Thú Tu Thành Thần

Chương 1097: Sờ mông hổ



Băng Thần đi vào trong Thiên Đạo thì lập tức mở cửa hàng ra coi, lần trước điểm sự kiện còn rất nhiều nhưng hắn chưa thèm đổi, dù sao thời gian cũng kéo dài tới tận một tháng.

Trong lòng hắn cũng đã từng nghĩ đên việc cầm đồ trong Thiên Đạo ra đối phó ngoài thực tại, thế nhưng có vẻ không cần tốn kém như thế, vật phẩm đầu tiên hắn chọn lựa là hai tấm thẻ chuyển sever.

Đã tham khảo qua nên rất nhanh hắn liền biết vị trí những thứ mình cần, Khăn Che Mặt Ẩn Danh giá 10 vạn điểm, lòng đau như cắt nhưng Băng Thần vẫn cắn răng mua.

Hắn biết nếu không có, mấy thứ này thì kế hoạch của hắn khó có thể thực hiện thành công được, xử lý xong hết tất cả phải cần có tiền vốn không nhỏ chút nào.

Đan dược bảo mệnh có thể cứu được hắn một mạng là Tân Sinh Nhất Mệnh đan càng phải có, thứ này chỉ mua được một lần duy nhất lại còn là đặc quyền của hạng một. Chỉ có thằng ngốc mới bỏ qua cơ hội như thế, Băng Thần đương nhiên rất thông minh.

Đang tính đổi sever thì Hạ Y liên lạc với hắn:

"Ngươi bỏ đi đâu thế?"

Băng Thần nhẹ giọng:

"Nàng yên tâm đi, ta chỉ tới phá hoại Trần gia thôi, trong thời gian này nàng chú ý bảo vệ mẹ ta nhé."

Hạ Y trầm ngâm rồi nói:

"Để ta bảo Lan Anh chú ý, lần trước để đề phòng Nhậm Thần Nữ gây bất lợi cho ngươi lên ta đã chủ động xin giảm toàn bộ thực lực xuống rồi."

Hơi sửng sốt sau đó hắn nhẹ giọng:

"Cám ơn nàng, trong thời gian này trong nhà nhờ nàng quán xuyến."

Băng Thần tỏ ra thân thiết khiến Hạ Y cảm giác đánh đổi của mình đáng giá, nữ nhân khi thích một ai đều ngốc như thế cả, một kẻ hữu tình như Băng Thần đặc biệt trân trọng điều này.

Hạ Y hơi xấu hổ:

"Ngươi chú ý an toàn của bản thân, ta cùng các tỷ muội khác tiếp tục đánh phó bản đây."

Băng Thần gật đầu nhẹ giọng:

"Các ngươi cũng đừng cố quá mức, cấp độ để từ từ lên cũng được."

Hạ Y vẻ mặt bất lực, nghe cái top 1 sự kiện một lần tăng 230 cấp chia sẽ nàng chẳng biết nói gì hơn, nếu nàng cũng được như hắn thì cần gì phải tu luyện cho nó mệt người. Nhìn về phía tỷ muội đang đánh boss một cách chán nản thì nàng trong lòng có chút cười khổ, phó bản mới chưa xuất hiện, nàng với Hắc Dạ cấp độ quá cao khều một cái boss lăn ra chết.

Tộc độ cục kỳ nhanh chóng thế nhưng cũng chính vì nhanh như vậy làm cho nàng cảm thấy mệt mỏi, đánh boss như tản bộ rồi cuối cùng lại đi ra xong lại vào một cách chán ngắt. Với tư cách đại tỷ thì nàng chẳng thể làm gì hơn là tiếp tục, vượt qua boss lần đầu thì sung sướng nhưng vượt một ngàn lần, vạn lần thì nó lại mang theo hương vị thống khổ.

Nàng bĩu môi:

"Ngươi thì ngon lành rồi, chúng ta phải thật nhanh bám đuôi ngươi."

Băng Thẩn trầm tu một lát rồi nói:

"Nếu không các nàng dừng lại đi tìm boss dã ngoại để giết cũng được, các khu vực chưa khám phá trong trò chơi còn rất nhiều, trong đó quái vật cấp cao cũng nhiều vô số kể. "

Hạ Y lắc đầu lia lịa vẻ mặt lo lắng, nàng đâu phải không nghĩ tới chuyện này, thế nhưng mấy người khác thì đặc biệt yếu ớt còn Trần Gia Di thậm chí cấp một trăm chưa tới. Nếu chẳng may gặp boss dã ngoại có khả năng đánh lan thì chưa chắc họ đã bảo vệ được an toàn cho nàng ta, mọi người vì nhau mới khiến các nàng cày cấp như thế này.

Nàng phiền muộn phất tay:

"Ta không nói chuyện với ngươi nữa, ngươi làm gì thì làm đi."

Nói xong nàng dứt khoát cắt liên lạc trước, Băng Thần hơi trầm tư suy nghĩ một chút sau đó mới rời đi, hắn cầm trong tay thẻ chuyển sever khẽ bóp nát, âm thanh hệ thống Thiên Đạo vang lên.

Ngươi chơi Băng Thần đã dùng thẻ chuyển đổi sever mờ thông báo đích đến.

Băng Thần đeo lên khăn che mặt, chỉ vừa choàng lên cổ thì chỉ số liền bị ẩn đi, hắn chuẩn bị trước nếu không vừa sang Nguyệt Thần Tinh lại thành hạng một thì toi mất.

Thở ra một hơi hắn nhẹ giọng:

"Nguyệt Thần Tinh "

Đã xác định đích đến, quá trình chuyển đổi diễn ra trong 1 phút.

Từ dưới chân Băng Thần muốn vàn hoa văn chiếu sáng, sau đó chúng bay ngược lên không trung, Băng Thần cũng dần dần tan biến thành muôn vàn vệt sáng xuất hiện tại quảng trường Nguyệt Vương Đại Thành. Băng Thần kéo lên khăn che mặt sau đó đi ra khỏi khu vực rồi sinh, trang phục trên người toàn là Thần Khí cũng khiến cho không ít ruồi muỗi bu xung quanh hắn ta.

Tất nhiên đeo mặt nạ ẩn danh thì không ai nhìn thấy đẳng cấp trang bị của hắn ta, thế nhưng đồ tốt thì nhìn bế ngoài liền biết ngay, bọn họ không đoán ra được Thần Cấp nhưng cũng nghĩ đây là Sáo trang Bạch Kim. Không nói chuyện với bất cứ ai vì sợ lộ tẩy thân phận của mình, tìm nhanh trên đường phố thì hắn thấy một quán rượu, nhanh chân cắt đuôi những kẻ khác.

Khó khăn qua đi hắn vào trong một quán rượu ngồi xuống, do gấp gáp mở ra kênh chat thế giới cùng địa đồ để kiểm tra thông tin thế nên Băng Thần không chú ý đến một chuyện. Đứng ở quầy rượu đại hán không biết khi nào đả đổi thành một nữ nhân tuyệt sắc, nàng ta cầm một bình rượu hướng thẳng tới chỗ ngồi của Băng Thần.

Có người đi tới Băng Thần liền cảm nhận được, cả quán rượu chỉ có mình hắn với nữ nhân kia, nàng đặt một bình rượu loại cực phẩm lên bàn rồi nói:

"Tráng sĩ ngươi tới đây coi như hữu duyên, không biết tráng sĩ có thể giúp ta một chuyện có được hay không?"

Trước mặt hắn cũng hiện bảng nhiệm vụ

Chức Nghiệp Thần Thánh

Cấp độ: Truyền Thuyết

Miêu tả: Đổi từ Thanh Thủy Phái sang Thần Nữ Đảo để nhận chức nghiệp đẳng cấp Truyền Thuyết."

Băng Thần "hứ" một tiếng rồi nói:

"Cái này ta không thể giúp được cô nương, rượu này bao nhiêu tiền để ta giao."

Băng Thiên Hậu khó hiểu nhìn Băng Thần, nhiệm vụ dễ đến mức khó hiểu, đã thế còn có cả thưởng chức nghiệp cấp độ Truyền Thuyết nhưng vẫn bị tiểu tử này từ chối. Chẳng lẽ đúng như điều tra, tiểu tử này chỉ thích nữ nhân, vì Hạ Y lại có thể từ chối chức nghiệp cấp độ Truyền Thuyết.

Nàng cắn răng trong lòng thầm quát:

"Không có chí tiến thủ nam nhân, thật đáng giận, có điều ta làm sao đầu hàng sớm như thế."

Băng Thần không tin có chuyện tốt như thế, nếu đã không phải thính tất nhiên là bả, hắn chỉ sợ sẽ lòi ra cái yêu cầu vào Thần Nữ đảo thì phải thành nữ nhân. Đã có chuyển chức thư cấp độ cao nhất là Huyền Thoại hắn còn cần gì một cái truyền thuyết, với lại bản quyền Tân Sinh bỏ ra toàn bộ, giá lớn như thế sao có thể phung phí được.

Nghĩ đến đây hắn ta đột nhiên nhớ tới chuyện chuyển chức, lập tức hắn lấy từ trong người ra Chuyển Chức Thư Cấp độ Huyền Thoại, hắn sử dụng ngay tại chỗ khiến cho Băng Thiên Hậu đứng hình mất năm giây. Từ trong cuốn vải từng tia sáng nhập vào người hắn, Băng Thiên Hậu cầm lấy cuộn vải quay đã bị hấp thụ hết vào tay vẻ mặt âm trầm như nước.

Trong lòng nàng thầm nghĩ:

"Có khi nào Thanh Thủy Phái ăn gian không, chứ làm sao có chuyện xuất hiện Chuyển Chức Thư Cấp Độ Huyền Thoại."

Thế nhưng nàng lại chợt nhớ ra lúc kiến tạo trò chơi này họ có thống nhấ đền bù cho bản quyền gốc một Huyền Thoại chức nghiệp, chẳng lẽ là tiểu tử này.

"Bốp"

Bỗng nàng cảm giác trên mông nóng rát liền quay lưng lại thì thấy Băng Thần vẻ mặt vui mừng, hắn cười nói:

"Gọi mãi ngươi không nghe, mang hết rượu ngon nhất ra đây, hôm nay ta nhất định phải làm tiệc chúc mừng chính mình."

Cố nén trên mặt co giật nàng khẽ giọng nói:

"Lần này Tráng sĩ nhận được chức nghiệp tốt hay sao?"

Băng Thần lắc lắc ngón tay cười nói:

"Cái này bí mật không thể nói."

Với biểu hiện của hắn còn lâu mới che giấu được ai, Băng Thần đứa dậy móc ra hai tở kim phiếu trị gia 50 vạn vào cái khe nhỏ giữa hai đôi gò bồng thì nàng vội vàng lui lại. Băng Thần cảm giác được trong ánh mát nàng ái ngại thì vội vàng xin lỗi, cái này là chuyện bình thường ở quê hương ta, vừa nãy hưng phấn quá nên mạo phạm mông cô nương tha lỗi.

Nàng vội lắc đầu nói:

"Không có gì, ta hết ca làm rồi, rượu để người khác lấy cho công tử."

Nàng vừa đi thì liền xuất hiện tại một rừng cây vắng, lúc này rõ ràng Vũ Sư tu vi lại dần dần tăng lên nhanh chóng, nàng gằn giọng:

"Đáng chết, nếu không phải thiên phú của ngươi cao ngươi nhất định phải chết."

Do hóa thân là phàm nhân thế nên chỉ là một cái người thường thôi, nếu không sẽ dễ bị mấy cái trưởng môn phái khác phát hiện, cũng chính vì lý do này lại thêm bất cẩn nàng mới bị Băng Thần khinh nhờn.

Ngồi ở quán rượu Băng Thần vui đến quên cả trời đấy, một lúc sau thấy cô nàng kia xuất hiện và lau bàn ghế, nhìn cặp mông hình trái tim cao vút khiến hắn thật sự muốn vỗ một cái. Cảm giác vừa nãy thật sự khiến hắn khó có thể nào quên, chinh qua vao nhiêu nữ nhân rồi nhưng cô nàng này vòng ba cho hắn cảm giác quá tốt.

Vốn tưởng là một cái nữ nhân ở quán rượu bình thường thôi, nhưng qua phản ứng liền biết ngay nàng là một cái chim non. Băng Thần trong lòng bỗng nhiều lên chút ý tưởng không thuần.

"Không phải còn thiếu hai cái vị trí trấn thủ hay sao, người trong Cấm giới hay Hư giới chẳng giống nhau."

Tất nhiên phải tìm hiểu kỹ càng mới quyết định chuyện này được, tất nhiên nếu hắn chủ động tán tỉnh thì chắc không khó để tán đổ, quan trọng là ấn tượng của hắn về nàng rất tốt.

"Mông thật đẹp "

Băng Thần làm sao biết được mình vừa sờ mông con hổ cái mạnh nhất trần đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.