Băng Thần đáp chân xuống đất thì thu hết trang bị lại, nhìn hắn lúc này giống như một thư sinh trói gà không chặt vậy, không ai có thể liên tưởng kẻ vừa giết chết một con siêu quái vật với một người có vẻ ngoài như thế này, dần dần trong tâm trí của vài người bắt đầu hâm mộ hắn ta.
Đặc biệt là những nữ nhân càng trở nên sáng mắt, bọn họ đã ném đi những cảnh báo của người nhà, cái gì bạo quân, cái gì tàn ác kệ nó chứ, Hỏa Thần Điểu hóa thành một đốm sáng sau đó biến mất một cách khó hiểu.
Lam Thiên Bá thấy thế lập tức lao lên nói:
"Sao không đuổi theo nó?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Nó đến chỗ Thúy Di rồi, chuyện giữa chúng ta xong rồi chứ?"
Lam Thiên Bá khẽ gật đầu, hắn ta hôm nay đã thua tâm phục khẩu phục, đấy có lẽ là người mà hắn ta chỉ có thể kính nể chứ không thể nào đối đầu, hắn ta không cam tâm nói:
"Trước kia giá như người của ta không bị ngớ ngẩn hay ta nhanh chân hơn một chút thì ngài đã là người của Lam gia rồi."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Mọi thứ nhìn có vẻ ngẫu nhiên nhưng ta thực ra đã dự định đến Vũ Thần Điện từ trước rồi, tuy nàng không nhớ ta nhưng ta vẫn nhớ nàng, chàng trai trẻ ngươi còn chưa hiểu về tình yêu đâu."
Lam Thiên Bá nhìn Băng Thần rồi hỏi:
"Ngài đến Vũ Thần Điện vì Thúy Di hội trưởng?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta chọn U Minh cũng vì nàng, thôi được rồi ta đi trước."
Băng Thần đi mất để lại một đám người đứng ngẩn ngơ, Lam Thiên Bá sống đặt lợi ích lên trước nhất, chính vì thế mà hắn ta có ngày hôm nay thế nhưng Băng Thần đã cho hắn biết một khía cạnh khác của những người thành công, bọn họ vẫn luôn có một mục đích là làm người họ yêu quý vui.
Lam Thiên Bá quả thật chẳng hiểu gì về tình cảm cả, nói là tình cảm bởi vì ngoài tình yêu thì cả tình thân hay tình bạn hắn cũng không biết nó như thế nào, trong đầu hắn dần trở nên hơi loạn vì một câu hỏi nhảy ra khiến hắn ta tự chất vấn chính mình.
"Thế rốt cuộc mình sống có ý nghĩa gì nhỉ?"
Chuyện khiến hắn hoài nghi ý nghĩa sống của mình không phải do Băng Thần mà do hắn ta đã kiên trì với lối sống hiện tại rất lâu rồi nhưng vẫn không đạt được thành công, thậm chí càng đi xa hắn ta càng đuối sức hơn rất nhiều.
Càng như thế hắn ta càng cảm thấy nghi ngờ những triết lý sống của mình, hôm nay nghe được những gì Băng Thần nói chỉ giống như những giọt nước tràn ly mà thôi, nghĩ một chút hắn ta quay qua một người hâm mộ Băng Thần hỏi:
"Hắn ta thật sự đáng để các ngươi hâm mộ như thế?"
Người kia hơi do dự một chút những cuối cùng cũng gật đầu rồi nói:
"Ta cũng không dấu hội trưởng làm gì, thực ra ngài cũng biết chuyện cái công pháp đang được lan truyền đúng không?"
Lam Thiên Bá gật đầu nói:
"Đương nhiên là ta biết rồi."
Người kia nhỏ giọng nói:
"Ta cũng tu luyện và tu vi tiến bộ thần tốc, nếu ta tính toán không nhầm thì ít nhất phải gấp ba quá khứ, đồng thời khi ta đột phá đại cảnh thì Thiên Kiếp thực sự yếu đi rất nhiều, tâm ma khảo nghiệm cũng nhẹ nhàng thông qua.
Chính vì thế ta càng tin vào ngài ấy, thậm chí càng lúc càng có nhiều người tin vào ngài ấy, phải biết rằng Trịnh gia lão tổ khi nhìn thấy ngài ấy thì mới chỉ là một người vừa phi thăng thế nhưng bây giờ đã Viễn Cổ Viên Mãn rồi."
Lam Thiên Bá ngạc nhiên nói:
"Thần kỳ như vậy."
Người kia không cần suy nghĩ mà nói:
"Hội trưởng không biết chứ ta thực ra thiên phú chẳng tốt cho lắm thế nên mới tìm vào trong Tân Sinh, quả thật Tân Sinh có tăng sức mạnh trong thực tại khá nhiều nhưng thật sự thì chưa đủ, khi chúng ta thăng cấp đầy đủ rồi nhưng tu vi trong thực tại không đủ thì phải làm sao?"
Lam Thiên Bá nhíu mày bởi hắn ta chưa từng nghĩ đến chuyện này, người kia thở dài rồi nói:
"Tân Sinh mạnh mẽ đến đâu thì trong thực tại không phải cũng là đang chờ chết hay sao? Nhưng có công pháp này thì ta có thể tiếp tục nuôi dưỡng ước mơ thăng lên siêu cấp thế giới, tiếp tục sống chứ không phải chờ chết ở đây.
Cuộc sống vừa tu luyện lại kết hợp thêm thăng cấp trong Tân Sinh mới là vương đạo, không có nhiều tài nguyên như ngươi thế nên ta chỉ có thể chọn cách liều và ta đã đúng, ngươi sẽ không có ý kiến chứ hội trưởng."
Lam Thiên Bá lắc đầu nói:
"Ta tại sao lại ý kiến, chỉ cần ngươi tu luyện tốt là được rồi, các huynh đệ có tu luyện cái này nhiều không?"
Người kia mỉm cười nói:
"Trong cao tầng thì chưa nhiều thế nhưng phía dưới thì rất nhiều người đã tu luyện, công pháp này quả thực hỗ trợ chúng ta rất nhiều."
Lam Thiên Bá gật gù nói:
"Thật sự rất lạ nhưng ba lần tốc độ tu luyện quả thực quá mức rồi."
Người kia lắc đầu nó:
"Ba lần là ít đấy, công pháp này yêu cầu sự trung thành đối với ngài ấy, càng tôn kính càng được hưởng nhiều, ta nghe nói đám người Từ gia và Vũ gia tốc độ tu luyện có người tăng lên tận 10 lần, đó là còn không biết đám người cuồng tín như Hắc gia sẽ như thế nào."
Lam Thiên Bá bỗng nhiên trong đầu nảy ra một ý tưởng, hắn kéo người kia vào một góc rồi hỏi:
"Ngươi có còn giữ công pháp hay không?"
Người kia nhìn Lam Thiên Bá nhíu mày nói:
"Ta khuyên ngươi không nên tu luyện thì hơn bởi nghe nói nếu không tin tưởng vào ngài ấy thì có nguy cơ bị phản phệ tu vi thụt lùi nữa cơ, chưa kể ta nghe nói những gia tộc lớn đều cho thứ công pháp này là tà đạo, ngài tu luyện nếu bị phát hiện thì sẽ không tốt đâu."
Lam Thiên Bá lắc đầu nói:
"Ta nghi ngờ trong gia tộc đã có vài người bắt đầu tu luyện rồi, nếu mà ta cứ dậm chân tại chỗ thì chờ đợi ta chính là một kết cục không thể tối tệ hơn, còn chuyện thành kính thì chỉ cần có tác dụng thì sẽ tự tin tưởng thôi.
Huống chi nghe nói nó không ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện của công pháp chính, thể hiện ra bên ngoài cũng là công pháp chính thế nên chẳng lo bị phất hiện đâu, với lại ta biết ngươi biết thôi thế nên chắc ngươi không phản bội ta chứ?"
Người kia lắc đầu nói:
"Ta thề trên danh dự của Băng Thần đại nhận rằng nếu có đưa công pháp cho ngươi thì sẽ không tiết lộ, nếu thất hứa sẽ chịu những sự trừng phạt đau đớn nhất."
Lam Thiên Bá ngạc nhiên hỏi:
"Thề trên danh nghĩa của Băng Thần?"
Người kia mỉm cười nói:
"Thề với Thiên Đạo thì chưa chắc trừng phạt tới ngay nhưng thề như ta vừa thế thì nếu làm sai lời thề thì tu vi sẽ thụt lùi nhanh chóng chết đi nếu không cũng thành phế nhân, tất nhiên chỉ tác dụng với những người tu luyện công pháp kia mà thôi."
Lam Thiên Bá hơi do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn kiên định nói:
"Thôi được rồi ta tin tưởng ngươi."
Sùng bái Băng Thần đang giống như một lại dịch cúm lan truyền khắp nơi, dù cho rất nhiều người muốn cản nhưng không thể kiềm chế được tất cả mọi người."