Thứ Nữ

Chương 125



Lời nói của Lãnh Hoa Đường khiến cho Bạch tổng đốc rất cảnh giác, không biết trong lòng của hắn đang đánh chủ ý gì, nghe nói Lãnh nhị lão gia cùng thế tử Hoa Đường quan hệ không giống bình thường, chẳng lẽ, chuyện ám sát cũng liên quan đến thế tử? Nhưng mà, hắn đã là thế tử của Giản Thân Vương, tương lai nhất định sẽ kế tục vương vị, sao có thể bỏ gốc lấy ngọn, cùng cấu kết với người Tây Lương? Giản Thân Vương địa vị tôn sùng, cũng có quyền cao chức trọng, còn rất được hoàng thượng ân sủng, cho dù chuyện thành, Tây Lương lại có thể cho hắn bao nhiêu chỗ tốt? Chẳng lẽ, Hoàng thượng Tây Lương có thể đem ngôi vị hoàng đến truyền cho hắn sao? Thật vớ vẩn
Nghĩ như thế, Bạch tổng đốc thật sự là không tin Lãnh Hoa Đường lại ngu xuẩn đi đến bước tình thế này, châm chước nói ra: “Người sống sao, tất nhiên là có…” Cố ý đem ngữ khí kéo dài ra, mi phong nhíu chặt, hình như có vẻ làm khó.
“Ở đâu? Hoa Đường hận không thể nuốt sống kẻ đó ngay bây giờ” Lãnh Hoa Đường vội vàng nói.
“Thật sự là đáng tiếc, đầu đảng tội ác đã tự vẫn, hôm nay chỉ còn vài tên lâu la nhốt trong đại lao, cũng hỏi không ra chuyện gì, nếu thế tử muốn đi nhìn, ngược lại có thể làm cho người ta mang ngươi đi, bất quá, mấy người kia bản quan vẫn muốn giao cho kinh thành, để cho Đại Lý Tự thẩm vấn, thế tử tạm thời vẫn không thể giết bọn họ, bản quan còn muốn dùng để tranh công, ha ha ha.” Bạch tổng đốc bị ánh mắt của hắn nhìn khiến cho càng thêm nghi ngờ, trong mắt lại lộ ra một tia chối cãi, cười lớn nói.
Lãnh Hoa Đường không có ngờ tới tổng đốc đại nhân lại nói trắng ra như thế, không khỏi giật mình, cười khan vài tiếng nói: “Vậy cũng được, đã là lâu la, giết cũng không có gì có ích, chủ yếu là phải tìm được người phía sau màn sai sử này, mới có thể giúp cho tiểu Đình hả giận.” Nói xong, vừa chắp tay, thi lễ một cái với Bạch tổng đốc nói: “Như thế Hoa Đường cũng coi như yên tâm, chuyện tình trong căn cứ khẩn cấp, Hoa Đường cũng cáo từ trước.”
Ngày thứ hai, Cẩm Nương ngủ được trọn vẹn, tinh thần cũng đã khá nhiều, Lãnh Hoa Đình nhìn liền yên tâm nhiều hơn, sau khi Tứ Nhi cùng Phong nhi hai người đi vào hầu hạ bọn họ rửa mặt, ra khỏi buồng trong, Bạch phu nhân tỉ mỉ làm cho người ta sớm một chút đưa đồ ăn sáng vào, mấy người vừa ăn vừa thương nghị đến chuyện du ngoạn trong thành Giang Hoa một lần, bên kia Bạch tổng đốc vội vàng mời Lãnh Hoa Đình đi, không bao lâu, Lãnh Hoa Đình mang sắc mặt ngưng trọng trở về nói ra: “Nương tử, căn cứ đã xảy ra chuyện.”
Cẩm Nương nghe vậy khẽ giật mình, gặp chuyện không may? Xảy ra chuyện gì? Chẳng phải một đống máy móc cũ sao? Có thể xảy ra chuyện gì? Nhiều nhất bị bọn Lãnh Hoa Đường làm cho càng hỏng bét mà thôi a.
“Hôm qua guồng máy dệt đã cuốn chết hai người, hiện công nhân trong căn cứ tất cả đều đình công, không chịu làm, đành phải ngừng lại toàn bộ công việc, mà hàng đi Nam Dương cũng sắp phải giao, vào cuối tháng nhất định phải được chuyển xuống thuyền đi. Nương tử, mau mau dọn dẹp một chút, chúng ta cùng đi căn cứ.” Lãnh Hoa Đình nhíu lại lông mày dài nói.
Cẩm Nương nghe vậy trong lòng căng thẳng, đây chính là tai nạn lao động trong kiếp trước, người cổ đại là rất tín mê tín, hết thảy chuyện tình không cách nào giải thích đều quy kết do quỷ thần tạo ra, lời đồn một khi đã hình thành, sẽ xâm nhập nhân tâm, tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng, tất phải mau chóng giải quyết.
“Việc này không phải chuyện đùa, tướng công, nhanh chóng lên đường a.” Cẩm Nương vừa nói vừa trở về phòng thu thập hành trang, cũng may chỉ tính toán ở hai ngày, rất nhiều đồ cũng không có mở ra, trực tiếp chuyển lên xe là được.
Vừa ra khỏi cửa, Bạch tổng đốc một thân áo giáp, uy phong lẫm liệt đứng ở trước sân nhị môn, đang chờ Lãnh Hoa Đình, Cẩm Nương không khỏi kinh ngạc, liếc nhìn Lãnh Hoa Đình, Lãnh Hoa Đình vội vàng giải thích nói: “Bên kia công nhân đang gây náo động, hơn nữa, lại liên hợp với dân chúng địa phương ở cùng một chỗ, mấy người đại ca không thể duy trì được trật tự, tổng đốc đại nhân sợ chúng ta đi gặp nguy hiểm, liền tự mình dẫn người, thứ nhất là hộ tống, thứ hai, đương nhiên là muốn đi trấn áp điêu dân.”
Cẩm Nương nghe xong liền nhíu mi, nhưng mà, đây cũng không phải là lúc nói chuyện, đi trước rồi nói sau.
Ra đến cửa chính, liền nhìn thấy Bạch Thịnh Vũ, Lãnh Khiêm hai người cũng đã chờ xuất phát, Lãnh Thanh Dục miễn cưỡng cưỡi ngựa đi theo trong đội ngũ, Lãnh Hoa Đình không khỏi nhíu mi nói: “Thanh Dục huynh không phải là không muốn liên lụy đi vào sao?”
Lãnh Thanh Dục tuấn mục đen như hồ sâu nhẹ nhàng quét nhìn Cẩm Nương, trong mắt lướt qua một tia lo lắng, cười nhạt nói với Lãnh Hoa Đình: “Ta bất quá cùng đi xem náo nhiệt thôi, yên tâm đi, Hoa Đình huynh, ta sẽ không gây chuyện cho ngươi.”
Tốt nhất như thế, Lãnh Hoa Đình không nói thêm gì nữa, để cho Lãnh Khiêm ôm lên xe ngựa, Cẩm Nương đang muốn theo sau, lại nghe thấy một tiếng duyên dáng gọi to: “Ta cũng muốn đi, phụ thân, Thất Thất cũng muốn đi.”
Vừa quay đầu lại, liền thấy Bạch U Lan lưng mang một bọc nhỏ quần áo, mang theo thiếp thân nha đầu, vẻ mặt quật cường đi ra, Bạch phu nhân đằng sau thở hồng hộc theo sát.
Bạch tổng đốc thấy không khỏi quát nói: “Mau trở về, nữ nhi trong nhà, sao có thể xuất đầu lộ diện, phụ thân đi làm chính sự, ngươi đi theo tính làm chuyện gì?”
Bạch phu nhân nghe xong vội vàng kéo Bạch U Lan: “Nhanh, nghe lời phụ thân, trở về phòng đi.”
“Nữ nhi gia thì như thế nào? Thế tẩu lúc đó chẳng phải nữ nhi gia sao? Nàng không phải cũng ra phủ, từ kinh thành ngàn dặm mà đến sao? Nàng có thể làm, Thất Thất đồng dạng có thể làm.” Bạch U Lan không chịu nghe lời, nói. Vừa chuyển con mắt, nhìn thấy trong mắt Bạch tổng đốc bất đắc dĩ cùng lửa giận, miệng cong lên nói: “Phụ thân chính mình chọn đi, hoặc là hiện tại dẫn theo con đi, con có thể cùng thế tẩu ở một chỗ làm bạn, hoặc là… Để cho con vụng trộm theo sát, đến lúc đó, con gặp nguy hiểm, các người có hối hận cũng không kịp.”
Cẩm Nương nhìn Bạch U Lan kiêu ngạo điêu ngoa này, trong nội tâm không khỏi hâm mộ một hồi, còn không có nhìn ra, nàng yếu đuối, lại là một nữ tử có can đảm có dũng khí, tại thời đại này, coi như là một người đặc biệt, nàng tất nhiên là muốn nhìn Lãnh Thanh Dục, cho nên mới đòi đi theo, một nữ tử dũng cảm đi yêu, mình cần gì không thành toàn cho nàng chứ: “U Lan muội muội, chuyến đi này, sợ là chịu lấy rất nhiều khổ, ngươi thật sự muốn đi sao?”
Bạch U Lan vụng trộm mắt liếc nhìn Lãnh Thanh Dục, vẻ mặt kiên quyết nói: “Ngươi không sợ khổ, ta cũng không sợ, chỉ cần ngươi có thể làm, ta cũng vậy có thể.” Trong giọng nói là đơn thuần lại hơi có vẻ ngạo khí xúc động.
Cha mẹ của nàng đều ở đây, Cẩm Nương đương nhiên cũng không thể nói thẳng để cho nàng đi theo, dù sao cử chỉ này chính là vi phạm quan niệm thế tục.
Bạch phu nhân còn muốn đem nàng kéo vào bên trong, một bên lại nói lời khuyên bảo, Bạch U Lan nhất định không chịu, Bạch tổng đốc lại vô cùng yêu thương đứa con gái, đành phải phân phó vài câu, để cho nàng lên xe ngựa.
Bất quá, Lãnh Hoa Đình chắc chắn sẽ không để cho Bạch U Lan lên xe ngựa của mình, hắn bá đạo đem Cẩm Nương một bả kéo lên xe ngựa, níu lấy cái mũi của nàng nói: “Nàng bớt mò mẫm chộn rộn, không phải ai cũng đều giống như tướng công của nàng cởi mở thế, nàng ta nếu như bị xấu danh, tương lai không gả ra được, sẽ tìm nàng chịu trách nhiệm.”
Cẩm Nương nghe xong liền phốc cười nói: “Nàng ta sao lại có thể không gả ra được, người ta đã có người trong lòng, vì đuổi theo người trong lòng mà đến?”
Lãnh Hoa Đình nghe xong liền nhíu mi, ngưng mắt nhìn Cẩm Nương, vẻ mặt nổi lên bộ dạng phong vũ, Cẩm Nương thấy vậy lấy tay đi chọc hắn: “Cắt, chàng đừng có tự kỷ, người trong lòng của nàng ta cũng không phải là chàng, yên tâm đi, chàng chỉ có thể là tài sản riêng của ta, mặc cho ai muốn cũng đừng nghĩ, bổn phu nhân đều một cước đem nàng đá đến trong sông Lệ Giang đi.”
Lãnh Hoa Đình nghe được một đầu hắc tuyến, bản thân mình lại thành tài sản riêng của tiểu nữ nhân này, nhưng mà, ngữ khí bá đạo của nàng rất hợp tâm ý của hắn, một tay ôm eo của nàng nói: “Nguyên nghĩ hôm nay tìm đại phu khám cho nàng một chút, lại ra việc như vậy, không còn kịp rồi, chúng ta đi tới trong biệt viện của phụ vương ở đây trước, để cho đại phu chẩn mạch cho nàng, rồi nàng đến căn cứ cũng không muộn.”
Cẩm Nương nghe xong do dự nhìn về phía hắn: “Tướng công, có lẽ không phải bệnh.”
Lãnh Hoa Đình lông mày nhíu lại, kinh ngạc nói: “Không phải bệnh? Đó là cái gì? Chẳng lẽ nàng lại trúng độc?” Thần sắc liền vội vàng lên, bàn tay đi dò xét mạch của nàng.
Cẩm Nương cũng không giãy dụa, chu miệng nói: “Ừ, cái kia, Trương ma ma nói, sợ là… Sợ là có.”
“Có? Có cái gì rồi?” Lãnh Hoa Đình bị nàng nói khiến cho không hiểu ra sao, khó hiểu nói.
Cẩm Nương không khỏi đau đầu, chẳng muốn lại nói với hắn, chủ yếu là để cho đại phu chẩn đoán chính xác, đợi đại phu xem qua, hết thảy sẽ hiểu.
Lãnh Hoa Đình thấy mạch tượng của Cẩm Nương cực kỳ vững vàng, không giống như là có bệnh, thì thả tâm, không có đem lời của Cẩm Nương bỏ vào trong lòng.
Bởi vì chuyện tình lúc trước khẩn cấp, tốc độ di chuyển nhanh hơn rất nhiều, đường từ Giang Hoa đi tới căn cứ ngược lại toàn bộ đều trải đá, nghe nói là do kỳ nhân này đặc biệt yêu cầu, nói là giảm bớt thời gian vận chuyển, Cẩm Nương liền dựa vào trong ngực của Lãnh Hoa Đình, cũng không thấy được mệt mỏi, ba mươi mấy lộ trình, đi một hồi lâu liền đến.
Sau khi an trí tốt ở trong biệt viện xong, bởi vì sự tình khẩn cấp, Lãnh Hoa Đình liền lập tức mang theo Cẩm Nương đi thẳng đến căn cứ.
Cái gọi là căn cứ kỳ thật chính là một nhà máy dệt không lớn, không ngoài Cẩm Nương sở liệu, nhà máy thật sự xây dựng tại trên sông Lệ Giang, tại chỗ nước chảy xiết mà xây dựng lên, lợi dụng sức nước vận động máy móc chuyển động, giảm bớt rất nhiều nhân lực, hơn nữa, cũng tăng tốc độ dệt nhanh hơn.
Xe ngựa đứng ở phía ngoài nhà xưởng, nhà máy nho nhỏ chiếm diện tích không lớn, nhưng ngoài viện lại phòng giữ sâm nghiêm, Cẩm Nương vén lên rèm xe xem xét, không khỏi hút một ngụm lãnh khí, ngoài tường viện này đúng là ba tầng trong ba tầng ngoài vây đầy dân chúng, rất nhiều dân chúng tay cầm cái cuốc cùng đòn gánh đối mắt cùng quân sĩ nhà máy, tình cảm quần chúng xúc động phẫn nộ, hô to: “Thả người nhà của ta đi ra, ở trong đó có yêu ma ăn thịt người, thả người nhà của ta đi ra.”
Nguyên lai, những người dân này là người thân của những công nhân trong nhà máy, cũng chẳng biết tại sao, những công nhân kia tựa hồ đều bị nhốt ở trong nhà máy, không cho phép đi ra, mà tin tức người bị treo cổ trong nhà máy lại bị khui ra, hơn nữa càng truyền càng mạnh, cuối cùng truyền ra, rõ ràng chỉ có hai người bị tai nạn lao động mà chết, lại biến thành máy dệt mỗi ngày nuốt ăn hai người, cho nên, dân chúng bên ngoài biết mới đến đây gây sự, chỉ cầu cứu ra người thân trở về.
Chứng kiến loại tình hình này, Lãnh Hoa Đình rất lo lắng ôm chặt Cẩm Nương, lúc này dân chúng đúng là rất kích động, hiện tại xuống xe ngựa, không chừng sẽ vô tội bị công kích, hắn nhấc lên rèm, thấy Lãnh Khiêm canh giữ ở ngoài xe ngựa, liền nói: “A Khiêm, ngươi đi xem, vì sao không cho những công nhân kia đi ra.”
Lãnh Khiêm nghe vậy đánh ngựa đi về phía trước, nhưng dân chúng đem sân nhỏ vây quanh chật như nêm cối, con ngựa căn bản vào không được, ngược lại dẫn tới không ít ánh mắt của dân chúng tới đây, bọn họ nhìn thấy quan gia cùng quân đội, nhất thời liền lao đến, cầm vật trong tay muốn náo, may mắn có quân sĩ Giang Nam đại doanh ngăn đón, bằng không, sẽ có người vọt tới bên này xe ngựa.
Bạch tổng đốc đang xua đuổi đám người, quân sĩ Giang Nam đại doanh lại trải qua chiến trường, động thủ sẽ không nặng nhẹ, nhất thời không ít dân chúng liền bị thương, khiến cho quần chúng càng thêm xúc động lên, Cẩm Nương xem tình hình này càng phát ra rối loạn, dùng quân đội trấn áp những dân chúng này đương nhiên rất dễ dàng, nhưng mà sẽ tạo thành rất nhiều người vô tội bị chết, càng sẽ phá hư địa vị triều đình trong lòng dân chúng.
Trong nội tâm nàng quýnh lên, liền nói với Lãnh Hoa Đình: “Tướng công, ngươi vận trung khí, đối với bọn họ, đã mời người hàng yêu ma đến, để ọi người không cần phải gây sự, nhiều nhất ba ngày, sẽ thả thân nhân của bọn họ về.”
Lãnh Hoa Đình nghe lời này không tệ, đang muốn đứng dậy chui ra ngoài, Cẩm Nương lại một tay kéo hắn trở về: “Chàng mang cái mặt yêu nghiệt này có thể đi ra ngoài sao? Đừng lộ mặt, người ta lại bắt chàng coi là yêu ma mà thu thập. Ai, hai ngày này lười biếng, đúng là đã quên hóa trang cho chàng xấu đi một chút, quên đi, chàng gọi Lãnh Tốn tới, ta tới dạy hắn biện pháp, bảo đảm hữu dụng.”
Lãnh Hoa Đình bị nàng nói được thở phì phì, rồi lại không phải không thừa nhận nàng nói rất đúng, hơn nữa, mình cũng vô cùng chán ghét người khác nhìn hắn như trân phẩm hi hữu, đành phải mím miệng, cau mày, tức giận xốc rèm, đem Lãnh Tốn kêu tới.
Sau khi Lãnh Tốn tới, Cẩm Nương xốc màn xe nói với Lãnh Tốn nói: “Ngươi đi nói với Bạch đại nhân, để hắn đem lời của ta truyền cho quân sĩ, nói quan phủ đã mời người đến hàng yêu diệt ma tới, mời mọi người về trước đi, ba ngày sau sẽ thả công nhân trong nhà máy.”
Lãnh Tốn nghe được không hiểu ra sao, Cẩm Nương lại nói: “Quân đội không phải kỷ luật nghiêm minh sao, dùng mười quân sĩ làm một tổ, đồng thời đem lời này lớn tiếng nói ra, dùng lời này thay nhau nói mấy lần, dân chúng hẳn là tất cả đều có thể nghe được.” Lại không có loa phóng thanh, bằng không, Cẩm Nương tự mình cũng có thể hét lên tài tiếng, kiếp trước lúc ở trường, nàng là uỷ viên tuyên truyền trong trường học, rất biết làm loại công tác trấn an quần chúng này.
Lãnh Tốn đem lời của Cẩm Nương truyền cho Bạch tổng đốc, Bạch tổng đốc đầu tiên nghe được cũng sững sờ, lập tức đem mệnh lệnh truyền xuống dưới, không bao lâu, bên ngoài xưởng nhỏ cạnh tường viện liền vang lên tiếng hô: “Chức sử đại nhân có lệnh, đại sư hàng ma đã đến, mời dân chúng mở ra, ba ngày sau, sẽ thả người nhà của các người.”
Mười binh lính trẻ tuổi đồng thời hò hét, trung khí mười phần, giống như tiếng sấm từ trên trời vang xuống, lại một lần một lần hô, dân chúng nghĩ không nghe được cũng phải nghe thấy, bọn họ nguyên là lo lắng người nhà bị yêu ma nuốt ăn mới đến cứu, quan phủ đã mời đại sư đến, tự nhiên rất là cao hứng, dần dần đã có người không hề cùng quân sĩ chống đối, lui về phía sau mở đường, tạo thành một đường nhỏ cho quân quan.
Nhưng rất nhanh lại có người trong đám người hô: “Mọi người không nên tin, đây là gạt người, các ngươi ai thấy được đại sư chưa? Đó là giả, bọn họ rõ ràng chính là muốn đem người thân của chúng ta cho dệt ma.”
Kể từ đó, dân chúng vừa tản ra lại có khuynh hướng tụ lại, Lãnh Hoa Đình trên xe nhìn xem liền nhíu mi, cũng bất chấp tất cả, đem Cẩm Nương tự bên cạnh vừa để xuống, nói rõ: “Cẩn thận, không cần đi ra.” Người liền bay ra cửa xe.
Hắn phi thân nhảy lên, trên không trung uyển chuyển xoay tròn một cái, dáng người thon dài tăng thêm dung nhan diễm lệ thoát tục, lại thêm áo bào trắng thêu trúc, cả người nhẹ nhàng như tiên, giống như thiên tiên hạ phàm trên không trung bước chậm lại, rất nhiều dân chúng ngẩng đầu nhìn, lập tức bị hoa mắt, mà quan quân lại càng không ngừng hô đại sư hàng ma đã đến, trong lúc nhất thời, có dân chúng liền quỳ lạy dưới, trong miệng hô to: “Đại tiên, cứu chúng ta a.”
Người lúc trước vừa hô lên quấy rối thấy vậy không nói gì nữa, Lãnh Hoa Đình mũi chân điểm nhẹ, vài cái lên xuống liền bắt được người kia, lại tung thân lên một cái, từ trên đầu dân chúng bay trở về, đem người nọ ném ở trước ngựa Bạch tổng đốc, chính mình lại bay trở về trong xe ngựa.
Cả hành động tiêu sái xinh đẹp, gọn gàng, động tác liên tục, thật nhiều dân chúng đều không kịp phản ứng, hắn liền biến mất, nhất thời nguyên bản dân chúng cầm cuốc cùng các dụng cụ khác đến nháo, không ít đều bị mất công cụ trong tay, vì vậy càng nhiều người gia nhập hàng ngũ quỳ lạy…
Bạch tổng đốc lập tức lớn tiếng nói: “Vừa rồi đại tiên bắt được người này, chính là kẻ mê hoặc các ngươi nháo sự, mọi người không cần dễ tin những lời người này nói, triều đình cũng đã phái người đến, nên không lừa gạt mọi người, mời mọi người trở về đi, trong vòng ba ngày, nếu như có người chết thảm, các ngươi liền náo đến cổng tổng đốc của bản quan đi, bản quan sẽ cho các ngươi một câu trả lời thuyết phục.”
Dân chúng đối với quan phủ nguyên là rất kính sợ, bởi vì có người cổ động, có nhà lại thật có người chết, lúc trước mới xúc động mà gây rối như thế, nay quan phủ đã thả thái độ nhường nhịn, lại tận mắt nhìn thấy đại tiên hàng ma, mà nơi đây quan viên lớn nhất đã cho lời hứa hẹn, lại tiếp tục gây rối, liền không có ý nghĩa gì, hại mình hại người cũng không tốt, liền bắt đầu chậm rãi tản ra.
Mà trong đám người này ẩn mấy người thêu dệt gây chuyện, thấy đồng lõa bị bắt, cũng từng bước từng bước rụt đầu, không dám la lối nữa, theo đám người cùng một chỗ tản đi.
Nhìn thấy tình huống bên ngoài chuyển biến tốt đẹp, Cẩm Nương thở ra một hơi dài, quay đầu lại giống như cười mà không phải cười nhìn xem Lãnh Hoa Đình nói: “Đây là dưới mắt trăm họ, rõ ràng là yêu nghiệt nha, như thế nào nhoáng một cái liền thành thánh thần.”
Lãnh Hoa Đình nhịn không được liền nhéo cái mũi của nàng nói: “Ta không đi sưng thần, chẳng lẽ nàng muốn đi? Tướng công của nàng nguyên chính là tiên nhân trong phàm trần, chỉ có nàng luôn nói thành yêu nghiệt, đến đến, hiện tại để cho yêu nghiệt ta đây ăn nàng.”
Dọc theo con đường này, ngày ngày chạy đi, Cẩm Nương lại thường xuyên cực kỳ thích ngủ, bọn họ thật là đã mấy ngày này không có sinh hoạt vợ chồng, vừa nghĩ đến đây, Lãnh Hoa Đình liền cảm thấy trong lòng rung động, tay liền hướng vào trong quần áo của Cẩm Nương, Cẩm Nương tức giận vuốt vuốt tay của hắn nói: “Cũng không nhìn một chút là lúc nào, một lát nữa sẽ vào bên trong nhà máy, chàng thật đúng là t*ng trùng lên não a.”
Lãnh Hoa Đình nghe không hiểu nàng nói t*ng trùng lên não là có ý gì, nhưng biết rõ là nàng cự tuyệt, quyết miệng, một bộ dáng đáng thương, nhỏ giọng reo lên: “Đến tối, xem đại tiên ta như thế nào ăn hết nàng cái tiểu yêu tinh này.”
Cẩm Nương nghe xong che miệng liền cười, một bộ dạng nhìn có chút hả hê nhìn hắn nói: “Hừ, sợ là không được, chàng buổi tối cũng không thể đụng ta.”
“Vì sao? Nàng… Nguyệt sự… Lại không có tới, ta có chú ý đến.” Rốt cuộc cảm thấy thẹn thùng, hắn nói xong mặt liền đỏ, Cẩm Nương nhưng lại vỗ trán của hắn nói: “Không thể không cho chàng biết đi. Ta sợ là có rồi.”
Lãnh Hoa Đình rốt cục nghe rõ ý của nàng, trừng lớn mắt phượng, không hề chớp mắt nhìn Cẩm Nương, cặp môi đỏ mọng khẽ nhếch, sau nửa ngày không có phục hồi lại tinh thần, Cẩm Nương tay ở trước mắt hắn quơ quơ, hài tử đáng thương, không phải là bị hù chứ.
Lãnh Hoa Đình đột nhiên một tay kéo lấy nàng vào trong ngực, vẻ mặt thành kính nhìn Cẩm Nương, thanh âm ám ách, còn run nhè nhẹ: “Nàng… Nàng là nói, ta… Chúng ta sắp có con?”
Cẩm Nương cũng bị ánh mắt của hắn nhuộm lây, không khỏi cũng kích động theo, tuy rằng rất sợ hãi, nhưng mà, có thể có con của hắn nàng rất là cao hứng, chỉ là… Còn không có chẩn đoán chính xác…
“Tướng công, chỉ là hoài nghi, phải đợi đại phu xem qua sau mới biết được, cái kia… Ta sợ là giả, nên không nói cho chàng…” Cẩm Nương lắp bắp, có chút lo lắng nói.
“Nhất định là thật sự, nhất định là thật sự, nương tử, chúng ta sắp làm cha cùng nương, nàng… Nàng thật tốt quá, cảm ơn nàng, nương tử…” Lãnh Hoa Đình không biết phải hình dung tâm tình lúc này như thế nào, chỉ cảm thấy quanh mình tất cả âm mưu quỷ kế, tất cả lãnh tiễn phong sương toàn bộ thành phù vân, cuộc sống quá tốt đẹp, quá hạnh phúc, nguyên vốn chỉ là ngồi ăn rồi chờ chết, bản thân mình chỉ là cái xác không hồn mà sống, chẳng những có thê tử yêu mến, còn sắp có con cái yêu mến, ông trời đối với hắn vẫn rất chiếu cố a.
Cẩm Nương đau lòng nhìn khóe mắt của hắn trượt ra nước mắt, hắn có khả năng chính mình cũng không biết, mình đang rơi lệ, đây là hỉ cực mà khóc sao, là giọt nước mắt hạnh phúc sao? Nhưng mà, nàng nhìn thấy lòng lại chua xót, lại đau lòng, khoát tay, nhẹ nhàng xóa đi nước mắt trên khuôn mặt tuấn tú của hắn, ôn nhu nói: “Cho dù lúc này đây không phải thực sự, cũng không quan hệ, bởi vì chúng ta đều còn rất trẻ, ta sẽ vì tướng công sinh thật nhiều đứa bé, chúng ta sẽ có con trai cùng con gái, con cháu đầy cả sảnh đường, hạnh phúc khoái hoạt mà sống.”
Lãnh Hoa Đình đem nàng cẩn thận ôm vào trong ngực, run rẩy hôn lấy trán của nàng, nghẹn nói: “Ừ, chúng ta nhất định sẽ có con trai cùng con gái, nhất định sẽ có con cháu đầy cả sảnh đường, nương tử, chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc qua hết đời này, còn có kiếp sau, kiếp sau sau nữa.”
Hai người đang kích động, xe ngựa đã tiến vào trong xưởng dệt, Lãnh Khiêm ở bên ngoài cửa xe nhẹ nhàng gõ cửa sổ xe nói: “Thiếu gia, nên xuống xe.”
Cẩm Nương lúc này mới nhớ tới, bây giờ không phải là thời điểm cao hứng, còn có rất nhiều sự tình đang chờ bọn họ đi giải quyết, tiền đồ mờ mịt, hiểm trở nặng nề, nhưng mà, có hắn ở bên cạnh, nàng không sợ, nàng có lòng tin, có thể chiến thắng hết thảy.
Xuống xe, Bạch tổng đốc tự đáy lòng tán dương Lãnh Hoa Đình nói: “Thế chất quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh, nghĩ ra đến một chiêu này, một biện pháp tốt trị tình huống này, bằng không, việc hôm nay không biết phải làm sao mà thu thập, nếu như náo thành dân loạn lớn, sẽ gặp máu chảy thành sông, hoàng thượng cũng sẽ tức giận a, đến lúc đó, ngươi thế thúc ta chắc sẽ phải ôm hết tội trạng này.”
Lãnh Hoa Đình nghe xong sáng sủa cười nói: “Thế bá hiểu lầm, đây là chủ ý của nương tử ta, Hoa Đình chỉ là bắt được người gây hỗn loạn việc náo chuyện này thôi.”
Bạch tổng đốc nghe vậy khẽ giật mình, lập tức đối với Cẩm Nương vừa chắp tay nói: “Trách không được hoàng thượng hạ chỉ cho cháu dâu đi theo, cháu dâu quả nhiên tài trí hơn người, tuệ chất lan tâm, thế bá tạ ơn.”
Cẩm Nương nghe ngược lại cảm thấy thật xin lỗi, xấu hổ thấp đầu, khiêm tốn đáp lễ: “Bá phụ khách khí.”
Một bên Lãnh Thanh Dục thấy vậy ánh mắt lại ngăn không được nhìn về phía Cẩm Nương, hắn rất nhiều lần cảnh cáo qua chính mình, không nên nhìn nàng, không nên nhìn nàng, nàng là thê tử của người khác, không phải người mình có thể tơ tưởng, nhưng mà… Nhưng mà tâm chính là quản không được, con mắt cũng không do chính mình sai sử, luôn không tự chủ được bị nàng hấp dẫn, có lẽ ở trong mắt người khác, nàng rất bình thường, nhưng trong mắt hắn, nàng chính là vì sao lộng lẫy nhất chói mắt nhất, chỉ là, ánh hào quang này chỉ chiếu cho người khác, không thuộc về mình mà thôi.
Đi vào sân nhỏ, Cẩm Nương nhìn thấy trong sân thật to có hai tòa nhà xưởng, cùng loại với nhà xưởng đơn giản ở hiện đại, trong nội viện trồng không ít hoa và cây cảnh, còn có đình nghỉ ngơi, có hồ nước, ở trong nuôi không ít cá chép, bên cạnh nhà xưởng xây nhà ăn, còn có ký túc xá, có thể nhìn thấy khu ký túc xá, có quần áo phơi nắng ở bên ngoài… Để cho Cẩm Nương ngạc nhiên nhất chính là, trong này còn xây dựng nhà vệ sinh công cộng cho nam và nữ riêng.
Người xuyên qua này là ai vậy, quá vĩ đại, trong cả Đại Cẩm, nàng cũng chưa từng thấy qua một gian nhà vệ sinh công cộng, lại còn là phân chia nam nữ riêng biệt, chẳng lẽ, trong nhà xưởng có nữ nhân công? Thật là lớn mật, thậm chí có bản lãnh để cho nữ nhân cũng ra ngoài công tác… Lại còn là, cùng nam nhân làm cùng một chỗ, người nọ cũng quá trâu bò đi, cũng phải rất quyết đoán mới dám ở nơi xã hội nam tôn nữ ti, đẳng cấp lễ giáo sâm nghiêm khiêu chiến như thế,?
Nhìn trong viện này, tất cả phương tiện khắp nơi lộ ra mãnh liệt khí tức hiện đại, đều là vị kỳ nhân kia dựa theo tư tưởng của mình mà kiến thành a, nếu là mình, ngoại trừ cái nhà vệ sinh công cộng ra, những thứ khác tất cả đều y theo xã hội này ước định theo xã hội này mà làm, khẳng định không có lớn mật cùng phản nghịch như thế, nàng không khỏi lại hiếu kỳ, kỳ nhân lúc trước thật là xuyên trở về sao?
Trong lúc nhất thời phi thường thực sự muốn vào trong nhà xưởng nhìn xem xét các phương tiện trong này.
Lãnh Hoa Đình thấy Cẩm Nương vẻ mặt hưng phấn, trong mắt hiện lên những ánh sáng khác thường, đó là những tia sáng hắn ngày bình thường chưa bao giờ thấy được, nguyên bản khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú vì vậy mà toả ra ánh sáng xinh đẹp sáng rọi động lòng người, tự tin tiêu sái như vậy, vừa sáng lạn như ánh mặt trời, vừa như một đóa hoa nở rộ trong khói lửa, nhiều vẻ rực rỡ, rung động lòng người, hắn không khỏi âm thầm thấy may mắn, may mắn lúc trước chính mình chỉ liếc một mắt liền chọn trúng nàng, càng may mắn là chính mình chiếm được một bảo thạch ẩn dấu trong cát bụi như vậy, một viên trân châu trong mắt cá, một đóa hoa bình thường trong hàng vạn nghìn hồng muôn tía, không ngờ lại cao quý thanh nhã như kim trản lan.
Ánh mắt nghiêng nghiêng, nhìn đến một đôi mắt giống như vậy cũng đang nhìn chằm chằm Cẩm Nương, đồng dạng tán thưởng cùng yêu thương, nhưng mà nhiều hơn một tia tiếc nuối cùng bất đắc dĩ, cẩn thận nhìn lên, người nọ đúng là Lãnh Thanh Dục, một cỗ lửa giận liền tại giữa ngực hừng hực thiêu đốt, giống như bảo vật mình trân quý nhất bị nhìn trộm, cau mày, trong mắt phóng ra khí tức nguy hiểm, thì ra, tiểu tử kia thực có ý tứ với Cẩm Nương, hừ, quá không biết tự lượng sức mình, phải tìm một cơ hội đuổi hắn đi mới được.
Quay đầu, bàn tay kéo kéo Cẩm Nương, trên mặt giả bộ nhu nhược khó chịu: “Nương tử, ta không thoải mái.”
Cẩm Nương đang hưng trí bừng bừng xông vào trong xưởng, đột nhiên nghe nói như thế không khỏi dừng bước lại, ân cần sờ lên trán của hắn, lại sờ lên trán của mình, không có cảm giác gì khác thường a, lại hỏi: “Là ở chỗ nào không thoải mái? Có phải vừa rồi dùng nhiều khí lực quá không, làm chân bị đau đớn?” Nàng tổng cảm giác chân Lãnh Hoa Đình vẫn còn đau nhức, chỉ cần hắn vừa nói không thoải mái, nàng đã nghĩ muốn nhấc lên vạt áo của hắn, nhìn xem cặp kia chân có tốt hay không.
Lãnh Hoa Đình nhíu lại lông mày dài, trong con mắt thanh tịnh dẫn theo một tia sương mù: “Cũng không có gì, chỉ là cảm giác chóng mặt, sợ là trúng gió, cảm giác hơi lạnh.”
Cẩm Nương vừa nghe có chút sốt ruột, vội vàng tiếp nhận xe lăn từ trong tay của Lãnh Khiêm, tỉ mỉ hỏi: “Vậy nếu không, hôm nay chúng ta cũng đừng quản bất cứ việc gì, về trước biệt viện rồi nói sau.”
Lãnh Hoa Đình cười giả bộ kiên cường: “Ừ, không cần, đã đến đây, đương nhiên phải lấy quốc sự làm trọng, chúng ta mau mau đi vào trong nhà máy xem đi.”
Cẩm Nương lúc này mới nhẹ gật đầu, lại cầm khăn lau lau cái trán mồ hôi hư hư thực thực của hắn, tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng mà lúc nàng đứng lên trong nháy mắt, không nhìn thấy tướng công yêu nghiệtcủa mình nhướng mày, đắc ý hướng tới một nam nhân khác đang thương tâm thất ý mà thị uy.
Lãnh Thanh Dục ảm đạm quay đầu, không nhìn tới bộ dạng Lãnh Hoa Đình dương dương đắc ý, chính mình bất quá là thua ở thời gian cùng vận khí, có gì đặc biệt hơn người, có lẽ, nếu như lúc trước người nữ tử kia gả là mình, cuộc sống sẽ đơn thuần hạnh phúc nhiều lắm.
Lãnh Hoa Đường cùng Vinh Thân vương thế tử, Hòa Thân Vương thế tử cùng nhau đứng ở cửa ra vào của nhà máy, vẻ mặt bộ dạng sứt đầu mẻ trán, đôi mắt trông mong nhìn đoàn người Bạch tổng đốc cùng Lãnh Hoa Đình đang chậm rãi đi tới, bên người bọn họ còn đi theo vài lão nhân, nhìn giống như là quản đốc công nhân ở đây.
“Bái kiến tổng đốc đại nhân.” Ba người trước thi lễ với Bạch tổng đốc, sau cùng cùng một chỗ chào Lãnh Hoa Đình cùng Bạch Thịnh Vũ.
Lãnh Hoa Đường vội vàng nói với Lãnh Hoa Đình nói: “Tiểu Đình, đệ hôm nay đã đến đây, từ hôm nay trở đi, đại ca liền rút khỏi, tiểu Đình có thể buông tay đi làm chuyện mình muốn làm.”
Lãnh Hoa Đình nghe vậy mí mắt cũng không đưa lên hạ xuống, chỉ là khách khí đáp lễ với hai vị thế tử này, gật gật đầu, coi như chào hỏi.
Bạch Thịnh Vũ lại đong đưa cây quạt, miễn cưỡng đi đến trước, đối với Bạch tổng đốc nói: “Còn thỉnh thúc thúc làm chứng, vài vị thế tử vừa rồi cũng đã nói, chính thức đem căn cứ giao cho chức sử đại nhân tiếp nhận, từ nay về sau biến hóa phát sinh trong căn cứ, cùng mấy vị thế tử này không quan hệ, từ hôm nay trở đi, bọn họ liền chỉ nhận trách nhiệm giám sát, mà không có quyền cải tạo.”
Lãnh Hoa Đường không có ngờ tới Bạch Thịnh Vũ chớp thời cơ nhanh như vậy, trong mắt mỉm cười liền mang theo vài phần âm lệ, phía sau hắn hai vị thế tử kia sắc mặt cũng đồng thời thay đổi một lần, rồi lại rất không cam lòng mím môi, cũng không lên tiếng.
Bạch tổng đốc nghe xong rất nghiêm túc gật đầu nói: “Ừ, đúng vậy, vậy thì mời ba vị thế tử giao ra ấn tín cùng chìa khóa căn cứ này, từ hôm nay trở đi, ba vị… A, không đúng, cả Thanh Dục nữa, bốn vị thế tử gia liền chỉ có thể ở bên ngoài nhà máy chờ đợi kết quả.”
Lãnh Hoa Đường không nghĩ tới Bạch tổng đốc cũng là người gây sự như thế, mình bất quá cũng chỉ nói một câu khách sáo, hắn liền làm thật, còn dựa vào đó ép mình giao ra ấn tín tạm thời, hừ, sợ là phụ thân đã sớm dặn dò đi, vừa nghĩ tới Vương Gia, Lãnh Hoa Đường cũng có chút hết hồn hết vía, chính mình ngày ấy xác thực là hạ độc, chỉ nghe nói độc này có thể làm cho người chóng mặt hôn mê, mất trí nhớ, nhưng không nghĩ tới lại nghiêm trọng đến hôn mê hơn nửa năm.
Nếu như phụ vương còn ở đây, hôm nay cũng sẽ không gây ra chuyện lớn như vậy, nói như thế nào phụ vương cũng đã quản nơi này mấy chục năm, uy tín của hắn không người có thể so sánh, mấy lão công nhân này, toàn bộ chỉ nghe một mình phụ thân sai bảo, mình đến đây thời gian nhiều như vậy, cũng không thể thu được lòng của bọn hắn, bọn họ, ở nhà máy này lăn lộn cả đời người, dù không hiểu biết, nhưng mỗi năm mỗi tháng tích lũy xuống, tổng cũng hiểu rõ ràng một ít phương pháp, nếu như có thể đem mấy người bọn họ kéo về phía mình, như vậy, cho dù tiểu Đình thật sự đem căn cứ cải tạo thành công, mình cũng có thể ở chỗ này tìm được một ít tin tức mình muốn… Có lẽ tương lai, còn có cơ hội đoạt lại…
Mặc kệ hắn không muốn như thế nào, Lãnh Hoa Đường phải đem ấn tín tạm thời cùng chìa khóa nằm trong tay mình đều giao đi ra, đưa cho Lãnh Hoa Đình, Lãnh Hoa Đình nhìn cũng không thèm nhìn hắn một cái, chỉ liếc về phía Bạch Thịnh Vũ, vẻ mặt Bạch Thịnh Vũ cười xấu xa tiếp nhận, vừa chắp tay, nói rõ: “Nhị tỷ phu, đa tạ, mời đi thong thả.”
Lãnh Hoa Đường dù cho tu dưỡng tốt đến cỡ nào, trên mặt cũng không nhịn được, thay đổi bộ mặt ôn nhuận lúc trước, hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Thịnh Vũ nói: “Bất kể như thế nào, giao hàng vẫn là tất yếu a, các ngươi không muốn nhìn xem, nhà máy tài sản có gì tổn thất sao?”
Cẩm Nương ngược lại rất đồng ý lời này, buông đôi mắt xuống, nói với Lãnh Hoa Đình: “Như thế, một lát đem danh sách vật phẩm trên tay mà phụ vương giao cho chúng ta cùng đại ca tại chỗ kiểm kê, so lại một lần a, đỡ phải sau này có gì không rõ ràng.”
Trước kia Cẩm Nương làm việc trong công ty, khi một người rời đi, không chỉ phải điền danh sách vật phẩm, còn phải có người đi cùng, hai bên ký tên xong, giao lại tên và thẻ nhân viên, mới có thể rời đi.
Lãnh Hoa Đình nghe xong liền không có lên tiếng, tự mình đẩy xe lăn đi vào bên trong, mấy lão sư phó đang đứng ở một bên thờ ơ lạnh nhạt nhưng lại đưa tay cản lại nói: “Đại nhân có thể đi vào, nhưng mà, nữ tử không thể, ở trong đang có yêu khí, nữ tử đi vào càng thêm không cát lợi, còn xin đại nhân thứ lỗi.”
Cẩm Nương nghe xong sững sờ, lúc này mới giương mắt nghiêm túc nhìn vị sư phó đang nói chuyện, đoán hắn có thể là cố vấn kỹ thuật trong xưởng này, hoặc là, người đức cao vọng trọng, bằng không, dùng hắn một kẻ áo vải, quả thực không có can đảm nói chuyện như thế với chức sử đại nhân.
Lời vừa nói ra, Lãnh Hoa Đường trên mặt liền lộ ra một tia mỉa mai, trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều nhìn về phía Cẩm Nương, Cẩm Nương lúc này mới phát hiện, cả trong sân, thật sự chỉ có mình là một nữ tử, Bạch U Lan sớm đã bị Bạch tổng đốc lưu tại trong biệt viện, mà Tứ Nhi cùng mấy nha đầu khác cũng không cho phép theo tới, trách không được, vừa rồi lúc xuống xe, cảm thấy có điểm gì là lạ, không chỉ là không nhìn thấy một người công nhân, càng không nhìn đến khí tức nữ tử sống ở đây, mặc dù có nhà vệ sinh công cộng dành cho nữ… Thì ra, vị kỳ nhân vĩ đại kia vẫn không thể nào thay đổi thế tục.
“Đại bá, cái nhà máy này trước kia có nữ tử đã tới sao?” Lãnh Hoa Đình đang muốn nổi giận, Cẩm Nương vội vàng kéo kéo ống tay áo của hắn, cung kính mà hỏi thăm.
Lão sư phó kia trong mắt lộ ra vẻ khinh thường, lãnh ngạo nói: “Vị sư tổ kia đã từng nói muốn cho nữ tử tiến đến hành nghề, nhưng thánh tổ gia anh minh, một đạo ý chỉ xuống, nữ tử không cho phép làm việc tại nhà máy dệt, từ đó, nơi đây liền không có nữ tử đặt chân tới đây một bước. Trừ phi…”
“Trừ phi cái gì?” Cẩm Nương cười hỏi.
“Trừ phi là người thừa kế Mặc Ngọc, nếu không, quyết không thể làm hỏng quy củ.” Lão sư phó kia vẫn là ngạo mạn nói.
“Ngài là muốn xem cái này sao?” Cẩm Nương cười nhạt từ trong tay áo xuất ra khối Mặc Ngọc, đặt ở lòng bàn tay.
Lão sư phó kia nhìn biến sắc, trong ánh mắt vẩn đục lộ ra ánh sang hi vọng, hắn kích động nhìn Cẩm Nương, lẩm bẩm nói: “Trách không được, ngươi liền tới sân nhỏ này, thì ra, ngươi chính là người theo lời của Vương Gia có thể thay thế vị kỳ nhân kia cải tạo nhà máy…” Tiếng nói rơi xuống, lão sư phó kia nhìn thoáng qua mặt vài vị lão sư phó khác bên cạnh, mấy vị này cũng rất là kích động nhìn Cẩm Nương, thật lâu, bọn họ mới giống như hạ quyết tâm, đồng thời cúi người bái về phía Cẩm Nương, run rẩy hô một tiếng: “Thiếu chủ…. ”
Cẩm Nương nghe vậy không hiểu, khó hiểu nhìn về phía Lãnh Hoa Đình, Lãnh Hoa Đình khóe miệng nhưng lại ngậm tia cười vui mừng, bám vào bên tai Cẩm Nương nói: “Ta một mực chưa nói với nàng, vị kỳ nhân kiến tạo căn cứ này, kỳ thật cũng là nữ tử a.”
Cẩm Nương nghe xong kinh hãi, nàng trước kia chỉ là xem qua không ít văn xuyên việt, lại không nghĩ rằng vị kia được gọi là kỳ nhân, thật cũng là một nữ nhân xuyên việt tới đây, cái này cũng quá thần kỳ đi.
“Lão sư phó, mau mau đứng lên.” Cẩm Nương thân thủ đi đỡ mấy vị sư phó này, nhưng tay vừa vươn đi ra, Lãnh Hoa Đình liền đem nàng kéo một cái, chính mình nâng một vị phía trước, nói: “Xin đứng lên đi, không phải nói, ở trong xảy ra sự cố sao? Nhanh chút ít mang bọn ta vào xem.”
Lão sư phó kia lại không chịu, nâng đầu lên, dùng ống tay áo lau khóe mắt nước mắt, nói với Cẩm Nương: “Lão nô Diệp Nhất bái kiến thiếu chủ.”
Phía sau hắn mấy vị khác ít tuổi hơn, một lão sư phó thân thể hơi béo một chút tiếp lời nói: “Lão nô Diệp Nhị ”
Lại đằng sau quả nhiên chính là Diệp Tam, Diệp Tứ, nhìn tướng mạo bọn họ cũng không giống nhau, không giống thân huynh đệ a, như thế nào…
“Gia tổ của lão nô nguyên chính là gia nô của Diệp cô nương, lúc Diệp cô nương xây dựng căn cứ này, mấy vị tổ phụ của lão nô liền đi theo bên người nàng, giúp đỡ quản lý nhà máy này, về sau, Diệp cô nương gả cho Giản Thân Vương, mới ly khai, nhưng lão nô mấy đời truyền xuống vẫn là ở đây, một mực dụng tâm để bảo toàn cơ nghiệp Diệp cô nương lưu lại, hôm nay rốt cục có thể gặp được thiếu chủ, mong rằng thiếu chủ không cần phải phụ một phen tâm huyết này của Diệp cô nương.” Diệp Nhất lão lệ tung hoành, quỳ rạp trên mặt đất buồn bã nói.
Cẩm Nương nghe được càng kinh, lấy nửa ngày, vị kỳ nhân kia không chỉ là nữ tử, lại còn là Giản Thân Vương phi tiền nhiệm. Trách không được Mặc Ngọc này một mực chỉ do Giản Thân vương phủ chưởng quản, ngay cả hoàng tộc quan hệ huyết thống cũng vô pháp cướp đoạt đi, chỉ là, vị Diệp cô nương kia đã gả cho Giản Thân Vương lúc đó, như thế nào lại đột nhiên mất tích? Lãnh Hoa Đình có thể là hậu đại của nàng hay không? Nàng càng nghĩ càng nghi hoặc, thừa số bát quái cũng quấy phá trong người, nhịn không được liền hỏi Lãnh Hoa Đình: “Diệp cô nương là tổ nãi nãi của chàng?”
Lãnh Hoa Đình bất đắc dĩ gật gật đầu, thiếu chút nữa ở trước mặt mọi người lấy tay đánh cái trán của nàng mấy cái, đầu năm rõ ràng dẫn theo nàng tới từ đường, chỗ đó rõ ràng có bài vị của vị đệ nhất Giản Thân Vương phi, nàng lại cương quyết không phát hiện.
Cẩm Nương cuối cùng hiểu rõ một ít, đều tự trách mình vào trước là chủ tư tưởng, cho rằng biết chế tạo cơ giới là một vị nam nhân, hơn nữa, bản thiết kế này lại từ trong hoàng cung mà không phải từ trong Giản Thân vương phủ, càng nghi hoặc chính là, Diệp cô nương tức là Giản Thân Vương phi, vì sao không chịu đem những Anh văn kia cùng kỹ xảo vẽ dạy cho con gái của mình? Vì sao ngược lại để cho hoàng thất tử tôn biết một chút? Vì sao còn nói nàng là đột nhiên mất tích? Còn nữa, vì sao Diệp Nhất, Diệp Nhị đều gọi mình thiếu chủ, chẳng lẽ chỉ cần là nữ tử tiếp chưởng Mặc Ngọc, bọn họ liền hiểu rõ là người xuyên việt tới? Hơn nữa, Vương Gia lúc trước lại là như thế nào liếc nhìn ra mình không giống người bình thường, vừa vào cửa, liền đểt ình chưởng ngọc?
Ai nha, nhiều quá, nghĩ đến đau cả đầu, Cẩm Nương lắc đầu, nói với Diệp Nhất: “Ngài nhanh chút đứng lên đi, dẫn ta vào xem thiết bị gặp chuyện không may, có phải là bởi vì vấn đề trục trặc gây ra không?”
Cẩm Nương vẫn là cảm thấy nhân mạng quan trọng, có một số việc, từ nay về sau cân nhắc tinh tường là được.
Diệp Nhất run rẩy đứng lên, lau nước mắt già nua, mới gật đầu, xoay người đi vào bên trong, Cẩm Nương vừa đi vừa nhịn không được hỏi: “Diệp Nhất, căn cứ này là Diệp cô nương kiến tạo, vậy các ngươi tại sao lại khinh bỉ nữ tử như thế, vì sao không cho ta tiến vào?”
Diệp Nhất mặt già đỏ lên, trên mặt lộ ra một tia xấu hổ, lẩm bẩm nói: “Tại trong mắt lão nô, Diệp cô nương là thần tiên, phía sau nàng, không còn có bất kỳ một nữ tử nào có thể so sánh với nàng, huống hồ, quy định này chính là thánh tổ gia hạ chỉ, lão nô cũng chỉ là tuần theo lệnh của thánh tổ gia mà thôi.”
Diệp Nhất nói cũng có lý, nhưng mà, Cẩm Nương cũng minh bạch, trong xương của những nam nhân này vẫn xem thường nữ nhân, một cái thiết bị tân tiến như thế, lại do một nữ tử yếu đuối xếp đặt cùng kiến thành, trong đáy lòng bọn họ là đã bội phục, lại ghen ghét, lại không muốn thừa nhận đi.
Như mình và Diệp cô nương không phải quá khác người, bọn họ cũng sẽ không tâm phục, không đúng, bọn họ còn không có tâm phục đối với chính mình, một lát nữa nếu không cầm chút ít bản lĩnh thật sự đi ra, những vị lão sư phó này nhìn như đối với chính mình kính cẩn, lập tức sẽ trở mặt a.
Trong nhà xưởng quả nhiên không có tiếng máy móc hoạt động, càng không có nhìn thấy công nhân, Cẩm Nương không khỏi kinh ngạc, mới vừa rồi không phải nói, công nhân đều bị cấm túc sao? Nhốt ở đâu?
“Diệp Nhất, công nhân đâu?” Cẩm Nương nhịn không được hỏi.
Diệp Nhất nghe xong liền quay đầu phẫn nộ nhìn về phía Lãnh Hoa Đường, hừ lạnh nói: “Cái này muốn mời thế tử trả lời, thế tử đến đây không mấy ngày, hai bệ máy móc liền liên tiếp xảy ra chuyện, sau khi máy móc giết chết người, lại đem tất cả công nhân đều giam lại, lão nô thật không biết thế tử gia đây là ý muốn như thế nào?”
Thì ra là thế, Lãnh Hoa Đình nghe xong hung hăng trừng mắt liếc nhìn Lãnh Hoa Đường, nói với Bạch tổng đốc: “Thế bá, lời của Diệp Nhất ngài cũng nghe ra, việc hôm nay chính là nhìn ra được, có người cố ý giở trò, nghĩ khiến cho dân chúng bạo động, đây là hành vi dao động Đại Cẩm quốc cơ a.”
Bạch tổng đốc cũng vẻ mặt phẫn nộ nhìn Lãnh Hoa Đường, thật không nghĩ tới Giản Thân Vương lại ột người ngu dốt làm việc âm hiểm như thế làm thế tử, việc này nếu không phải Cẩm Nương nhanh trí, nghĩ ra biện pháp như vậy để bình ổn, đỉnh đầu mũ ô sa của chính mình sợ là cũng bị hắn làm rớt xuống.
Lãnh Hoa Đường nghe xong buổi nói chuyện của Lãnh Hoa Đình nhưng lại tỏ thái độ khác thường, biểu lộ cũng không phải là phẫn nộ mà là vô tội, trong mắt cũng là một mảnh bất đắc dĩ cùng mờ mịt, hắn nghĩ giải thích, nhưng nhìn thấy rất nhiều người đều phẫn nộ nhìn mình, khóe miệng co quắp mấy cái, liền không nói thêm gì nữa, phía sau hắn thế tử Hòa Thân Vương cùng thế tử Vinh thân vương vẻ mặt lại tức giận, thế tử Hòa Thân Vương nhịn không được nói: “Việc này cũng không phải là như các ngươi nghĩ, chúng ta cũng là bị người lợi dụng, chúng ta cũng không phải là cố ý muốn đem công nhân cấm túc, chỉ là công nhân làm ầm ĩ gay gắt, đều nói muốn bãi công, rốt cuộc không chịu làm việc, cho nên…”
“Thế huynh, đừng nói nữa, chung quy là chúng ta làm không đúng, lo lắng không chu toàn mới có thể gây ra chuyện lớn như thế, chúng ta vẫn là thành thật trở về thỉnh tội với Hoàng thượng đi.” Lãnh Hoa Đường lại ngắt lời ngăn cản lời nói của thế tử Hòa Thân Vương, trong mắt lộ ra một tia thê lương cùng bất đắc dĩ.
Cẩm Nương cũng biết bây giờ không phải là thời điểm truy cứu cái này, kéo kéo ống tay áo Lãnh Hoa Đình, ý bảo hắn tạm thời không cần phải lại quấn quýt việc này, Lãnh Hoa Đình liền không nói thêm gì nữa, Diệp Nhất mang theo Cẩm Nương tiếp tục đi lên phía trước, xuyên qua hành lang thật dài, rẽ thêm một đoạn, Cẩm Nương rốt cục thấy được máy dệt trong truyền thuyết.
Đó là hai bệ thiết bị khổng lồ, cả đài cơ giới cao chừng hơn ba thước, dày mấy chục thước, tất cả linh kiện để kéo sợi bong rất đầy đủ, chỉ là máy móc này dùng đã quá lâu, lại không có giữ gìn cùng bảo dưỡng tốt, rất nhiều chỗ đã bị mài mòn quá mức nghiêm trọng, các răng cưa của bánh răng để bám vào nhau đều có khe hở rất lớn, mà dây xích kéo động bánh răng cũng có chút lỏng, nhưng mà, ngược lại cũng không có gì, xem ra, mỗi ngày vẫn là đã làm trơn tru.
Cẩm Nương vừa nhìn xem máy móc xây dựng, muốn biết vị Giản Thân Vương phi kia là như thế nào lợi dụng sức nước đến khởi động cỗ máy lớn như thế này hoạt động.
Cúi đầu một cái, quả nhiên thấy thiết bị là được xây dựng ở trên nước, tới gần chỗ có nước có một mâm bánh răng lớn, còn có một cánh quạt dùng để quạt nước, nước chảy đánh sâu vào bánh xe làm cho cánh quạt vận chuyển, bánh xe có cánh quạt kéo bánh răng, bánh răng kéo dây xích… Quả nhiên là tiền bối xuyên việt thông minh tuyệt đỉnh a, nếu như đổi lại chính mình, căn bản không có khả năng ở thời đại kỹ thuật lạc hậu như thế này, dựa vào trí nhớ có thể xếp đặt ra một bộ máy cơ giới khổng lồ như vậy, người nọ, hoặc là là học chế tạo máy móc, hoặc là, sợ là từng làm việc nhiều năm trong xưởng dệt may, đối với kết cấu máy dệt rõ như lòng bàn tay, bằng không, chỉ dùng một chút tri thức hiện đại là tuyệt đối không có khả năng sáng tạo kỳ tích như thế.
Chỉ là, một bộ máy móc tốt như vậy, cho dù không thể vận chuyển, như thế nào lại xiết chết người?
“Diệp Nhất, máy dệt có vấn đề ở chỗ nào, vì sao không mở máy?” Cẩm Nương bên cạnh vừa xem thiết bị, vừa hỏi.
“Hồi bẩm thiếu chủ, hôm kia còn mở tốt, ngày hôm qua đột nhiên liền không được, còn… nghiền chết hai người, lão nô dựa theo biện pháp ngày xưa cũng điều tra qua, không có tìm ra chỗ trục trặc.” Diệp Nhất khẽ khom người đáp.
Cẩm Nương lại đi đến trước bàn điều khiển máy móc xem xét một lần, cũng không có phát hiện cái gì khác thường, chỉ là có chút nghi hoặc, những bộ phận truyền lực kia như thế nào mà không có làm bộ phận phòng hộ, để như vậy mà khởi động máy xác thực là rất dễ dàng gặp chuyện không may.
“Hôm nay trước không mở máy, cầm giấy bút đến, ta vẽ vài bản vẽ, các ngươi chiếu bản vẽ làm mấy cái thiết bị phòng hộ, đem những thứ này bao lại hết, sau đó mới mở lại máy quan sát xem.” Cẩm Nương tinh tế xem xét một phen, sau dó quyết định cẩn thận làm chút việc.
Kỳ thật, lúc nàng đang chăm chú xem xét, một đám nam nhân bên cạnh tất cả đều há hốc mồm nhìn xem nàng, trước kia chỉ là nghe Lãnh Hoa Đình nói nương tử của hắn có tài cán thông tuệ như thế nào, hôm nay nhìn thấy mới biết, nàng xác thực không giống người thường, một đám nam tử từ sau khi đi vào, nhìn hai đống thiết bị cũ nát này chỉ có thể giương mắt nhìn, hai mắt một vòng đen, nhìn cái gì cũng xem không hiểu, nhất là mấy người Bạch tổng đốc cùng Lãnh Khiêm, Lãnh Tốn, càng không hiểu ra sao, máy móc này trong mắt bọn hắn chính là một đống vật chết, không rõ vì sao nó có thể sáng tạo ra cự đại tài phú.
Hôm nay nhìn thấy Cẩm Nương, một tiểu nữ tử chưa bao giờ xuất môn khỏi tường phủ, nhìn cái đóng sắt lạnh lẽo với muôn vang vẻ mặt, ngẫu nhiên nhảy ra một hai lời thuật ngữ chuyên nghiệp bọn họ nghe không hiểu, trong nội tâm bọn họ ngạc nhiên đồng thời, lại không thể không bội phục tài học kỳ lạ của Cẩm Nương, có lẽ, thật sự chỉ có nàng mới có thể cải tạo hai bệ máy móc này, lại thay Đại Cẩm sáng tạo ra một kỳ tích khác.
Lãnh Hoa Đình đã xem qua bản vẽ, Cẩm Nương đã dạy hắn xem đồ họa như thế nào, phân biệt các loại linh kiện trên máy móc như thế nào, lúc Cẩm Nương đang xem xét các mảnh thiết bị máy móc, hắn cũng không có nhàn rỗi, đẩy xe lăn ở bên cạnh máy móc quay trở ra, chỉ là, hắn dù sao cũng biết chút da lông, đối với kết cấu bên trong vẫn là hiểu không nhiều lắm, nghe Cẩm Nương nói tạm thời không mở máy, liền biết rõ trong nội tâm Cẩm Nương có tính toán.
Lại vừa nâng mắt lên, nhìn thấy một đám nam nhân tất cả đều nhìn chằm chằm vào nương tử của mình, trong mắt lộ ra tia ngạc nhiên không thể tin, đồng thời trong lòng của hắn cũng chua chua, lại cảm thấy rất tự hào, nhìn cái gì vậy, giờ mới biết nương tử của hắn là thiên hạ đệ nhất tài nữ đi, nhất là lúc đối mặt với ánh mắt si mê của Lãnh Thanh Dục, lông mày hắn càng nhíu lại, đẩy xe lăn đi qua, chắn lại than ảnh của Cẩm Nương, rồi quay đầu lại trừng liếc Lãnh Thanh Dục vừa khinh miệt lại hơi uy hiếp.
Cẩm Nương ở trên bàn điều khiển đông nhìn nhìn, tây sờ sờ một cái, Diệp Nhất đã tìm được một chiếc bút, nàng liền nằm ở trên bàn điều khiển vẽ bức họa, người một bên tất cả đều lẳng lặng chờ, cõi lòng đầy mong được nhìn xem.
Cẩm Nương chuyên chú vẽ tranh, Lãnh Hoa Đình ngồi ở trong xe lăn lặng lẽ nhìn xem nàng vẽ tranh, chỉ cảm thấy nàng lúc này lại xinh đẹp chói mắt như vậy, giống như một tiên nữ thánh khiết, trên mặt nàng sự tự tin thanh nhã chói lọi, khiến cho tất cả nam tử ở đây động dung.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ phân xưởng đều im lặng, chỉ nghe thấy tiếng Cẩm Nương huy động cây bút sàn sạt.
Đột nhiên, một tiếng nổ vang lên, máy dệt đang ngừng lại bỗng nhiên vận chuyển, Cẩm Nương đang nằm ở trên bàn điều khiển vẽ tranh, cảm giác có một lực hút đem nàng kéo vào trong, rất nhanh, mép váy thật dài của nàng liền cuốn vào một bên dây xích chuyển động…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.