Không đợi mọi người phản ứng lại, trái lại Nguyễn thị lại tự tiếp tục nói “Đại tẩu, cái này thì chỉ có tẩu không đúng rồi, tuy rằng Lộ Dao là thứ nữ, nhưng phụ vương vẫn luôn luôn đều đối đãi với muội ấy như đích nữ. Này [ăn, mặc ở, đi lại] hướng tới là mọi thứ không thiếu, đều là tỷ muội trong nhà, đại tẩu có thể nào nặng bên này nhẹ bên kia, bất công như thế đây. Hơn nữa, lúc trước chẳng phải đại tẩu cũng là thứ nữ sao, tại sao hiện tại ngược lại xem thường Lộ Dao cũng có xuất thân giống như tẩu vậy.”
Khi nói lời này, trên mặt Nguyễn thị toàn là một bộ dáng vì tiểu cô mà bất bình, nhưng trong mắt lại tránh qua một chút tính kế thật sâu.
Có ai không biết phụ vương đó là thứ xuất, từ nhỏ liền bởi vì tầng thân phận này mà không chịu sủng, không thiếu chịu đích mẫu làm khó dễ. Cho nên cho tới nay ông đều cực kỳ chán ghét người xem thường thứ xuất tử nữ (trai gái), bởi vì tự bản than ông gặp được, cho nên bây giờ quy củ trong vương phủ cũng không nghiêm, nhất là ở trên phương diện đối đãi với nhi tử và nữ nhi thứ xuất, càng đối xử bình đẳng. Bởi vậy phu quân của nàng cùng tiểu cô mới có thể có đãi ngộ trải qua cuộc sống như đích tử đích nữ.
Bây giờ vị đại tẩu mới vào cửa này lại trước mặt làm ra hành động khinh thường thứ nữ này, chắc chắn chọc được phụ vương không vui.
Lúc trước nàng đường đường là đích nữ phủ thừa tướng sở dĩ sẽ gả cho thứ tử Bách Lí Trần Hiên của Tĩnh vương phủ, nhìn trúng chính là phụ vương hướng đến không đối xử đích thứ có khác như mọi nhà, mà thế tử đương nhiệm xương cốt lại không tốt, không chừng ngày nào đó phải đi. Tuy rằng trong vương phủ còn có hai đích tử khác mà vương phi sinh hạ, nhưng dù sao tuổi tác quá nhỏ, sao có thể kế thừa gia nghiệp to như vậy của Tĩnh vương phủ.
Cứ như vậy, danh hiệu Tĩnh vương thế tử còn có cơ hội rất lớn sẽ dừng ở trên đầu phu quân của nàng, chính là nghĩ thông suốt điểm này, cho nên nàng mới có thể cam tâm tình nguyện gả qua, sẽ chờ đến một ngày ma ốm đại ca kia vừa đi, nàng có thể chính thức trở thành thế tử phi.
Nguyễn thị nghĩ đến điều này, trên mặt sẽ không chịu được lộ ra một chút tươi cười đến, ngày đó phụ thân an bày nàng gả cho Bách Lí Trần Hiên quả nhiên vẫn là đúng, chỉ cần hắn đã lên làm thế tử, vậy chính mình sẽ là thế tử phi, ngày sau sẽ là vương phi. Tĩnh vương phủ to như vậy, cũng sẽ biến thành của nàng.
Bách Lí Thiên Phù nghe xong lời nói của Nguyễn thị, liền biết không ổn, vội vàng nói “Muội đây cùng đại tỷ tỷ đổi lại một phần là được. Còn xin nhị tẩu đừng nói như vậy, đại tẩu lại làm sao có thể khinh thường đại tỷ tỷ đâu.”
Nàng vừa mới còn đắm chìm ở trong vui sướng khi thu được lễ vật, không nghĩ tới lúc này sẽ lại ra loại sự tình này, nghe nhị tẩu bực bội, rõ ràng chính là hướng về phía đại tẩu mà đến, cái này chỉ sợ là sẽ không dễ dàng hiểu rõ.
Hôm nay khi vừa nhìn thấy đại tẩu, cũng không biết vì sao, nàng không hiểu đã nghĩ thân cận đối phương, nàng ấy cho nàng một loại cảm giác thập phần thư thái. Không giống đại tỷ tỷ, tuy rằng ở mặt ngoài đối với nàng cười, nhưng nàng tổng cảm thấy ý cười của đối phương kỳ thật cũng không đạt tới đáy mắt, cho nàng một loại cảm giác cực kỳ quái dị. Cho nên trong lòng nàng theo bản năng sẽ không tiếp xúc nhiều lắm với vị đường tỷ này.
Nhưng lúc này chỉ có từ nàng mở miệng nhường bước một chút là tốt nhất, Bách Lí Thiên Phù cầm hộp gỗ trong tay đưa tới trước mặt Bách Lí Lộ Dao, nhẹ giọng nói “Đại tỷ tỷ, phần này cho tỷ, chúng ta đổi một chút đi.”
Nàng sở dĩ làm như vậy, là vì đại tẩu thoạt nhìn là người rất tốt, khiến nàng rất là thích. Cho nên nàng không muốn để nhị tẩu náo chuyện này lớn lên, dù sao tính tình của đại bá nàng vẫn là biết một chút, như vậy đi xuống đối đại tẩu rất bất lợi.
Nhị lão gia cùng nhị phu nhân thấy thế, cảm thấy đều là có chút không vui, chẳng qua chỉ là phân lễ gặp mặt thôi, sao nhị chất tức phụ (cháu dâu thứ hai) này lòng dạ hẹp hòi như vậy, ngay cả cái này đều phải so đo.
Trên mặt Bách Lí Lộ Dao tuy rằng vẫn duy trì tươi cười hoàn mỹ như trước, nhưng đáy lòng sớm là cực kì tức giận, cuộc đời này nàng chán ghét nhất là người khác nhắc tới thân phận thứ xuất của nàng, cố tình này thân tẩu tử (chị dâu ruột) này còn trước mặt mọi người một ngụm một cái thứ nữ nói không dứt. Nếu không phải cố kị muốn bảo trì hình tượng tốt đẹp mà nàng ở trước mặt người khác vất vả thành lập lên. Nàng đã sớm mở miệng bảo người này câm miệng.
Mỗi một tiếng thứ nữ kia, ở nàng nghe tới thật sự là chói tai cực kỳ.
Nhưng nghĩ lại lại nghĩ tới dụng ý của đối phương, nàng cũng biết chính mình truy không thể ngăn cản người này tiếp tục nói tiếp. Dù sao nếu là có thể mượn việc này, khiến phụ vương không thích vị đại tẩu mới vào cửa này, vậy đối với các nàng mà nói nhưng là rất rất có lợi, sau này cấp cho đối phương trói buộc cũng liền dễ dàng nhiều lắm.
Trong lòng Bách Lí Lộ Dao cấp tốc tránh qua rất nhiều ý tưởng, mặt sau cùng hơi hơi lộ ra một chút thần sắc đau khổ, đem hộp gỗ mà Bách Lí Thiên Phù đưa tới trước mắt nhẹ nhàng đẩy trở về nói “Nhị muội muội, đây là lễ gặp mặt đại tẩu riêng đưa cho muội, sao ta có thể đổi với muội được. Cũng là tự muội thu đi, đây vốn chính là chỉ có muội mới có thể dùng.”
Dứt lời liền nhẹ nhàng cúi đầu, có vẻ mặt ảm đạm.
Bộ dáng này Hạ Thính Ngưng nhìn xem cơ hồ đều phải vì nàng ta vỗ tay ủng hộ. Chậc chậc, nhìn biểu diễn này một cái, thực lực như vậy, không đi làm diễn viên thật sự là đáng tiếc. Biểu cảm này thật đúng là rất đúng chỗ, bộ dáng muốn nói lại thôi còn ra vẻ kiên cường đáng thương, mặc cho ai nhìn đều sẽ cảm thấy đối phương định là nhận đến rất lớn ủy khuất mới có thể như thế.
Kỹ thuật diễn bậc này, nàng thật đúng là mặc cảm.
Bách Lí Thiên Phù thấy thế cũng có chút nóng nảy, vội giải thích nói “Đại tỷ tỷ đừng nói như vậy, đại tẩu khẳng định là không có ý tứ khác, đại tỷ tỷ trăm ngàn đừng hiểu lầm.”
Nàng tuy rằng không biết đại tẩu vì sao sẽ cho nàng nhiều hai hộp son cùng kem bảo vệ da, nhưng nàng có thể khẳng định đại tẩu tuyệt không có ý tứ gì khinh thường đại tỷ tỷ. Nàng nguyên nghĩ trao đổi một chút lễ vật, vậy việc này cũng liền đi qua, không nghĩ đại tỷ tỷ cũng là không chịu.
Nguyễn thị lúc này lại ra tiếng, còn chỉ chỉ hộp gỗ cầm trong tay đã bị mở ra nói “Cái gì hiểu lầm, muội xem, trong này son và kem bảo vệ da cũng chỉ có một hộp, cũng không có bình hương lộ như của muội, so sánh với phần lễ kia của muội, kém cũng không phải là một điểm nửa điểm. Đây rõ ràng chính là đại tẩu bất công, khinh thường thân phận Lộ Dao là thứ nữ, mới tặng lễ cho muội ấy như vậy.”
Sau khi đối với Bách Lí Thiên Phù một trận trách móc xong, Nguyễn thị lại xoay người đối mặt Tĩnh vương gia nói “Phụ vương, nhi tức thật sự là nhìn không được, ngài cần phải vì đại cô nương làm chủ nha.”
Vừa nói còn vừa dùng khăn khinh dính dính khóe mắt, dường như Bách Lí Lộ Dao bị thật lớn ủy khuất vậy.
Bách Lí Dung Cẩn thật sâu nhăn mày lại, đang muốn mở miệng vì Hạ Thính Ngưng biện giải vài câu, Ngưng Nhi của hắn cũng không phải là tùy tiện có thể để cho người khác chỉ trích.
Không nghĩ lại bị người sau nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo, khẽ lắc đầu ý bảo hắn không cần lo lắng. Có lẽ là bộ dáng Hạ Thính Ngưng quá mức trấn định, vẻ mặt một tia hoảng loạn cũng không có, Bách Lí Dung Cẩn cũng không khỏi đi theo thả lỏng xuống dưới, đúng rồi, hắn hẳn là phải tin tưởng Ngưng Nhi của hắn mới đúng. Lấy trí tuệ của nàng, nhất định là đã có biện pháp giải quyết chuyện trước mắt, hiện tại hắn chỉ cần tin tưởng nàng, đứng ở bên người nàng cùng nàng như vậy là đủ rồi. Cho dù cuối cùng thực chọc được phụ vương không vui, cũng không phải vẫn là có hắn ở sao.
Hôm nay Tĩnh vương gia một thân tím sắc vân văn vải thun bào, cả người có vẻ không giận mà uy, nhìn phía Hạ Thính Ngưng uy nghiêm mở miệng nói “Cẩn nhi tức, con nói như thế nào?”
Nếu là dĩ vãng có người dám đảm đương mặt làm ra chuyện khinh thường thứ nữ của ông như vậy, ông sớm đã trở mặt. Cuộc đời này của ông chán ghét nhất người ỷ vào thân phận khinh thường thứ xuất tử nữ, nhưng Cẩn nhi tức lại biểu hiện được cùng người bình thường thập phần bất đồng, thần sắc không có xấu hổ sốt ruột, cũng không có bày ra bộ dáng khinh thường đến. Từ đầu tới đuôi, đều biểu hiện được thập phần bình tĩnh, dường như vừa rồi trình diễn cùng nàng không hề nửa điểm quan hệ.
Cho nên ông mới có thể mở miệng hỏi đối phương một chút, muốn nghe xem nàng nói thế nào.
Tĩnh vương phi ngồi ở một bên cũng là có chút sốt ruột, nếu như tức mới ngày đầu tiên vào cửa liền chọc công công bất mãn, vậy sau này ở trong phủ làm sao còn có những ngày thư thái. Cố tình vương gia ở trên chuyện đối đãi thứ xuất tử nữ này cực kì nghiêm cẩn, bà chính là muốn mở miệng hỗ trợ cũng không được.
Nghĩ vậy, Tĩnh vương phi lại không khỏi đối Nguyễn thị cùng Bách Lí Lộ Dao sinh ra một cỗ bất mãn, chẳng qua chỉ là chút việc nhỏ mà thôi, lại phải muốn bắt nó làm lớn mới cam tâm. Hai người này rõ ràng chính là không muốn nhìn nhi tức của bà tốt.
Hạ Thính Ngưng cười yếu ớt phúc phúc thân nói “Phụ vương, nhi tức thật sự không biết từ ‘Bất công’ này muốn từ đâu nói lên. Nhi tức tự nhận đối xử bình đẳng với hai vị tiểu cô.”
Nguyễn thị vừa nghe, nhất thời bất mãn nói “Đại tẩu, sao tẩu có thể nói như vậy đâu, tất cả mọi người trong đại sảnh đều thấy được, phần lễ tẩu cho Lộ Dao kia rõ ràng liền kém hơn so với cho Thiên Phù, lúc này lại còn trợn mắt nói dối. Điều này sao có thể xem như đối xử bình đẳng đâu.”
Hạ Thính Ngưng lại nói cũng chưa thèm nói với nàng ta, ngay cả ánh mắt cũng không bố thí một cái, chính là bình tĩnh nhìn Tĩnh vương gia, thẳng đến đối phương mở miệng nói “Nga, vậy con nói xem con đối xử bình đẳng như thế nào.”
Lúc này ông không khỏi tò mò lên, ở đây mỗi người đều thấy được phần lễ nàng cho Lộ Dao kia quả thật ít hơn so với Thiên Phù. Nhưng nàng lại nói nàng đối này hai người đều là ngang nhau đối đãi.
Nguyễn thị ở một bên cũng thiếu chút nữa không giận đến phun lửa, Hạ Thính Ngưng này dám đối với nàng tự cao tự đại, chỉ trả lời với công công, không chịu để ý nàng. Đây không phải là nói cho chính nàng chỉ là vãn bối, mà nàng ta còn lại là trưởng tẩu, có tư cách không trả lời lời của nàng sao.
Hạ Thính Ngưng cười nhẹ, xoay người đem hai hộp gỗ lấy đi lại, chỉ vào một hộp đưa cho Bách Lí Lộ Dao nói “Phụ vương, ở trong này là son và kem bảo vệ da hương hoa sen, những thứ bên trong thoạt nhìn quả thật so ra kém hộp lễ mà con cho Nhị cô nương. Nhưng kỳ thật đều là giống nhau.”
Tĩnh vương gia nhìn nhìn hai cái hộp gỗ, nghi hoặc hỏi “Như thế nào giống nhau?” Nơi này để gì đó thấy thế nào đều là bao nhiêu không đồng nhất.
Hạ Thính Ngưng hơi hơi gợi lên khóe môi nói “Phụ vương có điều không biết, hộp lễ đưa cho Đại cô nương tuy rằng chỉ có hai loại, nhưng mỗi một dạng giá lại đều là tám trăm lượng, cùng phần của Nhị đệ muội kia là giống nhau. Mà hộp lễ của Nhị cô nương, tuy rằng thoạt nhìn nhiều hơn không ít, nhưng kỳ thật tương đương ở giá lại giống nhau. Chính là nghe Dung Cẩn nói Nhị cô nương thích mùi thơm thanh nhã, cố tình lễ vật đưa cho nhị đệ muội cùng đại cô nương cũng không có mùi hương lịch sự tao nhã nào, cho nên nhi tức mới mua một loại khác.....Hai phân này đều ra nhiều bạc như nhau, nhi tức thực sự không biết, hai chữ ‘Bất công’ này đến cùng là từ đâu mà đến.”
Những lễ vật này nàng đều chọn loại tốt nhất trong Mỹ Nhân đường, gần đây mới ra mắt hộp lễ, dùng để tặng lễ là không thể tốt hơn. Tuy rằng nàng có nghĩ sẽ đối với người mà Dung Cẩn tán thành tốt hơn mọt chút, nhưng là sẽ không vội vàng nhất thời tại đây, nhất là loại chuyện đưa lễ gặp mặt này, hơi có vô ý sẽ rơi vào miệng lưỡi người khác, nàng tất nhiên là sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy.