Thủ Trưởng Mỹ Vị Trên Bàn Làm Việc

Chương 17: Tiểu viên chức định tập kích thủ trưởng, ai ngờ bị thủ trưởng tập kích trước



Tất Hải Hiên ngồi trên ghế sa lon xem ti vi, hắn liền dời cái ghế nhỏ ngồi bên cạnh, vừa lặt rau vừa tán gẫu câu được câu không với Tất Hải Hiên, bầu không khí vô cùng hài hòa.

Ba vị chủ nhân trong nhà, Trứng luộc nước trà và Bánh nướng là bình tĩnh nhất. Trứng luộc nước trà bình thường hay ngồi xổm trước ghế sa lon xem ti vi, hiện tại vị trí của nó lại bị chủ nhân chiếm, nó liền trực tiếp nằm úp sấp bên người chủ nhân, ngoắc ngoắc cái đuôi xem chủ nhân và đối tượng giao phối của chủ nhân tán gẫu với nhau. Bánh nướng chẳng biết nhảy xuống khỏi ban công từ lúc nào, giống như tuần tra mà đi qua lại trước mặt Tất Hải Hiên, sau đó nhảy lên bàn trà, liếc mắt nhìn Tất Hải Hiên, thấy con người hai chân này không có lực công kích, lúc này mới nhảy lên tay vịn ghế sa lon, bày ra tư thế “Nông dân thăm dò”*.

*(ý là nằm sấp)

Bánh quẩy là thận trọng nhất, chân mèo nhẹ bước, cẩn thận tiếp cận người hai chân, sau đó đứng ở bên cạnh Trứng luộc nước trà, quan sát vị người hai chân mới đến này.

Ba vị chủ nhân do Lôi Kiên Bỉnh nuôi đều tương đối thân cận với con người, hơn nữa từ nhỏ đã thường được Lôi Kiên Bỉnh ôm vào trong ngực vuốt ve, vuốt lâu tự nhiên cũng quen. Lúc này chúng nó đều cảm giác được con sen đối với người hai chân mới ra lò này không bình thường, khí vị trên người cũng trở nên không giống nhau.

Lôi Kiên Bỉnh lặt rau xong liền mang tạp dề bắt đầu rửa rau, tạp dề màu xanh mặc trên người hắn biến hắn thành một nam nhân ôn nhu, hắn mở khóa vòi nước nghiêm túc rửa rau.

Tất Hải Hiên lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng Lôi Kiên Bỉnh ở nhà, trên người mặc đồ ở nhà rộng rãi, chân mang dép lê, còn có tạp dề caro xanh biếc, rõ ràng là một nam nhân cao to tuấn lãng, lúc này bộ dạng bận rộn trong bếp càng thêm hấp dẫn người khác, làm cho người ta càng thêm an tâm kiên định.

Anh ôn nhu đối xử với nhân viên đều là giả vờ, ôn nhu của Lôi Kiên Bỉnh lại là chân thật, chính là bởi vì chân thật mới có thể động nhân như vậy.

Tất Hải Hiên sờ môi mà cười.

Lôi Kiên Bỉnh rửa đồ ăn hai lần, lúc đang rửa lần thứ ba đột nhiên cảm giác được một đôi tay từ phía sau vòng lên ôm hắn, một lồng ngực dán phía sau lưng hắn, một luồng hô hấp nóng bỏng phun ở sau cổ hắn.

Một tay Lôi Kiên Bỉnh đang cầm trái cà, hắn sửng sốt, lúc còn chưa phản ứng được, một cái tay cách tạp dề chuẩn xác mò đến vật dưới khố hắn, sau đó bàn tay ấy lại ma sát vật nhô lên dưới khố. Vật ấy đụng vào tay thủ trưởng liền cứng lên, lúc này đã gồ lên thành một đống nhỏ.

“Nhanh như vậy liền cứng rồi.” Tất Hải Hiên tiến đến bên tai hắn, khẽ cười nói, “Phía dưới dựng cờ như vậy, cậu nấu cơm không cảm thấy khó chịu sao?” Nói xong, một cái tay khác lại luồn vào bên trong tạp dề, sau lại mò vào trong quần, quần lót mỏng manh không ngăn được cái tay đang tập kích mình kia, rất nhanh cái quần short mặc nhà cũng rớt xuống, lộ ra một cái côn th*t thô to thật dài.

Lôi Kiên Bỉnh không nghĩ đến việc thủ trưởng đột nhiên đánh lén mình như vậy, hắn vẫn ngơ ngác như cũ cầm quả cà tím kia, côn th*t từ lâu đã trở nên cứng rắn cực kì, hắn không cần nhìn cũng có thể cảm giác được năm ngón tay thon dài mềm nhẹ của thủ trưởng chậm rãi khiêu khích côn th*t của hắn.

Đây là tình huống gì vậy a? Không phải nên chờ cơm nước xong, hắn dụ thủ trưởng ở lại, chờ lúc thủ trưởng đi tắm liền đánh lén anh, sau đó thủ trưởng ỡm ờ, hắn liền đem thủ trưởng như vậy rồi như vậy sao?

Tại sao thủ trưởng lại đánh lén hắn lúc hắn đang rửa rau cơ chứ?

Vốn định đánh lén thủ trưởng ngược lại bị thủ trưởng đánh lén làm Lôi Kiên Bỉnh tưởng như đang nằm mơ vậy, khi hắn cảm giác được một vật cứng rắn chọc vào hai đùi mình, cả khuôn mặt hắn nháy mắt đỏ lên, côn th*t trướng lên, quy đầu sung huyết chảy ra một lượng lớn chất nhày.

Tất Hải Hiên khẽ mỉm cười, duỗi lưỡi liếm cái tai đỏ chót của hắn, cố ý đè thấp giọng mà hỏi: “Tôi sờ làm cậu thoải mái sao?”

Thoải mái… Thoải mái muốn chết…

Bị dĩa bánh lớn đập trúng đầu làm choáng váng, Lôi Kiên Bỉnh ngốc ngốc mà gật đầu.

“Bé ngoan.” Tất Hải Hiên một tay vuốt ve côn th*t của thuộc hạ, một tay vò nắn bao tinh hoàn cấp dưới, tính khí của anh cách một lớp quần đang không nhanh không chậm cọ cặp đùi và cái mông của cấp dưới.

Lôi Kiên Bỉnh mặt nóng lên như muốn bốc cháy, hắn cảm thấy được chính mình không nên bị động như vậy, mà thủ trưởng nhiệt tình liếm lỗ tai hắn từ dưới lên trên, thở ra nhiệt khí phun vào lỗ tai hắn, vừa đem lại cảm giác ngứa ngáy vừa làm khoái cảm xâm nhập vào trong lòng hắn, làm cả người hắn càng thêm ngốc hề hề.

Lúc Tất Hải Hiên ngậm vành tai cấp dưới, quả cà trong tay cấp dưới rốt cục rớt vào bồn nước, bọt nước bắn lên.

Tất Hải Hiên xoay mặt cấp dưới qua, nhẹ nhàng hôn khóe miệng của hắn, mỉm cười hỏi: “Cứng thành như vậy, thật đáng thương, muốn tôi giúp cậu hút ra không?”

Hút ra hả…

Lôi Kiên Bỉnh cảm thấy được chính mình hiện tại nhất định đang ở thiên đường, nếu không thì hai chữ “Hút ra” này sao lại đẹp như vậy, chỉ nghe một lần hắn liền muốn phun máu mũi thăng thiên.

Được chứ, không thành vấn đề, anh hút đi, đem tôi hút đến tinh tẫn nhân vong cũng không có vấn đề gì.

Lôi Kiên Bỉnh thật vất vả mới ngăn bản thân mình không nói ra lời hò hét trong lòng, hắn liều mạng nuốt nước bọt, hầu kết không ngừng trượt lên trượt xuống. Ngón tay dính chất dịch trong suốt đè lại hầu kết hắn, ngón tay từng tấc từng tấc vuốt nhẹ da thịt cùng xương quai xanh của hắn, sau đó luồn vào bên trong cổ áo, nắm một bên đầu v* hắn nhẹ nhàng vân vê.

“Nếu cậu gật đầu tôi liền giúp cậu hút ra.” Tất Hải Hiên mê hoặc nói, giọng nói êm tai trầm thấp dễ nghe cực kỳ.

Lôi Kiên Bỉnh ùng ục nuốt từng ngụm nước bọt, cảm giác được đầu v* bị thủ trưởng kéo tới kéo lui, lúc thủ trưởng dùng ngón tay kéo nó ra, thì nó lại theo lực đàn hồi mà bật lại, Lôi Kiên Bỉnh giật mình, xen lẫn với đau đớn là khoái cảm không ngừng.

“Nếu cậu không muốn thì thôi” Tất Hải Hiên rút tay về, cái tay đang vuốt ve côn th*t cũng rút về, làm bộ muốn rời khỏi nhà bếp.

Lôi Kiên Bỉnh không chút nghĩ ngợi liền quay người kéo tay thủ trưởng, đôi mắt ướt át nhu thuận nhìn thủ trưởng, ba vị chủ nhân trong phòng khách nhìn hai người đang dính lấy nhau trong phòng bếp.

Lôi Kiên Bỉnh sốt ruột giải thích: “Không phải tôi không muốn.” Hắn chỉ là hơi sợ sợ, hiện tại phục hồi tinh thần lại, nguyện ý một ngàn lần.

Nhìn côn th*t của cấp dưới cứng rắn đến nỗi đội tạp dề lên một đống, gân xanh trên côn th*t đỏ hồng vừa thô vừa dài, quy đầu khổng lồ mang theo chất dịch trong suốt, tạp dề nửa kín nửa hở cũng không che khuất được côn th*t thô to. Đã từng được côn th*t thô to này làm qua, lúc này Tất Hải Hiên có chút miệng đắng lưỡi khô, tiểu huyệt ở mặt sau mấp mấy ướt át, tính cụ phía trước cũng đội đũng quần thành một đống.

Nhìn thấy thủ trưởng cũng cứng lên thành một đồi núi, hô hấp Lôi Kiên Bỉnh càng thêm nặng nề, hắn dùng côn th*t cứng rắn của mình cọ cọ đỉnh lều nhỏ kia của thủ trưởng.

Bộ phận sinh dục của nam nhân vốn không chịu được kích thích như vậy, Tất Hải Hiên bị hắn cọ cọ một hồi, đồi núi nhỏ càng thêm cao, hắn đưa tay nắm lấy tay Lôi Kiên Bỉnh, nghiêng người, ngẩng đầu hôn lên. Nụ hôn của anh không có xúc động và bá đạo như Lôi Kiên Bỉnh nhưng hơi thở hổn hển của anh chứng tỏ anh đang thèm muốn thế nào, trực tiếp đem Lôi Kiên Bỉnh ép sát vào bồn nước.

Lôi Kiên Bỉnh cảm thấy được có chút không đúng, nhưng là vốn hắn không có bao nhiêu kinh nghiệm nên hắn cũng không biết là lạ ở chỗ nào, chỉ cảm thấy thủ trưởng hơi gấp gáp, thật giống như muốn đem hắn ăn tươi nuốt sống, hắng nâng eo lên, để côn th*t của mình cọ sát vào túp lều nhỏ của thủ trưởng.

Hai cái bộ phận sinh dục cứng rắn cách lớp vải ma sát lẫn nhau cũng không tạo ra bao nhiêu khoái cảm, lại kêu gọi khoái cảm trong lòng họ, ma sát lẫn nhau, mãi đến khi làm cho tạp dề dích đầy chất dịch, làm cho đũng quần Tất Hải Hiên cũng ướt một mảng lớn.

Tất Hải Hiên ngồi trên ghế sa lon xem ti vi, hắn liền dời cái ghế nhỏ ngồi bên cạnh, vừa lặt rau vừa tán gẫu câu được câu không với Tất Hải Hiên, bầu không khí vô cùng hài hòa.

Ba vị chủ nhân trong nhà, Trứng luộc nước trà và Bánh nướng là bình tĩnh nhất. Trứng luộc nước trà bình thường hay ngồi xổm trước ghế sa lon xem ti vi, hiện tại vị trí của nó lại bị chủ nhân chiếm, nó liền trực tiếp nằm úp sấp bên người chủ nhân, ngoắc ngoắc cái đuôi xem chủ nhân và đối tượng giao phối của chủ nhân tán gẫu với nhau. Bánh nướng chẳng biết nhảy xuống khỏi ban công từ lúc nào, giống như tuần tra mà đi qua lại trước mặt Tất Hải Hiên, sau đó nhảy lên bàn trà, liếc mắt nhìn Tất Hải Hiên, thấy con người hai chân này không có lực công kích, lúc này mới nhảy lên tay vịn ghế sa lon, bày ra tư thế “Nông dân thăm dò”.

(ý là nằm sấp)

Bánh quẩy là thận trọng nhất, chân mèo nhẹ bước, cẩn thận tiếp cận người hai chân, sau đó đứng ở bên cạnh Trứng luộc nước trà, quan sát vị người hai chân mới đến này.

Ba vị chủ nhân do Lôi Kiên Bỉnh nuôi đều tương đối thân cận với con người, hơn nữa từ nhỏ đã thường được Lôi Kiên Bỉnh ôm vào trong ngực vuốt ve, vuốt lâu tự nhiên cũng quen. Lúc này chúng nó đều cảm giác được con sen đối với người hai chân mới ra lò này không bình thường, khí vị trên người cũng trở nên không giống nhau.

Lôi Kiên Bỉnh lặt rau xong liền mang tạp dề bắt đầu rửa rau, tạp dề màu xanh mặc trên người hắn biến hắn thành một nam nhân ôn nhu, hắn mở khóa vòi nước nghiêm túc rửa rau.

Tất Hải Hiên lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng Lôi Kiên Bỉnh ở nhà, trên người mặc đồ ở nhà rộng rãi, chân mang dép lê, còn có tạp dề caro xanh biếc, rõ ràng là một nam nhân cao to tuấn lãng, lúc này bộ dạng bận rộn trong bếp càng thêm hấp dẫn người khác, làm cho người ta càng thêm an tâm kiên định.

Anh ôn nhu đối xử với nhân viên đều là giả vờ, ôn nhu của Lôi Kiên Bỉnh lại là chân thật, chính là bởi vì chân thật mới có thể động nhân như vậy.

Tất Hải Hiên sờ môi mà cười.

Lôi Kiên Bỉnh rửa đồ ăn hai lần, lúc đang rửa lần thứ ba đột nhiên cảm giác được một đôi tay từ phía sau vòng lên ôm hắn, một lồng ngực dán phía sau lưng hắn, một luồng hô hấp nóng bỏng phun ở sau cổ hắn.

Một tay Lôi Kiên Bỉnh đang cầm trái cà, hắn sửng sốt, lúc còn chưa phản ứng được, một cái tay cách tạp dề chuẩn xác mò đến vật dưới khố hắn, sau đó bàn tay ấy lại ma sát vật nhô lên dưới khố. Vật ấy đụng vào tay thủ trưởng liền cứng lên, lúc này đã gồ lên thành một đống nhỏ.

“Nhanh như vậy liền cứng rồi.” Tất Hải Hiên tiến đến bên tai hắn, khẽ cười nói, “Phía dưới dựng cờ như vậy, cậu nấu cơm không cảm thấy khó chịu sao?” Nói xong, một cái tay khác lại luồn vào bên trong tạp dề, sau lại mò vào trong quần, quần lót mỏng manh không ngăn được cái tay đang tập kích mình kia, rất nhanh cái quần short mặc nhà cũng rớt xuống, lộ ra một cái côn th*t thô to thật dài.

Lôi Kiên Bỉnh không nghĩ đến việc thủ trưởng đột nhiên đánh lén mình như vậy, hắn vẫn ngơ ngác như cũ cầm quả cà tím kia, côn th*t từ lâu đã trở nên cứng rắn cực kì, hắn không cần nhìn cũng có thể cảm giác được năm ngón tay thon dài mềm nhẹ của thủ trưởng chậm rãi khiêu khích côn th*t của hắn.

Đây là tình huống gì vậy a? Không phải nên chờ cơm nước xong, hắn dụ thủ trưởng ở lại, chờ lúc thủ trưởng đi tắm liền đánh lén anh, sau đó thủ trưởng ỡm ờ, hắn liền đem thủ trưởng như vậy rồi như vậy sao?

Tại sao thủ trưởng lại đánh lén hắn lúc hắn đang rửa rau cơ chứ?

Vốn định đánh lén thủ trưởng ngược lại bị thủ trưởng đánh lén làm Lôi Kiên Bỉnh tưởng như đang nằm mơ vậy, khi hắn cảm giác được một vật cứng rắn chọc vào hai đùi mình, cả khuôn mặt hắn nháy mắt đỏ lên, côn th*t trướng lên, quy đầu sung huyết chảy ra một lượng lớn chất nhày.

Tất Hải Hiên khẽ mỉm cười, duỗi lưỡi liếm cái tai đỏ chót của hắn, cố ý đè thấp giọng mà hỏi: “Tôi sờ làm cậu thoải mái sao?”

Thoải mái… Thoải mái muốn chết…

Bị dĩa bánh lớn đập trúng đầu làm choáng váng, Lôi Kiên Bỉnh ngốc ngốc mà gật đầu.

“Bé ngoan.” Tất Hải Hiên một tay vuốt ve côn th*t của thuộc hạ, một tay vò nắn bao tinh hoàn cấp dưới, tính khí của anh cách một lớp quần đang không nhanh không chậm cọ cặp đùi và cái mông của cấp dưới.

Lôi Kiên Bỉnh mặt nóng lên như muốn bốc cháy, hắn cảm thấy được chính mình không nên bị động như vậy, mà thủ trưởng nhiệt tình liếm lỗ tai hắn từ dưới lên trên, thở ra nhiệt khí phun vào lỗ tai hắn, vừa đem lại cảm giác ngứa ngáy vừa làm khoái cảm xâm nhập vào trong lòng hắn, làm cả người hắn càng thêm ngốc hề hề.

Lúc Tất Hải Hiên ngậm vành tai cấp dưới, quả cà trong tay cấp dưới rốt cục rớt vào bồn nước, bọt nước bắn lên.

Tất Hải Hiên xoay mặt cấp dưới qua, nhẹ nhàng hôn khóe miệng của hắn, mỉm cười hỏi: “Cứng thành như vậy, thật đáng thương, muốn tôi giúp cậu hút ra không?”

Hút ra hả…

Lôi Kiên Bỉnh cảm thấy được chính mình hiện tại nhất định đang ở thiên đường, nếu không thì hai chữ “Hút ra” này sao lại đẹp như vậy, chỉ nghe một lần hắn liền muốn phun máu mũi thăng thiên.

Được chứ, không thành vấn đề, anh hút đi, đem tôi hút đến tinh tẫn nhân vong cũng không có vấn đề gì. ngôn tình hài

Lôi Kiên Bỉnh thật vất vả mới ngăn bản thân mình không nói ra lời hò hét trong lòng, hắn liều mạng nuốt nước bọt, hầu kết không ngừng trượt lên trượt xuống. Ngón tay dính chất dịch trong suốt đè lại hầu kết hắn, ngón tay từng tấc từng tấc vuốt nhẹ da thịt cùng xương quai xanh của hắn, sau đó luồn vào bên trong cổ áo, nắm một bên đầu v* hắn nhẹ nhàng vân vê.

“Nếu cậu gật đầu tôi liền giúp cậu hút ra.” Tất Hải Hiên mê hoặc nói, giọng nói êm tai trầm thấp dễ nghe cực kỳ.

Lôi Kiên Bỉnh ùng ục nuốt từng ngụm nước bọt, cảm giác được đầu v* bị thủ trưởng kéo tới kéo lui, lúc thủ trưởng dùng ngón tay kéo nó ra, thì nó lại theo lực đàn hồi mà bật lại, Lôi Kiên Bỉnh giật mình, xen lẫn với đau đớn là khoái cảm không ngừng.

“Nếu cậu không muốn thì thôi” Tất Hải Hiên rút tay về, cái tay đang vuốt ve côn th*t cũng rút về, làm bộ muốn rời khỏi nhà bếp.

Lôi Kiên Bỉnh không chút nghĩ ngợi liền quay người kéo tay thủ trưởng, đôi mắt ướt át nhu thuận nhìn thủ trưởng, ba vị chủ nhân trong phòng khách nhìn hai người đang dính lấy nhau trong phòng bếp.

Lôi Kiên Bỉnh sốt ruột giải thích: “Không phải tôi không muốn.” Hắn chỉ là hơi sợ sợ, hiện tại phục hồi tinh thần lại, nguyện ý một ngàn lần.

Nhìn côn th*t của cấp dưới cứng rắn đến nỗi đội tạp dề lên một đống, gân xanh trên côn th*t đỏ hồng vừa thô vừa dài, quy đầu khổng lồ mang theo chất dịch trong suốt, tạp dề nửa kín nửa hở cũng không che khuất được côn th*t thô to. Đã từng được côn th*t thô to này làm qua, lúc này Tất Hải Hiên có chút miệng đắng lưỡi khô, tiểu huyệt ở mặt sau mấp mấy ướt át, tính cụ phía trước cũng đội đũng quần thành một đống.

Nhìn thấy thủ trưởng cũng cứng lên thành một đồi núi, hô hấp Lôi Kiên Bỉnh càng thêm nặng nề, hắn dùng côn th*t cứng rắn của mình cọ cọ đỉnh lều nhỏ kia của thủ trưởng.

Bộ phận sinh dục của nam nhân vốn không chịu được kích thích như vậy, Tất Hải Hiên bị hắn cọ cọ một hồi, đồi núi nhỏ càng thêm cao, hắn đưa tay nắm lấy tay Lôi Kiên Bỉnh, nghiêng người, ngẩng đầu hôn lên. Nụ hôn của anh không có xúc động và bá đạo như Lôi Kiên Bỉnh nhưng hơi thở hổn hển của anh chứng tỏ anh đang thèm muốn thế nào, trực tiếp đem Lôi Kiên Bỉnh ép sát vào bồn nước.

Lôi Kiên Bỉnh cảm thấy được có chút không đúng, nhưng là vốn hắn không có bao nhiêu kinh nghiệm nên hắn cũng không biết là lạ ở chỗ nào, chỉ cảm thấy thủ trưởng hơi gấp gáp, thật giống như muốn đem hắn ăn tươi nuốt sống, hắng nâng eo lên, để côn th*t của mình cọ sát vào túp lều nhỏ của thủ trưởng.

Hai cái bộ phận sinh dục cứng rắn cách lớp vải ma sát lẫn nhau cũng không tạo ra bao nhiêu khoái cảm, lại kêu gọi khoái cảm trong lòng họ, ma sát lẫn nhau, mãi đến khi làm cho tạp dề dích đầy chất dịch, làm cho đũng quần Tất Hải Hiên cũng ướt một mảng lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.