Thú Tu Thành Thần

Chương 1030: Luận Tu Luyện



Băng Thần làm thêm mấy việc vặt trong Thiên Đạo sau đó đi ra ngoài, vừa xuất hiện thì một cỗ thân thể mềm mại đâm sầm vào người hắn ta. Hắn đưa tay ra đỡ thì thấy Chiến Vũ Phong Lan tóc tai bù xù nằm trong lòng của mình, nhìn về phía trước thì thấy Hắc Dạ đang đánh nhau với mấy người trong Chiến Vũ gia tộc.

Chiến Vũ Phong Lan ngước lên nhìn hắn ta gằn giọng:

"Ngươi có biết mình đang làm gì không?"

Băng Thần ôm thân thể mềm mại của nàng trong lòng tay theo thói quen xoa bóp, bờ mông đầy đặn của nàng bị hắn ta xoa bóp các kiểu. Thấy nàng tức giận hắn vội buông nàng xuống xấu hổ nói:

"Ngươi thông cảm chỉ là thói quen thôi."

Chiến Vũ Phong Lan hừ một tiếng rồi quay sang nhìn Hắc Dạ gằn giọng:

"Tiếp tục."

Băng Thần nhìn nàng tiếp tục xông về Hắc Dạ thì khẽ giọng than thở:

"Có ý chí, chỉ tiếc thiên phú tầm thường, khả năng lĩnh ngộ cũng không có quá cao."

Hai bóng người như hư ảo xuất hiện bên Băng Thần, người này chính là lão tổ của Chiến Vũ gia tộc và trưởng lão Chiến Vũ Hồng Thiên, hai người chắp tay khẽ hô:

"Tiền bối."

Băng Thần cười cười, Chiến Vũ gia tộc mấy người này có lẽ đã hiểu ra là mình không phải cái thanh niên hơn hai mươi. Có lẽ họ nghĩ hắn ta đoạt xá hoặc chuyển sinh, tiếng tiền bối kia nghe rất thật, rất cung kính.

Chiến Vũ Hồng Thủy khẽ giọng hỏi:

"Không biết ta có thể biết đại danh của ngài được không?"

Băng Thần xua tay thản nhiên nói:

"Danh xưng của ta có rất nhiều nhưng nếu các ngươi ở Hạ vi diện thì làm sao biết được, với lại tất cả chỉ là quá khứ, bây giờ cứ gọi ta Băng Thần là được."

Chiến Vũ Hồng Thiên cắn răng hỏi:

"Không biết tiền bối đi vào Chiến Vũ gia có mục đích gì?"

Băng Thần cười nói:

"Các ngươi bị mất trí nhớ hay sao, rõ ràng ta bị bắt về, bản thân ta cũng không hề biết tới Chiến Vũ gia tộc trước khi đến đây. Dù sao tu vi của ta hiện tại cũng chỉ là Vũ Vương sao chống lại được Vũ Thần, Vũ Thánh, có điều đây cũng xem như cái duyên của ta với Chiến Vũ gia tộc."

Chiến Vũ Hồng Thiên vội vàng đáp:

"Ta cũng chỉ vì lo lắng cho gia tộc mới hỏi mong tiền bối thông cảm, chiều nay ta sẽ đích thân đi qua Hạ gia để thuyết phục gia chủ nhà họ Hạ gả Hạ Tiểu Yến cho ngài, không phải là làm nha hoàn cho ngài."

Băng Thần chắp tay sau lưng khẽ giọng:

"Ta Vũ Vương nàng ta Vũ Thánh, ngươi cứ đi cầu thân cho ta đi đừng có nói đến cái gì nha hoàn, nếu ngươi thành công thì ta sẽ thưởng cho ngươi một bộ công pháp. Chỉ cần lĩnh ngộ xong tầng hai thì ngươi có thể phi thăng khỏi thế giới này, tất nhiên nếu ngươi bỏ một ta cũng sẽ tặng lại hai."

Ở đây không có kẻ ngốc nên cả hai đều dễ dàng hiểu ra ý đồ của Băng Thần, hắn ta trong đầu có công pháp, vũ kỹ siêu khủng bố. Bọn họ thì hiện tại có tài nguyên tu luyện rất dư thừa, Băng Thần hiện tại chính là muốn kiểu hợp tác hai bên cùng có lợi.

Chiến Vũ Hồng Thiên hơi thắc mắc:

"Ta tuy người họ Chiến Vũ nhưng không có huyết mạch dòng chính, thế thì làm sao có thể tu luyện nhanh chóng để phi thăng được."

Băng Thần nhè nhẹ lắc đầu:

"Các ngươi vẫn không hiểu nhiều về thế giới bên ngoài rồi, xưa kia ta hai mươi đạt chín tuổi Vũ Thần đỉnh phong phi thăng lên trung cấp vi diện. Huyết mạch của ta khi đó cũng chỉ có Thần cấp ngang với Chiến Vũ Phong Lan thôi, cái khác nhau là do tầm nhìn của ta khác các ngươi."

Chiến Vũ Hồng Thủy chắp tay cung kính hỏi:

"Thế ngài có thể chỉ ra vấn đề cho chúng ta được không?"

Băng Thần phong vân kinh đạm hồi đáp:

"Trước tiên ta muốn hỏi các ngươi có phải cảm thấy ở Đế Vương Tinh rất tốt?"

Hai người không hiểu nhưng vẫn thật lòng trả lời, họ muốn biết mình suy nghĩ sai ở chỗ nào:

"Đúng thế, nguyên khí dày đặc hơn cả ngàn lần so với nơi khác, tu luyện ở đây sớm muộn gì cũng trở thành Vũ Thần cao thủ."

Băng Thần nhìn Chiến Vũ Lan Anh sau đó lại hỏi:

"Gia tộc các ngươi nhờ nàng mới vững bước, thế các ngươi có nghĩ nhưng gia tộc khác, thậm chí không ít tán nhân tu vi cũng Vũ Thần đỉnh phong tại sao lại không chọn đi vào trong Đế Vương tinh. Tất cả đều do sức chiến đấu của nàng mạnh có thể một cái đánh vài chục thậm chí cả trăm Vũ Thần Đỉnh Phong, ta nói chắc không sai."

Cả hai người cúi đầu hồi đáp:

"Vâng không sai."

Băng Thần thản nhiên nói:

"Bản thân Đế Vương Tinh là một đại cơ duyên, thế nhưng nó cũng đã được khai phá từ rất lâu nên ngoài nguyên khí đậm đặc thì chẳng có gì. Đã thế tiến bộ quá nhanh thì đào đâu ra kinh nghiệm chiến đấu, một khi gặp phải người có huyết mạch tốt hơn, nhiều kinh nghiệm hơn thì nàng chỉ có thua.

Nói cho các ngươi biết tuổi của Hắc Dạ thực ra cũng không hơn Chiến Vũ Lan Anh bao nhiêu nhưng kết quả chiến đấu các ngươi cũng thấy rồi phải không. Nàng một phần cực kỳ nhỏ khả năng chiến thắng cũng không có, trình độ chênh lệch một cách quá khủng khiếp."

Hắn vừa dứt lời thì Chiến Vũ Lan Anh lại bị đánh bay ra, trận chiến không cần sức vẫn tiếp diễn, Chiến Vũ Hồng Thủy khẽ giọng nói:

"Thế thì theo ý ngài ở Đế Vương Tinh chưa chắc đã lợi."

Băng Thần nheo mày khẽ mỉm cười nói:

"Cái này thì còn tùy vào ai, như ta ngươi đã có tất cả, kinh nghiệm, cơ duyên thì tới đây tu luyện quá tốt. Thế nhưng các ngươi thì hoàn toàn ngược lại, các ngươi thiếu hết những thứ ta đang có, hay ta cho các ngươi một so sánh để các ngươi dễ hình dung.

Một người bình thường ăn thật nhiều để to khỏe, một người khác không có thể ăn nhiều nhưng biết cách cường kiện cơ thể như tập võ hay chơi thể thao. Hai kẻ đó nếu va chạm thì ai thắng, cái này nói cũng không rõ nhưng quan trọng nhất thằng béo sẽ chết trước các ngươi hiểu không."

Triết lý rất đơn giản nhưng lại làm cả hai người có danh tiếng ở Đế Vương Tinh đều phải trầm tư suy nghĩ. Bọn họ thừa hiểu Băng Thần giảng giải chẳng khác nào một dạng cơ duyên, thế nên cả hai đều cố gắng nhai nuốt từng chữ một.

Thậm chí ánh mắt hiếu kỳ của hậu bối quan sát cũng không khiến bọn họ cảm thấy mất thân phận, chuyện đó không đáng lo bằng chuyện Băng Thần ngừng nói chuyện với bọn họ.

Phía bên ngoài những người chú ý đến tình hình nơi này cũng đang phân vân xem mình có nên lại gần xem chính xác bọn họ đang nói gì không. Dù sao thái độ của hai người dẫn đầu gia tộc cũng làm họ thắc mắc khá nhiều.

Băng Thần thì hiện tại ăn nói hùng hồn nhưng trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ, nếu không phải cô nàng Hạ Tiểu Yến làm hắn bại lộ thân phận thì tốt biết bao. Hiện tại hắn bắt buộc phải ra tay thu phục Chiến Vũ gia tộc, trong quá trình này không phải không có hung hiểm.

Cái đáng ngại nhất ở đây chính là thực lực hiện tại của hắn ta quá thấp, nếu có người có ý định xấu thì hắn khó lòng làm gì được họ. Tất nhiên Chiến Vũ Phong Lan có thể bảo vệ hắn ta nhưng cảm giác vận mệnh nằm trong tay kẻ khác thật sự rất khó chịu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.