Thú Tu Thành Thần

Chương 680: Yên bình



Một lúc sau tổ đội của bọn họ được triệu hồi tới một tòa núi cao, đứng từ bên trên Băng Thần nhìn xuống thì thấy mấy cái tổ đội đang di chuyển nhưng thật sự hắn lười ra tay quá, Nguyệt Lung Linh bây giờ mới nhớ ra một việc rồi hỏi:

"Huynh tổng thưởng được bao nhiêu rồi?"

Băng Thần quay qua nhẹ giọng cười nói: 

"Ta được 123 cấp rồi nhưng ta nghĩ vẫn thấp hơn rất nhiều so với những người khác nằm trong top đầu của sever."

Nguyệt Lung Linh cười nói:

"Lần này kết thúc ta nghĩ có khi số cấp độ nhận được chắc chắn sẽ không nhỏ đâu, bảng xếp hạng cấp độ sẽ hoàn toàn khác sau khi chúng ta đi ra ngoài, cứ tính theo logic đơn giản thì mỗi một khu vực mới thưởng hơn khu vực cũ 10 cấp đi như thế 5 sang 4 sẽ là 30, 4 sang 3 sẽ là 40, 3 sang 2 sẽ là 50, 2 sang 1 sẽ là 60, tổng lại thì được thưởng tới 180 cấp nếu đi tới vòng cuối cùng, một con số không tưởng."

Băng Thần gật đầu nói:

"Riêng ta không nghĩ mọi chuyện sẽ đơn giản như thế đâu, nếu chỉ thưởng mỗi cấp độ thôi thì còn gì quá hấp dẫn nữa, nếu ta đoán không sai thì vòng cuối cùng sẽ cho trang bị lẫn cấp độ, dù sao một người có cấp độ cao thì cũng phải có thứ gì đó tương xứng chứ."

Nguyệt Thuần Thuần ánh mắt ước ao nói:

"Ta cũng ước gì được như thế nhưng ngoài Băng Thần thì mấy người tỷ muội chúng ta khó có thể đi vào trong vòng một được, mới tới khu vực thứ 5 thôi chúng ta đã cảm thấy khó khăn rồi, chưa kể càng ngày ta càng có cảm giác như đang vị nhắm tới, mọi người có thấy như muội không?"

Nguyệt Lung Linh nhún vai nói: 

"Rõ ràng thôi, Tân Sinh vận khí là một phần nhưng thực lực cũng rất quan trọng, làm gì có chuyện thực lực yếu kém lại được hưởng nhiều, mấy vòng vừa rồi rõ ràng chính là quét rác chứ không phải cảm giác đâu."

Băng Thần thấy chủ đề không vui cho lắm thì nói:

"Các ngươi không cần bi quan bây giờ nên quyết định xem chúng ta có nên xử lý đội khác hay chờ đội khác tấn công mình?" 

Mấy cô nàng thương thảo một lúc thì ra quyết định khỏi đánh nhau chỉ lo di chuyển, Băng Thần thực ra cũng tính thế, dù sao hắn cũng lười đánh nhau, khu vực thứ 5 mục đích theo Băng Thần thấy chủ yếu là để tạo ân oán giữa mọi người.

Cứ đâm đầu đánh nhau thì vòng sau càng mệt, chưa kể nếu không may mất thành viên mà vòng sau vẫn yêu cầu tổ đội chiến thì tha hồ hối hận, dù sao đến vòng này thì cấp độ người chơi bắt đầu xêm xêm nhau rồi, hơn vài cấp mà phải 1 đánh 2 đánh 3 thì cũng thua thôi.

Tất nhiên trừ những tổ đội với người mang chức nghiệp đặc biệt hoặc quá mạnh để có thể cân hết dù thiếu người, tuy nhiên nếu trong tổ đội có thể loại như thế thì lại rất ít khi rơi vào hoàn cảnh nát team như thế.

Vòng này tuy có vẻ yên bình hơn hai vòng trước thế nhưng thực tế lại là một vòng để tạo rác, vòng sau những tổ đội mạnh còn nguyên người sẽ chỉ cần lấy đông hiếp yếu dễ dàng dẹp hết rác, theo Băng Thần tự mình tình toán thì chiến đầu theo tổ đội sẽ được duy trì ít nhất đến khu vực thứ 2.

Bởi nếu cứ để người chơi đơn thì sẽ rất khó tạo ra mục tiêu để người chơi giải quyết nhau một cách nhanh chóng, đánh đến chỗ này rồi thì rất ít người yếu, nếu đánh đơn thì cứ sợ nhau thì phải đợi đến bao giờ.

Một khi thua thì mất hết ai sẽ dám liều mình để solo tay đôi, có quá nhiều thứ họ sợ khiến cho khả năng liều mạng solo của hô không có, lúc đó chẳng lai thèm ra tay thì hệ thống chỉ còn phương pháp loại trừ ngẫu nhiên, như thế sự kiện này có khác gì một trò đùa đâu cơ chứ.

Băng Thần sau khi suy nghĩ kỹ càng sau đó yên tâm hơn về quyết định mang theo mấy cô nàng này, dù sao hắn cũng chẳng sợ ai cả, dù cho phải solo 1 vs 6 hắn cũng không sợ, đơn giản vì khi có mấy cô nàng này thì hắn có thể thi triển Thiên Võng.

Khi mọi người bắt đầu di chuyển thì Băng Thần ngay lập tức thi triển Thiên Võng, nhìn thấy sợi dây sinh mệnh kết nối mọi người lại với nhau thì các nàng lúc này mới nhờ ra Băng Thần còn chiêu này, Băng Thần thì chẳng nói gì chỉ cẩn thận quan sát xung quanh xem có tên điên nào nhào vào không.

Khi quan sát một vòng thì Băng Thần thở dài khi thấy có tận 5 cái tổ đội đang theo dõi bọn họ, năm cái cô gái trên người vẫn có dấu tích của việc ngụy trang, đã mạnh thì ngụy trang làm quái gì, tất cả các tổ đội khác đã xem tổ đội Băng Thần như một miếng mồi ngon.

Băng Thần cười nói:

"Các nàng tách ra đi, chúng ta đang bị năm cái tổ đội xem như miếng mồi ngon, bây giờ cho họ đớp thử xem có ngon không."

Mấy cô nàng có Thiên Võng bảo kê thế nên rất tự tin về chuyện mình sẽ không ngã xuống, khi mọi người trong tổ đội của Băng Thần tách nhau ra thì năm tổ đội kia đều ngạc nhiên, họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, mấy cô nàng này lấy đâu ra sự tự tin như thế.

Băng Thần cùng mấy cô nàng sau khi dãn ra cách nhau mỗi người gần hai dặm thì mới ngừng lại sau đó bình tĩnh di chuyển đi lên như xung quanh thực sự không có ai vậy, đám người kia càng ngày càng cảm thấy lạ lùng. 

Một người nhìn đội trưởng rồi nói:

"Đội trưởng cô nàng kia đã cách xa tổ đội của mình hơn 2 dặm, bây giờ chúng ta không tấn công thì còn đợi khi nào nữa, nam nhân kia có thể rất mạnh nhưng chúng ta có thể giết xong cô nàng này sau đó bỏ chạy, ta không tin hắn dám đuổi theo, nếu hắn dám thì mấy tổ đội kia sẽ thịt hết những người khác trong tổ đội của hắn ta."

Người đội trưởng nghe xong cảm giác rất có lý liền nói:

"Nếu mọi người đã muốn lấy cô nàng này để mở hàng thì ta cũng không chối từ nữa, bây giờ mọi người nghe hiệu lệnh của ta sau đó ngay lập tức lao tới công kích."

Tiếng đếm rất nhanh, sáu người ngay lập tức lao nhanh ra ngoài toàn bộ chiêu thức xả vào người của Băng Linh, ở hai nơi khác cũng có hai cái tổ đội bắt đầu tấn công, nhưng đám người tấn công Băng Linh đã có chọn lực sai, thậm chí mục tiêu họ tấn công vào cũng sai luôn.

Một kỵ sĩ như nàng ngay lập tức buff bất tử lên khiến cho nàng cùng thú cưỡi sẽ miễn nhiễm tất cả sát thương trong 5 giây, khi đòn tấn công của bọn họ vừa chạm vào tấm khiên của nàng thì bỗng nhiên hóa thành bụi phấn, hai tổ đội khác cũng hóa thành phấn trắng bay khắp nơi.

Hai tổ đội còn đang theo dõi thì không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, tất cả những gì bọn họ chứng kiến đó là mười tám người kia nãy tất cả đều đã ngỏm hết, đứng chính giữa liên kết Băng Thần chỉ biến mất trong một giây,

Tất cả những người kia bị miểu sát không kịp làm ra bất cứ phản ứng nào cả, kể cả những người máu cực kỳ cao như những kỵ sĩ hay kiếm sư, chưa kể sáu ngươi công kích một nhưng mấy cô nàng kia chẳng ai suy chuyển cũng rất khó hiểu, tất nhiên trừ buff bất tử Băng Linh.

Băng Linh lúc này mới mỉm cười vui vẻ khi nhớ lại quyết định của mình, vốn muốn chọn pháp sư lúc ban đầu nhưng quá nhiều ngươi muốn chọn thế nên nàng quyết định đổi qua một chức nghiệp ít người chọn hơn, không ngờ kỵ sĩ lại hợp với nàng như thế này.

Hai tổ đội còn lại rất mạnh nhưng lại không dám tấn công ngay vì họ không chắc chắn rằng Băng Thần có phải một đối thủ dễ chơi hay không, cả hai tổ đội chỉ áp sát lại thôi, Lý Sư Sư, Lý Liễu Liễu hai tỷ muội liên tục công kích bọn họ, có điều bây giờ phản công thì bọn họ lại không chắc chắn dù chỉ một chút thôi.

Nhìn thấy hai tổ đội đi Băng Thần thở phào nói:

"Cuối cùng cũng được yên bình, mọi người tụ họp lại nào."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.