Mẹ Giang tạm thời có
việc phải đi ra ngoài hai ngày, trước khi đi dặn dò Thu Thiên rất nhiều
điều: ví dụ như chú ý khóa cửa, ăn cơm đúng giờ, còn có. . . nhớ liên
lạc với anh Văn nhiều nhiều.
Cuối cùng sau khi tiễn mẹ đi, Thu Thiên thở dài một hơi nhẹ nhõm, ngã ngồi ở trên ghế sa lon.
Anh Văn , anh Văn, nếu mà mẹ biết anh Văn mà mẹ luôn ưu ái ở trong trò chơi bị người chơi nữ đùa giỡn, thì không biết ấn tượng đối với anh ta có
tốt như vậy nữa không?
Ngay cả bản thân cô cũng không phát hiện, nụ cười trên mặt cô còn mang theo chút tà ác.
Nếu mẹ không ở nhà, vậy cô sẽ ở trong phòng chơi một cách thoải mái không phải sao, cô vui vẻ chạy đi mở máy tính.
Vừa mới lên QQ, đã nhìn thấy avata của Tây Hồ chớp chớp.
Tây Hồ: "Ừ được, ta chờ ngươi."
Chỉ có năm chữ mà thôi, nhưng Thu Thiên lại nghiêng đầu nhìn một chút, rồi
lẩm bẩm đọc thêm một lần, mặt bất tri bất giác nóng lên.
Cũng
không biết có phải là nàng nghĩ quá nhiều rồi không, thậm chí nàng có
thể tưởng tượng ra cảnh hắn mỉm cười nói những lời này, mang một chút
chế nhạo, trong mắt còn có nụ cười lười biếng.
Có lẽ hắn đơn giản là hắn đang chế nhạo nàng?
Mùa thu vừa định đóng QQ, thì QQ của nhóm lại sáng lên.
Thì ra là lão Tam đang nói chuyện: "Trong bang ai có thể lên YY thì lên YY, hôm nay chúng ta và bang Lưu Quang thiết lập quan hệ hữu nghị."
Bang chúng rối rít thảo luận: "Có mỹ nữ không?" ( biểu cảm chảy nước miếng)
Cúc Hoa Kiêu Ngạo: "Lưu Quang có rất nhiều MM, có phải cũng có rất nhiều mỹ nữ."
Ca chơi là tịch mịch: "Mỹ nhôm* (Tác giả viết như thế nhé ))), ca ca đến rồi!" ( Biểu cảm hưng phấn )
Mục Mã Nam Sơn: "Tịch mịch ngươi đứng sang một bên đi, có mỹ nữ cũng là của lão tử." ( Biểu cảm hưng phấn hơn )
Thổ Thổ: "Thỉnh thoảng cũng muốn thỉnh thoảng cũng muốn!"
Đại thúc phóng khoáng: "Thổ Thổ, ngươi còn nhỏ, sinh vật phức tạp như mỹ nữ, ngươi không nắm giữ được ." ( Biểu cảm trầm tư )
Gia là minh tinh: "Nếu dễ chinh phục như vậy, thì làm sao mà thỏa mãn được. . . . . ."
Thu Thiên 囧, bình thường trong bang có không ít người thích ẩn nick, nhưng
khi nhắc đến mỹ nữ, thì ngay cả người quanh năm ẩn nick là minh tinh
cũng đi ra.
Xem ra, các nam nhân trong bang thật sự rất kích
động. Thu Thiên suy nghĩ một chút, dường như trong bang Lưu Quang của
Thỏ Con có không ít MM. Như vậy cũng được, trong bang cũng không thể có
một mình cô là nữ tử.
Lúc này, điện thoại di động của cô rung lên, có một tin nhắn, là Thỏ Con.
[ Thu Thiên này, ngươi đang ở đâu vậy? Chúng ta một lát nữa sẽ lên kênh YY của các ngươi Hàaa...! ]
Thỏ Con này, còn cố ý gửi tin nhắn cho nàng, nàng ta cũng không phải không biết nàng không thích nói chuyện.
Thu Thiên bận rộn ở phía trên QQ một rồi trả lời lại: "Thỏ ngốc, tớ đang ở trên máy tính mà."
"A ha ha ha!" Thỏ con cười to "Ngươi ở đây à! Mau lên YY! Đúng rồi đúng
rồi, ngươi phải giới thiệu cho ta Tây Hồ đại thần đó! Người ta yêu mến
hắn vẫn chưa được nói chuyện với hắn đâu đó!"
Thì ra là có chủ ý này, Thu Thiên gửi cho Thỏ Con một biểu cảm mắt lé: "Ngươi là con thỏ thấy sắc quên bạn!"
Thỏ Con không thèm để ý đến chuyện Thu Thiên kinh bỉ, cười hì hì nói: "Cái này phải gọi là gặp muội phu!"
So sánh theo sinh nhật thì Thỏ con lớn hơn Thu Thiên hai tháng, nhưng mà
bất kể Thỏ Con có dụ dỗ, uy hiếp Thu Thiên như thế nào, nàng cũng không
gọi nàng ấy là tỷ tỷ, thỏ không thể làm gì khác hơn là ảo não tự an ủi
mình, thật ra thì ngồi ngang hàng cũng có thể.
Thu Thiên lập tức từ chối Thỏ Con: "Ngươi dám gọi hắn muội phu, ta sẽ không lên YY."
A! Như vậy sao được! Thỏ Con vội vàng lấy lòng: "Không được không được, Thu Thiên thân yêu, ngươi mau tới YY đi!"
[ kỳ ] Thu Thiên ở bên này máy vi tính hé miệng mỉm cười, đã lên YY.
[ sách ] nhưng mà lúc này, Thu Thiên lại tưởng tượng, nàng là dùng là đài cơ* để lên YY , bởi vì đài cơ không có thiết bị Microphone.(Du: Ta
không biết nó là cái gì)
[ lưới ] nàng tuyệt đối sẽ không để chuyện như lần trước với Tây Hồ xảy ra một lần nữa, không cẩn thận hắn ta phát hiện có mạch.
Dù sao hôm nay nhiều người, hơn nữa nghe nói bang chúng của hai bang phải đều thoát khỏi trò chơi, lên YY.
Nói là tạo mối quan hệ hữu nghị, thật ra chính là đại hội động viên trước khi bang chiến mà thôi.
Người quản lý của hai bang mặc dù đã đặt mọi chuyện xuống, nhưng bang chúng
hai bang còn chưa đủ quen thuộc, muốn cùng nhau chiến đấu, thì trước
tiên phải bồi dưỡng một chút ăn ý. Mà thiết lập mối quan hệ hữu nghị,
chính là lựa chọn tốt nhất.
Lúc Thu Thiên lên kênh trò chuyện của bang thì dường như không dám tin vào hai mắt của mình, thậm chí có gần
100 người trong kênh nói chuyện.
Lưu Quang không phải chỉ có 40 người sao? Chẳng phải hai bang gộp lại cũng chỉ có 80 người thôi, 20 người khác này ở đâu ra vậy?
Thật ra thì những người đó đều là những người chơi có khuynh hướng ủng hộ La Hán Đường và Lưu Quang, nhân phẩm cũng không tệ, tỏ ý tình nguyện gia
nhập trận bang chiến này, nếu đã lên kênh YY này, tự nhiên sẽ trở thành
đồng minh.
Trong lúc này, kênh nói chuyện rất náo nhiệt, tất cả mọi người ở trên màn hình thi nhau đánh chữ, tung hoa tươi chào hỏi.
Thỏ Con đang cẩn thận tìm Tây Hồ đại thần người mà nàng sùng bái, lại phát
hiện Thu Thiên không thấy đâu. Nàng ở đâu? Chẳng lẽ lại len lén chạy mất rồi?
Nhắc đến chuyện này thì không phải là Thu Thiên chạy, mà
nàng bị Tây Hồ kéo đến một gian phòng nhỏ: phòng nhỏ cá nhân ở trong
bang { Tây Hồ quan nhân }.
"Thu Thiên." Âm thanh dễ nghe truyền
đến trong tai nàng "Ngươi khi nào thì trở về?" Tây Hồ ở bên kia, dường
như loáng thoáng có giọng nói của nam tử, còn có âm cửa đóng cửa nữa.
Thu Thiên viết chữ: "Vừa mới lên tuyến, thì nhìn thấy lão Tam nhắc tới YY."
"Lão Tứ lão Tứ! Chúng ta đi thôi!"
Đột nhiên có một âm thanh lớn chen vào, khiến lỗ tai Thu Thiên hơi đau. Đây, chắc là Lão Nhị.
"Được, đi đi." Đây là âm thanh Tây Hồ, âm thanh hắn vốn dĩ là dễ nghe, nghe
trong cuộc đối thoại, lại càng thêm giống như Thiên Lại Chi Âm.(Âm thanh của thiên nhiên)
"Ah? Đây là cái gì?" Lão Nhị chỉ hướng về chiếc cài tóc nhỏ màu tím trên bàn, Tiêu Sái không biết từ đâu chui ra, một
tay dành lấy chiếc cài tóc, chạy một mạch tới phòng khách, cầm ở trước
mặt suy nghĩ.
Một chiếc cài tóc thật đáng yêu, Tứ ca chẳng lẽ lại thích những món đồ đáng yêu như thế này? Nữ sinh trong lớp hắn cũng có
mấy người đeo.
Đợi đã nào...! Nữ. . . Bạn học nữ? Nữ đeo? ?
Tiêu Sái và lão Nhị
đồng thời nhìn về phía Kỷ Tri Viễn. trên bàn Lão Tứ thậm chí có một
chiếc cài tóc của cô gái, điều này nói lên cái gì?
Kỷ Tri Viễn
lấy tai nghe xuống, đi tới cửa kéo cửa chính ra: "Các Nếu như các cậu
không nhanh lên, thì cuộc gặp mặt hữu nghị giữa chúng ta và bang Lưu
Quang sẽ kết thúc." Nói xong, duỗi tay về phía Tiêu Sái, Tiêu Sái không
thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn đem cài tóc thả lại trong lòng bàn
tay lão tứ.
"Tứ ca ~~~" Đúng lúc này, hắn lại bị lão Nhị trực tiếp ghìm chặt cánh tay, ép đi ra ngoài.
Dọc theo đường đi, Tiêu Sái uốn éo a uốn éo , giãy giụa cách nào cũng không thể thoát khỏi bắp thịt của lão Nhị: "Lão Nhị, ngươi không thể vì yêu
sinh hận, ban ngày ban mặt đối với ta làm ấy ấy."
"Tớ nhổ vào!"
Lão Nhị hạ thấp giọng nói với Tiêu Sái: "Người như cậu hỏi thì có thể
hỏi ra cái gì chứ?" Hơn nữa vừa rồi dường như hắn thấy , lão Tứ và Thu
Thiên đang ở trong một gian phòng nhỏ.
Ngộ nhỡ bị Thu Thiên nghe được thì làm sao đây?
"A!" Tiêu Sái khiếp sợ che miệng, chẳng lẽ Tứ ca một chân đạp hai thuyền?
Lão nhị chỉ chỉ vào cái ót Tiêu Sái: "Đầu óc ngươi bị Xích Long gặm rồi sao? Lão Tứ là hạng người gì cậu còn không biết sao?"
Không vì sắc đẹp mà thay đổi, đối mặt với vô số ánh mắt tràn đầy tình yêu của thiếu nữ trong trường học vẫn không nhúc nhích lão Tứ, đừng nói là đạp
hai thuyền, nếu muốn đạp, 100 chiếc thuyền sẽ có người tự động chạy tới
cho hắn đạp,
Duy nhất có thể là. . .
"Là cái gì, là cái gì?"
"không chừng Lão Tứ muốn mua đưa cho Thu Thiên." Nói xong, lão Nhị đắc ý nắm
lấy cánh tay Tiêu Sái "Đi, đi qua đường." Ở đối diện đường có một bảng
hiệu lớn: Ma thú internet.
Tiêu sái rơi lệ, không ngờ Tứ ca và
Thu Thiên lại phát triển sâu như vậy rồi, mà hắn lại không biết. Tứ ca,
ngươi tha thứ cho ta đi. .
Sau khi Kỷ Tri Viễn đem Tiêu Sái và lão Nhị nhốt ở ngoải cửa, sau khi nhìn một chút chiếc cài tóc trong tay, nhớ lại cô gái kia.
Hắn kinh khủng như vậy ư, vội vàng chạy trốn đến nỗi không phát hiện rớt cài tóc.
Đi về phòng ngủ của mình, kéo ngăn kéo ra, đem cài tóc bỏ vào, lúc này mới đeo ống nghe lên.
"Thu Thiên."
"Vừa rồi là Lão nhị và Tiêu sái à?" Nàng vẫn như trước viết chữ trả lời hắn.
Kỷ Tri Viễn cười cười: "Bọn họ đi internet rồi." Nhà hắn chỉ có hai máy vi tính, hai người kia làm sao có thể ngoan ngoãn dùng chung một máy vi
tính, phương pháp tốt nhất đương nhiên là đuổi bọn hắn đi tiệm internet.
Hoá ra là như vậy , Thu Thiên bày tỏ hiểu cho gửi cho hắn biểu cảm che miệng cười.
"Đi thôi, đi gian phòng lớn, hoạt động đã bắt đầu rồi." Hắn nói xong đang định chuyển Thu thiên đến phòng lớn.
Lúc sắp chuyển qua, Thu Thiên vội vàng hỏi một câu: " Hoạt động gì vậy, có cần nói chuyện không?"
Tây Hồ: "Không cần, ngươi không có mạch."
Ừ, được rồi, Thu Thiên nguyện ý thua dưới tay kẻ này.
Thật ra thì, ý tưởng của Thu Thiên lại rất hợp với ý tưởng của Tây Hồ.
Nhưng mục đích cuối cùng của hai người lại hoàn toàn không giống nhau, một
người là không muốn mình bị chú ý, một người là không muốn người khác
nghe được âm thanh của nàng.
Hai người xuất hiện ở trong kênh nói chuyện, sau khi thấy Tây Hồ mọi người đã bắt đầu sôi trào.
"Tây Hồ? Tây Hồ đại thần! ! Tây Hồ đại thần ta là người ái mộ ngươi!"
"Tây Hồ đại thần, người ta là fan của ngươi!"
Hoa tươi đầy màn hình, loát rất nhanh. Thu Thiên im lặng.
"Cái đó" Một người quản lý của bang Lưu Quang nói: "Các MM trong bang nên
trấn định một chút." Cái này nếu để cho lão bà Tây Hồ là Thu Thiên nhìn thấy, ngộ nhỡ trong nội bộ gia đình người ta mâu thuẫn thì làm sao?
"A a a a!" Một hồi thét chói tai, lúc này đổi thành người chơi nam trong bang Lưu Qua gào thét.
"Thu Thiên! Thu Thiên mỹ nữ cũng ở đây!"
"A! Chúng ta phải nghe âm thanh của Thu Thiên mỹ nữ!"
"Thu Thiên Thu Thiên, ngươi tuyệt nhất!"
Hoa tươi lại điên cuồng xuất hiện, Tây Hồ trầm mặc.
Đây vốn dĩ là cuộc gặp mặt trao đổi tình cảm giữa hai bang, kết quả lại biến thành đại hội thổ lộ với Tây Hồ và Thu Thiên.
Cũng may người trong bang đối với tình cảnh này đã sớm thấy nhưng không thể
trách, nhớ ngày đó, bọn họ cũng sùng bái Tây Hồ, ngưỡng mộ Thu Thiên như vậy, bọn hắn bây giờ bình tĩnh hơn nhiều.
Lão Tam và một
MM khác trong bang Lưu Quang cùng nhau phụ trách chủ trì hoạt động lần
này, hắn lễ phép ở trên mạch lên nói mấy câu, sau một lúc đến lượt Tây
Hồ phát biểu, Tây Hồ tất nhiên sẽ nói chuyện ... lúc này, quần chúng
bình phục lại tâm trạng kích động.
Đúng lúc này, Tiêu Sái và lão Nhị cũng leo lên, vì vậy hoạt động chính thức bắt đầu.
Đầu tiên là giới thiệu hai bang kết minh, sau đó làm mấy trò chơi, các bang chúng vốn dĩ phần lớn là học sinh, trải qua mấy hoạt động như vậy, cũng dần quen thuộc.
Đến giai đoạn hát tự do thì có người giơ tay: "Chúng ta siêu cấp siêu cấp muốn nghe Thu Thiên mỹ nữ ca hát!"
Lúc này ngược lại tất cả mọi người đều đồng ý, nhất trí ủng hộ Thu Thiên ca hát.
Hơn một trăm người đó, một người một câu, Thu Thiên đau cả đầu, Thỏ con chát riêng cho nàng: "Nàng à, ngươi thật sự muốn hát?"
Làm sao có thể! Thu Thiên cau mày; nàng ở YY không thích nói chuyện, làm sao có thể hát ở trước mặt nhiều người như vậy.
Bất đắc dĩ, quần chúng quá nhiệt liệt.
Còn có người lăn lộn cầu xin nghe tiếng hát tuyệt vời của Thu Thiên, nếu như không nghe được hắn sẽ làm sư ~~~
Còn có vị GG nói, nếu như Thu Thiên không ca hát, hắn bỏ nhà ra đi làm ni cô ~~~
Có người không khỏi cảm thán, vì nghe Thu Thiên MM ca hát, nam nhân đều
biến thành nữ nhân, có thể thấy được tiếng hát của Thu Thiên, tuyệt vời
đến mức nào!
Thu Thiên đang rối rắm thì nghe được một âm thanh quen thuộc: "Nàng ấy không có mạch, ta thay nàng hát."