Thân thể vô lực nhũn ra như bùn đeo trên người Cám Dã, khi Cám Dã chậm rãi từ trong thân thể hắn rút ra, hắn mẫn cảm run rẩy một trận, chớp chớp hai mắt vô thần vài bận, rốt cục thấy được trần nhà bẩn bẩn, còn có vách tường cũng đồng dạng bẩn bẩn, đây vốn không phải địa phương mà bình thường hắn sẽ đến.
“Nơi này là nhà vệ sinh công cộng?”
Tựa như đang xác nhận, Uyển Cung Triệt nói một lần, rồi lập tức nói tiếp,
“Tôi đang ở nhà vệ sinh công cộng ư?”
Chính mình áo không cởi, chỉ có quần bị tuột xuống dưới, sau đó ngay tại nhà vệ sinh công cộng để mặc Cám Dã làm, Cám Dã thả hắn xuống rồi kéo quần cho hắn.
“Tôi thực sự ở nhà vệ sinh công cộng cùng với cậu...... A a, cái này, cái này không phải là mình! Không có khả năng là mình!”
Hắn ôm đầu, nếu thực sự có thể tự huỷ diệt, hắn nhất định sẽ lựa chọn vào thời khắc này hủy diệt mình.
Từ sau khi gặp Cám Dã, hắn càng ngày càng hay làm ra những việc không giống mình, Cám Dã còn đem tay đặt lên vai hắn nói vài lời an ủi, chỉ là những lời này hoàn toàn không có tác dụng an ủi hắn.
“Lilith, lần này tuyệt không đau đúng không? Anh đã lấy tay làm trơn đầy đủ trước cho em, nên lúc làm sẽ không bị đau.”
Uyển Cung Triệt ngẩng đầu lên nhìn Cám Dã vẫn đang cười thật ngây ngô. Uyển Cung Triệt chợt phát hiện, cái tên trạch nam biến thái chết bầm này tuy ở mặt ngoài có vẻ khờ dại, cười rất ngây ngô, nhưng gia hoả này đầu óc tốt lắm, rất hay làm ra vài sự tình khiến hắn không tưởng tượng nổi, thanh âm của hắn dần dần đã có chút phẫn nộ.
“Cho nên cậu đã sớm lên kế hoạch từ trước.”
Tuy rằng không phải câu hỏi nhưng Cám Dã vẫn cười ngây ngốc trả lời.
“Làm gì có kế hoạch! Bởi vì Lilith rất đáng yêu làm anh chỉ muốn ôm Lilith một lần lại một lần.”
Nhìn nụ cười ngây ngô của y thật rất khó hoài nghi y đang nói dối, Uyển Cung Triệt đành phải kìm nén lửa giận của mình, đúng lúc này di động của Cám Dã kêu, y nghe xong liền biến sắc, nói với người trong điện thoại:
“Anh lập tức đến, Mỹ Giai, em không cần sợ hãi. Yên tâm! Anh sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đi đến, địa chỉ là số XX đường XX đúng không.”
Đẩy cửa nhà vệ sinh công cộng ra, Cám Dã nói với hắn:
“Lilith, anh có việc gấp, chờ nửa tháng sau anh sẽ tìm em.”
Y rất nhanh chạy đi bỏ lại Uyển Cung Triệt còn ngốc tại đó. Mỹ Giai là tên học muội kia, mà chính mình còn đang hai chân hư nhuyễn bởi vì mới vừa bị Cám Dã làm đến chết đi sống lại, vậy là Cám Dã ngoạn xong hắn liền chạy đến tương thân tương ái với học muội kia? Còn có gan hẹn nửa tháng sau sẽ tìm hắn.
“Ngươi, tên biến thái tử trạch nam khốn kiếp này!”
Bởi vì quá choáng Uyển Cung Triệt ngây ra đến năm phút đồng hồ mới hoàn hồn, lập tức cuồng nộ gào thét khiến trong nhà vệ sinh công cộng vang vọng tiếng hắn gào rú.
Hắn lao ra khỏi nhà vệ sinh công cộng, mặt sau bị chơi, còn là bị Cám Dã làm từ A đến Z trong cái nhà vệ sinh công cộng bẩn thỉu, kết quả y ngoạn xong bỏ chạy đi tìm học muội kia, hắn nhất định phải đem y chặt làm trăm mảnh, phải cho Cám Dã biết cái giá của việc đùa bỡn hắn lớn đến thế nào.
May mắn hắn còn nhớ rõ địa chỉ Cám Dã vừa nói, hắn hỏi người qua đường, tìm được nơi cần đến ở một địa phương hẻo lánh.
Nơi hắn muốn tìm là một nhà trọ rẻ tiền, cửa chính đang mở, hắn không chút suy nghĩ liền vọt vào, chuẩn bị một phát kết liễu Cám Dã Công Nghĩa, không ai có thể ngoạn hắn chán chê như vậy rồi lại còn hẹn lần sau nữa.
“Tên trạch nam biến thái chết bầm Cám Dã, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Mới hùng hổ nói được một nửa, vừa bước vào là hắn liền ngây người ra, Cám Dã bị đánh ngã xuống đất, đầu chảy máu, nằm úp sấp trên mặt đất như là bị trọng thương.
Mỹ Giai học muội đang khóc, cùng một phụ nữ tầm tuổi mẹ cô cũng đang khóc, một người đàn ông miệng ngậm điếu thuốc khuôn mặt hung tợn đang một bên túm mẹ Mỹ Giai một bên túm Mỹ Giai, tư thế trông thật *** loạn, làm cho người ta nhìn mà chướng mắt.
“Đây là có chuyện gì?”
Hắn có chút bối rối, Cám Dã nằm trên mặt đất quay đầu nhìn hắn, khẽ quát bảo:
“Đi ra ngoài, mau đi đi, Lilith, nơi này rất nguy hiểm.”
“Lại thêm một cái anh hùng muốn cứu mỹ nhân. Dương Tử, em quyến rũ được cả nam hài bằng tuổi con em sao? Hay tới vì Mỹ Giai?”
Gã từ trong túi móc dao ra, khua qua khua lại trước mặt Mỹ Giai, Mỹ Giai khóc đến run rẩy nhưng không dám phản kháng, mà tay gã kia thì đã đưa đến ngực cô bé sờ soạng.
“Có cái gì mà khóc, mẹ mày cái gì chả đã làm rồi, mày cũng vậy đi, nên mới có đến hai tiểu nam sinh vì mày muốn làm anh hùng!”
“Không...... không liên quan tới Mỹ Giai, làm ơn, tha cho Mỹ Giai đi.”
Người phụ nữ tầm 40 tuổi kia khóc cầu xin, nhưng gã kia nở nụ cười *** đãng,
“Anh là cha dượng của nó, sao có thể đối Mỹ Giai không tốt. Mỹ Giai, ba ba trước kia đối với con tốt không?”
Mỹ Giai quay đầu, làm gã kia tức giận bóp mặt cô xoay lại.
“Là mẹ mày không tốt, tao bất quá chỉ là muốn thử ngủ cùng với mày, cũng không phải bảo mày ra ngoài bán thân như mẹ mày, nó cũng dám suốt đêm mang mày đi trốn, quả thực không xem tao ra gì. Đến khi tao tìm được chúng mày, mày còn dám kêu tiểu tử này làm bảo tiêu, coi tao như người xấu, còn để tiểu tử này kêu luật sư nói chuyện ly hôn!”
Gã dùng lực đá bả vai Cám Dã, tuy Cám Dã không rên một tiếng nhưng máu trên đầu y lại ồ ồ chảy ra. Uyển Cung Triệt hoàn toàn đơ ra, hắn nhớ rõ Cám Dã tự xưng hiệp sĩ, còn nói vì muốn thành hiệp sĩ đích thực nên luyện vài loại võ thuật bởi đại bộ phận hiệp sĩ đều là võ đấu phái, thế nào lại bị một tên lưu manh trung niên đánh cho chảy máu té trên mặt đất đơn giản như vậy.
“Vô dụng quá, Cám Dã, ngươi không phải hiệp sĩ sao? Như thế nào lại để loại lưu manh thối tha tầm thường này đánh cho té trên mặt đất, đứng lên cho tôi, nếu ngươi là hiệp sĩ chân chính, liền đứng lên cho tôi.”
Uyển Cung Triệt chỉ vào Cám Dã, đỏ mặt tức giận mắng, hiệp sĩ cái rắm gì! Nào có hiệp sĩ kém như vậy, mình là bị nam nhân vô dụng như vậy đùa bỡn sao? Vậy chính mình không phải vô dụng tới cực điểm, quả thực là vô dụng của vô dụng sao, hắn tuyệt đối không thể nhẫn nhịn chịu loại kết quả này, càng không thể chịu được đem mình giao cho một tên Cám Dã siêu cấp yếu đuối vô dụng.
Y có thể ngơ, có thể trạch, có thể biến thái, chính là không thể yếu đuối vô dụng!
“Không phải, học trưởng là vì bảo hộ tôi mới bị thương.”
Mỹ Giai khóc nói.
Uyển Cung Triệt trừng mắt bảo cô:
“Cô im miệng cho tôi, không ai nói chuyện với cô, vô dụng là vô dụng không gì để biện giải, tôi làm sao có thể coi trọng nam nhân vô dụng như vậy.”
Gã trung niên kia trưng khuôn mặt tự đắc như sắp cười phá lên, tựa hồ đối kế sách vừa rồi của mình đắc ý vạn phần.
“Không cần trách nó quá, là tao dùng đao kề mặt Mỹ Giai, hỏi nó xem muốn mặt Mỹ Giai bị huỷ hay là lấy đồ vật này nọ tạp đánh vào đầu nó, nó rất dũng cảm chọn cái sau.”
Hai hàng lông mày của Uyển Cung Triệt cơ hồ dựng đứng lên, chỉ vào gã trung niên chửi ầm lên, hơn nữa càng mắng to tiếng, chửi gã như quát chó hoang ven đường.
“Ta cùng Cám Dã nói chuyện liên quan gì ngươi, ngươi câm miệng cho ta! Loại người đê tiện hạ lưu như ngươi, chỉ nhìn mặt là biết, ta không nói chuyện với loại người cặn bã! Thích tiểu nữ sinh, sao không đi nhà chứa, một đại nam nhân, đã không kiếm nổi tiền nuôi người phụ nữ của mình, còn muốn người phụ nữ của mình từ nam nhân khác kiếm tiền cho ngươi tiêu, ngươi không xấu hổ ư!”
“Mày dám nói với tao như thế.”
Đối phương cũng điên lên, mặt biến xanh.
“Đối với ngươi nói cái gì chả được.”
“Ai, Lilith, em không thể nói chuyện nhẹ nhàng hơn với người xấu sao?”
Cám Dã Công Nghĩa nằm ở dưới đất lộ ra biểu tình đau đầu, y quên Lilith có cá tính ngạo kiều rất khó đối phó.
Uyển Cung Triệt sắc mặt càng tệ hơn:
“Tôi đối loại người hạ lưu vô sỉ không có năng lực để nói chuyện lịch sự, loại nam nhân này căn bản là không bằng rác rưởi, còn cho mình là nam nhân chân chính sao? Phi, hắn so với chó nhà tôi còn không bằng, đối nam nhân cặn bã như vậy, sao tôi phải ăn nói khép nép?”
Gã trung niên tức giận đến nổi trận lôi đình, gã một phát đạp mẹ Mỹ Giai ra.
“Mày lại đây cho tao, ta muốn cho mày một trận. Nếu mày không đến, tao sẽ rạch lên mặt Mỹ Giai.”
“Ngươi muốn rạch cứ rạch, ta quen biết thối học muội này sao? Không quen biết, hơn nữa cô ta lớn lên xấu xí như vậy, có rạch hay không rạch thêm một dao khác nhau sao?”
Lần đầu tiên uy hiếp người khác lại gặp loại kết quả này, gã trung niên có điểm không biết nên làm như thế nào.
“Tao nói thật đấy, ở trên tay của tao là dao thật.”
Gã thêm một câu nhấn mạnh là dao thật, đáng tiếc vẫn là không hiệu quả, ngược lại còn kích thích đối phương xuất ra vũ khí chuyên nghiệp.
“Vũ khí gì cái con dao nhỏ ấy, xuất cái loại đồ vô dụng đó ra chỉ tổ cho người ta chê cười, hiện tại không có súng thì không ai gọi là hắc đạo, hiểu không?”
Uyển Cung Triệt rút súng BB từ trong túi ra chỉa thẳng vào gã trung niên, khiến gã ngây người. Uyển Cung Triệt quát:
”Ngươi thấy bắn vào đâu thì ổn? Giữa mắt, giữa chân hay là thẳng tim? Dù sao thì vào lúc ngươi đem dao rạch xuống, ngươi đã chết rồi.”
Gã trung niên luống cuống, khẩn trương đến con dao cầm trong tay cũng run rẩy, như thế nào cũng không nghĩ tới học viện Anh Hoa danh giá lại sẽ có đại thiếu gia cầm theo súng cơ đấy, gã còn tưởng rằng lũ thiếu gia đó tất cả đều ngu ngốc giống người thứ nhất chứ.
“Vị thiếu gia này đừng quá tức giận, cậu thật sự không muốn đả thương người đúng không? Đối với tiền đồ của cậu sẽ bất lợi, các cậu là Anh Hoa học viên đúng không? Làm thế sẽ tạo scandal đó. Ngẫm lại xem, trong học viện có rất nhiều người nổi danh theo học, họ sẽ chê cười cậu đó.”
Uyển Cung Triệt hoàn toàn không cho là đúng liền phản bác,
“Chê cười cái gì, giết loại bại hoại như ngươi sao có thể thành scandal, mọi người có lý do gì chê cười ta? Trong học viện của ta cũng không thiếu con cháu nhà hắc đạo đại gia. Nếu ngươi chết, ta lấy thân phận người của Hội học sinh gọi bọn họ tới, bọn họ sẽ phải nghe lời ta. Ta bảo bọn họ đem thi thể quăng xuống vịnh Tokyo là được, phim ảnh làm được, chúng ta đương nhiên cũng làm được, so với thi cử còn dễ dàng hơn, ta vượt qua thi cử thành tích tốt như vậy, chẳng qua là đem thi thể của ngươi quăng xuống vịnh Tokyo mà thôi, chuyện đơn giản như vậy, sao ta lại không làm được.”
“Cậu buông súng xuống, chúng ta từ từ nói chuyện.”
Gã trung niên biến thành cầu xin, xem ra vị thiếu gia này nói thật, hắn hoàn toàn không sợ việc giết gã có thể tạo ra rắc rối gì, hơn nữa gã đích xác từng nghe qua có con của lão đại hắc đạo học Anh Hoa học viện.
Với phong thái cao ngạo từ đầu tới đuôi, Uyển Cung Triệt dùng súng nhắm vài bộ vị trọng yếu trên người gã như đang xem xét bắn vào chỗ nào mới tốt.
“Không có gì để nói hết, giết ngươi nhanh gọn hơn.”
Nhìn cử chỉ ngắm bắn của hắn, gã trung niên sớm đã vãi tè ra quần, mọi kiêu ngạo hung ác vừa rồi đã biến mất tăm.
“Đừng...... Đừng như vậy, tôi cam đoan, cam đoan về sau không đến quấy rầy mẹ con Mỹ Giai nữa là được chứ gì?”
Gã dùng giọng điệu thảm hại như vậy để khẩn cầu.
“Ngươi quấy hay không quấy rầy bọn họ đâu có liên quan tới ta! Ta cùng xấu học muội này không quan hệ, cô ta cùng mẹ có thành thế nào, với ta càng không quan hệ.”
Nghĩ rằng hắn đang nói cứng, gã trung niên cơ hồ quỳ xuống.
“Tôi thề, hơn nữa tôi sẽ ký giấy ly hôn, về sau thấy mẹ con bọn họ trong vòng bán kính 50 mét tôi sẽ tránh xa, xin đừng giết tôi.”
“Ta vẫn cảm thấy giết ngươi nhanh gọn hơn.”
“Đừng, Lilith, em sẽ bị bắt đó.”
Cả Cám Dã Công Nghĩa cũng gia nhập việc cầu tình.
Mỹ Giai cùng mẹ cô cũng khóc lắc đầu.
“Không nên a, dù người này rất xấu, nhưng là...... nhưng là không nên vì hắn hủy diệt tiền đồ của mình.”
“Đã nói ta sẽ hủy thi diệt tích thật sự hoàn mỹ, cảnh sát tra không ra, nên đối với tiền đồ của ta là không có ảnh hưởng.”
Vô cùng tự tin nói ra câu này, bởi vì việc hủy thi diệt tích trong phim ảnh làm nhiều lắm, chỉ cần xem vài bộ phim, có thể thấy làm điều đó cũng chẳng khó lắm.
“Tôi đi, tôi lập tức đi, tôi sẽ ký giấy ly hôn đưa mẹ con Mỹ Giai.”
Gã trung niên nhích dần về phía cánh cửa, đến gần lập tức tông cửa xông ra, giống như phía sau có người đuổi giết gã, nếu không phải tình huống vừa rồi thật gay go, thì một màn này nhìn thật khôi hài.
Uyển Cung Triệt thu hồi súng BB, đi về phía Cám Dã, tuy đầu Cám Dã còn chảy máu, nhưng nhìn tới ý thức có vẻ thanh tỉnh. Mỹ Giai cùng mẹ cô tựa như buông được tảng đá lớn trong lòng nhiều năm, cùng vui mừng khóc lên, Cám Dã lập tức tóm lấy tay hắn, có điểm tức giận nói:
“Anh không phải bảo em đi ra ngoài sao? Lilith, vừa rồi quá nguy hiểm.”
“Không đâu, tuyệt không nguy hiểm, cái loại tiểu nhân chỉ biết uy hiếp người khác căn bản là không chịu được một chút áp lực, đến cây súng này là giả đều nhìn không ra.”
Cám Dã Công Nghĩa đình chỉ hô hấp năm giây.
“Là súng giả?”
“Ừ, súng giả đó.”
Uyển Cung Triệt trả lời.
“Cho nên em dùng súng giả lừa người xấu?”
“Tôi không lừa hắn, là tự hắn nghĩ cây súng này là thật, bất quá cho dù tôi muốn giết hắn thì vẫn có thể tìm con cháu hắc đạo trong học viện đến hủy thi diệt tích a.”
Một bộ tự tin mình nhất định có thể giải quyết chuyện này làm cho đầu Cám Dã Công Nghĩa cháng váng.
“Lilith, vạn nhất hắn phát hiện súng giả thì phải làm sao?”
“Hắn sẽ không phát hiện vì hắn là một tên ngu ngốc dốt nát!”
Uyển Cung Triệt rất tự tin phát biểu.
Cám Dã Công Nghĩa giống như muốn tức giận, lại giống như muốn bật cười, cuối cùng y vòng tay ôm cổ Uyển Cung Triệt, ở trên môi hắn in lại một nụ hôn.
“Em mới thực sự là hiệp sĩ a, Lilith.”
“Vậy cậu cùng học muội này không phải tình nhân?”
Là hiệp sĩ hay không hắn không quan tâm, cái loại trạch từ buồn cười này để lại cho người khác dùng là được rồi. Hắn quan tâm hàng đầu chính là Cám Dã rốt cuộc có vứt bỏ hắn để cùng nữ nhân khác hay không?
“Đương nhiên không phải, lúc anh đang ở trong một phòng chat hiệp sĩ trên inte et, học muội từ inte et hướng anh cầu cứu nói cha dượng cô ấy hay quấy rối bọn họ. Khi cô ấy học cấp 2 thì bọn họ đã rời khỏi nhà cha dượng, hiện giờ mẹ cô ấy đã có công việc đứng đắn ổn định, không ngờ gần đây cha dượng cô ấy tìm tới uy hiếp bọn họ. Anh kêu luật sư giúp bọn họ lo liệu thủ tục ly hôn khiến cha dượng cô ấy tức giận đe doạ sẽ làm hại bọn họ, nên anh mới cùng cô ấy đi học.”
Cái miệng đang phụng phịu của Uyển Cung Triệt hơi có xu hướng nhếch nhếch lên.
“Cho nên cậu nói nửa tháng sau mới lại gặp tôi có phải.....”
“Bởi vì luật sư ước chừng khoảng nửa tháng sau là có thể xong thủ tục ly hôn, cũng có thể yêu cầu pháp viện ban lệnh cấm chế cha dượng cô ấy không thể tới gần bọn họ.”
“Nói cách khác cậu vẫn chỉ mê luyến mỗi tôi?”
Khi nói câu này, Uyển Cung Triệt có chút đỏ mặt.
Cám Dã Công Nghĩa dùng ánh mắt chân thành nhất từ trước tới nay nói:
“Qua việc vừa rồi, anh lại càng si mê em, Lilith. Giống như em có tự tin, có dũng khí, không làm theo lời người xấu, mới là hiệp sĩ chân chính, việc tu luyện hiệp sĩ của anh đúng là chưa đủ, em quả nhiên là bạn đồng hành tốt nhất trên con đường hành hiệp của anh.”
Uyển Cung Triệt rốt cục nở nụ cười, hắn dùng khăn tay đè lên chỗ chảy máu của y, mở di động gọi xe cứu thương, trước khi gọi còn quăng cho Cám Dã một nụ cười ngọt ngào xinh đẹp, kèm theo lại là lời nói khiến người phát run.
“Tôi mới rồi còn dự định nếu cậu dám vứt bỏ tôi để cùng học muội này một chỗ, tôi nhất định tại chỗ này đem vật nào đó làm cho vết thương trên đầu cậu mở lớn hơn nữa.”
Di động thông là hắn liền nói địa chỉ, yêu cầu xe cứu thương nhanh chóng tìm đến.
Cám Dã Công Nghĩa ít nhiều cũng biết được cá tính hắn sau sự việc với Tỉnh Điền kia, y biết Lilith không phải dễ dây vào, nhưng chỉ cần nhìn đến Lilith ngọt ngào xinh đẹp, hướng y tươi cười như hoa kia, y liền nhiệt huyết dâng lên, dù cho Lilith cao ngạo cùng cứng đầu cứng cổ thế nào, vĩnh viễn cũng không thể phủ nhận là thời điểm hắn trở nên ngọt ngào sẽ khiến y, người nam nhân của hắn thấy hạnh phúc nhất.
“Anh yêu em, Lilith.”
Uyển Cung Triệt đang nhẹ nhàng dùng tay giúp y cầm máu, hai mắt sáng lên, hắn cúi cúi người, đôi môi phấn nộn đỏ tươi khép mở hai lần, mới do dự nói ra.
“Sau này tôi...... tôi sẽ chủ động làm cho cậu......”
Dùng ngữ khí thẹn thùng nói ra lời hứa hẹn làm cho Cám Dã Công Nghĩa cả người nóng lên, trong óc liền hiện ra ảo tưởng, khiến y thật hận giờ không thể lập tức cùng Lilith lăn lên giường. Nhưng vấn đề y hỏi ra lại rất không thức thời,
“Có thể mặc quần áo Lilith để làm cho anh không?”
Uyển Cung Triệt tựa hồ muốn quăng một cái tát qua, hai mắt cũng đã muốn phát hỏa, nhưng nhìn Cám Dã Công Nghĩa thần tình đầy chờ mong, còn lộ ra tươi cười rạng rỡ ngây ngốc, nói ra những lời tán tỉnh ngọt ngào, làm cơn tức của Uyển Cung Triệt tự nhiên tan biến.
“Lilith bất luận mặc quần áo gì đều thực đáng yêu, không mặc lại càng siêu cấp đáng yêu, chỉ là khỏa kim cương phấn hồng kia thật xứng với ánh mắt của Lilith, váy ngắn có thể thấy cặp đùi tuyệt đẹp của Lilith, ngực cắt chữ V làm cho Lilith nhìn phi thường gợi cảm.”
“Ưm, cậu nói như vậy nghe có vẻ cũng đúng.”
Thanh âm Uyển Cung Triệt nguyên bản vốn nên tức giận lại trở nên hơi e lệ.
“Tuy rằng kiện quần áo kia có hơi kinh dị, nhưng chỉ mặc một lần cũng được.”
“Lilith, cám ơn em.”
Chân thành nói lời cảm tạ ngập tràn yêu thương.
“Không cần khách khí, chỉ mặc một lần thôi mà.”
Không quá yên tâm, cho nên Uyển Cung Triệt nhấn mạnh ngữ khí, lập lại câu nói sau cùng.
“Nhưng mà Lilith mặc kiện quần áo đó thật sự siêu xinh đẹp, đẹp loá cả mắt, khiến cho tầm mắt của anh không thể rời khỏi em......”
Cám Dã Công Nghĩa nói ra lời càng ngọt ngào.
“Vậy...... vậy mặc hai lần cũng được.”
Uyển Cung Triệt lui một bậc.
“Vậy có thể chụp ảnh không?”
“Đương nhiên là không!”
Uyển Cung Triệt cao giọng.
“Thật sự không được sao? Anh chỉ chụp cho mình mình xem mà thôi.”
“Không được, cái loại ảnh đáng xấu hổ đó, đều là bởi vì cậu chụp mấy tấm đáng xấu hổ đó Tỉnh Điền mới có cái để uy hiếp tôi.”
“Thực xin lỗi, Lilith, chỉ vì Lilith thật sự đẹp quá.”
“Được rồi, chỉ có thể chụp năm tấm mà thôi.”
Đem phòng tuyến của mình hạ xuống từng nấc từng nấc, đợi khi hắn phát hiện mình đối mọi yêu cầu của Cám Dã đều có cầu tất ứng, Uyển Cung Triệt bắt đầu có điểm hoài nghi trừng mắt nhìn Cám Dã Công Nghĩa, y lập tức lộ ra tươi cười ngu ngơ rạng rỡ như ánh mặt trời. Người này hình như là một kẻ siêu cấp thông minh a, có thể dụ dỗ người khác bất tri bất giác rơi vào bẫy rập.
“Cậu có từng làm cùng Diệp Dục không? Không phải hắn cũng rất được sao?”
Uyển Cung Triệt bắt đầu nghi thần nghi quỷ hỏi ra nghi vấn trong lòng đã lâu. Dù sao Diệp Dục luôn thể hiện dáng vẻ yêu thương nhung nhớ, lần trước nhìn thấy Cám Dã khôi phục chân diện mục còn trước mặt mọi người vuốt ve cơ ngực Cám Dã, bộ dáng lẳng lơ nóng lòng muốn cùng y phát sinh quan hệ.
“Làm sao có thể, Kiện Thái Lang từ cấp 2 đã cùng Tiểu Lam rồi.”
“Nói vớ vẩn, điều này sao có thể, cậu không thấy thái độ hắn đối với phó hội trưởng sao?”
Cám Dã Công Nghĩa gật đầu nói:
“Có đó, hắn vẫn thực hâm mộ Tiểu Lam mà, nếu Tiểu Lam đối hắn hờ hững sẽ làm cho hắn rất tức giận, hơn nữa hắn đối việc Tiểu Lam có nhiều nữ sinh hâm mộ rất là khó chịu.”
“Vậy à, cậu...... cậu làm sao vậy?”
Bị chuyển đề tài Uyển Cung Triệt cũng hoàn toàn bất tri bất giác, bởi vì Cám Dã Công Nghĩa lộ ra biểu tình đau đớn.
“Đầu anh đau quá, xe cứu thương đến chưa?”
Phương xa truyền đến tiếng còi xe cứu thương, Uyển Cung Triệt ngăn chận chỗ chảy máu của y, đợi xe cứu thương dừng ở dưới nhà trọ liền có nhân viên cứu hộ nhân viên lên lầu, ba chân bốn cẳng đem Cám Dã Công Nghĩa khẩn cấp nâng lên xe, mà Uyển Cung Triệt cũng đồng thời ngồi lên xe cứu thương, cùng y đến bệnh viện trị liệu.