Chương 1348
Nghĩ nghĩ, khóe miệng Bạch Dương khẽ cong lên, mối bận tâm cuối cùng trong lòng cô về tấm ảnh đó cũng dần dần biến mất sau khi xem đoạn video vừa được đăng trên trang web chính thức của tập đoàn Phó Thị.
Nhưng kỳ lạ là cô vừa hỏi Phó Kình Hiên chuyện gì tấm ảnh kia không lâu thì tập đoàn Phó Thị đã tung ra một đoạn video làm rõ sự hiểu lầm trong bức ảnh.
Là trùng hợp sao?
Bạch Dương mím môi đỏ mọng, sau đó bác bỏ suy đoán này.
Chắc không phải đâu, Phó Kình Hiên không nhìn thấy tin nhắn cô gửi, vậy chắc là trùng hợp thôi.
Lúc cô đang nghĩ ngợi thì điện thoại đột nhiên reo lên.
Bạch Dương thu lại suy nghĩ, nghiêng đầu nhìn điện thoại bên cạnh.
Thấy Lục Khởi gọi đến, cô thả con chuột ra, nhấc máy: “Anh Khởi.”
“Bảo bối.” Giọng nói của Lục Khởi truyền qua điện thoại.
Bạch Dương khó hiểu nghiêng đầu hỏi: “Anh sao vậy?”
“Không phải Phó Kình Hiên!” Lục Khởi cáu kỉnh vò đầu bứt tóc: “Trước kia có tin đồn anh ta và Trương Lị Lị chuẩn bị đính hôn không phải sao? Anh đã rất vui, còn định chuẩn bị quà cưới cho bọn họ. Đợi đến khi bọn họ đính hôn, anh sẽ chúc bọn họ tình cảm lâu bền, bên nhau đến đầu bạc răng long. Kết quả còn chưa kịp chuẩn bị quà thì Phó Kình Hiên đã làm sáng tỏ tin đồn là giả, đệch, tức chết anh mài!”
Anh ta và Phó Kình Hiên cũng tính là tình địch.
Là tình địch, anh ta đương nhiên muốn Phó Kình Hiên yêu đương với người phụ nữ khác.
Có như vậy, Phó Kình Hiên mới không dây dưa với cô nữa.
Mặc dù Phó Kình Hiên từng nói sẽ buông †ay cô, nhưng ai biết đó có phải là thật hay không?
Cho nên, chỉ khi Phó Kình Hiên kết hôn với người phụ nữ khác, anh ta mới tin những điều Phó Kình Hiên nói là thật.
Nhưng kết quả thì sao?
Lục Khởi thầm cười khẩy hai tiếng.
Bạch Dương nghe Lục Khởi nói xong, cảm thấy có chút không thoải mái, cô nhíu mày: “Chuyện này có gì vui đâu, ngay từ đầu đã không phải sự thật, thế mà anh không muốn anh ta làm rõ? Nếu là anh, anh có thích mình bị người ta tung tin đồn thất thiệt không?”
“Đương nhiên là anh không thích, nhưng chuyện này không giống nhau.” Lục Khởi gãi gãi đầu nói.
Bạch Dương khịt mũi: “Khác ở đâu?”
“Tất nhiên là… mà không đúng, bảo bối!”
Lục Khởi đột nhiên nhận ra điều gì đó, sắc mặt trở nên nghiêm túc: “Bảo bối, anh phát hiện ra hình như em rất vui khi Phó Kình Hiên làm sáng tỏ tin đồn đính hôn của anh †a. Không chỉ vậy, em còn nói đỡ cho anh †a nữa, lúc anh nói tới Phó Kình Hiên, em lập tức phản bác lại anh, bảo bối, em…”
“Em không để ý đến Phó Kình Hiên!” Anh †a còn chưa kịp nói hết lời, Bạch Dương đã chột dạ đáp trả.
Nhưng câu nói này lại khiến vẻ mặt Lục Khởi trầm trọng hơn, tâm trạng cũng nặng nề hơn.
Anh ta hít sâu một hơi, cố gắng khiến giọng nói của mình trở nên tự nhiên nhất có thể: “Bảo bối, anh chưa nói em có để ý đến Phó Kình Hiên hay không mà em đã lập tức phản bác lại nói mình không để ý, em đây là không đánh đã khai rồi sao?”