Thú Tu Thành Thần

Chương 458: Lỡ mồm



Băng Thần trầm tư suy nghĩ thì mấy cô nàng vẫn trò chuyện vui vẻ, nghĩ nghĩ một hồi Băng Thần hỏi Thời Gian:

"Ngươi nói sử dụng được được gần như toàn bộ năng lực của mình, thế nếu ta cần ngươi đóng băng thời gian lại thì ngươi giữ được trong bao lâu với lại có hạn chế gì không?"

Thời Gian không chút do dự trả lời:

"Ta có thể đóng băng thời gian lại ba tiếng đồng hồ nhưng trong thời gian đó thì không được một sinh linh nào chết trong kết giới, nếu ngài làm tổn thương một người thì người đó sẽ thoát khỏi trạng thái đóng băng thời gian."

Băng Thần nhìn hắn rồi nói:

"Sao nghe có vẻ ngươi cùi bắp quá vậy?"

Thời Gian bức xúc nói:

"Ta được cắt cử đến để bảo vệ tính mạng của ngài chứ không phải thông đồng với ngài làm bậy, từ ngày đi theo ngài ta cảm thấy mình cũng đê tiện hẳn ra."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Nhưng kiếp sống không phải như vậy mới vui sao?"

Thời Gian cười nói:

"Nếu không thấy hợp với ngài thì chúng ta còn đi theo ngài ư."

Băng Thần nhớ lại thì dường như tất cả những thứ mình có đều do bọn họ trực tiếp hoặc gián tiếp đưa tới, hắn ta nói:

"Cám ơn ngươi."

Thời Gian cười nói:

"Ngài vui là chúng ta vui rồi, chủ nhân cũ của chúng ta thì hầu như đều chết hết rồi, nếu còn sống thì phải nói thật ở với ngài cũng vui hơn nhiều, bảo chúng ta về với bọn họ chúng ta cũng không về."

Băng Thần nhẹ giọng hỏi:

"Ta rốt cuộc có cái gì mà các ngươi lại nghĩ như thế."

Thời Gian nhẹ giọng:

"Bởi vì ngài coi chúng ta là bạn, đồng thời ngài biết ơn những gì chúng ta mang lại dù cho để lấy được ngài cũng phải mạo hiểm, nói chung tính cách ngài làm chúng ta rất hài lòng."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta cũng rất hài lòng với tính cách của các ngươi."

Thời Gian cười trêu:

"Nhưng ngài vẫn hài lòng nhất là Nguyên Tố, Sinh Mệnh, Vận Mệnh đúng không?"

Băng Thần ngưng trờ truyện, hắn ta không muốn nhắc về vấn đề nhạy cảm này, thở ra một hơi hắn ta quay về thực tại thì thấy Hoàng Kim Liên đang hỏi mình:

"Ngươi mang vài món ăn ra để chúng ta thưởng thức."

Băng Thần thản nhiên nói:

"Các ngươi là nữ nhân của đại cả, ta đảm bảo trong giới chỉ của huynh ấy đưa cho các ngươi có nhiều đồ ăn hơn cả ta."

Băng Thần vừa nói dứt câu thì cảm giác không khí xung quanh không đúng cho lắm, mấy cô nàng trợn mắt nhìn hắn ta, bỗng nhiên Băng Thần giật mình bởi hắn ta quên mất ở đây có một người rất nguy hiểm đó là Phạm Thiên Hà.

Hồi hộp quay sang chỗ nàng thì thấy vẻ mặt của nàng cực kỳ kinh ngạc nhìn mấy người, tất cả mọi người hồi hộp vô cùng nhưng ngoài những gì mọi người tưởng tượng thì Thiên Hà sau khi bất ngờ thì lại mỉm cười nói:

"Ta càng lúc càng muốn biết hắn ta như thế nào mà chỉ mất vài ngày để cưa đổ mấy cây sắt lỳ lợm các ngươi."

Băng Thần từ giới chỉ lấy ra một cái máy tính bảng, mấy cô nàng ngạc nhiên hỏi:

"Thứ gì thế?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Thứ này gọi là máy tính có thể lưu trữ hình ảnh giọng nói, bên trong nó có cả hình ảnh của anh ta, mọi người cứ từ từ xem."

Băng Thần đặt ra bàn sau đó để mấy cô nàng tụ lại xem, còn hắn chạy tới đằng trước, hắn ta muốn xem phản ứng của Phạm Thiên Hà xem nàng ta khó xơi hay dễ xơi, nhưng kết quả không làm Băng Thần hài lòng nhưng cũng không làm hắn ta thất vọng.

Nàng ta vẻ mặt tỏ ra rất thích nhưng không được như mấy cô nàng kia, Băng Thần khá buồn cười khi mấy cô nàng ngủ với mình bao lâu chân tơ kẽ tóc cũng rõ ràng rồi mà vẫn như thế.

Coi hết đoạn ghi hình cả tiếng đồng hồ thì Phạm Thiên Hà ngẩng đầu lên hỏi:

"Hắn ta là người thật ư?"

Băng Thần chả biết nói gì đành phải gật đầu, Hoàng Kim Liên mỉm cười nói:

"Không phải mấy ngày nữa cô cô sẽ thấy hắn ta rồi hay sao, thật giả khi đó nhìn cái sẽ biết ngay thôi mà."

Nàng mỉm cười nói:

"Nhìn vẻ mặt các ngươi thì dường như các ngươi có vẻ rất tự tin về hắn thì phải."

Băng Thần lấy ra mấy món ăn đặt lên bàn rồi nói:

"Thiên Hà tỷ ngươi ăn xong thì sẽ biết ngay sao anh ta chinh phục họ dễ dàng như thế."

Phạm Thiên Hà mỉm cười nói:

"Hắn ta tự làm cho các ngươi ăn ư?"

Băng Thần mỉm cười gật đầu nói:

"Ta đảm bảo đây sẽ là món ngon nhất ngươi từng ăn, thậm chí đến hết cuộc đời này cũng không thể tìm ra thứ gì ngon hơn."

Băng Thần đã quá giỏi việc tự lăng xê bản thân thế nên hắn tin một khi đã đi vào sáo lộ thì cô nàng này sẽ giống như mấy người của không thể thoát được, còn nếu nàng vẫn cứng đầu thì phải dùng chiêu mới thôi.

Một khi hắn dùng chiêu cuối thì cấp độ như nàng vẫn chưa thể nào né được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.