Hạng Vũ hất Trình Tú cho Trịnh Thúy Di sau đó ôm Băng Thần chạy cho nhanh, nhưng quá bất ngờ khi bị nàng ôm công chúa khiến cho Băng Thần đờ người ra mất vài giây, có điều không lâu sau Băng Thần nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Hắn nhìn lấy tu vi của cô nàng.
Tính danh: Hạng Vũ
Thực lực: Hư Vô Nhị Trọng Thiên
Huyết mạch: Thần Long Huyết ( Thế Thần huyết mạch)
Thể chất: Thần Long Thể ( Thế Thần thể chất)
Đẳng cấp: 102
Lực lượng: 1000 NT
Tốc độ: 240 NT
Trí lực: 22
Thiên phú: 91
Hồn lực: 24 NT
Pháp lực: 82 NT
Nguyên tố: Kim
Độ thiện cảm: 60 (Bình thường)
Tuổi thọ: 3 tỷ
Danh hào: Hư vô ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)
Khẽ giãy một cái Băng Thần thoát khỏi cô nàng sau đó bế nàng lên lao vút đi, cả người khí thế toát ra một cách khủng khiếp, Hạng Vũ thực ra tu vi vốn không Bằng Băng thần thế nên khi Băng Thần không chết ngược lại thì nàng chẳng có chút nào giãy giụa.
Băng Thần nhìn nàng rồi hỏi:
"Hướng nào? "
Hạng Vũ rất tức giận muốn nói cái gì đó nhưng khi ngẩng mặt nên nhìn Băng Thần thì không hiểu sao tim nàng đập loạn xạ hết cả lên, không hiểu chuyện gì nhưng nàng vẫn cố gắng kìm nén sau đó nhỏ giọng nói:
"Cứ bay thẳng là được."
Băng Thần hít một hơi sau đó hóa về dạng yêu thú lao nhanh gấp mấy lần về phía trước, Hạng Vũ rất ngại ngùng bởi tay của Băng Thần đặt không đúng chỗ, nàng thầm nghĩ:
"Chắc hắn ta không cố ý đâu mình không nên nghĩ nhiều kẻo người chịu xấu hổ lại là mình."
Nhưng nàng không biết được Băng Thần nào có nhầm bao giờ, thực ra từ khi nàng đến Băng Thần đã để ý rồi, cơ thế bốc lửa đến mức thằng em của hắn ta muốn đi chào cờ, đã thế khuôn mặt lại xinh đẹp mang vẻ tự tin cùng vương vấn chút vẻ can trường giống như một đại tướng quân vậy.
Da thịt nàng lại không mềm mịn như người khác mà lại rất dẻo dai căng mọng nhưng vẫn trắng hồng đẹp mắt, mỗi nơi hắn sờ qua đều mang cho hắn ta một cảm giác cực kỳ mới lạ, giống như nàng chắc chỉ có Mạc Khanh cùng Thư Vũ Thần hai người chuyên luyện thân thể.
Ánh mắt của nàng cực kỳ có thần, chỉ cần nhìn vào lại luôn thấy thần thái đặc trưng của nàng toát lên, nhưng lúc này hắn lại cứ nhìn hắn vẻ mặt ngượng ngùng rất đáng yêu, Hạng Vũ cảm giác phần đùi gần nơi cấm địa đã bị nam nhân này chiếm đoạt.
Nhưng bàn tay chỉ để đó chứ không làm gì khác khiến nàng chẳng biết làm sao, đáng nhẽ nàng phải cho hắn ta một quyền chứ nhỉ, rất nhiều suy nghĩ cứ trôi qua như thế khiến nàng dần dần trở nên bối rối.
Băng Thần bay thêm được một đoạn nữa thì nhíu mày nói:
"Ta có cảm giác có người đang dùng khí thể để cản ta lại."
Hạng Vũ sực tỉnh nói:
"Ngươi dừng lại một chút sau đó đặt ta xuống, bây giờ sẽ không có ai dám đuổi theo chúng ta nữa."
Băng Thần đặt nàng xuống đôi bàn tay khẽ lướt qua vòng ba đầy đặt đầy hấp dẫn kia, Hạng Vũ giật mình sau đó liếc nhìn Băng Thần nhưng thấy vẻ mặt hắn ta tỉnh như không thì không nói gì nữa mà chỉ nhỏ giọng nói:
"Bây giờ chúng ta đi từ từ vào trong là được."
Hạng Vũ cũng không hề biết mình bị Băng Thần mang về hình ảnh đã được gửi đến tay cha của nàng, lúc này trong bữa ăn thế nên không chỉ một mình cha nàng mà những người khác cũng thấy được, em trai nàng Hạng Nam há hốc mồm không ngậm lại được.
Những người khác cũng trong hoàn cảnh tưởng tự, chỉ có ngươi phục vụ bàn không khỏi thốt lên:
"Nam nhân này thật sự rất đẹp mắt, tiểu thư nhà chúng ta thật có ánh mắt nhìn người."
Mấy người đang xem lúc này mới nhìn tới sự đẹp mắt của Băng Thần sau đó một lần nữa ngây người, đến khi Băng Thần hóa thanh yêu quái thì Hạng Nam bật thốt lên:
"Yêu quái chả sao đẹp đến thế."
Mẹ của hắn ta lắc đầu nói:
"Từ bé đến lớn ta cũng đã tiếp xúc rất nhiều yêu quái nhưng đẹp như thế này thì bây giờ mới thấy kẻ đầu tiên, nhưng tiểu quỷ nhà chúng ta cũng không dễ dàng bị quy phục như thế chứ?"
Cha của Hạng Vũ mỉm cười nói:
"Có khi nào nàng giống như ta thấy ngươi lần đầu liền rụng tim hay không?"
Mẹ của Hạng Vũ mỉm cười nói:
"Có thể nàng gặp tiếng sét ái tình thật nhưng có thông tin nào về tiểu tử kia không?"
Người lính đưa hình ảnh nghiêm túc nói:
"Người này theo như chúng ta thấy thì tu vi mới chỉ đạt Hồng Hoang và rất có thể là người phi thăng vì trang phục rất khác, nhưng tốc độ của hắn cũng như khí thế lại vượt trên tu vi rất nhiêu, khí thế của huyết mạch tản ra cũng khiến cho chúng ta cảm giác như bản thân không thể cựa quậy được dù chỉ trong tích tắc.
Chính vì thế qua tổng kết sơ bộ thì bộ phần tình bảo của chúng ta xin báo cáo một khả năng rất cao là các công hội giành người nào ngờ tiểu thư nhanh tay hơn những người khác, dù sao tính của tiểu thư làm việc không suy nghĩ mọi người cũng biết mà."
Mẹ của Hạng Vũ gật gù nói:
"Nếu bây giờ đã có thể đi lên Thượng cấp vi diện thì tiểu tử này chắc chắn không phải dạng vừa, cho người điều tra thêm rồi báo cáo lại cho chúng ta biết."
Hạng Nam cùng cha của hắn đồng thời lắc đầu sau đó Hạng Nam nói:
"Chị cả đã sút vỡ trứng bao nhiêu nam nhân, bây giờ nàng đã thích một nam nhân thì chúng ta nhất định phải toàn lực thúc đẩy nếu không chắc chắn chúng ta sẽ hổi hận cho mà xem, mai sau nàng lại ế sau đó khi tỉnh ngộ mọi chuyện đã quá trễ.
Nàng sẽ phải gặp rất nhiều khó khăn trong việc sinh con đẻ cái, chuyện này hai người đã trải qua thì chắc hiểu nàng ấy tình hình như thế nào chứ, bây giờ trên cả cái đại lục nam nhân có máu mặt ai không biết uy danh của tỷ tỷ.
Muốn nàng lấy được chồng thì người kia chắc chắn phải cực kỳ dũng cảm nếu không thì dù như thế nào đi nữa cũng không dám sờ tới nàng, có khi vợ không cưới về lại cuối được một bà nội để chăm nữa thì thua.
Hạng Nam thở dài nói:
"Giới nam tử quyên quý, môn đăng hộ đối thì không dám đụng, người cùi quá nàng còn chẳng thèm liếc mặt, thế thì khi có người tham gia tất nhiên phải tận dụng hết sức để thúc đẩy hai người mới đúng chứ."
Cha của Hạng Nữ nhìn lão bà rồi nói:
"Hạng Nam nói có lý đấy."
Mẹ của Hạng Nữ hừ một tiếng rồi nói:
"Ngươi không muốn chăm con gái thì ta chăm nàng hết đời chứ có lý con khỉ dì."
Hai nam nhân sau đó không dám nói nhiều nữa mà chỉ cắm mặt vào ăn cho đến hết bữa.