Hôm nay là ngày mỗi tháng một lần Cesar Cavill tuần thành, mà Jeff làm tân nhậm thị vệ cũng bị lôi theo. Này vốn là một ngày không tồi, Jeff lần đầu tiên dùng phương thức này du lãm tòa cổ thành, cảm thấy hưng phấn không thôi, nào biết lúc mới vừa ra khỏi phủ thành chủ không bao lâu, liền thấy ở chợ có người nháo sự, mà người té trên mặt đất không phải ai khác, đúng là Lý Thiệu Thần đang tòng quân.
Sắc mặt Jeff đột biến, lập tức nhảy xuống xe ngựa hướng bên này chạy tới, chen vào đám người trực tiếp chạy đến bên người Lý Thiệu Thần, trên mặt lộ ra biểu tình phức tạp, lo lắng cùng phẫn nộ.
Chuyện Lý Thiệu Thần mang thai y đã sớm biết, Lý Thiệu Thần tòng quân y cũng không thể ngăn trở, nguyên bản nghĩ chờ y ở bên người thành chủ Cesar ổn định xong sẽ nghĩ biện pháp đem người điều đến địa phương không mệt nhọc để dưỡng thai, dù sao phỏng chừng bọn họ sẽ không ngốc ở trong quân doanh lâu, nếu chờ đến thời điểm bụng lớn sẽ vô pháp che dấu để rời đi, chính là chưa từng nghĩ đến tình huống này xảy ra.
Mang thai mới hai tháng, thai nhi vẫn chưa ổn định, làm không tốt sẽ một xác hai mệnh. Trên trán Jeff chảy ra mồ hôi tinh mịn, không dám tưởng tượng ra kết quả kia. Y cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân nâng thân thể Lý Thiệu Thần dậy, nhưng thân hình hai người hơn kém không ít, Lý Thiệu Thần dựa trên người y lung lay sắp đổ.
Một bàn tay lớn xoa bả vai Lý Thiệu Thần, phía sau Jeff vang lên một thanh âm lãnh ngạnh.
“Để ta.”
Jeff nhận ra được thanh âm này, là nam nhân bụi mâu bụi phát thần bí ở bên trong xe ngựa đi cùng thành chủ, nam nhân này không nói không cười mà giờ khắc này thanh âm của hắn lại âm lãnh giống như hàn băng, trên mặt tuy rằng không chút biểu tình, nhưng song mâu phẫn nộ đã bán đứng nội tâm của hắn.
Nam nhân tựa như một dã thú trầm mặc, bên ngoài không hề có động tác, nhưng bên trong âm thầm sớm đã mở ra lợi trảo, đợi thời cơ mà xuất thủ. Người chân chính có thực lực, sẽ không thể hiện bên ngoài, bọn họ thường thường trầm mặc ít lời, nhưng cũng có thể ở thời cơ thích hợp cho địch nhân một kích trí mệnh. Jeff đoán được, tính cách người nam nhân này.
“Đa tạ.”
Jeff cho rằng đối phương chính là giúp y một phen, không nghĩ tới nam nhân tiếp nhận cả người Lý Thiệu Thần, một tay hắn đỡ thắt lưng, để Lý Thiệu Thần nghiêng người dựa vào hắn. Tóc dài màu ngân bạch của Lý Thiệu Thần rủ xuống trên ngực đối phương, cùng tóc màu bụi của hắn rủ cùng một chỗ, ngoài ý muốn lại có một loại cảm giác hài hòa. Hải tộc là người mẫn cảm đối với biến hóa của cảm xúc nhất, từ trong mắt nam nhân, Jeff còn phát hiện ngoài phẫn nộ còn có một ít cảm xúc phức tạp khác, có kinh ngạc, có đau tiếc, có nghi hoặc, còn có vui sướng khi mất mà có lại, hai người trước kia có quen biết?
“Phát sinh chuyện gì?”
Cesar Cavill mang theo một đội người hầu đi vào trong đám người, nhìn đến người hai phe, không khỏi nhíu mày. Y vốn tưởng rằng lại là bình dân cùng quý tộc tiểu đánh tiểu nháo, không nghĩ tới lần này gây chuyện lại là người gia tộc Rieste.
Cornell Rieste, không phải là thân thích họ hàng xa của Vincent mưu hướng soán vị sao. Cố tình thế mà để bệ hạ gặp gỡ, tiểu tử này, sợ là thời gian còn lại không nhiều. Cesar Cavill cũng giống với những người khác, đối với quý tộc không có hảo cảm gì, huống chi là người gia tộc Rieste, vốn tưởng rằng bệ hạ sẽ thu thập mấy người này, không nghĩ tới Lambert để người hầu đem người mang về, bản thân thì bồi bên người hôn mê đi vào xe ngựa.
Cesar Cavill lúc này mới chú ý tới nam nhân hôn mê, có thể làm cho bệ hạ tự tay nâng nhất định là người không tầm thường, tuy rằng chỉ nhìn thấy bóng dáng đối phương, nhưng một đầu tóc trắng hiếm thấy kia làm Cesar như có điều suy nghĩ.
Cư nhiên là cậu ấy.
Cesar cảm thấy ngoài ý muốn, đối với lai lịch của Lý Thiệu Thần càng thêm tò mò.
Lý Thiệu Thần nằm trên sàng đan bằng tơ tằm, mày nhăn lại tỏ rõ cậu hiện tại rất thống khổ, thầy thuốc riêng của thành chủ Cesar đang chẩn cho cậu, Hathaway mang theo thị nữ đưa tới một ít nước trà và trái cây lại bị bỏ quên một bên, không ai để ý tới.
Lambert đứng ở bên giường, mày hơi chau lại. Cesar cùng Hathaway trao đổi ánh mắt, tỏ vẻ bên trong khẳng định có nội tình mà bọn họ không biết.
Lão thầy thuốc ngây người ở phủ thành chủ gần một trăm năm, y thuật tự nhiên không cần phải bàn cãi, mấy phút đồng hồ cũng đã chẩn đoán chính xác.
“Không có gì trở ngại, chính là gần đây thời tiết nóng bức, có chút bị cảm nắng, hơn nữa máy thai, người bệnh mới có thể té xỉu. Các ngươi cũng thật sự là không cẩn thận, tại sao có thể cho người mang thai phơi nắng lâu dưới thái dương như vậy.”
Lão thầy thuốc quay đầu lại, nhìn đến người một phòng đều là biểu tình khiếp sợ, nhíu mày: “Các ngươi không biết? Đã mang thai hơn hai tháng các ngươi một chút đều không nhìn ra? Cậu ta chính là bán thú nhân thập phần trân quý!” Người cả phòng không một ai lên tiếng, lão thầy thuốc ngầm hiểu: “Xem ra đến kiến thức này các ngươi cũng không biết. A, lão nhân ta mới không quan tâm việc này, các ngươi phái một người theo ta đi lấy dược, còn lại, các ngươi tự thương lượng đi.”
“Ta đi đi.” Jeff xung phong nhận việc, theo lão thầy thuốc rời đi, còn lại vợ chồng Cesar cùng Lambert hai mặt nhìn nhau.
“Trách không được, trách không được, chuyện này cuối cùng cũng có thể giải thích.” Lambert trên mặt đầu tiên là biểu tình khiếp sợ, sau đó lại thấp thấp mà cười ngây ngô, một phát không thể vãn hồi, Cesar thậm chí có thể nhìn thấy hắn cười đến khóe mắt cũng chảy ra nước mắt. Hathaway kéo kéo tay áo trượng phu, lặng lẽ dùng ánh mắt truyền một tin tức.
Bệ hạ đây là làm sao vậy?
Không biết.
Nên không phải thời điểm đột phá phong ấn phá hư đầu óc đi?
Hẳn là… Sẽ không.
Lambert bỗng nhiên bước lên, cho Cesar một cái ôm thật lớn, không đợi Cesar làm ra phản ứng, “Bẹp” một hơi hôn lên mặt của y, làm Cesar ghê tởm muốn chết.
“Ta không cảo cơ ( làm gay), ngươi là huynh đệ của ta cũng không được! Ta chính là nhân sĩ đã kết hôn.”
“Ha ha, Cesar, ta sắp làm phụ thân rồi! Đây là hài tử của ta, đây là hài tử của ta a!” Lambert vui vô cùng, còn muốn ở trên mặt Cesar hôn một hơi, lại bị một bàn tay của đối phương bịt lại miệng.
“Hảo hảo nói chuyện, nói chuyện không được động tay động chân!”
“Thiệu Thần mang, là hài tử của ta a! Ha ha!”
Lambert kích động đến tay cũng không biết để ở chỗ nào cho tốt, hắn quay người đi đến bên giường Lý Thiệu Thầ, quỳ ngồi bên cạnh cậu, hai tay nắm chặt tay Lý Thiệu Thần, không muốn dời mắt.
“Hoàn hảo ta tìm được em, hoàn hảo em không có việc gì. A, thần thú ở trên, ngươi nhất định phải phù hộ hoàng phi cùng hài tử của ta bình an.”
“Đây là xảy ra chuyện gì? Lý Thiệu Thần là một bán thú nhân, còn mang hài tử của ngươi, Lambert, ngươi nên hảo hảo giải thích cho ta mới được.”
Lý Thiệu Thần lại một lần nữa tỉnh lại, bản thân cậu cũng nhịn không được muốn cho mình một cái xem thường, cơ hồ sau khi mỗi một lần mạc danh kỳ diệu hôn mê, đều sẽ tỉnh lại ở một cái địa phương kỳ quái. Đây là một gian phòng ngủ xa hoa, nằm trên sàng đan làm bằng tơ, sa mạn bên giường rũ xuống che khuất tầm mắt của cậu, mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng người ngồi ở bàn tròn bên cạnh. Bản đồ hệ thống biểu hiện cậu hiện tại đang ở phủ thành chủ Ngải Tư So Ước thành, chắc là an toàn.
Lý Thiệu Thần cả người đều mệt mỏi, hai tay chống đỡ thân thể, người trong phòng nghe được động tĩnh, vội vàng tiến lại. Lý Thiệu Thần ngẩng đầu, thấy rõ khuôn mặt người tới, bụi mâu bụi phát.
“Thái Đức, là anh?”
Lambert dừng bước lại, lúc này mới nhớ tới giờ phút này hắn còn tại dùng thân phận bịa đặt, mà Lý Thiệu Thần còn không biết những chuyện khác. Tương lai tràn ngập những việc mà không ai biết trước, hiện tại em ấy lại có mang, tạm thời vẫn là gạt em ấy đi.
“Tôi tại sao lại ở chỗ này?”
“Ngươi ở trên đường cùng người khác xung đột, sau khi hôn mê được thành chủ cứu.”
“Thấu, đoạn ân tình kia, không yêu cầu tôi lấy thân báo đáp a?” Lý Thiệu Thần nói giỡn, nào biết sắc mặt Thái Đức lại thay đổi, một cái bắt được tay cậu, lời nói cường ngạnh.
“Ta không được!”
“Ha?” Lý Thiệu Thần há hốc mồm, không rõ thằng nhóc này nổi điên cái gì. Lambert cũng thấy mình thất thố, thu hồi tay sau đó đi lại lấy thuốc trên bàn.
“Thầy thuốc khai dược cho ngươi, trước uống đi.”
Nước thuốc đen tuyền nhìn qua quỷ dị khó lường, nghe đã có một cỗ mùi thơm ngát thản nhiên, hẳn là sẽ không khó uống. Lý Thiệu Thần không làm chuẩn bị tâm lý, một hơi uống xong, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời vo thành một nắm, thiếu chút nữa toàn bộ nhổ ra. Mẹ đản, thuốc này nhìn qua ghê tởm, ngửi cũng không tồi, nhưng là uống xuống quả thực muốn lấy mạng người a! Lý Thiệu Thần phát thệ, cậu đời này đều không muốn nhìn thấy đồ vật đen tuyền nữa, khó uống làm người ta giận sôi!
Lý Thiệu Thần khóc không ra nước mắt, trước mắt hợp thời đưa qua một chén nước cùng một mảnh lá cây lục sắc.”Đem cái này ngậm trong miệng, không cần nuốt xuống, uống miếng nước thì tốt rồi.”
Lý Thiệu Thần nửa tin nửa ngờ, nhưng nhìn biểu tình chân thành của đối phương, vẫn cứ ngoan ngoãn nghe theo, một chén nước xuống bụng, Lý Thiệu Thần bỗng cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái rất nhiều, hương vị đăng đắng trong miệng biến thành thơm ngọt thản nhiên, cả người thư sướng rất nhiều.
“Thật thần kỳ, anh làm như thế nào vậy?”
“Đây là lá cây Mạt Gia Quả, cùng bát dược ngươi vừa mới uống kia hoà với nhau sẽ biến thành hương vị ngọt ngào.” Lambert không nói cho cậu biết, Mạt Gia Quả là thứ hiếm thấy trên đời, có thể tăng lên tư chất ma pháp thú nhân, toàn thế giới chỉ có mười gốc cây, mà số lượng lá cây của nó cũng rất thưa thớt, mỗi một gốc cây Mạt Gia Quả chỉ có hai lá, hái đi một lá, chẳng khác nào làm gốc cây Mạt Gia Quả này trong vòng ba trăm năm sẽ không kết ra bất luận một quả nào.
Bất quá, có thể đổi lấy khuôn mặt tươi cười của Lý Thiệu Thần, đừng nói là ba trăm năm, cho dù là ba ngàn năm cũng đáng giá. Nói thực ra, hắn cùng Lý Thiệu Thần vẫn chưa có nhiều tiếp xúc, trừ bỏ đêm xuân phong nhất độ đó, hai người cơ bản không có xuất hiện ái muội. Nhưng là, có vài người, có một số việc, chính là từ ánh mắt đầu tiên, ngươi liền sẽ biết, ngươi kia đến tột cùng có phải là người ngươi tìm hay không. Nhất kiến chung tình? Có lẽ đi, hai người giúp đỡ lẫn nhau dẫn đến việc sinh ra hảo cảm, đây là không thể nghi ngờ sự thật, nhưng nếu tiến thêm một bước, nói thực ra, Lambert còn chưa làm tốt chuẩn bị. Hắn muốn đem người lấy về nhà làm hoàng phi, đối phương cũng phải đồng ý mới được.
Kỳ động dục của thú nhân là giai đoạn trọng yếu trong cuộc đời của bọn hắn, hai người trừ bỏ thân thể bên ngoài giao hòa, càng nhiều là linh hồn dung hợp, hắn tin tưởng nội tâm Lý Thiệu Thần đối với hắn có khát vọng, huống chi cậu còn hoài hài tử. Nhưng là, hiện tại mọi chuyện còn ở giai đoạn mẫn cảm, việc Vincent dự mưu soán vị khắp thiên hạ vẫn chưa rõ ràng, ở bên cạnh hắn khẳng định nguy cơ trùng trùng, mặc kệ nói như thế nào, thời cơ vẫn chưa đến. Lambert sẽ không lấy việc này ra mạo hiểm.
“Cám ơn.” Lý Thiệu Thần cười đáp lại, đối Lambert gật gật đầu.”Tôi bây giờ có thể gặp thành chủ không?”
“Không cần gấp, có chuyện ta cần cùng ngươi nói một chút.”