Chương 1335
Nghĩ đến tình huống đó, sắc mặt Trương Ly lập tức tái nhợt, sau đó không biết lấy tốc độ ở đâu, ngay lúc Phó Kình Hiên né tránh, cô ta bắt lấy cánh tay phải của anh rồi ngã người vào lồng ngực anh.
Tách!
Cùng lúc đó, sau lùm cây cách đó không xa, một tay săn ảnh đang nhấn nút chụp lại khoảnh khắc này.
Sau đó người đàn ông nhìn tấm ảnh trong máy ảnh, cười híp mắt lộ ra hàm răng ố vàng, sau đó nhanh chóng giấu máy ảnh vào trong người rồi cúi người lén lút chuồn đi.
Cảm nhận được điện thoại trong tay rung lên, Trương Lị Lị liếc mắt nhìn về phía lùm cây kia, sau đó buông tay Phó Kình Hiên ra trước khi anh tức giận hất tay cô ra. Cô †a lùi lại hai bước rồi đứng vững, bộ dạng như bị dọa sợ, hai mắt đỏ hoe, cúi đầu nói với Phó Kình Hiên: “Tôi xin lỗi Phó tổng, tôi không cố ý, tôi thực sự xin lỗi…”
Phó Kình Hiên không nói gì, chỉ nheo mắt lạnh lùng nhìn cô ta.
Trương Lị Lị cảm nhận được ánh mắt từ trên đỉnh đầu, da đầu bỗng trở nên tê dại, trái tim co thắt dữ dội.
Phó tổng… lẽ nào anh muốn đánh người?
Nghĩ đến đây, Trương Lị Lị đứng thẳng dậy, vô thức lùi lại hai bước, thận trọng nhìn anh: “Phó tổng…
“Cô quay về nói với Trương Thắng Quốc không cần tiếp tục hợp tác nữa, bảo ông ta ngày mai đến Phó Thị ký biên bản vi phạm hợp đồng.” Phó Kình Hiên nhìn ống tay áo nhăn nhúm của mình, giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc.
Nếu không phải tay trái anh bị thương thì anh đã cởi áo khoác vứt đi rồi.
Thật khiến người ta kinh tởm.
Đừng tưởng vừa rồi anh không biết ý đồ của cô ta, anh đã tránh đi rồi nhưng người phụ nữ này vẫn bắt được anh, rõ ràng là cố ý.
Anh không thể đánh phụ nữ, nhưng Trương Thắng Quốc đương nhiên có thể.
Nghe Phó Kình Hiên nói muốn kết thúc hợp †ác, sắc mặt Trương Lị Lị bỗng tái xanh.
Cô ta biết bây giờ mình có cầu xin thế nào cũng vô ích.
Bởi vì anh đã nói ký biên bản vi phạm hợp đồng, nghĩa là mọi chuyện đã không thể cứu vãn được nữa.
Cô ta lại làm hỏng chuyện lần nữa.
Vừa nãy cầu xin, có thể anh sẽ đổi ý.
Nhưng cô ta lại kéo tay anh khiến mọi chuyện không thể cứu vãn, cũng cắt đứt mối quan hệ hợp tác giữa nhà họ Trương và nhà họ Phó, nếu ba cô ta biết được nhất định sẽ đánh chết cô ta mất!
Nghĩ đến người ba hung hãn y như côn đồ kia, Trương Lị Lị không khỏi run rẩy.
Nhưng không lâu sao, cô ta lại nghĩ đến gì đó, trong mắt lóe lên một tia sáng, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Cô ta nhìn Phó Kình Hiên, sợ hãi nói: “Tôi biết rồi Phó tổng.”
Phó Kình Hiên phớt lờ cô ta, rồi lại nhìn ống †ay áo nhăn nhúm của mình, nhíu mày đi tới xe Maybach.
Trương Lị Lị đến đây cùng anh, nhưng bây giờ cô ta không dám về cùng anh.
Cô ta sợ dù cô ta có đi theo cũng sẽ bị anh đuổi xuống xe.