Thứ Nữ

Chương 168: chương 168



Cẩm Nương nghe được con mắt sáng ngời, nhớ tới kiếp trước nàng làm đánh máy ở văn phòng, khi đó trên TV thường đăng quảng cáo, nói là nước ép hoa quả, nước ép rau củ quả bỏ vào cháo gạo, hài tử ăn vào đặc biệt đày đủ dinh dưỡng, hơn nữa, Dương ca nhi đã hơn nửa tuổi, đã có thể cai sữa rồi, tiểu hài tử chỉ có trước nửa tuổi uống sữa mẹ mới tốt, bởi vì bên trong sữa mẹ có rất nhiều kháng thể, có thể bảo vệ hài tử trước nửa tuổi không sinh bệnh, đã qua nửa tuổi, cai sữa cũng không có quan hệ gì rồi.

“Biện pháp này không tồi đâu, Trương ma ma, ngài còn có thể cho thêm đồ ăn loãng vào trong cháo gạo, hoặc là, hầm cách thủy canh loãng bỏ vào, cho Dương ca nhi bồi bổ. Ta nghĩ là cai sữa được rồi đấy.” Cẩm Nương cười đối với Trương ma ma nói.

Trương ma ma rất rõ phu nhân chần chừ không chịu mời vú em là có nỗi khổ tâm, hôm nay vương phủ đúng là thời buổi rối loạn, vú em của Dương ca nhi nếu không phải là người biết rõ ràng thật đúng là không dám mời đến, Tú cô một lòng chỉ là đau lòng Dương ca nhi, nhưng lại không để ý đến an toàn của Dương ca nhi, trong vương phủ không thể chịu thêm nửa điểm sóng gió nào nữa, nhất là Dương ca nhi, hài tử đáng yêu như thế, nếu là cũng như Nhị gia năm đó bị người ta hại, vậy mình còn mặt mũi gặp người sao, chỉ có thể tự kết thúc tánh mạng thôi, cho dù phu nhân không trách phạt, lương tâm của mình cũng không chấp nhận được.

Cho nên, nàng mới có thể suy nghĩ ra biện pháp như vậy, lại nói tiếp, trong kinh thành nhà phú quý người ta giống như Giản thânvương phủ, tiểu thiếu gia nhà nào mà không mời một hai bà vú đến trông nôm, chỉ có phu nhân nhà mình, sau khi sinh hạ hài tử liền tự tay mình cho ăn, lại một mực chần chừ không chịu thỉnh bà vú, nếu không biết, còn tưởng rằng phu nhân nhà mình keo kiệt đến cỡ nào rồi, ha ha, các nàng nào biết đâu rằng phu nhân nhà mình đặc biệt, chỉ sữa của mình nuôi hài tử, mới thắt chặt thêm tình cảm mẫu thân, phu nhân ah, xem xét sự tình so với bình thường người càng thông suốt, chu đáo cẩn thận hơn.

Tú cô nghe xong liền không vui, đường đường thiếu gia vương phủ, vậy mà mới hơn bảy tháng tuổi liền ăn cháo gạo giống như hài tử của gia đình nông dân, nói ra còn không làm người ta cười đến rớt răng sao? Nàng xụ mặt, đối với Cẩm Nương nói: “Nhanh đừng nói chuyện của con nhà nghèo ăn dậm, Dương ca nhi của chúng ta thân thể như kim chi ngọc diệp, làm sao mà giống với những người kia ăn cháo gạo, vẫn là nhanh chút mời vú em đến mới là đúng đắn.”

Cẩm Nương biết rõ Tú cô lại tái phát bệnh ngoan cố, nên nhanh chóng chuyển chủ đề: “Tú cô, Hỉ Quý ca ca gần đây có thường trở về không?”

Tú cô nói chuyện đến Hỉ Quý liền hăng hái, mắt cười đều híp lại rồi, cầm lấy áo choàng bông bên cạnh của Lãnh Hoa Đình tiếp tục thêu, cười nói: “Mấy ngày nay chưa có trở về, bận rộn rồi, phu nhân ngài không phải kêu hắn liên hệ mối làm ăn với bên nội cung sao? Hắn hôm nay loay hoay chân không chạm đất, nghe nói, trước đó vài ngày còn được Lý công công tán dương, nói hắn làm việc rất tận tâm đó.”

Cẩm Nương nghe xong cũng rất cao hứng, Hỉ Quý hôm nay càng biết giỏi giang chu toàn rồi, chuyện trong nội cung, nàng chỉ là cùng Thái Tử Phi lên tiếng hỏi qua, Hoàng hậu nương nương cũng trả lời có thể chia đôi lợi nhuận, tự nhiên lại càng không có trở ngại, Cẩm Nương lại để cho Hỉ Quý thường ngày đưa cho Lý công công nhiều thêm chút ít tiền bạc, thêm nữa Hỉ Quý xác thực làm việc có chữ tín, kiên định chịu khó, cũng không thất hứa, thái độ lại thành thật, rất được phủ nội vụ trong nội cung ưa thích, cho nên, chuyện làm ăn kia hôm nay so với Vương gia lúc trước, càng thêm náo nhiệt.

Trong kinh vài gia đình đã đỏ cả mắt, trước kia rút hết cổ phần bên cửa hàng ở Thành Đông, hôm nay lại muốn muốn chen chân vào, Cẩm Nương mới không muốn cùng bọn họ dây dưa, trước kia Vương gia là muốn cân bằng tất cả thế lực liên quan trong đó, hôm nay Cẩm Nương dựa vào thực lực của mình.

Xà phòng chỉ có ở nhà của mình, nhà khác ai cũng cạnh tranh không được, thêm nữa còn có hoàng hậu cùng thái tử che chở, ai cũng không dám đối với cửa hàng Thành Đông kia nói nửa câu, cho nên, những người kia cho dù là ghen ghét thì cũng chỉ có thể nhìn mà thôi, toàn bộ trong kinh thành, cũng chỉ Vân Nương được một phần cổ phần trên danh nghĩa, Trinh Nương cũng được hai phần, đó cũng là Cẩm Nương nể tình tỷ muội mà phân cho các nàng.

Lại nói tiếp, Vân Nương ỷ vào việc sau khi có một phần cổ phần danh nghĩa trong cửa hàng Thành Đông, có tiền, tại Trữ Vương phủ thẳng lưng thẳng eo, gặp người khác liền nói mình có một muội muội quý khí tài giỏi, Trữ Vương phi cũng không khỏi không đối với nàng có vài phần kính trọng, có khi Trữ Vương thế tử đối với Vân Nương còn phải nhìn sắc mặt, Trữ Vương phi cũng khó nói được nhi tử vài câu, đương nhiên, cái này tất nhiên là vì Vân Nương có thể đem lợi ích tốt về.

Vân Nương so với lúc trước cũng đã có kinh nghiệm không ít, nên không cứng rắn cùng mẹ chồng bất hòa, có khi cũng đưa chỗ tốt cho Trữ Vương Phi, nhưng thường thường nàng sẽ đưa ra điều kiện có lợi hơn ình, đến lúc này hai bên qua lại, quan hệ cùng mẹ chồng ngược lại là cải thiện không ít, Vương phi cũng chịu ước thúc nhi tử một chút.

Chỉ là Vân Nương vẫn hay đối với thế tử không ưa, không chịu để cho thế tử cùng nàng hành phòng (chuyện chăn gối), điểm này, lại làm cho Trữ Vương phi âm thầm không vui, dù sao nếu tiếp tục như vậy, Trữ vương phủ sẽ rất khó có cháu đích tôn, cho nên, Trữ Vương phi liền lại cho Lãnh Uyển qua lại với Vân Nương nhiều hơn chút, khuyên nhủ khích lệ Vân Nương.

Nói về Lãnh Uyển, cũng khó có được nữ tử cuồng dại như vậy, nhà Lãnh Nhị xảy ra chuyện lớn, cơ hồ khiến cho nhà tan cửa nát, Lãnh Hoa Hiên từ thế gia Đại công tử rơi xuống thành con của kẻ phản quốc, còn có nhà ai nguyện ý đem con gái gả cho hắn, nhưng mà, Lãnh Uyển thủy chung kiên trì không chịu từ hôn.

Mặc cho Trữ vương mắng chửi cùng ép buộc cũng cắn răng chết không nghe lời, nói là đợi Lãnh Hoa Hiên hồi kinh trở lại, cái này lại làm cho Trữ Vương rất là bất đắc dĩ, cũng không thể bức con gái đến chết được, cũng may thái tử đối với Lãnh Hoa Hiên một mực coi trọng, hôm nay Hoàng Thượng sợ là không thể qua khỏi, thái tử sắp đăng cơ, mà thái tử chính là nhờ có Lãnh Hoa Đình mà thượng vị, tự nhiên đối với Giản thân vương phủ càng ngày càng thân.

Mà Lãnh Hoa Hiên cùng Lãnh Hoa Đình cảm tình cũng không tệ, Trữ Vương hiện tại cũng sẽ không dám đối nghịch cùng Giản thân vương phủ, đối với việc dựa vào bắp chân to (tương tự như có gốc bự ak) Giản thân vương phủ, ngược lại là ước mơ tha thiết của hắn.

Cho nên, Lãnh Uyển muốn đợi Lãnh Hoa Hiên, Trữ vương liền ngầm đồng ý, chỉ là con gái tuổi ngày một lớn, nếu tiếp tục kéo dài, cũng không phải chuyện tốt, liền muốn để cho Vân Nương đến Giản thân vương phủ dò thám, xem thái độ của vợ chồng Lãnh Hoa Đình đối với Lãnh Hoa Hiên như thế nào.

Thấy Cẩm Nương có chút thất thần, Tú cô lại trề môi nói: “Chẳng qua là Hỉ Quý cũng trưởng thành rồi, nên thành gia lập thất, mỗi ngày sau khi bôn ba mệt nhọc trở về, ngay cả nước nóng lạnh để dùng cũng không, phu nhân, muốn tìm cho hắn một người bên cạnh khi nóng khi lạnh, thì lần này, nên nhìn rõ ràng, nhất định chọn người phải lấy phẩm tính (nhân phẩm cùng tính cách) làm đầu.”

Cẩm Nương nghe xong liền gật đầu, hỏi Tú cô: “Lục Liễu hiện tại ở nơi nào? Có còn ở cùng không?”

Tú cô nghe đến tên của Lục Liễu liền trầm mặt, đối với Cẩm Nương nói: “Ta nói chuyện ám chỉ rõ ràng như thế, nàng cũng là người thông minh, lại cứ muốn giả câm giả điếc, da mặt nàng quá dầy rồi, ta thật đúng là không có cách nào khác giữ được nàng, hôm qua trong lúc ta nóng vội, liền hỏi nàng có chịu hay không làm thiếp cho Hỉ Quý, lúc ấy nàng liền nổi giận, ôm đồ đạc nói là muốn chạy về nhà mẹ đẻ, nguyên bản cũng chỉ là đính hôn, cũng chưa có chính thức thành thân, nàng hiện tại đòi về, chính là rất hợp ý của ta, chỉ là, dù sao lúc trước kia nàng cũng từng chăm sóc ta, cho nên, cảm thấy không đành lòng mà thôi, lại dụng tâm giữ nàng lại, lúc này, sợ là còn đang khóc trong phòng đó. Hỉ Quý hôm nay về nhà thấy nàng liền né.”

Tú cô ào ào nói một mạch, Cẩm Nương càng nghe càng cảm thấy phiền toái, cái Lục Liễu này dính vào quá nhiều thế lực rồi, giữ lại cuối cùng cũng trở thành vấn đề, nhưng là, nàng cũng không có phạm sai lầm lớn, chỉ là cùng Hỉ Quý không hợp mà thôi, lúc trước tự mình đã nói muốn đưa nàng đến ở trong điền trang nông thôn, theo tính tình của nàng thì đương nhiên là không muốn rồi, Ân… phải nghĩ biện pháp tìm cho nàng gia đình khác mới được.

“Nếu không, một lần nữa tìm gã sai vặt nào xứng với nàng ah, hoặc là, tìm gia đình trung đẳng nào đó đem nàng gả đi?” Cẩm Nương thăm dò hỏi.

Trương ma ma bình thường nếu nói đến chuyện của Hỉ Quý đều không xen vào, chỉ ở một bên nghe, hôm nay thấy phu nhân có chút khó xử, cũng cười nói: “Phu nhân, ngài cũng đừng quá mềm lòng, nói lại, Lục Liễu cũng chỉ là một nha đầu, xử trí như thế nào đều do ngài định đoạt, nàng là nô tài, thì phải nhận mệnh, chủ tử đối với nàng tốt, là chủ tử ân điển, nếu tâm tính luôn cao, mơ mộng không thực tế, còn không bằng sớm đuổi đi là tốt nhất.”

Ý tứ của Trương ma ma Cẩm Nương nghe cũng hiểu được, làm cho chính mình hạ quyết tâm giải quyết chuyện của Lục Liễu, Hỉ Quý hôm nay không chỉ là nghĩa huynh của mình nữa, cũng đã trông coi giùm mình vài cửa hàng rồi, rất nhiều bí mật trong phủ Hỉ Quý cũng biết một ít, nếu là người bên gối tâm tính không tinh khiết lương thiện, chuyện đó rất nguy hiểm, hơn nữa Tú cô cũng không thích Lục Liễu, cái kia…

Đang nghĩ ngợi, bên ngoài Phượng Hỉ lấp lánh đi đến: “Phu nhân, Tam gia bên Đông phủ đến rồi.”

Cẩm Nương lúc trước không có nghe rõ, bởi vì rất lâu không có người nào bên Đông phủ đi qua, đột nhiên nghe người ta nói đến đông phủ cũng có chút giật mình, Trương ma ma lại nghe được rõ ràng, sắc mặt nàng khẽ biến, lại nói: “Ai da, Tam gia là về nhà mừng lễ năm mới, phu nhân, nên cho người đi nói với nhị gia một tiếng mới được.”

Cẩm Nương lúc này mới kịp phản ứng, là Lãnh Hoa Hiên trở về.

Bận rộn đứng lên ra phòng ngoài đón tiếp, Lãnh Hoa Hiên mặc một thân trường bào màu thiên thanh sạch sẽ, dáng người cao thẳng, thon dài như tùng (cây Tùng ak), trên mặt thoạt nhìn so với lúc trước hơi gầy một chút, bên môi mang theo nụ cười ấm áp sạch sẽ, so sánh với năm trước, thì thành thục ổn trọng hơn một chút, nhưng khí chất trên người hắn nguyên bản trong lành như gió vẫn không hề thay đổi, chỉ là đôi mắt vốn ôn nhuận thanh tịnh hôm nay cũng tràn đầy tang thương, không còn ấm áp cùng tinh khiết nữa.

Đi theo phía sau hắn, là Yên nhi, Yên nhi bởi vì lần trước cảnh báo cho Vương gia, được Vương gia thưởng, để cho nàng một lần nữa trở lại vương phủ làm việc, nhưng Yên nhi chính mình không chịu trở về, nói là muốn ở lại trong phủ đợi Lãnh Hoa Hiên trở về, không nghĩ tới, nàng thật đúng là chờ được rồi, lúc này, nàng đứng sau lưng Lãnh Hoa Hiên, vẻ mặt thỏa mãn vui vẻ, rất xa đã vén áo thi lễ với Cẩm Nương.

“Tam đệ Hoa Hiên hữu lễ, thấy tinh thần Nhị tẩu so với trước kia tốt hơn rồi, nhị ca không ở đây sao?” Lãnh Hoa Hiên nói chuyện rất hữu lễ, nhưng lại lộ vẻ có chút câu nệ, không còn tiêu sái như trước kia, Cẩm Nương nhớ tới lần đầu tiên hắn đến phòng mình, cùng Lãnh Hoa Đình so nhau, hai người chơi trò trẻ con cũng có thể quấn quýt đến trưa, Lãnh Hoa Hiên ở trước mặt mình cũng rất hiền hoà, hôm nay, lại xa lạ.

“Tam đệ ở xa tới vất vả, vào nhà ngồi chút, nhị ca của ngươi ở trong thư phòng nghị sự, một hồi sẽ cho người mời đến.” Cẩm Nương cũng đồng dạng khách khí đối với Lãnh Hoa hiên nói.

Nói xong liền nghiêng thân thể, mời Lãnh Hoa Hiên vào nhà. Lãnh Hoa Hiên gật đầu đi vào chánh đường, ngồi xuống ở một bên ghế.

Song nhi lập tức dâng trà lên, Cẩm Nương đã ngồi ở chính vị rồi, hỏi chuyện tiền nhiệm ở huyện của Lãnh Hoa Hiên, Lãnh Hoa Hiên đều cười đáp từng chuyện một.

“Tam đệ lần này hồi kinh do điều nhiệm sao (điều chuyển vị trí mới)? Về sau không cần lại đi địa phương xa như vậy nha.” Cẩm Nương ân cần mà hỏi thăm.

“Cũng không phải do thượng cấp điều nhiệm, là tiểu đệ dâng tấu xin ình, muốn cùng nhị ca đi Tây Lương đánh giặc, vốn là không có bao nhiêu chắc ăn, ai ngờ Thái tử điện hạ đã đồng ý rồi, cho nên, tiểu đệ liền trở về trước khi Nhị ca xuất chinh.” Lúc nói lời này, con mắt Lãnh Hoa Hiên nhàn nhạt nhìn Cẩm Nương, trong giọng nói có chút tang thương cùng ý tứ trêu chọc mình.

Cẩm Nương trên mặt quả nhiên hiện lên một tia kinh ngạc, thái tử như thế nào để cho Lãnh Hoa Hiên đi giúp Lãnh Hoa Đình tấn công Tây Lương? Lãnh lão nhị lại là cha ruột Lãnh Hoa Hiên mà, Lãnh Hoa Hiên lại là người mang tang, lúc trước còn có Nhị thái thái, hắn cực lực bảo vệ Nhị thái thái, dù không thích Nhị lão gia thế nào đi nữa, cũng không có khả năng chính tay giết chết cha ruột, làm việc quân pháp bất vị thân a? Chuyến đi này của hắn, là hỗ trợ, hay là thêm phiền? Thái tử lại có ý đồ gì nữa đây? Chẳng lẽ, đối với Lãnh Hoa Đình còn tồn tại nghi kỵ, sợ hắn thông qua chiến tranh mà mở rộng quyền thế, sinh lòng phản ý?

Cẩm Nương càng nghĩ tâm tình càng trầm trọng, nếu thật sự là như thế, cảnh nội Đại Cẩm thật không phải là nơi tốt để sinh sống.

Nhưng trên mặt, Cẩm Nương rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, tùy ý nói: “Tam đệ ngươi chịu tới giúp nhị ca, đương nhiên là tốt nhất, người ta nói, huynh đệ đồng lòng, tề lực đồng tâm ah.”

Lãnh Hoa Hiên nghe được mỉm cười, Cẩm Nương đem vợ chồng đồng tâm cho sửa thành huynh đệ rồi, bất quá, dùng ở chỗ này, ngược lại là rất chuẩn xác, trong nội tâm Cẩm Nương nghi kị, hắn làm sao mà không biết, chỉ là, loại chuyện này, nói ra, sợ thật đúng là không có mấy ai tin tưởng.

Dù sao chính hắn cũng là trải qua đấu tranh trong nội tâm mới đưa ra quyết định, nếu là không có lão bộc Đông phủ cho hắn xem qua đồ đạc như vậy, hắn như thế nào cũng sẽ không chộn rộn đến chuyện này, đã là như thế, trong lòng của hắn cũng vẫn là phiên giang đảo hải (*dời sông lấp biển) khó có thể bình phục, nhưng đây hết thảy, cũng chỉ là nổi đau của riêng hắn, hắn khổ, cũng không ai quan tâm đến hắn.

“Hoa Hiên là người Đại Cẩm, có thể vì nước cống hiến chút sức lực hèn mọn, đó cũng là theo lẽ thường thôi. Chẳng qua Hoa Hiên chính là một kẻ thư sinh, không so được với nhị ca văn võ song toàn, Nhị tẩu ngược lại là xem trọng Hoa Hiên rồi.” Lãnh Hoa Hiên ngữ khí vẫn khách khí mang chút xa cách, ánh mắt lại thản nhiên chăm chú nhìn sắc mặt Cẩm Nương.

Cách nói chuyện như vậy làm cho Cẩm Nương cảm thấy có chút áp lực, nhưng thấy Lãnh Hoa Hiên vừa rồi không có nửa điểm ý tức muốn đi, liền cười nói: “Tam đệ hồi phủ đã đi thăm phụ Vương và Mẫu phi chưa?” Đem hắn dời đến chổ Vương gia thôi, Lãnh Hoa Đình phải xuất chinh, Cẩm Nương chính mình còn có một đống lớn sự tình cần phải chuẩn bị nữa, thật không có thời gian rỗi rãnh ngồi đây cùng Lãnh Hoa Hiên đánh Thái cực. (chắc là tán dốc mà còn phải để ý ý tứ)

Ai ngờ lệnh đuổi khách rõ ràng như vậy nhưng Lãnh Hoa Hiên dường như là nghe không hiểu, vẫn an định mà ngồi, trong ánh mắt còn mang theo ý tứ uy hiếp, cái này làm cho Cẩm Nương nhìn thấy có chút phát cáu, trong đầu bắt đầu nhanh chóng chuyển động, xem ra Lãnh Hoa Hiên đến hình như là có chuyện cần nói, chỉ là hắn hôm nay ở vào hoàn cảnh xấu, cho nên, có chút cảm giác, cũng không cực đoan, bất quá, hắn là vì ai mà đến đây nói chuyện?

Cẩm Nương nghĩ nửa ngày cũng thấy phiền, nàng không phải loại người ưa thích đùa nghịch tâm cơ, trước kia dùng nhiều tâm cơ, đó cũng là bị bắt buộc, sau khi xuyên qua đến nay, những âm mưu quỷ kế đều hướng nàng ập tới, nếu không sử dụng tâm cơ liền bị cái đồ tiểu nhân xấu xa kia hủy không còn xương cốt rồi.

Hôm nay cuối cùng cũng ổn định, tất cả địch nhân chỉ còn lại một mình Nhị lão gia là còn có thể gây họa, nàng cũng không cần lại sống cẩn thận từng li từng tí như vậy nữa rồi, người cũng theo đó mà lười nhác đi chút ít, hôm nay bộ dáng Lãnh Hoa Hiên đến, xem ra là không có tốt lành rồi, nàng liền muốn thẳng thắn, xác định đến lúc kết thúc, có hiểu lầm cũng thế, cần phải nói ra, nếu cứ khiến người khác phải dò đoán, nàng cũng không thể mặc kệ.

“Tam đệ trở về, có từng đi qua viếng mộ Nhị thẩm chưa?” đôi mắt Cẩm Nương nhìn chăm chú Lãnh Hoa Hiên, đột nhiên hỏi.

Lãnh Hoa Hiên quả nhiên bị hỏi đến liền giật mình, đôi mắt trong sáng hơi tối lại, bên môi liền cong cong giọng mỉa mai, “Tam tẩu còn nhớ rõ mẫu thân của ta sao?”

“Đương nhiên là nhớ rõ, Nhị thẩm là một người đặc biệt, ta làm sao có thể quên được.” Cẩm Nương thản nhiên nhìn Lãnh Hoa Hiên mà trả lời.

” Nhị tẩu tất nhiên là biết rõ mẫu thân của ta chết như thế nào.” Lãnh Hoa Hiên cuối cùng cũng khó bảo trì được bình tĩnh, trong mắt hiện lên một tia bi phẫn, mâu quang như đao (kiểu như ánh mắt như đao kiếm ak), bén nhọn ác liệt mà nhìn về phía Cẩm Nương.

Cẩm Nương thản nhiên cười nói: “Ngươi đã đặt câu hỏi như thế, tất nhiên cũng biết được một ít chuyện trong đó, ta không phủ nhận, lúc trước là ta xếp đặt để cho Nhị thẩm lộ chân tướng, nhưng là, ta không thẹn với lương tâm.”

Lời của Cẩm Nương như một cái búa tạ nặng nề đập vào lòng Lãnh Hoa Hiên, lúc trước khi Nhị thái thái chết, hắn cơ hồ cảm giác không còn hy vọng, trên cái thế giới này, chỉ có Nhị thái thái là người chân chính yêu thương hắn, thế nhưng mà… Người kia, lại bị người con gái trước mắt này hãm hại đến chết, nếu không có lần trở về này, cái nha đầu kia đối với hắn nói rõ, hắn như thế nào cũng khó mà tin được, chị dâu mà mình đã từng tôn kính, hóa ra lại hại chết mẹ đẻ của mình.

“Nhị tẩu làm ra sự tình âm độc như thế, vậy mà còn nói trong nội tâm không thẹn, ha ha, Nhị tẩu da mặt thật đúng là dày hơn cả bình thường.” Lãnh Hoa Hiên bỗng nhiên từ trên mặt ghế đứng lên, mắt trợn trừng nhìn Cẩm Nương, thanh âm có chút phát run, lồng ngực phập phồng tức giận, nhìn ra được, hắn rất kích động.

Bất quá, Cẩm Nương nghe được cũng rất vui mừng, vợ chồng Nhị lão gia âm ngoan thủ lạt, nhưng dưỡng (tính dùng từ nuôi nhưng sao có cảm giác giống nuôi cún ak) được một đứa con thẳng thắn rộng lượng, yêu chính là yêu, hận chính là hận, hắn đối với chính mình có hận, hoàn toàn có thể học Nhị thái thái, sai sử âm thầm ngáng chân mình, nhưng hôm nay hắn lại đến nói chuyện trực tiếp, tức giận liền tát, có hận liền phát, không làm việc mờ ám trong bóng tối, cái này đương nhiên là Cẩm Nương nhất nguyện ý gặp.

“Tam đệ bình tĩnh chớ nóng, ngồi xuống, chúng ta cẩn thận nói chuyện này.” Cẩm Nương trấn định giơ lên tay, ra hiệu Lãnh Hoa Hiên ngồi xuống, lại nói: “Mọi chuyện luôn luôn có nguyên nhân, ta là người như thế nào, Nhị đệ có lẽ rất rõ ràng, hôm nay ngươi đến tức là muốn đòi lại công đạo cho Nhị thẩm, đương nhiên trong nội tâm cũng có vài phần biết rõ, bất quá là bị người ta mê hoặc, nên muốn biết đến ngọn nguồn thôi.” Cẩm Nương nửa điểm cũng không tránh ánh mắt bức người của Lãnh Hoa Hiên, rất thản nhiên nhìn thẳng.

Lãnh Hoa Hiên nghe xong quả nhiên tỉnh táo hơn một chút, thời gian qua đi hăn ngồi lại trên ghế, hỏi: “Lúc trước, cái nha đầu gọi là Lục Liễu kia kỳ thật cũng không có hạ dược vào trong thức ăn của Nhị tẩu đúng không. Nhị tẩu làm như vậy không phải hãm hại thì là cái gì?”

“Lúc trước bên trong thức ăn quả thật không có hạ dược, nhưng độc dược kia xác thực là Nhị thẩm giao cho Lục Liễu, muốn nàng hạ độc ta, chỉ là, Lục Liễu sớm đã bị nhị ca ngươi điều tra ra có vấn đề, vẫn giam giữ, không có cách nào ra tay, ta bất quá là mượn tay của nàng, làm cho âm mưu của Nhị thẩm phơi bày trước mọi người mà thôi, Tam đệ, ta không phải là một con chuột bạch, biết rõ người ta hại mình, ta còn muốn chờ người ta đến hại sao? Nếu như nếu đổi lại là ngươi, thì sẽ làm như thế nào? Lần trước ta đi lại mặt vào giờ Tý, mẹ ngươi phái người đuổi giết ta, ta thiếu chút nữa là chết dưới đao người Tây Lương rồi, chuyện này thì ngươi nói phải làm như thê nào? Nếu không phải Nhị thẩm lại lần nữa ép buộc, thêm lần nữa gia hại, ta làm sao lại xếp đặt để nàng hiện hình? Tam đệ chỉ đến hỏi, không tìm hiểu nguyên nhân, thật đúng là rất không công bằng đó.”

Cẩm Nương nói xong cũng bắt đầu có chút ít kích động, lúc trước Tứ nhi, Thanh Ngọc còn có Tú cô bị thụ bao nhiêu tổn thương, toàn bộ người trong phủ đều có thể thấy, hôm nay Nhị thái thái là bị trừng phạt đúng tội, Lãnh Hoa Hiên chỉ hỏi đến sự thương tổn của người thân mình, nhưng lại không nhìn thấy người nhà hắn tàn nhẫn ngoan độc, cũng quá không công bằng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.