ, bà thật sự là cảm thấy vừa vui vừa lo. Vui là nữ nhi không cần đưa người ta làm thiếp thấp hơn, nhưng lại sửa vì làm chính thê. Buồn là tuy rằng là chính thê, nhưng lại muốn cùng Tĩnh vương thế tử kia nhấc lên quan hệ, phải biết rằng đối phương nhưng là người bệnh quấn thân lâu năm, bà sợ nữ nhi gả đi qua không lâu sẽ thủ tiết.

Cứ nghĩ đến điều này, trong lòng bà liền thu thành một đoàn, thật sự thẳng đau.

Hạ Thính Ngưng nhợt nhạt cười, lôi kéo tay Thủy thị đi đến giường ngồi xuống, Hạ Tử Vân cũng vội vàng đi theo lên.

Hạ Thính Ngưng nhẹ giọng giải thích nói “Nương, ngài đừng nóng vội. Kỳ thật việc hôn nhân này con đã châm chước sau một hồi mới đáp ứng. Hôm qua con đưa thư cho Tĩnh vương thế tử, trong thư cho thấy con chỉ làm chính thê, nếu muốn thú con, còn phải đáp ứng ba yêu cầu của con mới được.”

Hạ Tử Vân vội vàng hỏi “Tỷ tỷ, ba yêu cầu như thế nào?” Thủy thị cũng là vẻ mặt nghi hoặc.

Hạ Thính Ngưng mỉm cười nói “Không thu thông phòng, không nạp tiểu thiếp, không nâng bình thê.”

Thủy thị nghe xong vẻ mặt ngạc nhiên, này, này Ngưng Nhi cũng quá lớn mật. Sao cái gì yêu cầu đều dám đề. Điều này thực tại là quá mức kinh thế hãi tục thôi.

Thủy thị khẽ nhếch miệng nói “Con, con đứa nhỏ này, nhưng lại hướng người ta đưa ra loại yêu cầu này, vậy Tĩnh vương thế tử đáp ứng rồi?”

Hạ Thính Ngưng nhìn hướng Thủy thị, điềm đạm cười “Hắn tự nhiên là đáp ứng rồi, bằng không hôm nay làm sao có chuyện tứ hôn đây.” Nàng sao lại nhìn không ra mẫu thân suy nghĩ cái gì, yêu cầu của nàng đối với người triều đại này đến nói quả thật là đủ kình bạo. Cũng khó trách biểu cảm kinh ngạc của mẫu thân.

Thủy thị ngốc lăng, một bộ dáng không biết nên như thế nào cho phải.

Hạ Tử Vân  thần sắc nhưng là bình thường  thật, còn theo lý thường phải làm gật gật đầu. Thì ra thế tử Tĩnh vương đáp ứng yêu cầu của tỷ tỷ cả đời một đời một đôi người rồi nha, khó trách tỷ tỷ sẽ đồng ý gả cho hắn đâu.

Từ nhỏ tỷ tỷ liền nói cho hắn làm người không thể chần chừ, có mới nới cũ. Đặc biệt muốn ngăn chặn loại chuyện không đạo đức là nạp thiếp. Cho nên chịu giáo dục cùng ảnh hưởng của tỷ tỷ, từ nhỏ hắn liền biết loại chuyện thu thông phòng cùng nạp thiếp này đều là không đúng, tương lai chỉ cần tìm một nữ tử thật tình yêu nhau dắt tay cùng cả đời là đủ rồi, tuyệt không thể làm hán tử bạc tình quả nghĩa phụ lòng kia.

Bởi vì bị Hạ Thính Ngưng dùng loại tư tưởng hiện đại giáo dục  lớn lên,từ lâu tư duy logic của Hạ Tử Vân đã không giống người của triều đại này, cho nên đang nghe đến Hạ Thính Ngưng nói ra nàng đưa ra yêu cầu, hắn cũng không giống Thủy thị kinh ngạc như vậy, chỉ cảm thấy điều này kỳ thật là chuyện bình thường.

Mắt thấy vẻ mặt Thủy thị ngốc lăng, Hạ Thính Ngưng để sát vào chút nói “Nương, ngài đây là như thế nào? Nữ nhi sắp gả  phu quân có thể đối đãi với nữ nhi như vậy, chẳng lẽ mẫu thân không vì nữ nhi cao hứng sao?”

Thủy thị trìu mến vươn tay vuốt nhẹ khuôn mặt tinh xảo của Hạ Thính Ngưng, thở dài nhưng lo lắng nói “Nương như thế nào không cho con cao hứng đâu, nếu là phía trước nghe được có nam tử thâu tâm đào phế đối đãi con như vậy, nương không thiếu được muốn lập tức đến chùa miếu đi thắp hương lễ tạ thần, trai giới một năm. Nhưng cố tình đối phương cũng là Tĩnh vương thế tử, con phải biết rằng, thân mình hắn như vậy, sợ là....”

Nếu như Tĩnh vương thế tử thân mình khoẻ mạnh, lại có thể đối đãi Ngưng Nhi như vậy, vậy tất nhiên là lòng bà tràn đầy vui mừng cảm tạ bồ tát phù hộ, ban cho nữ nhi của bà một mối nhân duyên hiếm có như vậy.

Nhưng cố tình Tĩnh vương thế tử kia cũng là cái...., cái này muốn bà yên tâm như thế nào.

Hạ Thính Ngưng nghe xong nhẹ nhàng cười “Thì ra mẫu thân lo lắng cái này nha, vậy ngài cũng chỉ quản yên tâm tốt lắm. Lúc trước nữ nhi có thay hắn xem qua mạch, tuy rằng thân mình hắn lỗ lã được lợi hại, nhưng chỉ cần con tỉ mỉ vì hắn điều dưỡng vài năm, vẫn là có thể chậm rãi tốt lên.”

“Thật sự?” Thủy thị nghe vậy kinh hỉ  nói.

Nếu là đúng như lời của Ngưng Nhi, bệnh của Tĩnh vương thế tử còn có hi vọng chữa khỏi, vậy bà cũng không cần lo lắng Ngưng Nhi sẽ thủ tiết, như vậy, Ngưng Nhi cũng quả thật xem như tìm được một cái quy túc tốt.

Cái khác không nói, chỉ liền đối phương có thân phận trân quý như vậy còn đáp ứng yêu cầu của Ngưng Nhi đến xem, liền biết là nam tử tốt đáng giá phó thác chung thân.

Hạ Thính Ngưng nhẹ gật đầu “Đó là tự nhiên. Y thuật của nữ nhi như thế nào, người khác không biết, chẳng lẽ mẫu thân còn có thể không biết sao. Thân mình của người không phải cũng chính là con luôn luôn tại điều dưỡng.”

Thủy thị vừa nghe, cũng vui vẻ ra mặt. Đúng rồi, từ sau khi bà sinh Vân Nhi xong thân mình liền suy sụp rất nhiều, vài năm nay đến đều là nữ nhi ở tự mình điều dưỡng. Đến hiện thời, thân mình bà sớm không quá nhiều ngại. Người khác không biết, bà cũng biết là kỳ hoàng thuật (y thuật) của nữ nhi là cực kỳ cao, hiện tại lại bộ dáng lời thề son sắt như vậy, có thể thấy được bệnh của Tĩnh vương thế tử là thật có thể trị. Tâm luôn luôn níu chặt của bà cuối cùng thả xuống dưới.

Thủy thị vỗ nhẹ nhẹ tay của Hạ Thính Ngưng nói “Nương tất nhiên là tin được con, đã hiện tại con đều nói như vậy, vậy nương cũng an tâm.” Dứt lời cười đến vẻ mặt thỏa mãn.

Hạ Tử Vân lại vươn tay khẽ túm túm tay áo Hạ Thính Ngưng, khuôn mặt có vẻ có chút non nớt giơ lên nói “Hắn sẽ đối tỷ tỷ được không?”

Hạ Thính Ngưng sủng ái sờ sờ đầu của đệ đệ, nhẹ nhàng gật đầu nói “Sẽ.” Ít nhất, hiện tại sẽ.

Hạ Tử Vân một bộ tiểu đại nhân, nói “Đã hắn sẽ, vậy Vân Nhi liền miễn cưỡng nhận hắn làm rể phu của đệ. Nếu hắn dám đối với tỷ tỷ không tốt, Vân Nhi cũng sẽ không buông tha hắn.” Dứt lời còn giơ giơ nắm tay nhỏ uy hiếp.

Hạ Thính Ngưng cười tủm tỉm  nói “Tốt, Vân Nhi của tỷ tỷ quả thật là tiểu nam tử hán.” Nàng do nhớ được, hồi nhỏ, đệ đệ tổng sẽ cong vẹo lay lay thân mình đi theo phía sau nàng, miệng y y nha nha hô tỷ tỷ.

Nhoáng lên một cái mắt, đều đi qua nhiều năm như vậy. Ngày xưa đáng yêu tiểu béo nắm hiện hiện thời đã lớn như vậy.

Thủy thị cũng là trước mắt mỉm cười xem một đôi nữ nhi của mình, đời này có một đôi nữ nhi như vậy, bà xem như thấy đủ.

Qua hồi lâu, Thủy thị mới nhớ tới một sự kiện khác nói “Ngưng Nhi, không phải nương nói con, mới vừa rồi con chống đối lão phu nhân như vậy cũng không tốt. Con, ai, về sau con liền tận lực nhường bà ấy đi, a.”

Quả thật là bà không biết nên nói như thế nào mới tốt, lão phu nhân kia rõ ràng liền không đem Ngưng Nhi trở thành tự tôn nữ của mình, ngày ngày chỉ nghĩ đến muốn lợi dụng Ngưng Nhi thế nào. Tuy rằng tôn nhi chống đối tổ mẫu không hợp lí, nhưng tư tâm của một người làm mẫu thân lại nói cho bà, nữ nhi cũng không sai, là lão phu nhân kia quá mức khí thế bức người, nữ nhi chẳng qua là ở chặt đứt niệm tưởng của đối phương thôi.

Hạ Thính Ngưng bất đắc dĩ nói “Nương, con không thể nhường nhịn, tính tình lão phu nhân kia là thế nào, ngài cũng không phải không nhìn thấy. Nếu như để bà ta cảm thấy con yếu đuối dễ nắn bóp, bà ta không thiếu được muốn hao hết tâm tư  đánh chủ ý gì đâu. Hơn nữa, cho tới bây giờ bà ta cũng không đem con trở thành tôn nữ của mình, có tổ mẫu nhà ai sẽ đem tôn nữ của mình đẩy vào trong hố lửa. Trong mắt bà ta chỉ có ích lợi, từ đâu đến  tình thân. Con mớiclười cùng bà ta lá mặt lá trái.”

Mặc dù Thủy thị cũng biết là lý này, nhưng vẫn là có chút lo lắng nói “Vậy lão phu nhân có phải thẹn quá thành giận tìm cách làm khó dễ con hay không nha?”

Hạ Thính Ngưng nhợt nhạt cười “Khó xử con nhưng là sẽ không, bà ta còn chưa có ngu như vậy. Hiện thời con đã mau trở thành thế tử phi, bà ta sợ là còn chưa có buông tha ý niệm muốn theo trên người con chiếm tiện nghi đâu. Mắt thấy đánh tình thân bài vô dụng, sợ là bà ta sẽ nghĩ cách bắt lấy nhược điểm của con lấy đến đây áp chế con. (Voi: Đoán đúng thế). Nhưng mà nương không cần lo lắng, nữ nhi sẽ cẩn thận, sẽ không để bà ta đạt được.”

Thủy thị lo lắng trùng trùng  nói “Vậy con nhất định phải cẩn thận nha, nương xem lão phu nhân này thật sự không phải tốt sống chung.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.