Thú Tu Thành Thần

Chương 206: Quà của Loan Phượng



Băng Thần lời nói làm rất nhiều người cụt hứng nhưng cũng phải thôi nếu giúp không công thì hắn không mệt chết mới lạ, chỉ có người bỏ ra giá cao thì mới xứng đáng hưởng dịch vụ tốt nhất.

Thật lâu sau đó trên khán đài những hội trưởng phó hội trưởng đang thương lượng với Khang Tiểu Vũ mấy người về việc mua trang bị cũng như phương thức để liên lạc với Băng Thần, vụ làm ăn này tuy béo bở nhưng lại làm cho các nàng bận gần chết.

Hắn tính sơ múi Elise thì khi thấy phi thuyền của cha nàng tới đón thì hắn ta quyết định từ bỏ, Băng Thần được phi thuyền đưa thẳng về nhà, hắn bây giờ nói hiểu tại sao mỗi lần các nàng đi đâu đều mất một hai ngày.

Băng Thần lúc này có chút nhớ Loan Phượng, bây giờ trong nhà không có ai nếu nàng không bế quan thì tốt quá, nghĩ một cái là hắn ta liền thử tìm hiểu xem nàng ta đang làm gì, có phải vẫn còn trong quá trình đột phá hay không.

Nhưng khi hắn nhìn đến thực tại thì không ngờ nàng cùng Tô Linh đang làm loạn trong phòng riêng của nàng tại biệt thự.

Thiên Thần Tốc Biến

Ác Quỷ Tốc Biến

Băng Thần mất vài giây để có mặt trong phòng của nàng, Loan Phượng đang nằm trên thế nên dễ dàng thấy được hắn ta, nàng đưa tay lên miệng ra hiệu để hắn ta im lặng rồi nói:

"Linh Nhi hôm nay ta có chút đồ chơi mới ngươi muốn thử một chút kích thích mới lạ hay không?"

Tô Linh mỉm cười nói:

"Tất nhiên rồi có mấy khi được dịp như thế này, hai người chúng ta phải tranh thủ hưởng thụ chứ."

Loan Phượng cười nói:

"Đồ chơi mới phải bịt mặt lại mới kích thích."

Tô Linh xấu hổ nói:

"Sao cũng được, hôm nay ngươi muốn gì ta cũng chiều hết."

Loan Phượng không khách khí trói tay cùng ché mắt của nàng ta lại sau đó mới đi tới nơi Băng Thần núp nói nhỏ:

"Quà cảm tạ của ta dành cho ngươi đấy, thấy thế nào."

Băng Thần nhìn nàng một lần xem nàng có tiến bộ thế nào

Tính danh: Loan Phượng

Thực lực: Dị năng SSS - ( Lôi điện hệ)

Huyết mạch: Âm Thần (Chân thần huyết mạch)

Thể chất: Thiên Âm Thần Thể (Chân thần thể chất)

Đẳng cấp: 33

Lực lượng: 72 triệu

Tốc độ: 48 triệu

Trí lực: 32

Thiên phú: 91

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Lôi, Ám, Băng

Tuổi thọ:250

Độ thiện cảm: 100

Danh hào: Nhân Tôn (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Đồ 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)

Băng Thần nhỏ giọng nói:

"Chúc mừng ngươi lên cấp SSS."

Loan Phượng hôn hắn nhỏ giọng nói:

"Tất cả nhờ ngươi, bây giờ của ngươi đấy hưởng thụ đi."

Tô Linh gọi:

"Phượng tỷ sao lâu thế?"

Loan Phượng cười híp mắt nói:

"Tới ngay, đảm bảo cho ngươi sướng không thể tả."

Băng Thần cũng cởi dần đồ đi tới, trong lòng mặc niệm:

"Một lần nữa thành thật xin lỗi Khang Vương thúc thúc."

Loan Phượng nháy mắt với Băng Thần sao đó nói:

"Hôm nay ngươi đã nói chiều ta thế ta nói ngươi làm gì thì cứ việc làm theo, đồng thời cứ nằm im hưởng thụ ta chiêu đãi, đầu tiên thì mở miệng ra......"

Đêm hôm ấy ngoài trời mưa rầm rã, sấm chớp liên hồi, đến tận sáng hôm sau trong phòng hỗn loạn mới kết thúc, hai nàng lúc này nằm ôm nhau thở dốc, chiếc đệm đã ướt nhẹp lại còn dinh dính thế mới có thể biết tối qua loạn như thế nào.

Băng Thần đã đi về phòng tắm rửa thay đồ, sau đó hắn ta đăng nhập Tân Sinh, ở trên giường được tháo trói cùng băng bịt mắt Tô Linh kiều mị hỏi:

"Phượng Tỷ rốt cuộc hôm qua ngươi dùng thứ gì mà hay thế, đã thế ngươi còn kiên trì như vậy, ta thật quá cảm động, nhưng cái thứ dính dính trên khắp ngươi ta là gì thế."

Loan Phượng cười nói:

"Một thứ có khả năng dưỡng da, hôm qua ngươi cũng uống không ít rồi đó."

Tô Linh e thẹn nói:

"Thứ đó có chút ngọt ngươi lại đem tống vào nơi tư ẩn của người ta, xấu quá đi."

Loan Phượng mỉm cười nói:

"Quan trọng ngươi có thích hay không?"

Tô Linh đỏ mặt nói:

"Thích chứ, nhưng ta phải đi về rồi nếu không tên kia sẽ nghi ngờ m quan hệ giữa chúng ta bại lộ thì nguy to, bây giờ nhân trời còn chưa sáng hẳn ta tranh thủ rời đi."

Loan Phượng mỉm cười nói:

"Ngươi đi tắm đi rồi hẵng về, ta sẽ trực tiếp đưa ngươi đến cửa hàng của Tô gia, đảm bảo không ai phát hiện."

Tô Linh ôm Loan Phượng nói:

"Cám ơn Phượng tỷ, chỉ có ngươi mới tốt với ta nhất, cứ như thế thì hai chúng ta cần gì đám nam nhân."

Tô Linh lắc mông đi vào phòng tắm thì Loan Phượng mới thì thầm:

"Đảm bảo không bao lâu nữa thì ngươi cần lắm luôn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.