Chương 1346
Anh cứ tưởng tấm ảnh kia chỉ vô tình chụp được.
Nhưng không ngờ lại có người tính kế.
Giỏi lắm, nhà họ Trương quá giỏi!
Trợ lý Trương nói tiếp: “Phó tổng, tôi đoán Trương Lị Lị cố tình nhân cơ hội này tạo scandal với anh để tăng trưởng thị trường chứng khoán của tập đoàn Trương Thị. Dù gì thì anh cũng không hóng drama trong giới giải trí, chỉ cần không có ai nói cho anh biết tin tức trên mạng thì anh cũng sẽ không biết mình ‘đính hôn với Trương Lị Lị, cho nên đương nhiên cũng sẽ không làm sáng tỏ. Cứ như vậy, dân cư mạng sẽ tin hai người thực sự sắp đính hôn. Thị trường chứng khoán của tập đoàn Trương Thị sẽ dựa dẫm vào con thuyền lớn Phó Thị, nước lên thì thuyền lên, một số hợp đồng hợp tác theo đó cũng tới tay.”
Nói đến đây, trợ lý Trương nhếch mép: “Cho dù cuối cùng anh làm sáng tỏ tin đồn đính hôn với Trương Lị Lị là giả, hai nhà Phó Trương không có ý định liên hôn, thị trường chứng khoán nhà họ Trương không tăng, nhưng nhà họ Trương cũng sẽ không bị thiệt. Dù sao cũng là do anh đưa Trương Lị Lị đi xã giao mới bị chụp ảnh và bị giới truyền thông đồn thổi tin đính hôn. Bây giờ anh làm sáng tỏ tin đồn, một số người †rong vòng bạn bè và dân cư mạng sẽ chế giễu Trương Lị Lị, sau đó Trương Thắng Quốc sẽ lấy lý do làm tổn hại danh dự Trương Lị Lị, yêu cầu anh bồi thường cho cô ta.”
“Tôi biết.” Phó Kình Hiên nâng cằm, khuôn mặt tuấn tú đen như đít nồi: “Nếu không phải tôi bảo cậu điều tra sự thật đằng sau thì kế hoạch của Trương Thắng Quốc đã thành công rồi.”
“Đúng vậy” Trợ lý Trương gật đầu: “Nếu chúng ta không biết tin đồn này là do nhà họ Trương trù tính thì anh sẽ bồi thường cho Trương Lị Lị. Nếu Trương Thắng Quốc đề nghị tái hợp tác, anh cũng sẽ đồng ý.
Nhà họ Trương có nước đi không tồi, tính tới tính lui cũng đều có lợi. Nhưng thật đáng tiếc, nhà họ Trương lại gặp phải Phó tổng”
Phó tổng đã biết sự thật đằng sau, cho nên Trương Thắng Quốc chắc chắn sẽ thất bại.
Nhưng ngược lại, nếu Phó tổng không biết, Trương Thắng Quốc sẽ thành công.
Nhưng anh ta cảm thấy thấy Phó tổng không thể nào không biết được. Phó tổng đã điều tra là phải điều tra tận gốc, không bao giờ hời hợt.
Cho nên dù cho Trương Thắng Quốc có tính toán thế nào đều cũng sẽ thất bại.
“Nhà họ Trương giao cho cậu giải quyết, cậu có làm được không?” Phó Kình Hiên gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn.
Anh gõ rất chậm, nhưng giọng nói lại vang vọng khắp phòng làm việc rộng lớn, từng tiếng gõ như gõ vào lòng người khiến người ta không nhịn được co thắt tim.
Trợ lý Trương đẩy kính cười: ‘Đương nhiên có thể, tôi sẽ cho Phó tổng một câu trả lời thỏa đáng.”
“Tốt lắm.” Phó Kình Hiên gật đầu: “Còn nữa, cậu cho người đến khách sạn trích camera giám sát ở cửa để làm rõ góc chụp sai lệch.”
Anh muốn Bạch Dương biết rằng anh và Trương Lị Lị không có bất kỳ hành động thân mật nào.
Tấm ảnh đó là một sự hiểu lầm.
“Vâng, Phó tổng.” Trợ lý Trương gật đầu, định cúp máy.
Phó Kình Hiên đột nhiên nghĩ đến gì đó, vội vàng kêu lên: “Chờ một chút.”
“Phó tổng còn chuyện gì cần dặn dò sao?”
Trợ lý Trương đặt điện thoại trở lại bên tai.
Phó Kình Hiên vuốt sống mũi: “Việc tìm kiếm tim thế nào rồi?”
“Xin lỗi Phó tổng, vẫn như cũ không có tin tức.” Trợ lý Trương rũ mắt, khó xử trả lời.