Chương 1308
“Mẹ…” Nghe mẹ nói thế, Bạch Dương rốt cuộc không kìm nén được nữa, cô nằm sấp trên bàn òa khóc.
Video vẫn tiếp tục, Phạm Lệ Na ho vài cái, gương mặt càng trắng bệch hơn, giọng nói cũng suy yếu rất nhiều: “Dương Dương à, mẹ muốn nói với con một tiếng xin lỗi, bởi vì mẹ và ba con vẫn giấu con, không nói cho con biết thân phận thật sự của con, hy vọng con có thể tha thứ cho ba mẹ”
Bạch Dương ngẩng đầu, cắn chặt môi dưới, nước mắt giàn giụa nhìn chằm chằm video, rất lâu không nói gì.
Phạm Lệ Na lại ho vài cái, sau đó Bạch Dương liền nhìn thấy ngoài ống kính có một bàn tay chìa tới, trong tay còn cầm một ly nước.
Cô liếc mắt một cái lập tức nhận ra đó là †ay của một người đàn ông, hơn nữa trên ngón tay cái còn có một nốt ruồi đen.
Đó là… Tay của bal Hóa ra ba cũng ở trong video!
Cảm xúc của Bạch Dương càng thêm kích động.
Có phải cô sẽ được thấy ba mình trong chốc lát?
Đang nghĩ ngợi, Bạch Dương bỗng dưng nghe thấy trong video vang lên một giọng nam ôn hòa, lại kìm nén bi thương: “Mình ơi, uống chút nước.”
Thật sự là bal Cơ thể Bạch Dương kích động đến độ run cả lên.
Trong video, Phạm Lệ Na nghiêng đầu ra ngoài ống kính cười: “Cảm ơn anh.”
Bà nhận lấy ly nước, sau khi uống một ngụm nước cơn ho rõ ràng có chút khá hơn, kế đó bà buông ly nước, lúc này mới đối mặt với ống kính lại nói: “Dương Dương, ba mẹ biết con biết rõ mình không phải con ruột của chúng ta nhất định sẽ khổ sở, không thể tiếp nhận được, thậm chí còn nghĩ nhiều, cảm thấy bởi vì ba mẹ không có con gái ruột, vậy nên mới coi con như người thay thế con gái của ba mẹ mang về nuôi đúng không?”
Bạch Dương nắm chặt lòng bàn tay.
Quả nhiên, trên thế giới này người hiểu rõ cô nhất chính là ba mẹ cô.
Phạm Lệ Na suy yếu mỉm cười: “Dương Dương, con nhất định không thể nghĩ như vậy, ba mẹ nói cho con biết, quả thật bởi Vì con gái ba mẹ không còn nữa nên ba mẹ mới nhận nuôi con về, nhưng tuyệt đối không phải là thế thân của con bé, tình yêu của ba mẹ dành cho con cũng không phải bởi vì ba và mẹ chuyển tình cảm dành cho con gái ruột sang con, tên của con, cũng không phải lấy từ tên của con bé, tên của con là do mẹ và ba cùng nhau lật hết cuốn từ điển đặc biệt đặt cho con, là dành riêng cho con.”
Đặc biệt đặt tên cho cô ư?
Sống lưng Bạch Dương hơi ưỡn thẳng, ánh mắt ảm đạm cũng dần dần nổi lên ánh sáng.
Vậy là cô không phải thế thân của đứa trẻ đó, đúng không?
Đúng vậy, điều mà Bạch Dương để ý nhất thật ra không phải việc mình không phải con ruột của ba mẹ.
Bởi vì ba mẹ đối xử với cô rất tốt đến độ không khác gì con ruột, dù cho có huyết thống hay không thật sự không quan trọng như vậy.
Điều cô thực sự để ý chính là bản thân làm thế thân của đứa nhỏ kia.
Cô đang nghĩ sở dĩ ba mẹ đối xử với cô như thế, có phải là bởi vì hai người coi cô như đứa bé kia để yêu thương hay không.
Dù sao cô cũng đã được ôm đến nhà họ Bạch khi đứa bé kia vừa qua đời, khi đó ba mẹ đang ở trong lúc đau đớn, sự xuất hiện của cô rất dễ khiến ba mẹ chuyển tình yêu của mình đối với đứa bé kia cho cô.
Nhưng bây giờ những gì mà mẹ nói với cô dường như không phải là những gì cô suy nghĩ.
Cô không phải là người thay thế cho đứa trẻ đó, họ yêu thương cô, cũng không phải vì đứa trẻ đó, mà là hai người thương chính co.