Thú Tu Thành Thần

Chương 970: Hư giới



Băng Thần dùng điện thoại để kiểm tra xem thì thấy trong tài khoản của mình là một con số trên trời, chả sao mỗi lần đi mua đồ phải mang thể ra thanh toán thì mấy người thu ngân nhìn mình với vẻ mặt ngạc nhiên như thế.

Hắn ta quay qua hỏi Thiên Ý:

"Hóa ra mọi ngày muội vẫn đến đây tu luyện, ta còn đang không hiểu được tại sao tu vi muội vẫn tăng trong khi ở nhà chỉ thấy muội hết ăn xong rồi nằm."

Dứt lời hắn ta dồn sự chú ý của mình vào chiếc máy đo lực, trên đó đã có sẵn còn số bảy trăm. Thiên Ý cười nói:

"Máy đo lực này từ hôm qua tới giờ vẫn không có người sử dụng, huynh thấy thực lực hiện tại của ta thế nào?"

Băng Thần cười nói:

"Cũng tạm được nhưng muội cần phải cố gắng nhiều hơn."

Thiên Ý không phục nói:

"Một năm trước huynh được cha mang đi đo sức mạnh thì cũng chỉ có hơn năm trăm cân bây giờ nhiều lắm thì cũng chỉ có thể hơn ta một trăm cân thôi chứ đâu ra mà nhiều."

Băng Thần không nói gì thêm mà đi tới máy đo lực, một tia sáng quét ngang người của hắn ta sau đó một thông báo vang lên:

"Tuổi 16 thân thể không khuyết điểm có tối đa ba lần thử, sau khi thử sẽ có kết quả đánh giá."

Đứng vào vị trí Băng Thần đấm thật mạnh một quyền, vài giây sau thông báo vang lên:

"1999 cân ở độ tuổi mười sáu xếp hạng võ giả F +, thiên phú đánh giá SSS."

"1999 cân ở độ tuổi mười sáu xếp hạng võ giả F +, thiên phú đánh giá SSS."

"1999 cân ở độ tuổi mười sáu xếp hạng võ giả F +, thiên phú đánh giá SSS."

Ba quyền liên tục nhưng không thể nào vượt qua được 1999 cân khiến Băng Thần có chút thất vọng, nhìn dòng thông báo vẫn hiện trên màn hình của máy đo lực Thiên Ý há hốc mồm nói:

" Thật không thể tin được huynh tu luyện kiểu gì đấy."

Băng Thần lắc đầu nói:

"Cái này không quan trọng, chúng ta tranh thủ tu luyện rồi đi về nhà."

Hai người nhanh chóng đi vào quá trình tập luyện, trong lúc tu luyện Thiên Ý đòi làm đủ các động tác nàng xem được trên mạng, thế nhưng với sức mạnh hiện tại thì dù cho nàng có vác tạ ngồi trên lưng thì hắn ta vẫn có thể hít đất một tay nhẹ nhàng.

Trong vòng năm tiếng hai người luyện rất nhiều mới có thể khiến Băng Thần đổ một ít mồ hôi, với lại phương pháp này chỉ luyện thể lực thôi chứ hắn hiện tại đã không còn tu luyện kiểu này nhiều nữa.

Phương pháp hắn gặp trong mơ là dùng công pháp để hấp thu một loại khí vào trong cơ thể chứ không như võ đạo tu luyện để tạo ra khí trong cơ thể, với lại tu luyện kiểu kia thì thân thể của hắn ta không cảm thấy mệt mỏi.

Trên đường về Thiên Ý ôm thật chắc eo của Băng Thần khẽ giọng nói:

"Huynh tối này về đừng tập luyện nữa nhé, một ngày tập như thế đủ rồi, huynh cứ tu luyện quá sức thì làm ta với cha mẹ lo lắng lắm."

Băng Thần khẽ cười nói:

"Hôm nay về ta sẽ dọn hết đống đồ kia đi ra ngoài, sau này chỉ tập luyện chung với muội thôi được chưa."

Thiên Ý ánh mắt sáng lên nói:

"Huynh đã hứa nhất định không được nuốt lời đâu đấy, tý nữa ta giúp huynh dọn chúng đi."

Băng Thần chở Thiên Ý về đến nhà thì lọt vào tấm mắt của mẹ hắn và cha nuôi Thiên Lâm, nhìn hai ngươi Thiên Lâm quay sang mẹ của Băng Thần khẽ hỏi:

"Ta thấy hai đứa trẻ cứ suốt ngày cuốn lấy nhau, nàng có cảm giác giống ta không Mai nhi?"

Băng Mai thản nhiên nói:

"Ta thấy cũng đâu có sao, nếu hai đứa thích nhau thì cho chúng đến với nhau cũng được, nghĩ đến cảnh Ý nhi đi lấy nam nhân khác mà ta đã thấy tức rồi."

Thiên Lâm lo lắng nói:

"Nhưng bọn chúng..."

Băng Mai bĩu môi nói:

"Như thế có sao, dù chúng ta lấy nhau nhưng hai đứa chúng nó vẫn đâu có tý quan hệ huyết mạch gì, với lại ta thấy như thế cả nhà chúng ta cũng sẽ vui vẻ hơn. Tính cách của Băng Thần trầm lặng như thế dù có thêm nữ nhân chắc cũng không nhiều, Ý nhi nhờ đó cũng bớt căng thẳng."

Thiên Lâm trước kia thích Băng Mai vì nàng thoải mái tính cách đầy phóng khoang không tạo áp lực cho hắn, nhưng hắn ta không nghĩ suy nghĩ nàng thoải mái đến mức này. Vốn đang nghĩ cách giải quyết nhưng lão bà đã nói thế thì hắn cũng không dám chống lại chỉ có thể nghe theo thôi.

Một lúc sau thì bàn cơm được người làm dọn lên, Băng Mai mỉm cười hỏi:

"Hai đưa hôm nay đi đâu thế?"

Thiên Ý cười nói:

"Hôm nay ta đến chỗ luyện tập như mọi khi thế nhưng có Băng Thần huynh ấy đưa ta đi theo, nói ra hai ngài có thể không tin chứ huynh ấy một quyền đến 1999 cân."

Vừa nói nàng còn lấy điện thoại quay cảnh Băng Thần ra quyền cho hai người xem, hai người xem xong thì giật mình, đặc biết Băng Mai nét vui mừng không thể giấu. Thiên Lâm thì không ngừng suýt xoa đầy hãnh diện, bây giờ hắn ta cảm giác Băng Thần tu luyện ngày đêm quả nhiên thành quả không tệ.

Thiên Lâm gật gù luôn miệng nói:

"Tốt, tốt, tốt lắm....."

Thiên Ý cười nói:

"Huynh ấy còn đồng ý chuyển sang chỗ phòng tập để tu luyện với ta chứ không tập quá sức ở nhà nữa."

Băng Mai vui vẻ nói:

"Thiên Ý nói thật sao?"

Băng Thần gật đầu nói:

"Ta thấy tập ở chỗ kia trang thiết bị đầy đủ tập luyện thành quả sẽ tốt hơn thế nên cũng bớt tốn thời gian hơn, sau này ta sẽ giảm cường độ tập luyện xuống để còn lo lắng những việc khác nữa, dù sao sống cũng không phải chỉ có tập luyện."

Băng Thần nói thế thì đương nhiên cả hai người đều nhất trí, Băng Mai suy nghĩ tới cái gì đó rồi hỏi:

"Con sắp đột phá chưa?"

Băng Thần khẽ nói:

"Ta nghĩ chắc cần một thời gian nữa."

Bạch Mai khẽ giọng nói:

"Chừng nào con chuẩn bị đột phá thì phải nói với mẹ biết chưa?"

Băng Thần thấy mẹ mình vẻ mặt vui mừng lui đi thì lo lắng hỏi:

"Có vấn đề gì sao?"

Bạch Mai thở dài nói:

"Cái này thì lúc nào con chuẩn bị đột phá thì ta sẽ nói cho con biết, nói ra bây giờ vừa không có ích lợi gì lại chỉ làm con lo lắng thêm thôi."

Băng Thần nghe nàng nói thế thì phân vân xem có nên nói cho nàng biết rằng tối hôm nay mình sẽ đột phá hay không, đợi bữa cơm xong xuôi thì khi trên đường về phòng ngủ Thiên Lâm khẽ hỏi:

"Sao nàng không nói cho con nó biết luôn?"

Bạch Mai lắc đầu nói:

"Huynh nghĩ nói ra bây giờ có thể làm con nó sốc đến mức không thể đột phá hay không, mười sáu tuổi tiến vào Hư giới thì nó có thể gánh cả bầu trời sau này. Tuy rằng có chút nguy hiểm nhưng tỷ lệ rất nhỏ, chính phủ cũng sẽ có cách giải quyết sớm thôi thế nên huynh đừng lo.

Lân trước đi họp ta nghe nói chính phủ đã bố trí hàng trăm trạm đăng ký trên khắp Hư giới, chưa kể dù đi vào trong Hư giới có xảy ra chuyện thì ở ngoài thực tại cũng chỉ tổn hao một chút tu vi thôi không cần phải quá lo lắng."

Thiên Lâm chép miệng nói:

"Nó là con trai của nàng chắc có đi vào bên trong cũng sẽ không bị mấy thứ đó dọa sợ đâu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.