Băng Thần trên đường đi về giả thành một người bình thường đi trên đường, có điều hắn ta dường như cảm nhận được không khí tòa thành này đã quá u ám, thậm chí nhờ kinh nghiệm phong phú hắn ta còn phát giác ra gián điệp của Hoàng gia cùng Hắc Nguyệt giáo ở khắp nơi.
Tòa thành này đã quá mức loạn lạc rồi, Hắc Nguyệt giáo quả nhiên làm cho người ta khó chịu cực kỳ khi có biện pháp sai khiến người khác bằng thứ độc dược màu đen kia, Băng Thần đi vào trong khuôn viên Thiên Vương học viện thì bỗng thấy có một đám người bao vây hắn ta lại.
Từ trên người bọn họ toát ra một luồng khí tức hắc ám rõ ràng là đã bị Hắc Nguyệt giáo thẩm thấu, Băng Thần quan sát xung quanh đồng thời quan sát những người này thì thấy tu vi của bọn họ cao nhất cũng chỉ Tái Tạo nhị trọng thiên.
Không cần đám người này tấn công thì Băng Thần đã đơn giản hạ gục bọn họ, mang bọn họ đến chỗ bảo vệ thì mấy người này cực kỳ bất ngờ khi thấy Băng Thần mang theo cả đám người tới, một người to giọng hỏi:
"Chuyện gì thế này?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Đám người này bị Hắc Nguyệt giáo thao túng để tấn công ta, bây giờ ta đã giải không chế cho họ rồi, ngươi mang họ đi gặp hiệu trưởng rồi nói ngài ấy điều tra chút người nhà bọn họ có bị Hắc Nguyệt giáo thẩm thấu hay không."
Nói xong Băng Thần bay một mạch đến ngọn tháp nơi các nữ nhân của hắn ta đang sống, vào trong phòng thì thấy Hồng Nhị vẫn đang ngoan ngoãn ngồi tại đó, Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta cho ta xin một giọt máu đi."
Hồng Nhị con dao gọt hoa quả khẽ vung một giọt máu lơ lửng đến trước mặt Băng Thần, nàng nhỏ giọng hỏi:
"Huynh tính làm gì thế?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta chỉ cần nhỏ máu của nàng thì sẽ biết được tu vi người thân của người cùng huyết mạch, như thế Hồng Hắc đẳng cấp sẽ lộ diện."
Hồng Nhị thốt lên:
"Huynh lấy được Huyết Ngọc Lư."
Băng Thần lấy ra rồi cười nói:
"Nàng cũng biết tới sự tồn tại của thứ này?"
Hồng Nhị gật đầu nói:
"Trước kia Phất Nữ đã được nhỏ máu rồi nhưng gọi không ra được tu vi của Hồng Hắc thế nên nàng mới thoải mái như thế chứ còn ta bây giờ mọi người vẫn có vẻ rất sợ ta thì phải, có lẽ lẽ phải mất một thời gian nữa để họ hoàn toàn tin tưởng ta."
Băng Thần nhỏ giọng an ủi:
"Nàng không phải lo, chỉ cần Hồng Hắc chết thì mọi chuyện sẽ ổn thôi, nàng cứ yên tâm nếu thực lực hắn đúng như những gì người ta đồn thổi thì ta sẽ nhịn một chút nhưng chỉ cần thấp một chút thì hắn ta chết chắc."
Hồng Nhị cười nói:
"Huynh mới Tái Tạo còn thua cả ta làm sao đánh lại Hồng Hắc cơ chứ."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Nàng coi lại đi ta đã Loạn Tượng cảnh rồi, bây giờ nếu Hồng Hắc vẫn Loạn Tượng thì hắn ta chết với ta."
Giọt máu đã được nhỏ vào trong cái lư nhỏ, Băng Thần nhỏ giọng niệm:
"Hồng Hắc "
Một làn khói trắng chậm rãi bay lên kết lại một dòng chữ:
"Loạn Tương nhị trọng thiên."
Băng Thần ngạc nhiên thốt lên:
"Nhị trọng sao có thể như thế?"
Đúng lúc này Thiên Thư cũng lên tiếng:
"Chủ nhân có thể hành động nếu muốn nhưng tốt nhất nên tìm cơ hội khi Hồng Hắc ra khỏi sào huyệt, theo ta thấy thì thứ nước màu đen kia thực tế chính là khỏi khởi nguyên sức mạnh của Hồng Hắc, nơi mà thứ này tập trung quá lâu thì ngài đánh rất khó thắng khi hắn ta thậm chí có thể thăng lên Hồng Hoang cảnh cũng không chừng.
Nhưng nếu hắn ta chỉ có chút sức mạnh và không thể bổ sung kịp thời thì hắn sẽ chỉ Nhị Trọng Thiên mãi mãi bởi thứ này có tác dụng vụ đó chính là chủ thể cũng bị nó ăn mòn, thế nên tu vi chủ nhân cũng sẽ giảm dần chứ không tăng.
Có điều thực lực càng giảm đồng nghĩa thực lực khi có sự bổ sung thực lực sẽ càng tăng trưởng lớn, thế nhưng theo ta tính toán thì sẽ không bao giờ vượt quá Hồng Hoang cảnh, Hồng Hắc cũng có vẻ biết những hạn chế này thế nên hắn ta mới không bao giờ ra khỏi sào huyệt."
Băng Thần bắt đầu suy nghĩ:
"Rốt cuộc làm sao để khiến Hồng Hắc phải ra mặt nhỉ?"
Nghĩ một hồi nhưng Băng Thần vẫn không nghĩ ra thứ gì hay ho để đối phó cả, hắn chép miệng rồi nói:
"Chúng ta vào Tân Sinh đi rồi nghĩ cách sau, chỉ cần có điều kiện phù hợp là có thể giết chết Hồng Hắc rồi."
Hồng Nhị nghe Băng Thần nói thế thì không khỏi mỉm cười nói:
"Ta đợi quá lâu rồi trễ thêm một chút thì cũng không sao cả."
Hai người sau đó đi vào trong Tân Sinh, lúc này thì không khí ở đại sảnh vẫn não nhiệt như những ngày xưa cũ, Băng Thần đi lượn một vòng thì Thư Vũ Thần đi tới, nàng vẫn đẹp như lần đầu gặp Băng Thần, nụ cười tươi tắn đầy hút hồn khiến Băng Thần không khỏi theo bản năng liếm môi một cái.
Thư Vũ Thần mỉm cười nói:
"Lần này Băng Thần công tử thu hoạch lớn nhỉ?"
Băng Thần lúc này cũng quên mất xem lại thu hoạch của mình.
Nhân vật: Băng Thần (Cấp 2623) (Chiến lực: 10 triệu)
Danh hiệu: Đệ Nhất Phá Giới Giả
Exp: ( 0 /2300)
Huyết mạch: Sáng Thế Thần Hồ ( Sáng Thế Huyết mạch)
Chức nghiệp: Luyện Ngục Tử Thần /// Phụ tu: Đệ Nhất Phù Sư (cấp 2050)
Sinh lực: 30 triệu
Lam: 12 triệu
Công kích: 32 triệu
Phòng thủ: 25 triệu
Tốc độ: 29 triệu
Trí lực: 10 triệu
Thể chất: 26 triệu
Kĩ năng:
Quang Minh Tử Thần
- Ác Quỷ Tốc Biến (Nâng cấp 4 lần)
- Thiên Sứ Tốc Biến (Nâng cấp 4 lần)
- Hắc Ám Hàng Lâm (Nâng cấp 4 lần)
- Quang Minh Cầu (Nâng cấp 4 lần)
- Mạng Đổi Mạng (Nâng cấp 4 lần)
- Thiên Võng (Nâng cấp 4 lần)
- Tử Thần Hiện Thế (Nội tại) (Nâng cấp 4 lần)
Trang bị: Nhật Nguyệt Sáng Thế, Bạch Huyết Chiến Y, Ngân Lang Thần Bộ, Thiên Thần Vương Miện, Thần Vũ Dây Chuyền, Vô Hạn Sáng Thế,Tạo Hóa Diện Linh Khí, Hắc Long Hồn Cung, Tạo Hóa Hư Vô Thủ (Đang trang bị)
Trùng Sinh lần thứ 6 liên tục nhưng chiến lực vẫn 10 triệu, hắn ta cười nói với Thư Vũ Thần:
"Ta thăng tiến cũng không tệ nắm, bây giờ cần tìm chỗ để thăng tiến chức nghiệp nếu Thư Vũ Thần tiểu thư có gì cần nói thì cứ việc nói thẳng."
Thư Vũ Thần cười nói:
"Băng Thần công tử có các chuỗi nhiệm vụ chưa hoàn thành, không biết ngươi có thể chuyển giao lại cho ta hoặc hai chúng ta làm chung, ta nghĩ ngươi cũng không cần nhiều kinh nghiệm hay cấp độ như thế đâu."
Băng Thần cười to nói:
"Quả thật ta không cần quá nhiều cấp độ những không có nghĩa ta không cần, chưa kể những nhiệm vụ này ta có thể chuyển lại cho các lão bà của ta chứ sao lại cho ngươi làm gì, ta đâu có ngu xuẩn đến mức độ như thế, ngươi nghĩ chỉ vì ngươi đẹp thôi sao?"
Thư Vũ Thần nhìn phía bên cạnh hắn Hồng Nhị rồi nói:
"Ta có thứ đảm bảo khiến công tử chú ý thế nhưng ta cần được nói chuyện riêng với ngươi, bởi vì nó quá lớn ta không tin tưởng bất cứ ai cả."
Băng Thần lắc đầu nói:
"Nàng ấy là nữ nhân của ta ngươi không tin tưởng nàng thì chúng ta không cần nói chuyện nữa."
Hồng Nhị lay tay áo của Băng Thần rồi nói:
"Huynh không cần như thế, nếu ta là nàng thì ta cũng sẽ khó có thể tin ai trong tình huống như thế này, ta lui ra trước để hai người nói chuyện."
Đợi Hồng Nhị đi thì Thư Vũ Thần cười nói:
"Ta có biết được Hồng Hắc sẽ đi tới một nơi một mình, mỗi năm hắn ta đều làm thế, thậm chí ta thông qua thiết bị theo dõi còn biết được cụ thể hắn làm gì, nếu phục kích hắn ta ở đó thì rất có thể giết được hắn."
Băng Thần lông mị nhíu chặt nhìn nàng thật chăm chú bởi chuyện này nghe quá hư cấu