“Ừ... Ừ... A...” Mạc Ưu thấy y đã hết sức động tình, ánh mặt trời sáng rỡ cách màn cửa sổ vàng nhạt chiếu vào, nhẵn nhụi rơi trên da thịt màu bánh mật của y, tỏ ra phá lệ nhu hòa động lòng người.
Lúc này Phong Tiêu Nhiên sớm bị Mạc Ưu khiêu khích toàn thân hưng phấn không thôi, gương mặt tái nhợt kìm nén đến đỏ bừng, da thịt toàn thân cũng bởi vì tình dục mà nổi lên màu hồng nhàn nhạt. Mạc Ưu cẩn thận đỡ người y để cho y nằm nghiêng, mình chuyển đến sau lưng y, một tay nhẹ nhàng dò hướng mật huyệt y từ đằng sau. Lần đầu tiên giao hoan hai người đều là say rượu, khó tránh khỏi lỗ mãng thô bạo chút, bây giờ nhớ lại sau đêm đó trên giường lưu lại vết máu nhàn nhạt, Mạc Ưu đều cảm thấy áy náy khó chịu.
Tiêu Nhiên, ta sẽ không lại để cho ngươi bị thương. Hắn đưa tay từ mép giường mò ra một chai lưu ly nhỏ, dùng ngón tay trỏ từ bên trong móc ra một ít thuốc mỡ màu xanh nhạt, tản ra thơm mát nhàn nhạt.
Tiếp, hắn ôn nhu ở huyệt khẩu phấn nộn nhẹ nhàng xoa vuốt, thử thăm dò, cho đến nơi đó đã trở nên có chút mềm mại, mỗi lần đóng mở đều mang theo một chút chất lỏng trong suốt, cuối cùng hắn chậm rãi đưa vào một ngón tay. Cảm giác hạ thể trống không bỗng nhiên bị lấp đầy, làm Phong Tiêu Nhiên chợt giật mình, hắn bỗng dưng nắm chặt lấy tay Mạc Ưu đang khoác lên eo y.
Phong Tiêu Nhiên đỏ mặt thở hào hển, Mạc Ưu lập tức hiểu ý, ngay sau đó tiếp tục, rất nhanh cái miệng nhỏ căng chặt kia đã có thể chứa ba ngón tay, sít chặt bọc lấy hắn.
“A... Nhanh, đi vào, nhanh!” Phong Tiêu Nhiên cuối cùng không nhịn được, nhưng vẫn là không bỏ được dè dặt, đem mặt chôn vào gối hàm hồ nói, Mạc Ưu cười khẽ vỗ nhẹ nhẹ một chút lên cái mông bởi vì mang thai mà trở nên đầy đặn: “Ngươi này người không có lương tâm, ta chịu đựng đến khổ cực như vậy còn không phải là vì ngươi.” Dứt lời, phân thân đã sớm cứng như lửa kia chợt ưỡn vào…
Ngô... Hai người đồng thời phát ra một trận hết sức thoải mái than nhẹ, mật huyệt của Phong Tiêu Nhiên siết chặt mà mềm dẻo, ấm áp hút vào phân thân nóng như lửa của Mạc Ưu, làm hắn vô cùng phấn khởi. Vì không để cho Phong Tiêu Nhiên quá cố sức, hắn đè lại y để cho y nằm cẩn thận trên gối mềm, mình đỡ eo của y có tiết tấu rút ra cắm vào, một tay ở trên bụng nhô lên của y ôn nhu vuốt ve, một cái tay khác cũng không quên tiếp tục vỗ về phân thân cao ngất của y.
Theo hắn từng trận đi sâu vào, Phong Tiêu Nhiên cảm giác mình giống như đặt mình vào đám mây. Nam căn và hậu huyệt đồng thời khoái cảm làm y không chịu đựng nổi, y không ngừng giãy dụa thân thể có chút vụng về nghĩ muốn nghênh hợp hắn, nhưng thân thể mang thai năm tháng có chút trầm, bụng rất nặng, eo căn bản không làm được gì, chỉ đành phải tùy Mạc Ưu chơi đùa.
Một trận lại một trận sóng cực lạc hoan ái tấn công tới…
A… Ưu Nhi... A!
Tiêu Nhiên, ngươi thật giỏi... Ta thật yêu ngươi... A!
Hai người ở Mạc Ưu dồn hết sức xâm nhập song song lấy được thả ra, Mạc Ưu lại là miễn cưỡng ôm Phong Tiêu Nhiên nằm ngã xuống, còn không quên kéo qua chăn vì người yêu cẩn thận đắp lại, trong lòng vô hạn ngọt ngào trướng đầy.
“Ban ngày hoang dâm... Tiêu Nhiên, ban ngày chúng ta lại ở phòng trong làm chuyện xấu đâu!” Nghỉ một chút, Mạc Ưu lại khôi phục tinh thần tinh thần trêu đùa. Nhưng không thấy y đáp lại, nhìn sang y một cái, thấy y không ngờ lại hôn mê bất tỉnh…
Trong hoảng loạn đặt lên mạch môn của y, khá tốt khá tốt, chẳng qua là y quá mệt mỏi. Trong lòng Mạc Ưu không khỏi thầm chửi mình quá háo sắc, bây giờ thân thể y làm sao trải qua được dày vò. Ngược lại cũng không đoái hoài tới mình cũng là đang đau hông, bận bịu tùy ý khoác món áo choàng đứng dậy, dọn dẹp trên giường, đổi qua chăn nệm sạch sẽ, lại lặng lẽ gọi người mang chậu nước ấm vào, cẩn thận giúp Phong Tiêu Nhiên dọn dẹp.
May là lúc trước công việc chuẩn bị chu đáo, phía sau của y chỉ là có chút sưng đỏ, cũng không ra máu. Mạc Ưu cẩn thận lau cho y, một mặt vẫn không nhịn được lặng lẽ hôn y mấy cái ăn đậu hủ.
Toàn bộ dọn dẹp xong xuôi, thấy Phong Tiêu Nhiên vẫn còn ngủ say, Mạc Ưu lại không nhịn được mò lên giường, kéo y vào trong ngực của mình, nụ hôn liên tiếp không có chút nào báo trước rơi vào, gò má, mũi, môi, cần cổ,… của y. Mắt thấy hai điểm ngọc châu đã bị xoa đến sưng đỏ đứng thẳng lại muốn chịu nạn nữa, đã sớm tỉnh lại Phong Tiêu Nhiên không thể không dừng lại giả vờ ngủ, xì một tiếng bật cười.
“Ngươi tên sắc ma này, còn muốn làm cái gì chứ?” Y khẽ đẩy Mạc Ưu một cái, mắt phượng hơi mở liếc hắn một cái, nhưng tiếp tục nằm bất động. Trên người thật giống như bị vô số bánh xe nghiền ép qua vậy, toàn thân đau nhức không dứt, liền xoay mình cũng khó khăn, thật sự là lười đứng lên.
Mạc Ưu vẫn thức thời, một bên vừa đúng lúc thay y xoa bóp lưng đau nhức, một bên cười hì hì suy nghĩ phương pháp trêu đùa y vui vẻ, hai người chỉ như vậy ỷ lại ở trên giường, như vậy một dây dưa liền dây dưa đến xế trưa, còn hồn nhiên không cảm giác, cho đến ngoài nhà truyền tới thanh âm A Lâm cùng Diệp nhi nín cười: “”Vương gia, Vương phi, ngọ thiện đã chuẩn bị xong.”
“...” Phong Tiêu Nhiên giận trừng Mạc Ưu một cái, một bộ biểu tình đều là ngươi làm hại, Mạc Ưu tự nhiên toàn thân sẵn sàng, cười đùa cợt nhã vì y mặc y phục.