Thú Tu Thành Thần

Chương 681: Rùa rụt cổ



Băng Thần cùng mấy cô nàng đi suốt chặng đường dài nhưng không gặp phải sự công kích nào nữa, thực ra tất cả cũng do trùng hợp thôi bởi sự yên bình của họ lại đến từ hai đối thủ tính căn họ một cái khi nãy.

Hai tổ đội này mỗi đội một bên đi lên diệt tổ đội khác, đường của Băng Thần thì lại ngay chính giữa nên không hề đụng độ, nếu có người cản đường thì cũng bị hai tổ đội kia chia nhau xâu xé, khi Băng Thần cùng mấy cô nương đi vào khu giao giới của khu vực số 4 thì vẫn như mọi khi nhận được buff bất tử cùng thông báo của hệ thống.

Tổ đội đi vào giao giới khu vực số 4 sẽ được giữ nguyên để chiến đấu trong khu vực số 4.

Tổ đội thành công đi qua khu vực số 5 mỗi người nhận thưởng 30 lever.

Tổ đội đi vào giao giới nhận buff bất tử.

Ngồi yên ổn trong giao giới thì mấy cô nàng mới tìm chỗ thay đồ, người đẹp vì lụa mấy cô nàng lại đẹp sẵn thế nên càng thu hút ánh nhìn, tuy chỉ lộ mặt một chút nhưng các nàng đã là nhiều người nhớ mãi không quên.

Khi xong xuôi thì bọn họ mới bắt đầu ăn uống nghỉ ngơi, Nguyệt Thuần Thuần nhỏ giọng hỏi:

"Băng Thần theo huynh thì chuyện này bao nhiêu lâu mới kết thúc?"

Băng Thần ngồi nghĩ một chút rồi nói:

"Chúng ta phi hành liên tục trong vòng 12 tiếng thế nên ta nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc mạnh thôi, phạm vị rất rộng nhưng va chạm rõ ràng đã dễ gặp hơn các khu vực trước nhiều rồi, theo ta đoán chắc khoảng chừng ba bốn tiếng nữa là nhiều."

Nguyệt Lung Linh nghĩ một lúc rồi nói:

"Huynh suy luận tất cả đều chính xác thế nhưng huynh có đoán được vòng tiếp theo sẽ có những cái gì không?"

Băng Thần cười nói:

"Thực ra ta cũng đoán được sơ sơ rồi, khu vực số bốn sẽ vẫn như khu số năm nhưng chỉ tăng thêm độ khó thôi, với lại cần chi phải đoán trong khi chỉ cần ở trạng thái tổ đội với Thiên Võng chúng ta gần như bất bại."

Nguyệt Lung Linh chép miệng nói:

"Thực ra ta cũng biết thế nhưng nếu biết trước thì vẫn yên tâm hơn rất nhiều, dù sao ta cũng là hội trưởng của một công hội lớn thế nên ta càng muốn biết chuyện sắp xảy ra hơn bất cứ ai."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Đó là tại nàng có tâm lý mình là lãnh đạo, nếu nàng chú tâm hơn vào việc ta đang dẫn đầu tổ đội thì các áp lực sẽ nhỏ đi rất nhiều đấy."

Nguyệt Lung Linh gật đầu nói:

"Đúng là khi huynh làm tổ đội áp lực của ta nhỏ đi rất nhiều những có những thứ đã trở thành thói quen rồi không liên quan gì tới áp lực cả."

Băng Thần không cho ý kiến gì về việc này nữa, bây giờ nói cái gì cũng không hay thà không nói còn hơn, nhưng bọn họ ngồi yên ổn được một lúc thì có một nhóm đi tới, nhóm người này nam có nữ có.

Bọn họ thực sự bị thu hút bởi nhan sắc của mấy cô nàng, dù cho các nàng chỉ lộ diện một chút thôi, Băng Thần thì biết tới lúc mình phải ra mặt rồi nếu không sẽ khó dứt khỏi dám phiền phức này, người nam nhân dẫn đầu tổ đội bên kia vẻ ngoài khá là đẹp trai có thể gọi là phong thần tuấn lãng cũng không ngoa.

Người này đi tới nới thì chắp tay nói:

"Tại hạ tên Minh Không hân hạnh gặp các vị cô nương, ta cùng các vị sư đệ muội đều rất hâm mộ phong thái của các vị, không biết cho thể cho tại hạ một cơ hội để làm quen được không vậy, nếu có thể thì thật sự quá may mắn cho ta."

Nguyệt Lung Linh cười nói:

"Chuyện này trước hết phải hỏi lão công của chúng ta xem hắn ta có đồng ý hay không đã."

Nghe thấy người mình chấm đã có nam nhân tên này thẻ hiện sự thất thố ngay lập tức, thế nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh dù sao hoa còn nhiều, một cái đã có chậu mình còn nhổ được huống chi mấy bông hoa vô chủ bên cạnh.

Nhưng hắn muốn nói gì thì Băng Thần đã lên tiếng:

"Ta là người vô hình sao? Ngươi đến chào hỏi bái kiến mấy vị lão bà của ta ngay trước mặt ta, cha mẹ các ngươi không biệt dạy các ngươi sao, tu luyện nhiều năm như thế sống đều ở trên cho hết rồi sao?"

Băng Thần giọng nói tuy đều đều nhưng lại vang rất xa, những người xung quanh tất cả đều có thể dễ dàng nghe thấy, Minh Không từ lúc lọt vào top 10 đến giờ chẳng có ai dám nói chuyện với hắn không chừa chút mặt mũi nào cả.

Nhưng từ chiếc mặt nạ kẽ hở hắn nhìn ra Băng Thần thậm chí còn khinh thường mình thì phải, Băng Thần nhìn hắn mỉm cười nói:

"Trang phục của các ngươi ta đã thấy một tên mập mặc rồi, hắn không phải đồng môn của các ngươi chứ."

Minh Không nhíu mày nói :

"Thế là ngươi đã gặp đại sự huynh của chúng ta rồi sao?"

Băng Thần gật đầu cất tiếng cười nhè nhẹ nói:

"Không những gặp ta còn giết hắn luôn, ăn mặc đồ đẹp thân thể lại xấu như thế thật mất mĩ quan."

Đám sư đệ vừa nãy còn đang tính lấy danh của Minh Không ra hù Băng Thần, nào ngờ đại sư huynh xếp top 9 toàn bộ các trung cấp sever lại do người này giết."

Minh Không đưa tay ra phất nhẹ rồi nói:

"Chúng ta đi thôi."

Trước khi đi Minh Không có gắng nở nụ cười chắp tay nói:

"Xin lỗi vì sự lỗ mãng vừa rồi."

Chờ hắn ta đi được một đoạn Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta còn tưởng muốn hẹn đấu với ta hay làm gì chứ, hóa ra là rùa rụt đầu chán chết."

Chưa đi xa Minh Không cùng mấy người sư đệ nghe thế rất tức giận, mấy người khác muốn quay lại liều nhưng Minh Không cản họ lại nghiệm túc nói:

"Nhịn đi, đối phương đang có kích thích chúng ta, nhớ lấy mục đích chính của chúng ta trong sự kiện này là gì, nếu có cơ hội sau này cắn hắn ta một phát cũng được."

Băng Thần tất nhiên vẫn nghe được rõ ràng nhưng khinh thường chả thèm nói:

"Những kẻ như tên bốc phét thường sẽ chạy càng xa càng tốt chứ nói gì đến trả thù, ta không quay lại truy sát cho đã là may mắn lắm rồi huống chi trả thù, chuyện đó chỉ có thể xảy ra trong trí tưởng tượng của một tên ngốc thôi, nếu hắn dám lảng vảng gần ta

sẽ không bỏ qua cơ hội truy sát hắn."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.