Thú Tu Thành Thần

Chương 866: Đáy biển đại chiến



Băng Thần phi thân sau đó lao thẳng xuống biển nhưng lại thêm một chuyện đó là máu của hắn giảm hai thành, tuy hồi phục rất nhanh nhưng đối với người khác thì chắc không chỉ đơn giản như thế, bỗng nhiên cảm giác nguy hiểm ập tới.

Lướt mắt qua xung quanh thì không biết từ khi nào mặt nước trong suốt đã hiện ra nhưng còn cá nhìn rất giống cá ăn thịt piranha, với lại có vẻ chúng không có thiện cảm mấy với hắn ta thì phải, chưa kể nhìn kỹ thì trên người bọn nó còn có khắc trận pháp.

Người khác có thể không nhận ra nhưng Băng Thần còn lạ quái gì cái này, phong thần trận với mười hai đường vẽ, tuy điều này làm cho tình cảnh trở nên không tốt lắm nhưng Băng Thần vẫn rất vui, hắn ta không khỏi cười một tiếng rồi nói:

"Không ngờ ngươi thật sự chọn một nơi khỉ ho cò gáy làm noi an nghỉ đấy Thái Dương Thần, đã thế còn nguy trang ở ngoài, ngươi nợ ta kiếp trước không chịu trả thì kiếp này ta bới mộ của ngươi cũng đừng trách ta nhé."

Cả thân mình nhanh chóng lướt xuống phía dưới còn tay của hắn ta thì bóp ấn quyết một cách thần tốc, hắn ta không muốn ngã xuống ở đây, với lại hắn ta chắc chắn không chỉ có mấy con cá như thế thủ hộ mộ của Thái Dương Thần.

Quả nhiên Băng Thần vừa lặn xuống dưới thì các đốm sáng liên tiếp xuất hiện rồi lao nhanh về phía hắn ta, số lượng ước tính phải vài chục vạn.

Hư Vô Hóa 

Lập tức từ thân thể Băng Thần một luồng yếu ớt thần lực tản ra bắt đầu quét ngang mọi thứ, những con cá khi thì lập tức tan biến thành một luồng chất lỏng màu đỏ hòa tan vào trong nước, Băng Thần nhân cơ hội này nhanh chóng lặn xuống dưới.

Chiêu này của hắn chỉ khiến đám cá kia phân ra được một lúc trước khi chúng nó tự hợp lại như cũ, dùng hết tốc lực Băng Thần lướt nhanh xuống phía dưới cùng của bờ biển, khi nãy luồng thần lực kia tản ra khi nó vọng lại đã cho Băng Thần biết nơi hắn ta cần tìm.

Những con cá kia tốc độ hồi phục cũng không tệ, có lẽ trận pháp đã khiến bọn chúng mau chóng ổn định lại, Băng Thần thấy cảnh này thì chép miệng, biết người này ki bo rồi nhưng đến mức này thì thật sự không thể tin nổi.

Rõ ràng đã chết rồi nhưng không muốn thế hệ tiểu bối lấy được truyền thừa, Băng Thần không hài lòng lắc đầu nói:

"Ai cũng như ngươi thì thần giới chả sớm suy kiệt, chả sao Đế Thiên Lan lãnh đạo một đám người những vẫn thua."

Người này mà Băng Thần nhắc tới chính là Thái Dương Thần, nàng ta keo đến tận xương tủy, Băng Thần trước kia lại rất thích trộm nhà nàng, do không có nơi nào giàu có như chỗ nàng chứa các báu vật của mình.

Mức độ kẹt sỉ của nàng cao đến mức dù từng là đệ nhất mỹ nhân của Thần Giới nhưng mấy nam thần không ai dám bén mảng tới, người duy nhất từng nhìn thấy gia sản của nàng chính là Băng Thần, lúc nhìn thấy đống bảo bối thì nghiêm túc như Băng Thần cũng phải nổi lòng tham mà đi trộm.

Trước kia nàng có từng hỏi hắn ta rằng nếu chết đi thì thiết kế mộ làm sao cho an toàn, đồng thời phù hợp với năng lực của nàng nàng, cuối cùng thì Băng Thần đã cười đùa cho rằng là chuyện vô nghĩa, hắn thậm chí còn nói như thế này:

"Cẩn thận như ngươi mà chết thì ta còn chết trước cả ngươi."

Cuối cùng kết quả hắn ta chết thật, Thái Dương Thần thì chẳng biết chết từ khi nào, chỉ biết nàng ta lên làm Thần Đế thì nghe tin cựu Thần Đế là hắn đã tự sát còn Thần Vương mạnh nhất không rõ tung tích.

Nhưng mấy truyện quá khứ bỏ qua một bên, hắn ta biết bây giờ mình phải đối mặt với cái gì, hắn có chút hối hận vì khi xưa đã tiếp tay cho nàng ta nếu không bây giờ đã dễ dàng hơn nhiều, có điều đã đâm lao thì phải theo lao huống chi hắn tự tin mình có thể xử lý được.

Lao nhanh vào một hang động Băng Thần biết mình chính thức được an toàn một thời gian ngắn.

"Ầm....ầm.....ầm " 

Tiếng đám cá đâm vào của đá rồi nổ tung làm hắn rợn cả người, sợ người không bằng sợ chính mình, trước kia hắn có ý thiết kế cho khó thể nào đột nhập và nàng thì cải tiến thêm chút ít, bây giờ chỉ cầu mong nàng ta lười một chút cải tiến ít ít thôi.

"Grừ...rừ"

Nhưng vài giây sau thì hắn ta biết được nàng rất ham học hỏi khi khống biết từ khi nào đã có gần chục con Hỏa Cẩu đứng trước mặt mình, không chút nào do dự hắn ta lấy ra Sát Thần Kiếm chém tới con gần nhất khi nó sắp ngậm được vào chân của hắn ta rồi. 

"Chặc..."

Một kiếm này bổ đôi đầu của con chó ra và với sức mạnh của Sát Thần Kiếm thì nó không thể khôi phục, thế nhưng đằng sau xuất hiện ngày càng nhiều, Băng Thần chém giết liên hồi để cố gắng đi lên từng bước một.

Nửa ngày sau khi giết xong con cuối cùng thì Băng Thần mới thở phào một hơi sau đó đi vào nơi dẫn tới đại điện chỗ để khảo sát thiên phú người đột nhập, hắn ta đã thiết kế cho người vào phải có Thần Vương cấp thiên phú nếu không sẽ bị tống ra ngoài, cái này thì nếu nàng làm theo hắn ta thì sẽ không thể cải biến được cái gì bởi thiên phú của nàng cũng chỉ tới Thần Vương.

Cửa của đại điện vừa đóng lại thì hắn thấy một chiếc cầu vô hình ngay trước mặt mình, thứ này cao chót vót và chuyên dùng để khảo nghiệm thiên phú, chỉ cần thiên phú của ngươi không đủ hay có chút không kiên định thì sẽ bị chiếc cầu thang đẩy xuống phía dưới.

Nhưng cũng ngay lúc này tám cái người lửa xuất hiện, nhìn vào cấp độ 3925 của họ mà Băng Thần có chút nản, trên người cọn chúng cũng có trận pháp, chỉ cần bị trúng một đòn thì coi như xong đời bởi vì khi gây được vết thương thì chúng cũng cấm ngươi sử dụng nguyên khí luôn.

Băng Thần rút ra Sát Thần Kiếm mặc hết tất cả các trang bị vào người, đám người lửa này hơn mình tới hai trăm cấp, nếu không phải liên tục đạt giải nhất các sự kiện thì hắn ta cũng khó có cửa để đánh với bọn chúng.

"Leng keng"

Tiếng kiếm va chạm vang lên dồn dập, Băng Thần vừa đánh vừa âm thầm quan sát xem đám này điểm yếu nằm ở đâu, thế nhưng đám này di chuyển quá nhanh lại thêm được tạo ra quá mức hoàn hảo thế nên một kẻ có tu vi yếu như Băng Thần muốn tìm ra cách tiêu diệt nó thì khó như lên trời.

Trần chiến diễn ra liên tục trong một ngày nhưng vẫn không phân được thắng thua, Băng Thần dần dần quen với các đòn thế của đám người lửa này thế nên quyết định bào máu dần dần để rồi khi chúng suy yếu thì kết liễu sau.

Đến khi chúng còn một nửa ống máu thì Băng Thần đã nhìn ra điểm yếu của đám này, ba tấc gần mông của bọn chúng chính là tâm điểm của trận pháp, chỉ cần phá hủy được nơi đó thì bọn chúng sẽ nhanh chóng bị thoát năng lượng và tấn công yếu dần chứ không dữ dội như thế này nữa. 

Thời khắc phản công đã tới thế nên Băng Thần bỗng nhiên bùng nổ sức mạnh của mình, thân thể thoắt một cái đã biến mất sau đó dùng một tốc độ không tưởng đâm vào chỗ hiểm của ba người lửa một cách đầy bất ngờ 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.