Mùa xuân là mùa vạn vật sinh sôi nảy nở, mặc dù trong thời kỳ này động vật nhỏ dễ nảy sinh những suy nghĩ khác thường nhưng từ trước đến nay Dung Miên vẫn luôn có khả năng tự chủ nhất định. Chỉ là ban nãy cậu gặm que mài răng mộc thiên liêu (*) lâu quá, hơn nữa hình như bên trong còn trộn với một ít bạc hà mèo nên mới rơi vào trạng thái hưng phấn.
(*) Mộc thiên liêu: tiếng Anh là Silver Vine (nho bạc), một loại thảo dược thiên nhiên có tác dụng với các loài thuộc học mèo tương tự bạc hà mèo, có tác dụng kích thích hưng phấn đối với họ nhà mèo.
Công hiệu của bạc hà mèo đối với mỗi con mèo không hoàn toàn giống nhau. Trước đây ở quán cà phê mèo, Vân Mẫn cũng tự làm một ít que kẹo bạc hà, anh em nhà họ Quách chơi xong thì phản ứng tương đối mạnh, hầu như lần nào cũng phải cuồng chân chạy loạn vài ba vòng mới dừng lại được. Thỉnh thoảng Dung Miên cũng hít bạc hà mèo, nhưng hít xong cậu chỉ cảm thấy cơ thể hơi ấm lên, sau đó nằm trên ban công phê pha một lúc chờ hết tác dụng.
Tình huống hôm nay lại hơi khác. Có lẽ vì thời tiết oi nóng, cũng có thể là vì que mài răng là nhãn hiệu mình chưa từng dùng, nhưng khả năng cao nhất là vì người đang nằm cạnh cậu lúc này là Chung Tập, vì vậy Dung Miên cứ vô thức cọ rồi lại cọ người mình thích.
Cọ được một lúc thì Dung Miên bắt đầu muốn hôn Chung Tập, thế là hai người họ hôn nhau. Nhưng hôn rồi mà Dung Miên vẫn thấy nóng vô cùng. Cảm giác khô nóng này hơi lạ, nó vừa giống những lần trước cậu hôn Chung Tập, vừa có chút gì đó khó chịu hơn. Miệng khô lưỡi khô đã đành, Dung Miên còn cảm thấy bộ phận nào đó trên cơ thể thay đổi một cách tế nhị.
Dung Miên rất hoang mang, cậu không biết phải làm gì, chỉ biết mình rất muốn hôn Chung Tập nhiều hơn và muốn ngửi mùi cơ thể anh nhiều hơn. Thế là cậu vùi mặt vào lồng ngực Chung Tập khó chịu cọ xát.
Thế nhưng cậu cảm thấy thân dưới vẫn rất khó chịu. Cậu không biết mình bị làm sao, chỉ có thể lại kéo tay Chung Tập sờ vào chỗ ấy một lần nữa.
Sau đó cậu nghe thấy Chung Tập khàn giọng nói: “Chúng ta vào nhà vệ sinh trước đã, được không?”
Đầu óc Dung Miên đã mơ hồ lắm rồi, cậu khẽ chớp mắt ậm ờ một tiếng rồi lảo đảo bị Chung Tập kéo vào phòng tắm. Anh để cậu ngồi trên bồn rửa tay bằng đá cẩm thạch, hai chân buông thõng giữa không trung, gò má ửng đỏ dưới ánh đèn ấm áp.
Cậu khó khăn thở dốc một hơi, cậu không biết Chung Tập định làm gì, cậu chỉ cảm thấy rất khó chịu. Thế là cậu bèn nghiêng đầu, dùng ngữ điệu bình thường hay xin ăn xúc xích cầu xin: “Chung Tập, anh dùng tay sờ chỗ đó nữa được không?”
Chung Tập không trả lời. Anh chăm chú nhìn Dung Miên một lát rồi hôn nhẹ lên chóp mũi cậu, sau đó bắt đầu cởi quần cậu ra.
Dung Miên rất gầy, khi ở dạng mèo thì mềm mại nhỏ nhắn, còn ở dạng người thì là thiếu niên thanh mảnh, eo thon chân dài.
Quần ngủ đã tụt xuống mắt cá chân của Dung Miên, Chung Tập dừng lại một chút rồi dứt khoát cởi quần lót của cậu xuống, sau đó anh hít sâu một hơi, cầm lấy cậu nhỏ của Dung Miên.
Chung Tập cảm thấy hình như Dung Miên run lên một cái.
Cái đó của Dung Miên từ hình dáng cho đến màu sắc đều rất đẹp, hơn nữa vì hai người vừa mới hôn nhau nên còn hơi cương lên, vật nóng hổi ấy cứ thế được Chung Tập nắm gọn trong lòng bàn tay.
Dung Miên không hề cảm thấy xấu hổ, cậu chỉ cúi xuống băn khoăn nhìn cái đó của mình, dường như không hiểu tại sao đột nhiên nó lại dựng lên. Lát sau cậu ngẩng đầu nhìn Chung Tập khẽ oán trách: “…Tay anh lạnh quá.”
Chung Tập hơi khựng lại: “Ấm lên ngay đây.”
Dung Miên còn chưa hiểu câu này có nghĩa là gì thì đã cảm thấy tay Chung Tập bắt đầu chậm rãi tuốt lên tuốt xuống. Bàn tay anh rất lớn, bình thường cậu rất thích được anh dùng tay xoa đầu mình, sờ tai mình, gãi cằm mình, vuốt bụng hoặc là đuôi mình, nhưng lúc này cảm giác Chung Tập mang đến cho cậu hoàn toàn khác hẳn.
Xúc cảm khó diễn tả thành lời ấy khiến Dung Miên vừa thấy lạ lẫm vừa có chút sợ hãi, động tác của Chung Tập càng ngày càng nhanh, cậu bắt đầu không kìm nén được nữa, cùng với sự thoải mái là nỗi hoang mang vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Dung Miên rướn cổ dùng chóp mũi của mình cọ cọ cằm Chung Tập, thở dốc nói: “Đừng làm nữa…”
Nửa câu sau còn chưa nói hết Dung Miên đã rụt người lại, cổ họng phát ra tiếng nức nở khe khẽ, cậu bất giác muốn lùi lại nhưng Chung Tập lại tiến tới hôn cậu. Cánh môi Dung Miên đang run run, mềm mại mà nóng hổi, hai người hôn nhau say đắm, Chung Tập cảm thấy dường như ngay cả máu dưới da Dung Miên cũng đang nóng lên theo hơi thở của bọn họ.
Khi đầu ngón tay Chung Tập miết qua đỉnh chóp, Dung Miên thở hắt ra một tiếng.
Sau đó trong một khoảnh khắc đầu óc cậu trắng xóa, đến khi phản ứng lại thì cảm thấy hạ bộ nóng lên, cúi xuống nhìn đã thấy mình tiết ra trong lòng bàn tay Chung Tập rồi. Cậu mơ màng nhìn chằm chằm thứ dính nhớp trong tay Chung Tập, vì khoái cảm mà mắt cậu ươn ướt, lông mi bởi vậy mà trông dày hơn, ngay cả đuôi mắt cũng hơi ửng đỏ. Dung Miên vẫn thở hổn hển, chiếc đuôi phía sau cuối cùng cũng lặng lẽ hiện ra.
Sau đó Chung Tập thấy cậu cứng đờ người, đôi mắt mờ sương dường như ảm đạm xuống, chiếc đuôi lông xù kia cũng nhẹ nhàng lắc lư. Cậu buồn bã ngước mắt lên hỏi: “Chung Tập, có phải em…”
Chiếc đuôi tiu nghỉu buông thõng trên bồn rửa tay, chóp đuôi chỉ lờ đờ vẫy nhẹ một cái rồi không có động tĩnh gì nữa. Gò má Dung Miên đỏ bừng, đầu tiên cậu vội vàng che đuôi của mình lại, sau đó mới lí nhí xin lỗi Chung Tập: “Em không cố ý đâu, chỉ là…em không nhịn được…”
Chung Tập thở dài, anh quay đi rửa tay lau khô rồi quay lại, đầu tiên kéo bàn tay đang che đuôi của Dung Miên ra, sau đó vươn tay giúp cậu vuốt mượt.
“Không sao.” Anh nhẹ nhàng vuốt từ gốc đuôi trở xuống, cảm xúc của Dung Miên cuối cùng cũng ổn định trở lại.
Có điều cậu vẫn tưởng mình không cẩn thận tiểu vào tay Chung Tập. Cậu rất buồn, bởi vì ngay cả chú mèo nhỏ nhất của quán hiện giờ cũng biết dùng cát mèo rồi, vậy mà mình lại phạm phải sai lầm như thế này. Dung Miên xấu hổ đến nỗi không dám ngẩng mặt lên, thế là Chung Tập bèn cúi xuống hôn lên chóp mũi cậu một cái rồi kiên nhẫn giải thích: “Thực sự không sao mà, đây là hiện tượng hết sức bình thường.”
Dường như sợ Dung Miên không tin, Chung Tập còn chỉ xuống hạ bộ mình nói: “Con người không có đuôi, vì vậy chỗ này giống như đuôi của con người vậy.”
“Nếu mèo con các em nhìn thấy người mình thích sẽ không thu đuôi lại được, vậy thì con người bọn anh cũng sẽ có phản ứng tương tự khi gặp ai mình có cảm tình, bọn anh cũng phải tự giải phóng cho mình.” Anh nói, “Do đó em có thể hiểu là em hơn người ta, vì em có những hai cái đuôi.”
Dung Miên ngơ ngác nhìn Chung Tập.
“Thông thường sau khi có bạn đời thì ai cũng sẽ có cảm giác này.” Chung Tập trầm ngâm một chốc rồi bổ sung thêm, “Nếu em rất thích ai đó thì tự nhiên sẽ muốn làm chuyện như vậy với người ta. Đây là quy luật tự nhiên, là một chuyện vô cùng bình thường.”
Dung Miên ngây ngô chớp mắt, sau đó lộ ra biểu cảm “thì ra là vậy”, thoáng cái đã vui vẻ hẳn lên: “Bởi vì em rất thích rất thích anh nên vừa rồi chỗ này mới…”
Chung Tập: “…Em có thể hiểu như vậy.”
Dung Miên chậm rãi “ồ” lên.
Cậu nghĩ ngợi một chút rồi chậm chạp mặc quần vào, sau đó lại cúi xuống thử cảm nhận trạng thái ở bên dưới, tò mò hỏi: “Vừa rồi anh dùng tay chạm vào chỗ này của em, em cảm thấy rất thoải mái, chuyện đó thì là vì sao?”
Chung Tập cảm thấy cổ họng bắt đầu ngưa ngứa. Cho dù anh giỏi ăn nói đến mấy, nhất thời cũng không thể giải thích rõ ràng với Dung Miên chuyện này. Thế là anh trầm ngâm một chút rồi dùng câu nói dối vạn năng lừa cậu: “…Cũng là vì em thích anh đấy.”
Dung Miên nhìn Chung Tập như có điều suy nghĩ, còn anh cũng bó tay toàn tập. Thì ra mấy động vật nhỏ suốt ngày mở miệng ra là nhắc đến giao phối thực chất không hiểu gì về chuyện này hết, vì vậy mới có thể thản nhiên nói ra không kiêng dè gì như vậy.
Đột nhiên anh bỗng thấy buồn cười. Đúng lúc anh sắp không nhịn được mà bật cười thành tiếng, Dung Miên chậm rãi chuyển ánh mắt đến một bộ phận nào đó trên người Chung Tập. Cậu không nói gì, chỉ mím môi ngẫm nghĩ một lát rồi vươn tay chọc vào bộ phận đó.
Mặt Chung Tập cứng đờ, còn Dung Miên rõ ràng cũng ngẩn ra.
“…Nhưng chỗ này của anh cũng dựng lên rồi nè.” Dung Miên tò mò nhìn anh, dùng kiến thức mới tiếp thu hỏi, “Thì ra anh cũng thích em đến vậy sao?”
***
[Hồ sơ nhân viên quán cà phê mèo – Bí mật]
Chủ cửa hàng: Vân Mẫn (chú Vân)
Giới tính: Nam
Giống và đặc trưng: Mèo nhà Trung Hoa, mèo ly hoa lông dài xinh đẹp
Tuổi con người: 35 tuổi
Thức ăn yêu thích nhất: Món Quảng Đông trong nhà hàng của con người
Thức ăn ghét nhất: Món cay Tứ Xuyên trong nhà hàng của con người
Việc thích làm nhất: Tự tay vẽ thực đơn quán cà phê, chủ trì các cuộc họp nội bộ quán
Nguyện vọng năm mới: Trang trí lại quán cà phê theo phong cách mới, tất cả nhân viên đều khỏe mạnh không ốm bệnh
Chú ý: Mặc dù bản thân chủ cửa hàng bình thường không tham gia tiếp khách nhưng nếu chưa được y cho phép, các nhân viên khác không được tự tiện ngủ trên võng của y đâu nhé.
Tên nhân viên: Khổng Tam Đậu (Tam Đậu)
Giới tính: Nữ
Giống và đặc trưng: Shiba đen, một cô gái cao to, ngày nào cũng rất lạc quan vui vẻ
Tuổi con người: 24 tuổi
Thức ăn yêu thích nhất: Cái gì cũng thích ăn, thích nhất là sườn xào chua ngọt, đồng thời cũng cực kì thích uống nước
Thức ăn ghét nhất: Tạm thời không có
Việc thích làm nhất: Mua cốc nước thể thao mẫu mới, có người đi công viên chơi bóng cùng, nghiên cứu thực đơn cho Dung Miên, chơi Nail Salon cùng Dung Miên
Nguyện vọng năm mới: Hy vọng sẽ mua được bình nước phiên bản giới hạn mình thích, hy vọng quảng cáo trong Nail Salon có thể đột nhiên biến mất
Chú ý: Là một chú chó rất tốt tính, có thể tùy tiện sờ tùy tiện hít, nhưng vì tương đối lớn nên tốt nhất vẫn không nên ôm cả người bé lên.
Tên nhân viên: Quách Tứ Qua (Tứ Qua)
Giới tính: Nam
Giống và đặc trưng: Ragdoll, Ragdoll mông bự, anh trai song sinh của Quách Ngũ Quỳ
Tuổi con người: 13 tuổi
Thức ăn yêu thích nhất: Pudding sữa dê
Thức ăn ghét nhất: Hạt khô, gan gà
Việc thích làm nhất: Lén bắt cá, xem ti vi trong phòng khách trong lúc quét nhà
Nguyện vọng năm mới: Hy vọng hàng ngày Quách Ngũ Quỳ sẽ quét nhà giúp mình, hy vọng mình có thể sớm ra ngoài làm việc trong thân phận con người, hy vọng bình thường Quách Ngũ Quỳ bớt đấu võ mồm với mình
Chú ý: Một chú mèo con thường xuyên bị đau bụng, trước khi hít cần chú ý lông quanh mông bé vì có thể sẽ dính một chút bất ngờ không mong muốn.
Tên nhân viên: Quách Ngũ Quỳ (Ngũ Quỳ)
Giới tính: Nam
Giống và đặc trưng: Ragdoll, Ragdoll mông nhỏ, em trai song sinh của Quách Tứ Qua
Tuổi con người: 13 tuổi
Thức ăn yêu thích nhất: Hạt khô, gan gà
Thức ăn ghét nhất: Pudding sữa dê
Việc thích làm nhất: Trong lúc quét nhà lén cùng Quách Tứ Qua bắt cá, xem ti vi trong phòng khách
Nguyện vọng năm mới: Hy vọng hàng ngày Quách Tứ Qua sẽ quét nhà giúp mình, hy vọng mình có thể sớm ra ngoài làm việc trong thân phận con người, hy vọng người khác có thể phân biệt được sự khác nhau giữa mình và Quách Tứ Qua
Chú ý: Một chú mèo con dễ bị táo bón, vì vậy nhất định không được để bé ăn quá nhiều súp thưởng và hạt khô, ngoài ra khi sờ bé cũng đừng quên sờ anh trai song sinh của bé.
Tên nhân viên: Dung Miên (Miên Miên)
Giới tính: Nam
Giống và đặc trưng: Mèo nhà Trung Hoa, lông đen, chóp đuôi trắng
Tuổi con người: 22 tuổi
Thức ăn yêu thích nhất: Pate tôm trộn cá tuna hiệu XX, sashimi, xúc xích đông lạnh
Thức ăn ghét nhất: Sandwich ớt chuông Khổng Tam Đậu làm
Việc thích làm nhất: Đóng phim với Chung Tập, ngủ với Chung Tập, chơi Nail Salon với Khổng Tam Đậu
Nguyện vọng năm mới: Hy vọng chú Vân ngày càng khỏe mạnh, hy vọng hàng ngày mình đều được ăn xúc xích Chung Tập làm, hy vọng mình có thể ở bên Chung Tập cả đời
Chú ý: Là một chú mèo con hơi khó tính, chỉ những ai chiếm vị trí đặc biệt trong lòng mới được sờ bé, không được tự tiện sờ đuôi, không được tự tiện sờ tai, khi bé ngủ tuyệt đối không đánh thức bé