"Ngoại trừ bổ huyết và thể lực dược tễ thì cái gì cũng có thể!"
Như Phong nói làm Tù trưởng lão có chút giật mình, đối với nàng không khỏi nhìn với cặp mắt khác xưa, xem ra, người thiếu nữ này rất có ý tứ, không biết thiên phú thế nào?
"Cho nàng một phương thuốc luyện trú nhan dược tễ!"
Như Phong nhìn chằm chằm Tù trưởng lão, mừng rỡ nhìn dược liệu được lấy tới, trong lòng âm thầm cao hứng Tù trưởng lão nhìn nàng, "Cho ngươi hai phương hai phương pháp, nếu luyện chế không được, vậy không thể trách ai."
"Được!"
Như Phong nhận lấy tài liệu, mắt đảo qua cách phối dược ghi ở trên, trong nháy mắt ánh ghi nhớ vào đậu Lão gia hỏa này hình như có rất nhiều phương pháp luyện dược, nếu mình theo hắn, không biết có được hăn truyền thụ không nhỉ?
Mặc dù nàng rất không cần bái sư, nhưng thực lực quan trọng hơn, lúc trước chính mình không phải cũng vì nghĩ muốn cường đại hơn cho nên mới bái Cửu Dương sư phụ sao?
Như Phong nghĩ nghĩ, trên mặt nở rộ một mạt tươi cười vô lại, nhìn dưới đài từng đợt ánh mắt nóng bỏng, cười như gió mùa xuân.
"Đại hội luyện đan thi đấu lần hai bắt đầu!"
Mọi người vội vã bắt đầu chế thuốc, hoàn toàn không rảnh mà để ý xem xem người khác làm như thế nào, chỉ một mực chuyên tâm chế thuốc. Như Phong lại không bắt đầu ngay mà lại nhìn họ, xem cách bọn họ chế thuốc xem có phải là mỗi người đều giống nhau hay không, dưới đài trên đài đều nhìn nàng, có người bắt đầu mắng.
"Đoán chừng là cái đồ ngốc đi, không chế thuốc thì lên làm gì cho mất mặt!"
Bị Tù trưởng lão trách mắng, không phải nổi danh sao? Cho dù là tiếng xấu lan xa cũng gọi là nổi danh!
Như Phong không nhìn mọi người, thẳng đến tất cả mọi người đều nhìn qua một lượt, lúc này mới lấy ra tài liệu. Nhưng mà cũng không thèm nhìn chỉ dẫn lấy một cái, bắt đầu dựa theo bước chế thuốc, động tác thong thả, nhưng lại hoàn hảo. Tù trưởng lão cùng người ở dưới đài đình chỉ tiếng mắng, nhìn Như Phong, toàn trường đều bị nàng hấp dẫn.
Thanh Dật cũng là lần đầu tiên thấy Như Phong chế thuốc, nhìn nàng tự tin mang theo nét mặt hưng phấn, không thể không nói, nàng đối với luyện đan rất cảm thấy hứng thú, ít nhất, nàng lên thi cũng chỉ là vì hiếu kỳ, hứng thú mà lên.
"Xì!"
Châm lửa, Như Phong bình tĩnh tiếp tục dựa theo các bước, đem dược liệu bỏ vào tinh luyện, vung tay lên, ai cũng không kịp thấy rõ ràng nàng làm thế nào, đã thấy dược tễ chậm rãi chảy vào bình, vậy mà luyện chế được rồi?!
"Không phải chứ! Nha đầu kia thực sự luyện chế thành công?"
"Vừa đây là ý gì?"
Người ở dưới đài học Như Phong vung tay lên, ai cũng không hiểu nổi cư nhiên không có thấy rõ ràng, ngay cả Tù trưởng lão cũng phiền muộn. Mình ngưng thần cũng không thấy rõ, nha đầu kia làm sao bây giờ mới đến, mà lửa còn chưa có diệt đâu!
"Một phần thành công, thử lại lần nữa?"
Như Phong nhìn mọi người, vẫn còn tiếp tục?
Lần này Như Phong cũng không cùng bọn họ chơi, tập trung, tay áo màu tím phất phơ, căn bản không thể thấy rõ nàng luyện chế, thậm chí nàng giống như có chút ảo thuật, hơn nữa tốc độ nhanh khiến người ta chặc lưỡi. Không tới thời gian một nén nhang, phần thứ hai đã xong rồi, mừng rỡ nhìn hai bình thuốc, thở dài, rất đơn giản!
"Tiểu long long, ngươi biết ở đâu có phối phương tễ thuốc không?"
Nhìn người khác luyện chế không được, Như Phong buồn chán bắt đầu dò hỏi tiểu long long trong không gian triệu hoán, tiểu long long sụt sịt mũi, trong miệng tự nhủ, "Ta không nghe thấy, ta không biết, ta không có nghe thấy, ta không biết gì cả!"
Nhưng mà long ngữ thì Như Phong thế nào nghe hiểu được? Xem phải mau để tiểu long long tăng lên ngũ cấp mới ổn a, nếu không không nói tiếng người, nàng sao có thể câu thông đây? Lần sau sẽ không khế ước cùng ma thú nhỏ như vậy ma thú , quả thực chính là đàn gảy tai trâu!
Tiểu long long nộ khí nhảy lên, hắn cư nhiên bị ghét bỏ, nàng không biết mình là rất cao quý sao, hắn có cầu nàng khế ước sao? Nàng lại còn ghét bỏ hắn, quá đáng ghét , quá vô sỉ !