"Ngươi nói bậy! Chúng ta đi vào nơi nãy đã như vậy rồi, ngươi cư nhiên vu oán cho chúng ta, ngươi thật là ngoan độc!" Lý Tĩnh giơ tay lên, ma pháp xanh biếc hung hăng hướng Như Phong đánh tới, một đại chiến khí phóng ra đem Lý Tĩnh đánh bay.
"Lý Tĩnh, đem nơi này hủy, ý đồ sát hại sủng vật của Như Phong không nói, ngươi cư nhiên còn muốn giết Như Phong, ngươi thật nghĩ Như Phong dễ khi dễ, không sợ Tù trưởng lão tìm các ngươi tính sổ sao?"
Mức độ dung túng của Tù trưởng lão đối với bảo bối đồ đệ trong học viện ai mà chẳng biết, thế mà bọn họ dám đến nơi này làm càn quấy rối!
Như Phong ủy khuất gạt nước mắt, cắn chặt môi, yếu ớt nhìn mấy vị sư tỷ, "Linh sư tỷ, các nàng muốn đoạt tiểu Long Long của muội, muội không đáp ứng, bọn họ liền biến nơi này thành như vậy, đây đều là tâm huyết của sư phụ mấy năm nay, muội..."
"Đệ tiện, vô sỉ! Rõ ràng chính là người gây ra, lại còn nói chúng ta, Diệp Như Phong, thật không nghĩ ngươi diễn trò lợi hại như vậy!"
Lý Tĩnh tức đến cả người đều phát run, chưa từng gặp qua người đổi trắng thay đen lợi hại như vậy, thật là làm nàng ta đại khai nhãn giới! (mở rộng tầm mắt)
"Ta không có!" Như Phong cắn chặt môi, nước mắt xoành xoạch rơi xuống, Lãnh Nguyệt mấy vị sư huynh nghe thấy động tĩnh thì đi tới, thấy một màn trước mắt, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy phẫn nộ.
"Tiểu sư muội, là các nàng làm sao?"
Như Phong gật gật đầu, sợ hãi nhìn mấy nữ tử đứng đối diện đang tức giận nghiến răng nghiến lợi nhìn mình, "Sư huynh, các nàng khi dễ ta!"
Lãnh Nguyệt mắt lạnh đảo qua mất nữ tử, Âu Dương Thanh nhìn Lãnh Nguyệt, lạnh lùng hừ một tiếng, hoàn toàn khinh thường.
"Âu Dương Thanh, ngươi giải thích cho sư phụ đi, về phần ngươi khi dễ tiểu sư muội, chúng ta tự nhiên sẽ không khách khí, tuy rằng chúng ta là luyện dược sư nhưng mà cũng không dễ trêu chọc như vậy!"
Chưởng phong hung hăng đánh tới, lục cấp chiến khí hung hăng đánh tới Âu Dương Thanh, Âu Dương Thanh sắc mặt đại biến, không nghĩ tới Lãnh Nguyệt chẳng những là ngũ cấp luyện dược sư mà còn là lục cấp chiến sĩ, thiên phú như vậy đủ kinh người! Vôi vàng sử dụng lục cấp hệ hỏa kỹ năng, hung hăng đỡ được một kích, hai người đồng thời lui ra sau, thân hình lung lay.
"Ai đem nơi ở của ta biến thành như vậy.
Một tiếng gầm đinh tai nhức óc truyền đến, Tù trưởng lão râu ria xám xịt đi đến, nhìn dược liệu trên mặt đất, rồi nhìn thấy chai thuốc bị vỡ, đau lòng a!
"Sư phụ, là Như Phong vô dụng gây rắc rối cho người!"
Như Phong nước mắt rơi lã chã, vô cùng ủy khuất nói.
"Sư phụ, Âu Dương Thanh mang mấy cô nương tới phá nơi này thành như vậy, còn muốn giết sủng vật của tiểu sư muội, thậm chí còn muốn xuống tay với tiểu sư muội!" Lãnh Nguyệt thở phì phì mở miệng, thật sự là một đám nữ nhân độc ác!
"Ngươi nói bậy, nơi này là Diệp Như Phong biến thành. Lãnh Nguyệt, ngươi nói hươu nói vượn!"
Âu Dương Thanh không nghĩ tới Tù trưởng lão lại xuất hiện, nghĩ đến ông đối với Diệp Như Phong sủng nịch, không khỏi sợ ông trừng phạt!
Tù trưởng lão nhìn Âu Dương Thanh, tức giận hằm hằm nhìn nàng ta, "Âu Dương Thanh, đừng tưởng ngươi là đại tiểu thư Âu Dương gia, đệ tử Phong trưởng lão thì ta không dám giết ngươi. Đem nơi này của ta biến thành như vậy, còn dám đụng đến bảo bối đồ đệ của ta, ngươi thật sự nghĩ bản trưởng lão dễ khi dễ cho nên ngươi liền trèo lên đầu ta sao?"
Âu Dương Thanh bị ông hù dọa, trong học viện, Tù trưởng lão rất ít xuất hiện, bởi vì ông là trưởng lão dược sư thân phận cao quý, địa vị còn hơn trưởng lão triệu hoán sư Phong trưởng lão, nhưng là chưa từng thấy ông đối với ai bao che khuyết điểm như thế, nàng ta mới dám, không nghi tới...
"Tù trưởng lão, ta thật không có đụng chạm nơi này, là Diệp Như Phong..."
"Âu Dương Thanh, ý ngươi là Như Phong không có việc gì, đem tâm huyết của sư phụ hủy đi?"
Tuyết Linh cười lạnh nói, nàng mới không tin.
Như Phong ủy khuất cắn cánh môi, đáng thương nói:
"Sư phụ, thực xin lỗi, Như phong vô dụng không bảo vệ tốt dược liệu nơi này, ngay cả đan hoàn luyện được đều bị hủy."