Thú Y - Lạc Tân

Chương 32: Tiểu phẫu kinh động bốn phương



Mấy người Triệu Thanh Hà đang muốn xuất môn thì Nguỵ đại phu cùng Nguỵ Viễn Chí cũng vội chạy đến, nói là ngay cả Triệu Thanh Hà trẻ tuổi như vậy cũng lấy thân mạo hiểm, bọn họ nếu lùi bước tránh phía sau như vậy sao còn đứng ở bệnh mã giam. Thân là đại phu bệnh mã giam ở thời điểm này phải cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn. Nếu quan trên nhìn đến bọn họ nhiều đại phu như vậy cũng bó tay không có biện pháp, sẽ một lần nữa đánh giá trình độ khó khăn của ca bệnh, khả năng sẽ tránh chút trách phạt.

Đã nói như vậy, sao còn có thể cự tuyệt, lấy Triệu Thanh Hà cầm đầu mấy người bọn họ chậm rãi đi đến trại quan mã.

Tào Khoan nhìn đến trận cảnh này chạy đến báo tin cho Tào đại phu, chậc chậc nói: ” Nhị thúc, những người này thật sự điên rồi, người khác trốn đều không kịp bọn họ lại vội vàng đi nộp mạng.”

Tào đại phu mí mắt cũng chưa nâng, tà tà, một bộ thản nhiên tự đắc, ” Có chút người muốn tìm chết, ngăn cản cũng không được.”

Tào Khoan thấp giọng nói: ” Nghe nói lại là Triệu Thanh Hà dẫn đầu, chậc chậc, tiểu tử này thật biết mê hoặc nhân tâm, chỉ ít ngày đã đem hai vị đại phu lừa dối đến sửng sốt, học cái gì mổ bụng phá bụng thần kỹ, bây giờ còn đi theo hắn mạo hiểm như vậy.”

Tào đại phu hừ lạnh, ” Tiểu tử đầu mọc được mấy cọng tóc liền tự cho mình rất giỏi, người như vậy ta gặp nhiều, có ai cuối cùng không phải trả giá. Nhưng là hai cái lão thất phu kia thật sự càng già càng hồ đồ đi theo đuôi mù hồ nháo.”

Tròng mắt Tào Khoan vừa chuyển, ” Nếu là lần này mấy người Chung lão đại phu bị phạt, năm nay phủ lập đến bệnh mã giam còn không phải Nhị thúc hay sao?”

Bệnh mã giam Thái Hà phủ đã mấy năm chưa từng thăng thú y ở Tân Hồ huyện, năm nay nghe tin tức muốn ở Tân Hồ huyện chọn lựa một cái, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì định Chung lão đại phu. Cái này không phải kỳ lạ, Chung lão đại phu y thuật ở bệnh mã giam Tân Hồ huyện là tốt nhất. Nhưng nếu Chung lão đại phu rẽ đường, vận may này chưa biết sẽ rơi xuống đầu ai.

Tào đại phu liếc mắt Tào Khoan một cái, ngữ khí không tốt, ” Y thuật của ta cần phải Chung lão đầu tử nhường đường?”

Tào Khoan vội vàng cúi đầu khom lưng lấy lòng, ” Nhị thúc y thuật tất nhiên là tốt, chính là lão nhân kia được tổng quản ưu ái, nên Nhị thúc ngài có chút bất lợi.”

Tào đại phu hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục vấn đề này, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: ” Ngươi cũng đừng nghĩ ta muốn sinh khí, Nguỵ Viễn Chí ta không nói, cái loại đại ngốc Chu Lộ ngươi đều không sánh bằng, ta sau này như thế nào yên tâm để ngươi kế thừa y bát của ta.”

Trong lòng Tào Khoan không phục, lại liên tục cúi đầu vâng dạ, ” Đúng, đúng, ta gần đây về nhà đều đọc sách đến canh ba đâu.”

Tào đại phu còn muốn nói thêm, vừa lúc có bệnh hoạn tới, chỉ có thể im tiếng đi xem chẩn.

Bên này đoàn người Triệu Thanh Hà đi vào quan mã tràng, Chung lão đại phu nhìn thấy bọn họ chỉ thở dài một hơi cũng không nói hai lời. Chung Hưng Nguyên thì lại ôm vỗ vỗ bả vai vai Triệu Thanh Hà, hết thảy đều không nói gì.

Mấy người không nói nhiều trì hoãn, trực tiếp đi nhìn bệnh mã.

” Bị bệnh đều là mã vừa mới vận chuyển đến không lâu, đều do mã câu lây lan.” Chung Hưng Nguyên chỉ vào con ngựa bệnh đang nằm.

Ngựa bị bệnh đã bị cách ly với ngựa bình thường, mấy đầu này lắc lư chuyển chuyển, cũng sợ bọn nó cọ vào chuồng ngựa hay cọc buộc hại hư mắt. Hai mươi mấy con đồng thời bệnh, lại cùng một bộ dáng nhìn vào vô cùng đồ sộ.

Chung Hưng Nguyên dắt tới con ngựa có chút dịu ngoan, mấy người cố định tốt, Triệu Thanh Hà tiến lên hai tay mở mí mắt, cẩn thận kiểm tra tròng. Sau kết luận không giống Chu đại phu nói, nhưng lại giống với suy nghĩ trước của hắn, nhận tiện nói: ” Ngựa bệnh do mắt nhiễm trùng, nhất định phải mỗ để lấy trùng ra nếu không không bao lâu sẽ mù hết.”

Thốt ra lời này, chúng nhân nghe xong sắc mặt đại biến, ánh mắt yếu ớt như vậy nếu động đao kia lên sẽ không mù sao?

Hầu ca nhi kiềm chế không được liền hỏi: ” Làm thế nào đem trùng lấy ra? Không thể giống như lần trước giết chết trùng trong mắt ngưu sao?”

Chung lão đại phu lắc đầu thở dài: ” Ta lúc trước đã hạ hoàng liên cùng lan phàn chế thành nước thuốc, hiệu quả quá nhỏ.”

Triệu Thanh Hà cũng không ngoài ý muốn, nói: ” Mắt bị trùng ký sinh vẫn là lấy trùng ra làm chủ, tách mổ lớp màn, bắt trùng cũng có thể nương theo dòi nước ra. Chỉ cần thao tác thích đáng, liền vô trở ngại.”

Lời này mang nhiều ý nghĩa, Chung lão đại phu hai mắt sáng lên, ” Triệu đại phu có thuật trị này?”

Triệu Thanh Hà khẽ nhíu mày, ngôn ngữ hàm hồ, ” Ta thật ra có thể.”

Ánh mắt mọi người bốc ra phát sáng, Chung lão đại phu trong lòng khó giấu được kích động, lại mẫn tuệ phát hiện Triệu Thanh Hà khó xử, khó hiểu nói: ” Triệu đại phu, thuật này có chổ nào không thoả?”

Triệu Thanh Hà giải thích: ” Chỉ sợ dụng cụ không tiện tay, ta dùng châm cũng được chính là lâu lắm chưa làm qua, không biết chính xác như thế nào. Hơn nữa nhiều ngựa như vậy, nếu không có mười phần nắm chắc, sẽ làm người không khỏi lo lắng.”

Triệu Thanh Hà trước giờ không biết đã làm qua loại giải phẫu này, cũng không tính khó nhưng cũng không dễ dàng, yêu cầu tay mắt lanh lẹ. Nhưng lúc đó hắn cũng đã thay đổi biện pháp, tức là dùng thủ thuật hút trùng xác xuất cơ bản là một trăm phần trăm. Nhưng hiện tại không có ống tiêm, căn bản không thể thực hiện, chỉ có thể dùng phương pháp nguyên thuỷ là dùng châm đem trùng lấy ra.

Thời điểm trước đó hắn học với ông ngoại cũng luyện tập qua, nhưng có thói quen giống ông ngoại là dùng kim may vá chứ không phải dùng châm thập nhị hoặc tam loan châm*. Khi đó kỹ thuật của hắn không phải tốt lắm, xác xuất thành công chỉ đạt tới bảy thành cho nên mới sử dùng phương pháp ống hút. Hiện tại đã lâu như vậy chỉ sợ xác xuất thành công còn thấp hơn. [ * kim may vải bố dài 12 phân và loại vá vỏ 3 phân, loại này thường gặp ở mấy vựa trái cây người ta dùng sợi nilong luồng qua đầu kim đều may vải bố phủ lên thùng ]

Kích động nhất thời tan biến, mọi người đều nhíu mày sự việc cũng không thể chuyển biến, Triệu Thanh Hà lại tuổi trẻ, tài nghệ lịch lãm vẫn chưa đủ có hạn chế cũng là bình thường.

Chung lão đại phu trầm ngâm một lát, nói: ” Hiện giờ cũng không có biện pháp khác, chỉ có thể thử như vậy một lần. Ta trước đó đã cho tổng quản xin phủ lý phía trên phái người xuống, nhưng cho đến bây giờ đều không có tin tức, chỉ sợ bọn họ sợ lây dính phiền toái cho nên mới cố ý trì hoãn. Thuật gắp trùng trước đó ta cũng nghe thấy, chỉ tiếc không có duyên học được, hiện giờ nếu có thể nhìn thấy cũng thoả mãn tâm nguyện. Triệu đại phu không cần lo lắng, chỉ cần tập trung đi làm những thứ khác đều có lão phu gánh.”

Triệu Thanh Hà không nghĩ tới lui bước, nếu đã đến thì liền nghênh chiến, gặp Chung lão đại phu như thế càng định tâm.

” Ta sẽ dốc toàn lực ứng phó, không biết các vị có thể có thuốc lui đồng*?” [ * Ex cũng không biết thuốc này là thuốc gì, chỉ biết nhỏ vào mắt đồng tử sẽ co lại ]

Chu đại phu vội vàng nói: ” Ta vừa lúc có công thức, lấy mao quả vân hương chế thành, chỉ cần điểm một chút liền lui đồng, ngày thường hiếm sử dụng. Nếu ngươi không nhắc tới ta đều đã quên có cái này.”

Triệu Thanh Hà vừa nghe nhất thời mừng rỡ, như vậy xác xuất phẫu thuật thành công lại cao chút.

Hôm nay vừa lúc mặt trời đứng bóng, thích hợp làm phẫu thuật.

Mấy người Chu Lộ đem đầu mã cố định, trùng thể bơi tới dịch mắt thì Triệu Thanh Hà dùng lui đồng dược lên mắt, đồng tử liền thu nhỏ lại. Lúc này bảo Nguỵ đại phu đem ma hồn tán ngao tốt nhỏ vào mắt ngựa, quá thời gian uống cạn tuần trà, mắt ngựa hoàn toàn gây tê* thành công, Triệu Thanh Hà thoải mái lật xem mí mắt ngựa. [ * lại nói thêm, trước đó tác giả nói thuốc mê, giờ lại bảo thuốc tê. Nhưng đọc tiếp thì đó là tác dụng thuốc mê ]

Không hổ là thuốc tê nổi danh, quả nhiên là không đồng nhất bàn. Triệu Thanh Hà trong lòng cảm thán trí tệ người xưa, một bên bắt đầu phân phối trợ thủ, chuẩn bị giải phẫu.

Triệu Thanh Hà dùng ngón trỏ tay trái cùng ngón cái mở ra mí mắt trên dưới khiến cho con ngươi lộ ra, lại mệnh Chu Lộ phụ trách dùng kiềm cầm máu kẹp lấy thuấn màng khoé mắt bên trong, xử lý trong con ngươi, cố định thuấn màng. Đợi cho con trùng thể bơi tới Triệu Thanh Hà tay phải cầm bạch tuyến bao vây chỉ lộ ra nửa phần đầu châm may vá, nghiêng 30 độ nhẹ nhàng đám rách lớp màng xuyên qua giác mạc, trùng thể liền nương theo nước dịch chảy ra, Nguỵ Viễn Chí ở một bên nhanh tay lẹ mắt nhân cơ hội dùng cái nhíp nhãn khoa kẹp lấy trùng thể kéo đi ra.

Chúng nhân nguyên bản ngừng thở vây xem nhịn không được vỗ tay khen hay, Chu Lộ cùng Nguỵ Chí Viễn tham gia giải phẫu kích động không thôi, trên mặt lộ ra hưng phấn đỏ ửng. Tuy là thao tác chủ yếu không phải bọn họ, nhưng đồng dạng cảm thấy thành công mà xúc động, chỉ cần bọn họ sau này nghe theo Triệu Thanh Hà chỉ đạo luyện tập nhiều hơn, sau này châm cứu chính là bọn họ!

Triệu Thanh Hà cũng tạm thời nhẹ nhàng thở ra, nhưng hắn vẫn thấy châm cứu như vậy đúng là cần vận khí, nhớ tới lúc trước bắt chước học xác xuất thành cônb cũng rất cao, nhưng do thấy phiền toái nên mới sử dụng phương pháp ống hút.

Triệu Thanh Hà bảo Hầu ca nhi đi tìm lông đuôi ngựa, trong lòng lại nhớ đến trên tay cũng bắt chước thí nghiệm vài lượt, cảm thấy xác nhận được thì con ngựa thứ hai cũng bắt chước vậy. Bắt chước cũng phiền toái không ít, còn cần đem hai đầu lông đuôi ngựa châm mạnh vào giác mạc, sau đó thay đổi sử dụng lông đuôi ngựa mở thành vòng thắt nhỏ, đợi trùng thể tiến vào bẫy thì nhanh chóng giật buột chặt lông đuôi ngựa, trùng thể cố định trên đầu tiêm, nhổ kim tiêm, trùng thể sẽ bị lôi ra. [ Ex: Định không giải thích nhưng Ex cố giải thích phương pháp này: Dùng 2 đầu lông đuôi chập lại thay cho kim đâm vào giác mạc, rồi một bên kia thắt lông đuôi ép sát vào con ngươi đẩy trùng bò ra thì gắp ]

Mấy con ngựa sau cũng dùng phương pháp này, hai mươi mấy con ngựa không có một con thất bại, tất cả đều đem trùng thể lấy ra!

Giải phẫu chấm dứt, tất cả mọi người vui sướng hoan hô, thậm chí còn có người kích động rơi nước mắt, cảm tạ trời cao, bọn họ không ai bị tội chết!

Mà Triệu Thanh Hà lại xụi lơ trên cỏ, chưa từng liên tục cường độ làm việc như vậy, hơn nữa còn là giải phẫu tinh tế, làm xong cả người đều thoát lực. Hầu ca nhi đúng là tri kỷ của Triệu Thanh Hà xoa bóp tay chân, mới để cho hắn thoải mái không ít, toàn thân cơ thể không còn cứng ngắc.

Quản sự quan mã tràng thiếu chút nữa quỳ gối trước mặt Triệu Thanh Hà, nếu ngựa bị mù hết thì ngày lành của hắn cũng chấm dứt. Quản sự đem theo mấy người dưỡng ngựa đối với Triệu Thanh Hà bái thật sâu, kích động nói: ” Triệu đại phu, ngài đúng là diệu thủ hồi xuân Hoa Đà tái thế, nếu không có người thì trên dưới mã tràng chúng ta bị đánh chết còn nhẹ.”

Triệu Thanh Hà suy yếu khoát tay, ” Quản sự không cần như thế, bổn phận thầy thuốc, ta nếu đã có thể trị tất sẽ toàn lực cứu. Huống hồ thân là thú y bệnh mã giam lại càng tận tâm.”

Quản sự thấy Triệu Thanh Hà tuổi còn trẻ đã có thần kỹ còn bình dị gần gũi, không khỏi cảm thán, ” Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, Triệu đại phu sau này chắc chắn con đường rộng mở.”

Triệu Thanh Hà cười nói, thâm ý khác: ” Đây là mọi người cùng cố gắng.”

Quản sự là người thông thấu, làm sao không rõ ý tứ Triệu Thanh Hà, ” Ta chắc chắn báo cáo chi tiết, mỗi đại phu ở đây đều là y đức cao thượng, y thuật cao minh.”

Triệu Thanh Hà cười mà không nói, những người khác đá lòng đều khó nén kích động, lần này sẽ phải nổi danh! Từ trước cũng có bệnh này, con ngựa kia đưa đến bệnh mã giam trên phủ cũng vô pháp, mỗi tuấn mã bị tiểu sâu sinh sôi đều phá huỷ. Khi đó tuy không bị trách phạt nhong trong lòng mọi người cũng không dễ chịu.

Hiện giờ bọn họ còn có năng lực tự trải qua thao tác giải phẫu, trừ bỏ mới lúc đầu học tập y thuật Hầu ca nhi, những người khác đều tự mình thử qua châm cứu mở mành mắt, Nguỵ Viễn Chí làm việc cẩn thận nhất còn được Triệu Thanh Hà chỉ đạo tự mình lấy trùng thể! Bọn họ rất tin, không bao lâu bọn họ cũng có thể giống Triệu Thanh Hà bình thường luyện thành thần kỹ, khi đó cũng có thể giống Triệu Thanh Hà chỉ gọi đây là ‘ tiểu phẫu’.

Quản sự trong lòng hoang mang muốn hỏi, ” Tại sao ngựa lại bị nhiễm bệnh này? Nghe nói bệnh này hay có vào mùa thu, chướng dịch phát thành kỳ, canh năm dã phóng linh giao, này giao trung gai, cức trung mạn nhện, truân trung sương sớm ngộ nhập vào mắt, bị nhện chui vào dịch biến hoá thành trùng. Nhưng hiện tại chỉ mới tháng năm, mã tràng chúng ta chăm sóc vô cùng cẩn thận, nuôi thả trên đồng cỏ cũng tự dưỡng, xác nhận không có lây dính đồ bẩn. Cho dù có, cũng không thể lập tức nhiều con ngựa xảy ra chuyện.”

Triệu Thanh Hà nghĩ nghĩ: ” Có phải ở thời điểm đưa tới là cùng với ngưu vận chuyển?”

Quản sự hai mắt sáng lên, ” Đúng vậy! Hay là có liên quan chúng nó?”

Như vậy liền có giải thích, Triệu Thanh Hà nói: ” Hỗn tình trùng bệnh tuyến trên ngựa thực tế cùng Chỉ hình ti trạng thái ấu trùng ký sinh trên mắt ngựa giống nhau, hai loại tuyến trung này bình thường kí chủ trên trâu và bò, lớn lên thành trùng thì kí sinh trên khoang bụng với l*ng ngực trâu. Ngưu, mã nuôi lẫn lộn nhau thông qua ruồi truyền nhiễm, ấu trùng thông qua máu xâm nhập mà dẫn đến bệnh trạng này.”

Cái này không chỉ có quản sự mà ngay cả vài vị đại phu cũng bừng tỉnh đại ngộ, ” Nguyên lai trước giờ là như vậy, trách không được dù là nuôi thả cẩn thận cũng không phát hiện.”

Triệu Thanh Hà gật đầu: ” Đúng là không ổn.”

Hầu ca nhi thì lại thổn thức: ” Lại là do ruồi nhặn tác quái, lần trước mắt ngưu nhiễm trùng bệnh cũng thế, xem ra thật sự không thể coi khinh chúng nó.”

Việc sau đó đã có mấy vị đại phu chăm sóc, Triệu Thanh Hà cũng không tiếp tục quan tâm, chỉ căn dặn vài câu liền rời đi.

Triệu Thanh Hà trở lại biệt viện, vẫn như cũ không nhìn thấy thân ảnh Thường Đình Chiêu, trong lòng vô cùng cô đơn. Đã gần một tháng trôi qua, Thường Đình Chiêu chưa trở về cũng không có tin tức, hắn không thể không nghĩ Thường Đình Chiêu sẽ không trở lại nữa.

Không phải hắn hoài nghi Thường Đình Chiêu không thật tình, chính là thân thế Thường Đình Chiêu sẽ thân bất do kỷ, hai người bọn họ tình cảm còn chưa đến mức khiến cho Thường Đình Chiêu cùng gia tộc xuất hiện đấu tranh.

Thở dài thật sâu, hắn nên cố gắng lên kế hoạch ra ngoài tìm phòng ở, biệt viện như vậy cũng không nên. Nơi này ghi lại hai người bọn họ ở chung từng giọt từng giọt, tất cả đều làm hắn nhớ lại thật nhiều. Nguyên bản cũng không cảm thấy gì, đến lúc hồi tưởng lại phát hiện có bao nhiêu hồi niệm tốt đẹp. Hắn từ lâu đã tịch mịch, hiện tại gặp được môtk người hợp ý, các phương diện đều là người vô cùng xuất sắc, hắn lại không phải cỏ cây thì làm sao không động tâm cho được.

” Công tử, cần phải dọn đồ ăn lên?” Thanh Đại đi đến, làm lễ rồi vấn đạo.

” Thanh Đại, gia còn không có tin tức sao?”

Thanh Đại lắc đầu, nàng trước đó tuy không thích Triệu Thanh Hà vì thấy người này cổ cổ quái quái. Nói là yêu nghiệt chuyên dụ dỗ giống nam sủng lại không giống, nếu không cũng sẽ không đi làm thú y thối hoắc, nam sủng chỉ cần nghĩ cách bảo dưỡng dung nhan đòi Thường Đình Chiêu sủng ái, cho dù có chút bổn sự làm lợi thế cũng sẽ không đi làm thú y.

Mà hiện tại nhìn bộ dạng này của hắn cũng cảm thấy thương tâm, nếu Thường Đình Chiêu để ý thân phận, người như vậy là vô tình nhất. Cho dù trước kia có sủng ái ra sao, chẳng phải nói đi là đi hoàn toàn không lưu luyến.

Thanh Đại mềm mại nói: ” Thôn trang vừa đưa tới mận đào hoang dã, công tử trước tiên có muốn nếm thử?”

Triệu Thanh Hà đối với cái này rất có hứng thú, quả nhiên trên mặt lộ ra vui mừng, ” Thật tốt, làm một mâm đi. Đúng rồi, lưu lại một ít, ta muốn ướp một chút làm đồ ăn vặt.”

Thanh Đại tò mò, ” Phải làm như thế nào?”

Triệu Thanh Hà hưng trí, giải thích: ” Trước đem mận đào cắt thành hai ba khối, dùng trộn một ít dấm chua, đường, muối, ớt vào chén là được, nhiều nhất nửa ngày là ăn được. Cay chua ngon miệng, khai vị rất tốt, ngày thường làm điểm tâm.”

Nghĩ tới cay chua gì đó liền chọc người thèm, Thanh Đại nuốt một ngụm nước bọt: ” Nghe như vậy quả thật rất ngon.”

Triệu Thanh Hà liên tục gật đầu, mỗi lần trước đó đến mùa hắn liền lên núi hái mận đào làm ăn vặt, sau này trưởng thành rất khó tìm được mận đào tươi ngon, trên thị trường bán cảm thấy không được tốt, ở đây cũng chưa ăn qua. Mỗi khi nhớ tới rất là khát vọng, hiện tại rốt cục có thể được ăn lần nữa, mận đào nơi này tuyệt đối là thiên nhiên tinh khiết không ô nhiễm!

” Cái gì nghe muốn ăn?” Một âm thanh quen thuộc theo từ cửa truyền đến, Triệu Thanh Hà cùng Thanh Đại liền quay hướng đó, đúng là đã biến mất một tháng Thường Đình Chiêu!

Thanh Đại vội vàng đi lên hành lễ: ” Tứ gia, ngài đã về rồi.”

Thường Đình Chiêu từ tối đến sáng bước ra, Triệu Thanh Hà lúc này mới nhìn rõ bộ dáng hắn. Phong trần mệt mỏi, râu ria xồm xàm, giống như đã lâu không chú ý. Đáy mắt có chút xanh đen, hai tròng mắt tuy là thần thái sáng láng nhưng cũng nhìn ra có chú mệt mỏi.

Triệu Thanh Hà nhíu mi: ” Sao lại có bộ dáng như vậy?”

Thường Đình Chiêu đem túi ném trên bàn, mặt cười đến sáng lạn, ” Đây không phải là lo lắng ngươi không nhìn thấy ta ăn không vô ngủ không được, cho nên suốt đêm chạy về. Thế nào, có phải hay không rất cảm động muốn lấy thân báo đáp?”

Nghe nói mấy lời này, hai bên tai Thanh Đại đều cúi xuống đỏ hồng.

” Tại sao lâu như thế mới trở về?” Triệu Thanh Hà cố gắng khắc chế chính mình cố gắng nói nhưng vẫn lộ ra oán khí, khiến Thường Đình Chiêu vui đến cười thấy răng không thấy mắt.

Triệu Thanh Hà tức giận trừng mắt liến hắn một cái, Thường Đình Chiêu một tay kéo hắn ấn vào trong lòng, ôm chặt lấy, ” Thời điểm ở bên nhau còn không thấy được, rời đi không lâu đã cảm thấy nhớ, thực hối hận trước khi đi tại sao không thượng ngươi.”

Triệu Thanh Hà không nói chuyện, chỉ vươn cánh tay ôm chặt thắt lưng Thường Đình Chiêu, đầu tựa vào trước ngực của hắn. Khoé miệng Thường Đình Chiêu cong lên, dùng cằm cọ đầu Triệu Thanh Hà.

Hai người cứ ôm như vậy, cảm thụ hơi thở lẫn nhau.

Nửa ngày, Triệu Thanh Hà lẩm bẩm nói: ” Ta còn tưởng rằng ngươi không trở lại, chuẩn bị tìm nhà dưới rồi đó.”

Thường Đình Chiêu cúi đâu cắn vành tai Triệu Thanh Hà một cái, khiến Triệu Thanh Hà thình lình rùng mình run rẩy.

Thường Đình Chiêu hung hăng nói: ” Nhà dưới của ngươi cũng chỉ có thể là ta, đời này kiếp sau có chạy cũng không thoát.”

Triệu Thanh Hà cuối cùng chịu im không nói không muốn phá hư không khí, cảm thụ cảm giác ấm áp dào dạt của cái ôm an toàn, hồi lâu mới lưu luyến đẩy ra: ” Mau đi rửa mặt đi, cả người hôi hám khiến người khác hôn mê.”

Thường Đình Chiêu ngửi ngửi hương vị trên người mình, quả nhiên không chịu được. Mi đầu nhếch lên quyến rũ nói: ” Cùng nhau đi tẩy uyên ương d*c, chúng ta đã lâu không tắm kỳ cho nhau.”

Trong lời nói mười phần ám chỉ ái muội, nghiệp lớn lần trước không thành, một câu hai nghĩa ai cũng hiểu được.

” Hảo.”

Thường Đình Chiêu còn tưởng mình nghe lầm, kẻ này đáp ứng giòn như vậy? Vừa thấy Triệu Thanh Hà thật sự đi về hướng phòng rửa mặt, miệng cười kéo đến tận mang tai.

Đi lên trước một phen ôm chặt Triệu Thanh Hà, ” Đừng vội, nhìn xem ra mang thứ tốt gì về.”

Thường Đình Chiêu mang túi mở ra, bên trong có một đống bình bình lọ lọ, thấy hắn cười đến ái muội, Triệu Thanh Hà lập tức phản ứng, khoé miệng nhịn không được giật giật.

Thường Đình Chiêu ra vẻ không biết, còn đắc ý dào dạt: ” Những cái này là do ta sưu tập đến dầu cao tốt nhất toàn Đại Hữu, nha, còn có thể trợ tình, này còn có một cỗ thanh hương, này… “

Nhịn không được, Triệu Thanh Hà phiêu ánh mắt xem thường, ngắt lời nói: ” Ngươi về trễ như vậy chính là đi sưu tập mấy cái này đi?”

Thường Đình Chiêu hô to gọi nhỏ, ” Làm sao có thể! Bất quá quả thật tìm mấy thứ đồ này trì hoãn đến hai ngày, dùng trên người ngươi nhất định phải là thứ tốt nhất.”

Kẻ này lần trước chắc chắn là bị đả kích a, thế nên mới dùng toàn tâm ở trên này, còn làm ra cái việc ngây thơ như vậy. Đang muốn nói, Thường Đình Chiêu nói tiếp làm cho Triệu Thanh Hà thấy một trận cúc đau.

Thường Đình Chiêu sờ sờ cằm vẻ mặt tự hỏi: ” Cái đống này dùng một tháng phỏng chừng có điểm thiếu, thật sự rất vội vàng chưa kịp cướp đoạt đủ.”

Sát, một tháng dùng hết, hắn không muốn chết cũng không thể!

Triệu Thanh Hà lúc này hoàn toàn đã quên hắn nhất định không phải là đối tượng bị làm, hắn cũng có thể làm Thường Đình Chiêu.

Triệu Thanh Hà nhịn không nỗi đánh gãy, ” Được rồi, đừng khoe khoang, làm chuyện đó mấu chốt không phải là mấy thứ này.”

Thường Đình Chiêu càng cười như kẻ trộm, cắn lỗ tai hắn: ” Yên tâm, ta đã chuẩn bị vô cùng tốt.”

Trong lòng Triệu Thanh Hà một chút cũng không thấy an tâm, nhớ tới lúc luyện tập thể lực hai người cách xa, nhìn lại thân thể giống như gà bệnh của mình so với bộ dáng cao lớn của Thường Đình Chiêu, Triệu Thanh Hà thiếu chút nữa muốn cắn khăn tay.

Mợ nó, hắn thật sự sẽ không chết?

Tha kéo dài đi theo Thường Đình Chiêu vào phòng rửa mặt, Thường Đình Chiêu cầm quần áo cởi ra để lộ thân thể cường tráng đầy dẻo dai, Triệu Thanh Hà nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt. Còn có giống như một chút chờ mong…

” Có phải là chậm quá?” Tự mình lau sạch thân thể, Thường Đình Chiêu nhìn Triệu Thanh Hà còn không nhúc nhích, mang theo đại điểu cất bước về phía trước, một phen ôm Triệu Thanh Hà thuần thục cởi ra hết, Triệu Thanh Hà còn chưa phản ứng cả người trần trụi bị Thường Đình Chiêu ôm cùng nhau xuống thang trì.

Bàn tay Thường Đình Chiêu vuốt ve da thịt bóng loáng của Triệu Thanh Hà, ” Như thế nào vẫn gầy như vậy? Trắng nõn nộn nộn giống như đậu hũ, trong khoảng thời gian này có tiếp tục tập võ không?”

Triệu Thanh Hà bị mò trong lòng liền ngứa ngấy, trên mặt lại không biểu lộ ra, giương mặt nói: ” Ta tính tình như vậy, hiện tại hối hận còn kịp, a ——“

Thình lình nơi yếu ớt bị nắm, toàn bộ thân hình liền cứng đờ, nơi kia bị bao vây trong bàn tay thô ráp ấm áp của Thường Đình Chiêu không tự giác ngẩng đầu lên. Độ mạnh yếu có chút quá, lại đau lại thích làm cho Triệu Thanh Hà nhịn không được nhe răng.

Triệu Thanh Hà bắt lấy cánh tay Thường Đình Chiêu, cắn răng nói: ” Điểm nhẹ!”

Thu một chút khí lực, một bên xoa nắn, một bên Thường Đình Chiêu tuỳ tiện nói: ” Thật đúng là nhỏ, thiếu một chút nữa không nắm trúng.”

” Đó là ngươi mắt kém.” Triệu Thanh Hà hận đến nghiến răng, nhưng mà thật sự cảm thấy thoải mái, động tác trên tay không mấy kỹ xảo, tay lại khô ráp xẹt qua địa phương yếu ớt, làm cho thoải mái đến mức lỗ chân lông toàn thân mở ra, bất đắc dĩ chỉ có thể cắn răng thở phì phò.

Thường Đình Chiêu bên tai Triệu Thanh Hà phà một hơi, thanh âm tràn ngập từ tính cùng hấp dẫn, ” Thoải mái sao?”

Mắt Triệu Thanh Hà mở ra, tuy không cam lòng nhưng cũng gật gật đầu.

Thường Đình Chiêu bị đôi mắt ngập nước làm cho tâm cong ngứa, cự long nhát mắt thức tỉnh, cắn vành tai hắn, ” Một hồi càng thoải mái hơn.”

Triệu Thanh Hà biết hôm nay không thể tránh thoát, cũng không muốn tránh thoát. Hắn phát hiện việc đến trước mắt kỳ thật không có gì đáng sợ, không trải qua mưa gió làm sao gặp được cầu vồng, qua cơn đau sau đó khẳng định sẽ thích. Trong lòng suy nghĩ cẩn thận, tay chụp vào cự long Thường Đình Chiêu, liền không lạ vì sao người ta cười hắn, đồ vật của Thường Đình Chiêu này cũng quá lớn đi, đã muốn khí thế ngẩng đầu sát nhân.

Hừ, dù sao đều là của hắn! Triệu Thanh Hà đặc biệt vô sỉ an ủi mình.

Thường Đình Chiêu thoải mái than nhẹ một tiếng, miệng còn không khách khí chỉ huy, ” Lên phía trên đầu sờ sờ, không đủ, dùng hai tay…”

Triệu Thanh Hà không kiên nhẫn trừng mắt liếc hắn một cái, kết quả cự vật trong tay nóng lên cứng rắn tăng vài vòng. Thường Đình Chiêu bị tiểu mị nhãn câu dẫn nhịn không được chen vào giữa hai chân Triệu Thanh Hà, làm cho Triệu Thanh Hà khoá ngồi ở trên người mình, cự long kêu gào cùng vật nhỏ mềm mại trong tay dán sát vào nhau, nhiệt độ lẫn nhau truyền sang, khiến cả hai người đều hít một hơi.

Nơi yếu ớt nhất cùng địa phương cứng rắn nhất ma xát lẫn nhau, đúng là không diễn tả hết sảng khoái còn cảm thấy chưa đủ, linh hồn ở sâu bên trong kêu gào, khiến cho người ta điên cuồng.

Nước trong thang trì thật ấm áp, không cần nhiệt độ nơi kia truyền đến, Triệu Thanh Hà thích đến bị huân đỏ, môi đỏ bừng hé mở, dẫn dụ Thường Đình Chiêu cắn lên, Thường Đình Chiêu kinh hỉ phát hiện hương vị thật mỹ!

Động tác Thường Đình Chiêu trúc trắc lại thô lỗ, hoàn toàn dựa vào bản năng đem đầu lưỡi thâm nhập trong cổ họng Triệu Thanh Hà, giống như hút được mỹ vị, điên cuồng mà bá đạo khiến Triệu Thanh Hà không chống đỡ được, chỉ có thể bị động thừa nhận. Đầu lưỡi Thường Đình Chiêu đảo qua từng địa phương trong miệng Triệu Thanh Hà, coi như mãnh thú vì chiếm lĩnh địa bàn của mình mà nơi nơi phóng ra hơi thở của bản thân. Triệu Thanh Hà miệng hơi lên men, bởi vì không thể ngậm lại hay nuốt vào, nước bọt theo bên môi rỉ ra, khi hai người tách ra còn mang theo một sợi chỉ bạc.

Thường Đình Chiêu tay không ngừng ở trên người Triệu Thanh Hà vuốt ve xoa nắn, hơn nữa đến khi đụng đến cái mông đĩnh kiều thì coi như phát hiện hảo vật, lưu luyến nơi đó không muốn rời đi. Lại chà xát lại nhu nhu, bàn tay phía sau lộng Triệu Thanh Hà tê dại không nói được ngôn ngữ gì.

Tiền hậu giáp kích, cuối cùng nhịn không được, Triệu Thanh Hà liền buông vũ khí đầu hàng, trong chốc lát mặt nước trồi lên bạch trọc khác thường.

Toàn thân Triệu Thanh Hà xụi lơ tựa vào trên người Thường Đình Chiêu, đôi môi hé mở thở phì phò hai mắt mê ly. Thường Đình Chiêu thấy bộ dáng này của hắn, cự long kêu gào đến cực hạn, gân xanh trên trán đều bạo đi ra, hết thảy vận sức chờ phát động.

Cự long Thường Đình Chiêu hùng hổ hướng phía dưới Triệu Thanh Hà chà xát, chà chà đến đùi thịt đùi non của hắn làm cho cả hai người đều run rẩy. Triệu Thanh Hà đột nhiên dùng tay để lên ngực Thường Đình Chiêu, ” Từ từ.”

Thường Đình Chiêu không khỏi nhíu mày biểu tình có phần nộ khí, lại cố nén đình chỉ động tác, thanh âm khàn khàn: ” Ân?”

Triệu Thanh Hà bị hơi thở của hắn chấn động, đúng là không tiền đồ xương cốt muốn nhũn ra, thanh âm liền thấp mềm nhũn vài phần, ” Đến trên giường, trong ao rất chật.”

Ngày thường thời gian hắn phao tắm đều thở hổn hển, cảm thấy đầu nhức chân choáng, nếu thật sự làm ở đây, hắn không thể đứng không nổi, loại sự tình này tuyệt đối không thể xuất hiện trên người hắn.

Sát khí quanh thân Thường Đình Chiêu nhất thời tán đi, khoé miệng cong lên, ôm Triệu Thanh Hà đứng lên nghe tiếng nước rầm rồi rung động.

” Y ngươi.”

Cho tới bây giờ Triệu Thanh Hà còn không bị người ôm như vậy, trong lòng liền không rõ tư vị. Nhưng là hai chân gắt gao kẹp lấy rắn chắc eo thon hữu lực của Thường Đình Chiêu, thân hai người dán sát vào nhau.

Bất quá chỉ trong nháy mắt, hai người liền lăn ở trên giường, Thường Đình Chiêu hành tẩu còn không quên mang theo dầu cao đặt ở trên bàn, Triệu Thanh Hà vội vàng nói: ” Không cần lấy loại công hiệu đặc thù.”

Thường Đình Chiêu tới gần đôi môi hơi sưng đỏ của hắn, lời nói mang theo ý cười, ” Tất cả đều y ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.