Thú Tu Thành Thần

Chương 1332: Bất Lực



Lục Vũ Linh khẽ giọng hỏi:

“Cô nàng kia là ai mà đến cả Bạch tỷ cũng phải cúi đầu?”

Hạ Y thở ra một hơi chầm chậm nói:

“Ngươi còn chưa phải người của Băng gia nên không biết, nàng ấy là đại phu nhân, lão đại trong đám nữ nhân của Băng Thần. Người duy nhất Băng Thần sợ hãi, cũng là một trong những người hắn mang ơn nhiều nhất, nàng tên Đế Thiên Lan.”

Bạch Mẫu Đơn sợ hai bên xung đột liền nhắn trước cho Đế Thiên Lan:

“Những người đứng trên đài cao cũng là nữ nhân của Băng Thần nhưng đều xuất thân từ Thượng Thần Chi Giới. Họ là người cai quản sinh tử của các vũ trụ trong Vạn Giới, thế nên ngươi khách khí với bọn họ một chút để Băng Thần không khó xử.”

Đế Thiên Lan mỉm cười nhẹ giọng truyền âm:

“Bạch tỷ địa vị hiện tại hình như cũng không nhỏ, Băng Thần đã cho ngươi quyền lực lớn thì đừng cúi đầu trước ta. Cố gắng uy nghiêm để quản lý công hội cho tốt, còn những người kia ta sẽ không chọc họ, ngược lại sẽ cố gắng hòa nhập để Băng Thần vui vẻ.”

Nghe Đế Thiên Lan nói thế thì Bạch Mẫu Đơn thở phào ra một hơi rồi nói:

“Trong số mấy người đứng trên đó thì Hạ Y mặc áo trắng có hoa văn bông sen, Tần Huyền Trân mặc ấn vàng họa tiết rồng, Lục Vũ Linh mặc áo xanh, Tử Ngoc……. mấy người này có thể coi như muội muội trong nhà để đối đãi.

Ba người còn lại tuy nhập gia sau nhưng thân phận, thực lực đều không phải chúng ta có thể tưởng tượng được. Một câu của họ thực sự có thể quyết sinh tử của một vũ trụ, trên Thường Thần Chi Giới cũng là bá chủ nên phải tôn kính.”

Bạch Mẫu Đơn dặn thêm mấy câu thì Đế Thiên Lan chép miệng:

“Băng Thần vẫn giỏi như ngày nào, để ta đi lên chào hỏi một chút.”

Nàng nhún chân nhảy lên trên cao, đứng trước mặt mọi người Đế Thiên Lan khẽ cúi người:

“Tỷ tên Đế Thiên Lân chào các muội.”

Mấy người Hạ Y vội cúi người đáp lễ:

“Rất hân hạnh được gặp Thiên Lan tỷ.”

Nàng lại đi tới trước mặt ba người đứng đằng sau thật sâu cúi mình:

“Đế Thiên Lan bái kiến ba vị tỷ tỷ.”

Tô Anh mỉm cười khen:

“Thiên Lan muội muội thật là lễ phép, các tỷ tỷ chưa kịp chuẩn bị quà ra mắt, trong giới chỉ này có ít đồ ta nghĩ Thiên Lan muôi có thể xài tạm.”

Đế Thiên Lan biết có đồ tốt đương nhiên nhận:

“Tiểu muội đa ta các vị tỷ tỷ, ta từ Tân Sinh sang đây không mang theo gì nên cũng không biết phải đáp lễ thế nào, mong các vị tỷ tỷ thông cảm.”

Băng Thiên Hậu hiền từ:

“Không có vấn đề gì cả, Thiên Lan nếu mệt thì có thể đi nghỉ ngơi trước, tiện thể đi gặp phụ mẫu của Băng Thần. Muội mới tới chắc cũng cảm thấy xa lạ, ta hiện tại không có chuyện gì nên có thể đưa muội đi chào hỏi.”

Dù là Đế Thiên Lan thì cũng phải lo lắng đôi chút, Băng Thiên Hậu đã thể hiện thành ý thì đương nhiên nàng không thể chối từ. Hai người đi ra ngoài thực tại để chào hỏi Băng Mai, cũng có vài người không biết suy nghĩ gì cũng rời khỏi trò chơi đi ra ngoài thực tại.

Bọn họ thực sự một người như Đế Thiên Lan thì lần đầu gặp mẹ chồng sẽ có cái quang cảnh như thế nào. Chuyện này đã được nhiều người mong ngóng từ rất lâu rồi, từ ngày biết tới sự có mặt của Băng Mai thì họ đều hiểu đây chỉ là chuyện sớm muộn.

Trước mắt Băng Mai thì bất kể là ai cũng cúi đầu, tuy nàng ta rất hòa hợp, vui vẻ nhưng khi nào cũng toát ra cái uy khiến con dâu phải nghe lời. Băng Thiên Hậu, Tô Anh, Trình Tử Tinh, Tiếu Hoan Hỷ, Bạch Mẫu Đơn cũng không ngoại lệ.

Các thành viên trong công hội thì tích cực hỏi thăm về Băng Thiên Hậu, bỗng nhiên từ đâu lòi ra cái đại tỷ của các đại tỷ hỏi sao họ không tò mò. Vốn thân phận của đám người Tô Anh đã là một câu hỏi không lời giải đáp rồi, bây giờ còn có người thần bí hơn xuất hiện.

Nhiều người nghĩ tới cảnh cán cân quyền lực trong công hội có thể sẽ bị thay đổi, thế nhưng khi Đế Thiên Lan cúi đầu thì họ hiểu mọi chuyện sẽ không như họ nghĩ. Cùng lắm thì trong công hội chỉ xuất hiện thêm một cái quyền cao chức trọng thôi.

Chuyện nhà hội trưởng vốn phức tạp càng lúc càng khiến người ta khó hiểu, bây giờ hội trưởng rời đi thì người lạ lại tới. Nhiều người còn liên tưởng chuyện Tiếu Hoan Hỷ rời đi không biết có liên quan gì tới việc Đế Thiên Lan tới hay không.

Dù sao một người rời đi chưa được bao lâu thì một người khác ngay lập tức tới nhận lậy vị trí bị bỏ trống. Chưa kể quyền lực của Đế Thiên Lan trong Thiên Đạo thực sự còn cao hơn Tiếu Hoan Hỷ khi tại vị rất nhiều, quả thực khiến người ta không thể ngừng suy nghĩ.

Đế Thần Tinh trong một căn nhà hoang.

Băng Thần và Đạm Đài Thiên Hà đáp xuống trận pháp nằm bên trong căn nhà, ngay khi đáp xuống họ liền dùng hết toàn bộ khả năng che đậy động tĩnh. Lần này truyền tống lên đây thật sự quá nguy hiểm nên không ai muốn để lộ ra sơ hở gì cả.

Đạm Đài Thiên Hà nhìn bầu trời bên ngoài rồi suy nghĩ một chút rồi nói:

“Siêu cấp vi diện thời gian của Thiên Đạo chỉ chiếm một phần ba thời gian trong ngày, lúc này thì người vẫn còn rất đông chúng ta đợi tới giữa đêm rồi rời đi. Lúc trời tối đợi đa số mọi người đi vào trong Thiên Đạo thì chúng ta đi dạo bên ngoài để vào thành.

Lúc Thiên Đạo gần kết thúc thì chúng ta nhanh chóng đi vào thay đổi thông tin cá nhân để dễ dàng trà trộn vào Thiên Hà công hội. Có điều cũng không nên để quá kém bởi Thiên Hà công hội tuyển người cũng vô cùng gắt gao.”

Băng Thần nghe nàng nhắc nhở liền hỏi thêm:

“Thế ngươi nghĩ chúng ta cần phải thay đổi những cái gì, từng là cao tầng của Thiên Hà công hội ta nghĩ ngươi cũng phải hiểu tương đối rõ về bọn họ mới phải. Tệ thì chỉ tiêu đầu vào ngươi cũng phải nắm rõ một chút mới phải.”

Đạm Đài Thiên Hà nghiêm túc:

“Đương nhiên ta đây biết, có điều chỉ tiêu không quan trọng bằng việc ngươi muốn thâm nhập sậu bao nhiêu. Nếu muốn thâm nhập cao tầng thì cấp độ bắt buộc phải rất cao, đương nhiên ta đã có sắp xếp ngay từ lúc lên kế hoạch rồi.

Cẩm Nhàn cô nương đã mua chuộc một người tên giống công tử, cấp độ lên tới 1880, chủng tộc cũng là hồ ly. Kết hợp với trang bị công tử trang bị hôm trước thì không cần phải thay tên đổi họ ngươi cũng có thể trở thành cao tầng của Thiên Hà công hội.”

Băng Thần khẽ giọng:

“Tức là người kia giả chỉ số của ta, còn ta dùng chỉ số của hắn giả bộ như đi lên Siêu cấp vi diện để đánh lừa Thiên Hà công hội. Chuyện lớn như thế này tại sao ta đến bây giờ mới được biết, rồi người kia làm sao giả dạng được ta.”

Đạm Đài Thiên Hà cười nói:

“Bạch tỷ đã chuẩn bị trang bị giống như chúng ta cho người kia, mọi thứ của hai người đều hoàn toàn đổi cho nhau. Người kia đã bị Cẩm gia khống chế nên ngươi không cần phải lo, Bạch tỷ không nói chỉ vì không muốn mấy ngày cuối ở cùng mọi người cũng tràn ngập lo toan.”

Nàng nói xong đưa cho Băng Thần một quyển sổ, trong đó có ghi thông tin chi tiết của người kia. Hắn lật xong thì thấy đằng sau còn mấy cái thân phận nữa, tất cả đều là người tới từ Thượng cấp vi diện.

Cẩm gia lần này thật sự ra sức, Băng Thần cảm thấy mình có vẻ đã nhận một ân tình rất lớn của người ta. Sau này sẽ trả hết lại cho Cẩm Nhàn, hắn nhìn qua hết một lượt rồi đưa quyển sổ lại cho nàng ta nhưng nàng lắc đầu.

Có vẻ cô nàng này trong mấy ngày qua đã thuộc nằm lòng thứ này rồi, lúc hắn đang tính hủy đi thì truyền tống trận lại sáng lên. Cả hai người đều trở lên đề phòng, trận pháp sáng lên mười phút thì sẽ có người xuất hiện.

Hai người thủ thế bởi nếu là dư nghiệt của Thượng Ngôn gia thì phải lập tức tiêu diệt không được để đối phương đi vào tin. Nếu tin tức lộ ra thì cả hai người đừng hòng có ai sống sót, đây chính là Thần Lâm Tinh, nơi này cũng cách trụ sở của Đạm Đài gia chẳng bao xa.

“Mệt mỏi thật sự.”

Truyền tống trận sáng lên chói lòa báo hiệu người được truyền tống tới chuẩn bị xuất hiện, nhưng nghe tới âm thành thì Băng Thần liền biết là ai. Hắn lắc đầu ném cuốn sổ cho Tiếu Hoan Hỷ, vẻ mặt tràn ngập vẻ bất lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.