Thú Tu Thành Thần

Chương 166: Uy hiếp



Xuất hiện lại trong phòng của mình Băng Thần nhanh chóng đứng dậy đi vào phòng bếp, vừa vào đã thấy các nàng ngồi đầy đủ trên bàn ăn. Hắn cũng chẳng quan tâm các nàng nói gì mà đi thẳng vào phòng bếp, bản thân cũng rất đói nên ăn trước tính sau.

Băng Thần cũng rất nhanh tay chỉ nửa tiếng đồ ăn tối đã dọn lên, các nàng bữa tối cũng không cần ăn quá nhiều đồ ăn làm gì, chủ yếu là món gỏi cùng sa lát. Để đảm bảo nó bụng thì cơm chiên trứng là hợp lý nhất, khi đồ ăn được dọn ra thì Khang Tiểu Vũ vẫn đang hỏi chuyện từng người.

"Liên Tình bên phía muội có bao nhiêu tỷ muội cùng công hội? "

Liên Tình thở dài nói:

"Ta không may, chỉ có mười người được phân phối cùng tân thủ thôn, cấp cao thì chỉ có mình ta , bây giờ việc tranh giành tài nguyên với người khác quá khó.Chưa kể lần này quái vật khởi đầu quá mạnh, thật sự giết được một con thôi đã quá khó khó."

Khang Tiểu Vũ nhíu mày nói:

"Mọi người cố gắng chịu đựng, đợi chức năng chuyển phát đồ đạc mở ra thì sẽ có đồ viện trợ, tân thủ thôn nơi ta, Hương Thiên Y cùng Băng Thần đã được trang bị đầy đủ sáo trang."

Mấy người nhìn nhau, Trịnh Vũ Cầm thốt lên:

"Sao có thể có sáo trang trong giai đoạn này?"

Khang Tiểu Vũ nhìn vừa đi ra Băng Thần nói:

"Hắn ta chỉ số may mắn rất cao có điều muốn hắn đạt trạng thái đó thì khá khó, điều kiện đó chính là để hắn ta thật hưng phấn. Ta lúc đó kể chuyện cười nên hắn mới hưng phấn như thế."

Tất cả mọi người đều nhìn về phía nàng, ngoại trừ mấy người mới thì ai chả biết nàng kể chuyện lúc nào cũng thiếu muối. Hương Thiên Y cũng tận tai nghe thế nên không thể dấy lên sự nghi ngờ trong lòng.

Hương Thiên Y bỗng nhiên mỉm cười nói:

" Tiểu Vũ tỷ nói thật đấy, Băng Thần giết boss thông báo mọi người cũng đã thấy qua, trên người tỷ ấy có tận ba món trang bị hoàng kim."

Hương Thiên Y nói xong thì tất cả mọi người lại chuyển hướng qua Băng Thần, hắn thấy mọi người nhìn mình thì mỉm cười nói:

"Các ngươi nhìn ta cũng vô ích, may mắn của ta đều do tâm trạng nhất thời, càng vui càng may, bây giờ các ngươi viết chức nghiệp của mình lên bộ nhớ công hội nếu có ta sẽ đưa. "

Các nàng lập tức ngưng ăn cơm mở ra phần thông tin của mình điền vào xạ thủ, kiếm sư, quyền sư, thuật sư, pháp sư, triệu hồi sư, sát thủ, mục sư.Tám chức nghiệp đều có người, Băng Thần hôm nay kiếm cũng được kha khá nhưng không có nghĩa hắn sẽ nôn ra.

Hắn sau đó chỉ lo ăn không nói gì nữa, bữa cơm trở thành nơi cho các nàng bàn chuyện, Băng Thần chán nản quay về phòng của mình.

Nhưng khi hắn chỉ mới nằm được năm phút thì tiếng gõ cửa vang lên, hơi nhíu mày hắn thật sự không đoán được ai muốn tìm mình lúc này. Lê lết cái thân lười đi ra mở của thì làm hắn thật bất ngờ, người ở ngoài lại là Hương Thiên Y. nàng mỉm cười:

"Ta có thể vào chứ?"

Băng Thần nghi hoặc, cô nàng này tìm mình làm cái quái gì, không lẽ muốn trang bị, nhưng mình đã nói rõ ràng là không phải muốn có thì có.

Nàng cùng hắn ngồi đối diện nhau, Băng Thần thản nhiên hỏi:

"Nói đi ngươi tìm ta có mục đích gì?"

Hương Thiên Y nhìn hắn mỉm cười nói:

"Ngươi là đội trưởng, ta là đội viên thế đội viên đi tìm đội trưởng muốn trang bị chắc không có vấn đề chứ."

Băng Thần lắc đầu nói:

" Ta đã nói rõ ràng trang bị không phải tự nhiên mà có, trạng thái của ta phải...."

Hương Thiên Y cắt ngang:

"Không cần phải nói dối, ngươi có biết từ lúc sinh ra ta có khả năng đặc biệt gì không Băng Thần đội trưởng? "

Băng Thần lắc đầu, hắn đâu phải siêu nhân đâu mà cái gì cũng biết, nàng có chút tự hào nói:

"Ta có khả năng đoán được suy nghĩ của người khác, từ bé đến lớn chưa bao giờ sai, ngươi cùng hội trưởng làm sao qua mặt được ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.