Trịnh Thúy Di nghe hắn nói một hồi sau đó chuyển chủ đề:
"Bây giờ chúng ta nên bàn về bùa tăng tỷ lệ nhân phẩm của huynh có thể cung cấp cho ta rồi chứ?"
Băng Thần nhàn nhạt hỏi:
"Thế nàng đã tìm cách lập liếm xuất xứ của nó hay chưa?"
Trịnh Thúy Di ngồi xuống cạnh hắn rồi nói:
"Ta có suy tính rồi nhưng vẫn muốn nói ra để huynh xem xem còn lỗ hổng nào không."
Băng Thần khẽ vuốt mái tóc của nàng rồi nói:
"Muội nghĩ được như thế thì tốt, bây giờ muội cứ nói hết ra chính xác bản thân muốn làm gì rồi ta sẽ bổ sung."
Trịnh Thúy Di nhìn hắn sau đó nói:
"Thực ra ta muốn cung cấp thứ này sau đó tạo ra một đội để đi thu thập trang bị, những người này sẽ nhanh chóng trở thành nòng cốt thậm chỉ trở thành con bải bí mật để chúng ta cạnh tranh với những công hội khác.
Ta trong quá trình tổ đội sẽ tiện thể giám sát bọn họ như thế cũng bớt lo việc lộ thông tin, cứ như thế thực hiện thì công hội sẽ chỉ tiến lên chứ không đời nào lùi bước cả, đợi nhóm đầu tiên xong xuôi ta sẽ mở rộng ra thêm, huynh thấy sao?"
"
Băng Thần mày hơi nhăn lại rồi hỏi:
"Thế theo nàng như thế nào mới là một nhóm đáng tin, nếu đã đáng tin thì cần gì phải giám sát."
Trịnh Thúy Di lắc đầu thở dài nói:
"Thế nhưng những người này đã là thanh viên cấp cao của công hội thì làm sao có thể phản bội, dù sao một khi công hội tan nát thì họ cũng sẽ là nhưng người chịu hậu quả lớn nhất."
Băng Thần lắc đầu nói:
"Kế hoạch của nàng khá tốt nhưng khi nàng nói muốn lấy thành viên cấp cao trong công hội thì ta đã thấy chuyện này gần như không thể, nếu không chúng ta thử làm một thí nghiêm, tin ta đi nàng sẽ được một phen bất ngờ đấy."
Trịnh Thúy Di nhìn hắn rồi hỏi:
"Huynh muốn thí nghiệm cái gì?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Đương nhiên là lòng trung thành."
Trịnh Thúy Di lo lắng hỏi:
"Huynh rốt cuộc muốn như thế nào?"
Băng Thần lấy một rờ giấy ra viết rồi đưa cho Trịnh Thúy Di nói:
"Trước tiên nàng bắt họ tới đây sau đó nói có cơ duyên cực lớn có thể khiến cho bạn họ tăng cấp chóng mặt, thế nhưng đổi lại phải thề theo nội dung của tờ giấy này, ta đoán số ngươi đồng ý sẽ không qua ba người đâu."
Trịnh Thúy Di mở ra tờ giấy đọc nội dung thì không khỏi giật mình, nếu như thế này quả thật chắc sẽ khó có ai thề, thậm chi nàng còn lo sẽ không có bất cứ ai dám đọc lời thề này, nội dung của nó như sau:
"Ta tên....... thế sẽ trung thành với Vũ Thần Điện mãi mãi, nếu có một chút phản bội thì trong nhà ta tất cả mọi người sẽ chết bất đắc kỳ tử, con cái sinh nam sẽ không có khả năng sinh con, đời đời làm nô lệ, nữ sẽ kiếp kiếp làm kỹ nữ thụ ngàn vạn nam nhân kị ở trên ngươi, hôm nay mong Thiên Đạo chứng dám nếu làm sai lời thề thì tất cả sẽ ứng nghiệm."
Nàng nhìn qua Băng Thần rồi nói:
"Thế như thế này thì qua độc rồi, với lại người cấp cao ở trong hội thì đều có dòng tộc lớn mạnh, bọn họ không cần thiết phải thề những thứ này, nếu họ từ chối thì quan hệ giữa họ cùng công hội sẽ rất tệ, khi đó công hội mất hết thành viên nòng cốt thì ta phải làm sao?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Thành viên nòng cốt nhưng không đủ trung thành thì làm được cái gì, ta nói cho nàng nghe bản thân ta cũng đã từng quản lý một công hội nên ta rất hiểu những chuyện đó, với lại hoàn cảnh của chúng ta bây giờ rất khác."
Trịnh Thúy Di nhìn hắn ngạc nhiên nói:
"Có gì khác?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta có khả năng khiến những kẻ không nổi bật nhanh chóng bắt kịp phần còn lại của bảng xếp hạng cấp cao, nàng có muốn điều đó xảy ra không, hay nàng muốn giữ một đám mà có thể bọn họ sẽ làm phản bất cứ khi nào chỉ vì cái gọi là lợi ích gia tộc."
Trịnh Thúy Di thở dài nói:
"Thật sự khó khăn làm sao, chẳng lẽ không còn cách nào khác?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Chuyền này thì ta đã có cách, nàng ngồi xuống nghe xem nó có hợp lý hay không."
Trịnh Thúy Di ngồi xuống gật đầu nói:
"Huynh nói đi ta đang nghe đây."
Băng Thần tay vòng qua cổ ôm nàng vào lòng rồi nói:
"Chuyền này có liên quan đến an nguy của chính ta thể nên ta mới kỹ như thế, nàng phải nhớ rằng ta sẽ có khả năng bị đám quái vật truy đuổi nếu ta bị phát hiện đang giữ chức nghiệp kia."
Trịnh Thúy Di nhẹ giọng nói:
"Ta hiểu mà huynh mau vào vấn đề đi."
Băng Thần mỉm cười rồi nói:
"Đám người kia không được thế nhưng nếu chúng ta tìm những nhân tài có hoàn cảnh khó khăn tại trung tầng thì sao, bọn họ vì đổi đời thì thề thốt những thứ cấm kỵ này không phải họ không dám."
Trịnh Thúy DI mắt sáng lên rồi nói:
"Như thế chúng ta có thể có ngay một đám thuộc hạ trung thành mà không cần giám sát."
Băng Thần cười cười nhẹ giọng khen:
"Nàng nghĩ được như thế thì rất tốt, công hội của nàng khi đó có một đám người ở tại trong Tân Sinh tu luyện cả ngày, chưa kể còn được tăng sức mạnh khi chiến đấu, khi chiến đấu xong nhặt đồ được tăng may mắn, thử tưởng tượng xem đám người đó sẽ dễ dàng vượt qua đám người nòng cốt của nàng như thế nào."
Trịnh Thúy Di gật đầu cười nói:
"Ta đã tưởng tượng ra rồi, lần này coi như thử thách cho những người đứng đầu công hội bây giờ, nếu họ không dám thề thì coi như chúng ta không cùng đường, như thế có lẽ họ cũng sẽ tự động rời đi công hội bởi đám người này tự ái rất cao."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Thế thì chuyện này giao cho nàng làm, ta cần phải đi ra ngoài thăng cấp nếu không kẻ thụt lui có lẽ sẽ là ta mất."
Trịnh Thúy Di gật đầu nói:
"Huynh yên tâm ta biết phải xử lý như thế nào."
Băng Thần sau đó rời khỏi công hội đi vào rừng tiến hành thăng cấp, với sự trợ giúp của đám sủng vật thì cấp độ của Băng Thần phi thăng tốc tốc độ nhanh như gió, đến cuối ngày thì hắn ta lại lo nướng đồ ăn cho chúng rồi đi ra ngoài thực tại.
Thực ra hắn cũng đã thử kiểm tra xem Hạ Lan có làm đúng theo giao kèo không, may mắn thay nàng lại không làm cho Băng Thần thất vọng, đúng giờ thì nàng đã đi ra không kỳ kèo đến một phút.
Khi Băng Thần ra đến ngoài thì cũng thấy được nàng đang tu luyện, nàng đã cố gắng như thế thì hắn ta cũng không làm phiền nàng, thay vào đó Băng Thần đi tìm Âm Thiên Tiếu và Trình Tú, để hai nàng bơ vơ mấy ngày hắn cũng hơi cảm thấy có lỗi.
Nhưng hai nàng ở hai căn phòng khác nhau thế nên hắn gõ cửa cả hai phòng rồi đợi hai nàng đi ra, lúc này đã giữa đêm và cả hai đều đang ngủ, khi thấy Băng Thần đứng trước cửa thì cả hai không dấu nổi sự ngạc nhiên của mình.
Âm Thiên Tiếu thì vui mừng còn Trình Tú thì không biết tại sao nhưng nàng lại hơi sợ Băng Thần, nàng chỉ đơn giản là sợ thôi chứ bảo nàng cho một lý do cụ thế thì chắc chắn nàng sẽ không nói được.
Băng Thần cười nói:
"Đi qua phòng Trình Tú rồi chúng ta nói chuyện."
Ba người đi vào phòng Trình Tú, khi đã an vị thì Băng Thần mới hỏi:
"Tình hình của các ngươi sao rồi?"
Âm Thiên Tiếu vui vẻ nói:
"Chúng ta đều đã gần cấp 20 rồi, có trang bị cùng bùa của huynh khiến cho việc thăng cấp càng dễ, đó là chưa kể tới quái vật chỉ có một mình chúng ta giết, phải nói nhanh vô cùng."
Băng Thần nhìn qua Trình Tú rồi cười nói:
"Ngươi đừng tỏ ra lo lắng như thế, nói cho ta biết những gì ngươi trải qua đi."
Nụ cười ấm áp của hắn khiến nàng bỗng nhiên bớt đi một chú sự e dè, lo lắng cũng được giải tỏa phần nào.