Thú Tu Thành Thần

Chương 711: Đau rớt cả nước mắt



Trong lúc Băng Thần đang thưởng thức món ăn thì Hào ca đã mang mặt kính đi đến cho Tâm ca, vào trong căn biệt thự thì Tâm ca mới vui vẻ hỏi:

"Các ngươi không bị ai phát hiện chứ?"

Hào ca vui vẻ nói: 

"Tất nhiên rồi chúng ta phải cố giữ lấy danh dự cho Tâm ca chứ, mặt kính ta đã mang tới phiền Tâm ca giúp đỡ."

Tâm ca nhìn nữ nhân trong cửa tiệm xổ số nói:

"Lời hứa của người thế nào?"

Hào ca gật đầu nói:

"Nữ nhân này hôm nay là của Tâm ca cùng các huynh đệ, mọi người muốn làm sao thì làm nàng ta chắc chắn sẽ chiều mọi người hết sức."

Ánh mắt của cô nàng này có vẻ oán giận Hào ca nhưng hắn ta dỗ mãi mới khiến nàng tự nguyện mua vui cho mấy người này, biết được xong chuyện này thì mọi chuyện sẽ êm thấm nàng cũng đánh nhắm mắt cho qua.

Hào ca mỉm cười nói:

"Tâm ca chơi vui vẻ khi nào có tin tức thì báo cho ta."

Tâm ca cười nói:

"Chuyện này sẽ hơi lâu đấy các ngươi lui trước đi."

Hào ca mỉm cười nói:

"Lâu một chút cũng không sao chúng ta đi đây."

Hào ca quay đầu trong chớp mắt thì Tâm ca ánh mắt lạnh lại từ tay hắn những cây kim loại nhanh như gió bay ra đâm xuyên người mấy kẻ kia, thuộc hạ của Tâm ca cũng xả đạn bằng những khẩu súng gắn nòng giảm thanh. 

Cả đám người Hào ca đều chết bất đắc kỳ tử, Tâm ca cười nói:

"Chừng nào ta xuống địa phụ thì sẽ thông báo lại kết quả cho ngươi."

Nữ nhân kia nhìn đám ngươi Hào ca chết thảm thì sợ hãi đến lỗi không thốt lên lời, nàng không dám nhìn Tâm ca một cái, một dòng nước nóng từ dưới váy nàng chảy ra, Tâm ca thấy thế thì nhìn quá đám thuộc hạ một cái rồi nói:

"Mang nàng xuống hồ bơi tẩy sạch rồi các huynh đệ muốn làm gì thì làm."

Mấy người kia ngay lập tức dùng ánh mắt đầy dục vọng nhìn cô nàng kia, cả đám lôi nữ nhân này đi, quần áo nàng bị họ xé tan nát rồi ném xuống hồ bơi, một đám sau đó làm những chuyện nam nhân nên làm, Tâm ca mỉm cười cầm lấy tấm kính đi vào trong nhà.

Một lúc lâu sau khi đã đăng nhập thành công hệ thống khẩn cấp dành cho cảnh sát, chuyện này mất hơn một tiếng nên khi dùng máy quét tay hắn tìm dấu vân tay khóe môi hắn không khỏi nở nụ cười mãn nguyện bởi hắn sắp giàu to rồi.

Nhưng sau một hồi quét thì hắn ta tức giận to giọng nói:

"Sao lại có chuyện như thế được rốt cục có chuyện gì xảy ra, không lẽ Hào ca lừa ta, không thế nào chắc chắn có gì đó nhầm lẫn, đúng rồi còn nữ nhân kia."

Khi Tâm ca đi ra ngoài thì thấy đám kia vẫn đang thay phiên nhau làm cô nàng kia, hắn to giọng nói:

"Các ngươi xê ra xem nào."

Mấy người kia lập tức tránh ra xa hơn một chút, lúc này nữa nhân kia người đã be bét rồi, khắp nơi trên người nàng là uế vật của nam nhân, Tâm ca nắm đầu nàng nhúng xuống nước rồi kéo lên khiến nàng ta tỉnh táo rồi nói:

"Tên trúng thưởng kia đã lau đi dấu vân tay rồi, rốt cuộc hắn ta còn đặc điểm nào để nhận dạn nữa hay không."

Nữ nhân này yếu ớt nói:

"Ta lúc lúc đó chỉ thấy ngươi này hình thể rất lớn phải đến tận 200 cân, trên người mặc áo khoác trùm đầu, phía sau lưng mạch áo khoác có hình in hình ca sĩ Bạch Cầm, thậm chí còn có cả chữ ký nữa thế nên ta đoán đó là hàng thật."

Tâm ca nhìn cô nàng này gắt giọng hỏi:

"Thật sự ngươi không thấy gì khác sao?"

Nữ nhân này suy nghĩ một chút rồi nói:

"Người này đi đến hướng ga tàu điện thế nên chắc chắn không phải dân tại địa phương của ta đang sống, nói lại thì kẻ này cũng rất kì lạ, hắn ta cứ che giấu hết mọi thứ giống như biết trước mình sẽ trúng vậy."

Tâm ca nhìn nàng một cái rồi nói:

"Kẻ này có phải trước khi vào mua có đứng nhìn lên nơi công bố kết quả phải không?"

Nữ nhần này lắc đầu nói:

"Cái này thì ta không biết phải hỏi đồng nghiệp của ta thì mới được."

Tâm ca suy nghĩ một chút rồi kéo cả người nàng xuống nước tẩy sạch hết ô uế trên người nàng rồi nói:

"Các ngươi lui ra trước."

Mấy người thuộc hạ được xơi trước đại ca đã rất mãn nguyện rồi thế nên kia Tâm ca nói họ lui ra thì cả đám đều không dám chống lệnh, bọn họ biết sự ác độc của Tâm ca, hắn ta ôm cô nàng trong ngực rồi nói:

"Hào ca đã chết ngươi cũng không sạch sẽ gì nhưng ta cho ngươi cơ hội tìm thêm tin tức về kẻ kia nếu được thì ta sẽ biến ngươi thành của riêng ra, sau đó cả hai chúng ta sẽ cùng hưởng thụ cuộc sống giàu sang xuất đời.

Ngươi không muốn phải làm một người trong cửa hàng xổ số nghèo hèn mãi chứ, chắc ngươi cũng muốn làm chị đại chứ không phải đồ chơi của nam nhân đâu đúng không, nếu ngươi muốn cơ hội đổi đời thì ngoan ngoãn giúp ta hiểu không?"

Nữ nhân kia sợ hãi nói:

"Ta biết rồi thưa Tâm ca "

Sau đó hai người tiếp túc hành động nguyên thủy nhất của nhân loại, bọn họ không biết tất cả những gì họ suy đoán chỉ có thể đẩy họ càng lúc càng xa Băng Thần hơn thôi, thể trọng sẽ giảm sớm thôi.

Chiếc áo kia là hắn mua hàng bán ngoài phố trước khi đi vào trong cửa hàng xổ số, thậm chí lộ tuyến đi đến nơi luyện tập hắn cũng sẽ đổi, thay vì đi bằng tàu điện ngầm hắn ta sẽ đi bằng xe buýt tới cây cầu nơi hắn hay luyện tập một mình.

Thành phố này cực kỳ rộng lớn có đến hơn 30 triệu người thì tìm bằng niềm tin ư, thậm chí bọn họ còn không xác định được danh tính của Băng Thần, khi Tâm ca còn đang chém gió thì Băng Thần đã quay về phòng tu luyện vài vòng đại chu thiên rồi.

Đúng vào sáng sớm Băng Thần đi ra khỏi phòng thì đã thấy đồ ăn đặt sẵn trên bàn, cả căn nhà không hề có ai cả, ăn xong Băng Thần đi lên xe buýt mất thêm khá nhiều thời gian để đi đến chỗ tập luyện thế nhưng cũng tiện đường để hắn mua thêm mấy cây nhân sâm.

Khi Băng Thần bắt đầu tập luyện thì hắn ta cởi áo ra rồi bắt đầu gia tăng căn nặng của ta lên 1200 cân, vẫn rất nặng nề nhưng hôm nay hắn đã ói ít máu hơn, có vẻ cơ thể hắn ta đã quen với việc bị chèn ép nặng nề như thế này.

Nhưng ở phía rất xa quan sát qua hắn qua ống nhòm Tử Mộng, Tử Lan và Tô Linh đã khóc không biết bao nhiêu lâu, khi hắn ta vừa cởi áo thì họ đã thấy mấy cục tạ ở tay và chân, chiếc áo phông hắn mặc ném xuống đất thậm chí còn gây xước cả bê tông.

Chụp hình tìm hiểu thì họ mới thấy được cân nặng của chúng, khi thấy Băng Thần tuy cởi tạ trên người nhưng lại đẩu tạ từ bê tông đến ói cả máu thì lập tức nước mặt như đê vỡ lan tràn, có đôi lúc ba người có cảm giác như Băng Thần thấy được họ nhưng vẫn mỉm cười dù máu vẫn chảy.

Các nàng không biết hắn có đau không nhìn các nàng tim đã đau đến chảy cả nước mắt, hai chị em Tử gia muốn lộ diện ngăn cản nhưng bị Tô Linh ngăn lại nói:

"Hắn đã lựa chọn chúng ta muốn tốt cho hắn thì chỉ có thể làm hậu phương vững chắc thôi chứ đừng vì thương mà cản trở bước tiến của hắn."

Tử gia hai chị em nhìn tới Tô Linh đang mím chặt môi vẻ mặt cực kỳ đau lòng thì cuối cùng cũng giữ được lý trí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.