Hải Nhật có thuê một đội ngũ bác sĩ tới để chăm sóc cho Băng Tâm và quan sát co để đảm bảo co khong bị gì cả. Sau một đợt kiểm tra tổng thể, vị bác sĩ trưởng mới vui vẻ nói:
- Đừng quá lo lắng! Sau khi kiểm tra toi mới phát hiện rằng cô Băng Tâm có thể hồi phục cách nói chuyện một cách nhanh chóng thôi! Đôi mắt có thể sau 3 tháng sẽ dần rõ lại. Nhưng lâu nhất sẽ là đôi chân! Muốn khỏi thì phải tập luyện. 3 tháng sau khi đôi mắt và miệng khỏi thì sẽ bắt đầu tập. Thuốc toi để trên bàn, mỗi ngày sẽ qua kiểm tra sức khoẻ.
- Cảm ơn bác sĩ! Thành thật cám ơn- Hạ Như cảm ơn tới tấp
Hạ Như liền chạy tới ôm Chầm Hải Nhật khiến anh hơi bất ngờ, co hét to lên:
- ÔNG TRỜI ƠI! ÔNG CÓ NGHE THẤY KHÔNG? CHỊ TÔI KHỎI BỆNH ĐƯỢC ĐÓ! CHỊ TÔI KHÔNG PHẢI LÀ MỘT TẬT NGUYỀN!!!
Cả gian phòng ngập tràn trong tiếng cười hạnh phúc...
...........………….....
- A lô! Sao rồi!
- Em vẫn chưa tìm ra anh ơi!
- Chết tiệt!- Tiến Phong cúp máy
"" Reng Reng""
Tiến Phong nhấc máy, là Tuyết Trình, ả ta lại muốn gì nữa đây!
- Gì nữa!!!
- Sao bữa nay ăn nói như thế hả,dạo này khong gọi cho em là sao?
- Anh khong có thời gian!
- Nhưng anh muốn biết chuyện của Angel chứ???- Tuyết Trình nói đầy thách thức
- Cô biết được gì hả?
- Bình tĩnh đi! Ngày mai đến bìa rừng lúc 3h chiều! Chỉ đi một mình thoi! Toi sẽ đưa một chiếc CD cho anh! Với một điều kiện...
- Điều kiện gì?
- ANH PHẢI LẤY TÔI!!!
- Cô...
- Không muốn à!
- Được!
- Thế chứ!!
Hôm sau tại bìa rừng....
- Tôi tới rồi đây!- Tiếng Tiến Phong vọng len giữa bìa rừng hoang vu.
- Tới rồi à!- Giọng nói của Tuyết Trình vang len nhưng lại khong thấy bóng dáng đâu
- Cô ở đau vậy?
- Tôi ở đâu anh đâu cần biết! Chỉ cần biết là anh phải giữ lời hứa! Khong thì anh khong những mất đi những người than thiết mà tính mạng của Angel toi cũng khong đảm bảo đâu!
Tiến Phong cố kìm nén cơn tức giận, anh chộp lấy cái đĩa được đặt trên một chiếc bàn được phủ một chiếc khăn đen. Trên đó ghi một dòng chữ đỏ:
" Trái lời! Anh phải trả giá"
- Trong đó ghi toàn bộ những căn ngoại ô gần biển. Chắc chắn trong đó có căn hộ của Ken. Tạm biệt! Hẹn gặp lại trong lễ cưới!
Hahahahaha!!!
Tiến Phong ra về, cầm chiếc đĩa trên tay. Trong lòng khong khỏi lo lắng...
Góc trò chuyện
Dạo này bận quá, mạng chậm lại còn bí ý tưởng nữa! Huhuhuhu