Chương 1279
Lúc trước cô đã yêu Phó Kình Hiên, cho nên bây giờ có yêu lần nữa cũng không phải là không có khả năng, thậm chí tỷ lệ còn vô cùng cao.
E là lần này ngã xuống sườn núi đã làm lòng cô rung động một lần nữa.
Dù sao thì cũng rất khó gặp được một người vì cô mà ngay cả mạng sống cũng không cần, người như thế này mà còn không yêu thì còn ai đáng để yêu nữa?
Xem ra là lần cá cược trước kia giữa anh ta và cô, anh ta sắp giành phần thắng rồi.
Nhưng mà anh ta không hề cảm thấy vui vẻ chút nào.
Có điều, có một điểm đáng để anh ta vui mừng, đó chính là thái độ của Phó Kình Hiên đối với Bạch Dương.
Nghĩ đến đây, Trình Minh Viễn mặc áo khoác vào, thăm dò hỏi: ‘Bạch Dương có phải là giữa cô và Kình Hiên đã xảy ra mâu thuẫn rồi không?”
“Mâu thuẫn hả?” Bạch Dương nghi hoặc nhíu mày: “Đâu có đâu.”
“Thật sự không có à?” Hiển nhiên là Trình Minh Viễn không tin.
Bạch Dương gật đầu liên tục: “Đương nhiên là không có rồi, nhưng mà tại sao anh lại hỏi như vậy?”
“Đương nhiên là do thái độ lúc nấy của Kình Hiên rồi, thật sự quá khác thường.”
Trình Minh Viễn nhìn căn phòng mà Phó Kình Hiên mới rời đi, ánh mắt hơi híp lại, †rong mắt tràn đầy suy nghĩ.
Bạch Dương cũng nhìn theo: “Đúng là không bình thường.”
“Có phải không” Trình Minh Viễn sờ sờ cằm, một bộ dạng như là thám tử: “Nếu đổi lại là bình thường, Kình Hiên mà nhìn thấy tôi và cô gần gũi với nhau thì đã sớm xuất hiện trước mặt chúng ta bày trò phá bỉnh, bởi vì cậu ấy không cho phép cô ở cùng với người đàn ông khác. Nhưng mà ngày hôm nay cậu ấy lại không làm như vậy, đồng thời nhìn dáng vẻ của cậu ấy hình như là rất muốn nhìn thấy cảnh tượng này.
Bạch Dương không nói chuyện, chỉ cắn chặt môi.
Bởi vì những lời mà Trình Minh Viễn đã nói, cô cũng đã nhìn ra rồi.
Bên cạnh đó, trong lòng cô còn cảm thấy không thoải mái.
“Cho nên chính vì vậy mà anh có suy nghĩ giữa tôi và Phó Kình Hiên đã xảy ra mâu thuẫn.” Bạch Dương năm chặt lòng bàn tay.
Trình Minh Viễn gật đầu: “Không sai, nếu không thì tôi nghĩ mãi mà không hiểu tại sao Kình Hiên lại như thế.”
“Bởi vì anh ấy buông tay rồi.” Bạch Dương cụp mắt trả lời.
Trình Minh Viễn ngẩn ngơ: “Cái gì?”
“Tôi nói bởi vì Phó Kình Hiên từ bỏ rồi, anh ấy sẽ không theo đuổi tôi nữa.” Bạch Dương bất giác siết chặt lòng bàn tay hơn.
Trình Minh Viễn rất bất ngờ: “Thật hay giả vậy?”
“Là thật.’ Bạch Dương đáp lại hai chữ.
Trình Minh Viễn há to miệng: “Sao lại có thể chứ! Kình Hiên yêu cô như thế, hơn nữa cậu ấy là một người có tính tình cố chấp, một khi đã quyết định chuyện gì rồi thì chắc chắn sẽ không từ bỏ.”