Yến Hằng thanh lý hết toàn bộ cỏ dại trong sơn động mang ra ngoài, lại dùng 2 thanh cây mồi lửa đốt từng ngóc ngách trong động, quả nhiên đốt cháy ra không ít sâu mọt. Cái gọi là hỏa thụ, là loại cây chuyên dùng để người nơi này mồi lửa, cây này đặc biệt ở chỗ khi chặt về không cần phơi khô đã có thể đốt cháy hừng hực, thời gian cháy tàn kéo dài vô cùng, Yến Hằng cảm thấy cây này có khả năng chứa nhựa dầu đặc biệt nào đó, cây này ở nơi đây rất thường gặp, đâu đâu cũng có hết, một đường này Yến Hằng chính là dùng thứ này để nhóm bếp nấu cơm.
Bây giờ còn trong mùa mưa, không có cây khô nào để làm giường, Yến Hằng không nỡ trải chăn trực tiếp lên mặt đất, cho nên Yến Hằng cắt một đống cỏ, dùng lửa hong khô, trải trên nền đất, Yến Hằng cũng chỉ ngủ tạm bợ trên cỏ khô này thôi, may mà hiện trời dù đổ mưa to cũng không lạnh lắm.
Lượng mưa so với một tháng trước đã vơi rất nhiều, thêm 20 ngày nữa, thời tiết sẽ trời quang mây tạnh, mùa khô từ đó cũng đến. Đồ ăn tồn trữ cũng đã đủ, cho nên trong khoảng thời gian này, sau khi dựng hoàn tất một vài công trình tất yếu, Yến Hằng sẽ bắt đầu thiết kế kế hoạch rèn luyện theo phương pháp bộ đội huấn luyện mình.
Ngoài huấn luyện, còn phải sửa sang lại các thứ, Yến Hằng san bằng toàn bộ mặt đất trong sơn động, vách tường nơi này đều cứng rắn tựa nham thạch, độ cứng như thế không cần lo lắng sẽ bị sụp. Thế nhưng Yến Hằng cũng không tính toán vẫn mãi ở trong sơn động này, đại khái vì trước kia toàn ở trong nhà, giờ phải ở sơn động hắn chẳng sao quen được, cho nên Yến Hằng quyết định đến mùa khô sẽ bắt tay xây nhà, sơn động coi như kho tồn trữ lương thực.
Không trời còn đổ mưa Yến Hằng đã đi ra sơn động, vì tránh trường hợp thiếu đồ ăn vào mùa đông, Yến Hằng quyết định thừa dịp hiện tại lượng mưa giảm bớt, còn có thể nhìn thấy ánh mặt trời, hắn quyết đoán đem đám mầm khoai lang ra bình nguyên trước sơn động ươm, như vậy có thể tăng thêm sản lượng, mầm khoai lang cũng không nhiều, ươm xong cũng chỉ mất 4 mẫu, chủ yếu là vì phòng ngừa mùa đông khuyết thiếu đồ ăn, cho dù không thiếu, cũng có thể dùng để cải thiện sinh hoạt.
Đất trên bình nguyên trên cơ bản toàn màu xanh đen, thoạt nhìn có vẻ phì nhiêu màu mỡ hết sức.
Yến Hằng mỗi lần đi ra ngoài đều tất yếu bọc thân thể chặt chẽ, bởi vì có một lần ra ngoài hắn bị một con rắn điều mai phục đột nhiên tập kích, may mắn hắn luôn cảnh giác bốn phía, cho nên mới tránh thoát một kiếp, bởi vậy hiện tại Yến Hằng mới đặc biệt cẩn thận.
Yến Hằng cắt dây khoai lang thành từng đoạn từng đoạn, dùng dao găm đào hố nhỏ cách đều nhau, dựa vào lực lượng hiện tại, một mình hắn không có khả năng san bằng mấy mẫu đất này, cho nên chỉ có thể gieo trồng đơn giản như vậy, Yến Hằng nghĩ, loại hoang dại cũng không phải phát triển trong điều kiện này sao? Như vậy hẳn là cũng không tệ đi? Cứ như vậy một ngày lại một ngày, mùa mưa qua đi.
Hôm nay, thời tiết rốt cuộc trong xanh ấm áp, chuyện xây nhà bắt đầu được lên lịch.
Bất quá, hiện tại Yến Hằng cảm thấy mình hẳn nên thăm dò địa hình phụ cận trước, nếu nơi này có đất sét, nói không chừng hắn có thể nung ra ngói lợp nhà ấy chứ, còn có thể nung một ít bình gốm dùng để chứa đồ, thậm chí là nồi niêu này nọ nọ kia. Trước giờ, Yến Hằng toàn lấy mũ sắt làm nồi dùng.
Nhắc tới súng, trước phải trang bị đạn dược sẵn sàng, như vậy mới có thể cam đoan phản ứng kịp khi gặp nguy hiểm. Yến Hằng đẩy ra tảng đá ngăn trở cửa động, giãn gân giãn cốt toàn thân mới thong dong đi ra ngoài. Nhóm cây gai ngoài sơn động phát triển um tùm tươi tốt, mới trồng xuống không lâu trên cơ bản đã có thể cao hơn một mét. Đem toàn bộ bốn trăm mét chung quanh sơn động che chắn lên. Dây khoai lang mới ươm đã toả sáng bừng bừng sinh cơ.
Cụm cây gai ước này chừng cao 2m, Yến Hằng dùng rìu cẩn thận phát thành một con đường chừng một người qua thông ra ngoài. Về sau đây chính là một tầng bảo hộ bằng cây của hắn. Giữa rừng gai và sơn động là một rừng cây, Yến Hằng quyết định đem về không ít loại cây giống ăn quả trồng, sau này liền không tất đi ra bên ngoài hái nữa. Bởi vậy mỗi lần Yến Hằng đi ra ngoài vừa thấy cây giống liền trực tiếp đào ra cho vào không gian, trở lại sơn động là trồng chúng lên bình nguyên.
Dòng suối bên ngoài rừng gai là nguồn nước Yến Hằng sử dụng về sau, còn sông nhỏ là do mạch nước ngầm phát triển thành, Yến Hằng đã từng chuyên biệt đi tìm ngọn nguồn, nó cách sơn động cũng không xa, như vậy sẽ không cần lo lắng mùa khô thiếu nước dùng, nguồn suối này nối liền ra biển, Yến Hằng về sau có thể thông qua bè trúc dễ dạng ra bờ biển.
Trên bình nguyên, Yến Hằng quyết định muốn khai khai khẩn ra mấy khối đất, tìm chút cây nông nghiệp tiến hành gieo trồng, tỷ như mấy loại từng xuất hiện trong trí nhớ tiền thân: đậu tương, khoai lang, còn có một ít rau dại cũng có thể thu thập hạt giống để năm sau trồng trên diện rộng, bất quá hiện tại không vội, việc này có thể đợi mùa xuân năm sau cũng được.
Phía trước sơn động, trái phải đều là rừng rậm, sơn động vừa lúc bị vây cạnh rừng, Yến Hằng không dám xâm nhập quá sâu vào đó, chỉ tra xét phần rìa một phen, đều là một ít dã thú loại nhỏ, này đối với thể lực hiện tại của Yến Hằng vô cùng thích hợp săn bắt, bất quá trong cánh rừng bên trái có một mãnh hỏa thụ, Yến Hằng còn thu được một lượng dầu hỏa đáng kể, loại cây này chỉ cần đục một lỗ trên thân, lập tức sẽ có một loại nhựa vàng nhạt chảy ra, tương tự như dầu ăn hiện đại, nhưng có thể dùng để đốt đèn, hơn nữa khi cháy cũng không có mùi khó ngửi. Thế giới này có rất nhiều thực vật kỳ quái, ngược lại giúp Yến Hằng giảm đi không ít chuyện. Tỷ như nói, nơi này còn có một loại cỏ dính hoang dại gọi là niêm thảo, lá rộng thân đỏ, mỗi một cây cao cỡ một người trưởng thành, ép ra chất lỏng trộn chung với bột một loài cỏ khác họ cộng sinh với chúng gọi là Hòa Thảo khi đốt có mùi hôi lạ bay ra thành một dung dịch keo dán sắt 502 phiên bản dị giới. Nhà ở đây bình thường đều dùng đá tảng quét hỗn hợp chất dính này kiến tạo nên. Mà mấy loại thực vật này nơi nơi đều có, Yến Hằng ngay khu rừng bên phải thấy được một mãnh lớn hai loại thực vật này luôn. Cho nên chiều hôm đó vừa trở về, Yến Hằng liền dùng chúng nó làm vài thùng gỗ cũng không có trở ngại gì.
Yến Hằng từng dành riêng một hôm đi ra bờ biển, cách sơn động phía trái không xa là một bãi đá ngầm, nước biển thường thường cuốn lên một tầng tảo tía, Yến Hằng vui vẻ dùng lưỡi dao dấy cả đống nhỏ, lại thấy có trên đá ngầm thế nhưng có giáp xác biển cỡ bàn tay, Yến Hằng liếc nhìn nhận ra đó là Hải Hồng, mà Hải Hồng này bộ dạng lớn vô cùng, Yến Hằng dùng dao găm lấy từng con ra, một hồi đã gom được một đống lớn, trở lại sơn động Yến Hằng chỉ nấu một nồi canh trứng tảo tía thêm chút muối, lại nấu Hải Hồng, chỉ tiếc không có dấm chua, ăn hơi bị tanh, nhớ rõ bên bờ suối tựa hồ có chút tía tô, nhưng mà không thích hợp bỏ vô món này, về phần cá biển này nọ, Yến Hằng tạm thời không thể ăn được, trong tay Yến Hằng không có dụng cụ đánh bắt cá, bè trúc nhỏ kia hắn cũng không dám vạch biển ra khơi.
Sinh vật biển có vỏ: nghêu, sò, ốc…
Hải Hồng là tên một loại sò hến, đặc sản kinh tế chiến lược của TQ, tên khoa học Mytilus edulis, hàm lượng dinh dưỡng rất cao, được xưng là “Trứng gà của biển”. Trong “Bản thảo cương mục” có ghi lại Hải Hồng có tác dụng trị chứng thể hư do lao động quá sức, thiếu máu, kiết lỵ, ho ra máu, đau eo, đau dạ dày… Được khen ngợi là “Nghêu sò bình dân”.
Trận thăm dò này giằng co hết 5 ngày, đến khi Yến Hằng tìm được đất cao lanh có thể nung chế đồ gốm mới kết thúc. Sau đó, Yến Hằng bắt đầu vẽ lại một bức bản đồ gồm nhiều vật dụng cần dùng đến lên vách tường sơn động.
Thời tiết dần dần trở nên nóng bức, trước khi xây nhà, Yến Hằng quyết định phơi muối trước, địa điểm được chọn chính là bờ biển, hồ để chứa nước làm muối dùng đá tảng bờ biển dựng, lại hái một ít niêm thảo cùng hòa thảo trộn thành keo dính, xây một cái ao dài rộng 5m. Lại ngay bên cạnh ao đào hai hố bên cạnh, có tác dụng loại bỏ nước biển, đổ nước biển vào ao, chỉ chốc lát sau, một bên hố đã chứa nước biển tạp chất tràn ra, như vậy muối được tạo ra bằng cách phơi nước biển sẽ không có vị sáp miệng, có thể trực tiếp dùng ăn. [Edit: t k hiểu nổi khúc này, đọc sao cũng thấy kỳ kỳ]
Để tưới hồ chứa nước làm muối, Yến Hằng vận dụng không gian, không gian sử dụng dựa vào tinh thần lực trong truyền thuyết, chỉ cần tập trung suy nghĩ đem đồ vật bỏ vào là có thể, hiện tại Yến Hằng một lần cũng chỉ có thể vận chuyển ước chừng 50m3 nước, vận chuyển một lần phải muốn nghỉ ngơi chừng một tiếng.
Sau khi làm xong hồ chứa nước làm muối, Yến Hằng bắt tay xây phòng, hắn tính toán kiến một căn nhà 3 phòng gồm: một phòng khách, một phòng bếp, một phòng ngủ, gian giữa là phòng khách, bên trái là phòng bếp, sau bếp thêm một phòng tắm, Yến Hằng tính toán đào một mương nhỏ từ suối thông vào phòng bếp cùng phòng tắm, cho nên trong phòng tắm Yến Hằng tính toán xây bể tắm loại nhỏ, dùng đá tảng tinh tế mài nhẵn lót dưới đáy, chỉ tiếc là phụ cận không có ôn tuyền, bằng không mùa đông có thể ở ngâm ôn tuyền nơi này rồi. Sau phòng khách sẽ là phòng ngủ, liền kề cửa sơn động, trong phòng ngủ mở một cửa nhỏ, như vậy nếu có nguy hiểm tập kích bất ngờ, Yến Hằng có thể lập tức trốn vào sơn động, bên phải phòng khách, Yến Hằng dự tính xây thêm 2 phòng ngủ nữa. Vạn nhất tương lai có người lạc bước đến đây cũng có chỗ để họ dừng chân. Xét thấy mùa tuyết rơi rét lạnh, Yến Hằng quyết định đấp kháng trong phòng. Cho nên trong phòng ngủ phải xây dựng hệ thống ống khói. Phía bên ngoài, Yến Hằng tính toán xây một vòng tường vây, sát tường cũng có thể trồng thêm một tầng cây gai, tạo nên tầng bảo hộ thứ hai cho mình.
Sơn động Yến Hằng tính toán làm thành kho tồn trữ này nọ, hắn chia nó thành 3 khu vực, phân biệt dùng để tồn trữ củi lửa, thịt cá, rau quả, bởi vì nơi này đủ rộng, cho nên không cần dùng tường ngăn cách. Cũng liền không cần cải biến thêm nữa.
Công đoạn đầu tiên để xây nhà là nung tạo mái ngói, vị trí lấy đất sét cách sơn động quá xa, Yến Hằng buộc phải dùng không gian vận chuyển bùn khoáng từ từ về. Việc này tốn rất nhiều công sức, chỉ vận chuyển đủ số đất cần dùng để nung ngói ngót nghét mất trọn 2 ngày thời gian. Sau đó mất thêm 1 ngày đi chặt hỏa thụ về.
Mọi việc chuẩn bị đã xong, Yến Hằng xây một lò nung đơn giản bên cạnh sơn động để bắt đầu nung chế mái ngói, đương nhiên cũng muốn làm một ít vật dụng đựng đồ như chậu sành, lu nước, cùng nồi niêu chén bát này nọ.
Theo kế hoạch, Yến Hằng mỗi sáng sẽ đi săn thú cùng thu thập quả dại, bắt đầu thu gom thức ăn tồn trữ cho mùa tuyết rơi. Này trên cơ bản phải làm trong 2 tiếng. Sau đó trở về bắt đầu nung chế đồ gốm cùng ngói lợp nhà, gần chạng vạng thì di chuyền bằng bè trúc ra hồ chứa nước làm muối xem thử, chờ Yến Hằng kết thúc công đoạn nung chế, hồ chứa nước làm muối bên đã cho ra đời nhóm muối đầu tiên, Yến Hằng nếm thử cảm giác cùng muối trước đây mình ăn không kém mấy, có thể trực tiếp nêm nếm luôn, Yến Hằng tính đợi đến khi xây nhà xong thì làm một ít dưa muối để dành ăn.
Đem muối, mái ngói cùng đồ gốm khác chuyển hết vào sơn động, Yến Hằng bắt đầu ra ngoài thu thập đá tảng cùng gỗ, lúc trước khi Yến Hằng ra ngoài tra xét bốn phía đã từng đến một nơi, đá tảng chỗ đó tương đối nhẵn nhụi. Rất thích hợp dùng đến xây nhà. Cho nên Yến Hằng mất một lượng tinh thần lực rất lớn để vận chuyển một số đá tảng cần dùng về, bởi vì không gian là dùng tinh thần lực hạn chế, Yến Hằng trên cơ bản đề mang súng bên thân, hơn nữa mỗi lần vận chuyển được một khối, sẽ lập tức trèo lên một cây đại thụ, nằm trên đó nghỉ ngơi. May mà nơi này dù bị vây cạnh rừng rậm, bình thường cũng không có động vật cỡ lớn nào xuất hiện. Về phần gỗ, Yến Hằng lựa chọn là một loại có tên Thiết thụ, tính chất tựa như tên của nó vậy. Loại cây này lúc chưa phơi khô cùng cây phổ thông khác y như nhau, nhưng sau khi phơi khô chất gỗ cứng như sắt thép, Yến Hằng dự định đợi phòng xây xong có thể thừa dịp loại cây này chưa khô hẳn đốn làm mấy cánh cửa, về phần bàn ghế này nọ Yến Hằng nghĩ đợi đến mùa đông chậm rãi làm cũng được. Lúc Yến Hằng thu thập đá tảng, Thiết thụ, đồng thời cũng thu luôn Niêm thảo cùng Hòa thảo, may mà mấy loại thực vật này cứ xanh mơ mởn khắp nơi nên chẳng cần tìm chi cho cực. Đợi công tác chuẩn bị nguyên liệu hoàn tất, Yến Hằng rốt cuộc có thể chính thức bắt tay kiến tạo nhà ở.
Đào nền móng, Yến Hằng chỉ có biện pháp dùng không gian mà thôi, chứ nếu để hắn tự mình đào, không biết đến năm tháng nào mới xong nổi. Đợi vách tường được dựng lên cao, Yến Hằng mới muộn màng phát hiện, hắn còn chưa chuẩn bị thủy tinh thấu nước làm cửa sổ thì phải, loại thủy tinh này dùng lá của một loại cây gọi là Thấu thụ làm ra, chỉ cần bỏ lá đó xuống nước, nó sẽ trướng phồng lên rồi nổi lềnh bềnh trên mặt nước, qua vài tiếng đồng hồ, tự thân nó sẽ ngưng kết thành một khối tinh thế trong suốt kỳ lạ, tính chất cùng thủy tinh gần như y hệt.
Yến Hằng đành phải buông xuống việc trong tay, đi hái lá thấu thụ. Lên xà, đắp ngói, Yến Hằng rốt cuộc xây xong nhà ở, trước cửa nhà mấy thước hắn dùng đá tảng nhẵn xây một cái sân phơi cao tầm một mét khá rộng, tương lai dùng để phơi bắp đậu này nọ.
Xà ở đây là xà nhà, không phải xà của rắn
Hiện tại lại bắt đầu đào ao. Yến Hằng vẫn dùng không gian để đào kênh nước, hiện tại không gian đã trở thành lợi khí của Yến Hằng, mùa khô vừa qua hết 2 tháng, nước sông đã gần như khô kiệt, Yến Hằng chỉ có thể bắt đầu đào một mương nhỏ từ đầu nguồn sông nhỏ, thông tới ao lớn bên ngoài nhà, rồi lại từ ao nước đó đánh một rãnh nhỏ luồn vào ống đưa vào phòng bếp cùng phòng tắm, trên ống có một khối tấm chắn, nếu lượng nước quá lớn, là có thể đống tấm chắn, phòng ngừa nước tràn vào nhà, đồng thời xây một rãnh nước từ phòng bếp và phòng tắm vòng ra ngoài, thông hướng sông nhỏ. Lại dùng đá tảng đem kênh nước cùng rãnh nhỏ tinh tế dằn lót. Bởi vì là dùng không gian đào cho nên rất chỉnh tề, đến lúc dằn lót cũng khá dễ dàng, phía trên kên nước cũng dùng đá tảng thế tốt, mấy đá tảng loại nhỏ này là Yến Hằng thuổng về từ trên vách núi, tương đối bằng phẳng, kênh nước lót xong đại khái rộng 40cm, sâu 30cm. Làm xong mấy thứ này, mùa khô cũng bước vào tháng cuối dùng, vừa lúc nên chuẩn bị vật tư qua mùa tuyết rơi.