Chương 1353
Cô rất ít khi đến đây, ít nhất không nhiều như Lục Khởi đến Thiên Thịnh.
Vì vậy người ở đây hầu như đa số đều không biết cô.
Cho nên cô cũng không thể đi thẳng lên lầu như Lục Khởi đến Thiên Thịnh, mà phải đến quầy lễ tân đăng ký.
“Xin chào, tôi muốn gặp Lục tổng của các cô.” Bạch Dương đứng trước quầy lễ tân nói.
Lễ tân lấy ra danh sách đăng ký: “Chào cô, xin hỏi tên cô, tôi hẹn trước giúp cô.”
“Bạch Dương.” Bạch Dương mở miệng nói ra tên mình.
Động tác cầm bút của lễ tân khựng lại, cuối cùng vội vàng ngẩng đầu nhìn cô, cứ nhìn chằm chằm mặt cô, như đang xác nhận gì đó.
Giây lát sau, lễ tân thu lại danh sách đăng ký, nhiệt tình cười nói với Bạch Dương: “Thì ra là cô Bạch.”
“Cô biết tôi?” Bạch Dương kinh ngạc.
Lễ tân gật đầu: “Lục tổng phân phó lễ tân, kêu chúng tôi nhớ tên và mặt của cô, chỉ cần cô đến thì không cần thông báo anh ấy, cứ để cô lên là được, nhưng cô Bạch, thật tiếc, hôm nay Lục tổng không ở công ty.
“Không ở công ty?” Bạch Dương cau mày: “Vậy anh ấy ở đâu?”
“Chuyện này thì tôi không biết.” Lễ tân lắc đầu: “Cô Bạch, cô có thể gọi điện thoại hỏi xem.
Bạch Dương mỉm cười: “Được, phiền cô rồi.
Cô xoay người đi ra ngoài.
Quay lại xe, Bạch Dương lấy điện thoại ra, bấm gọi cho Lục Khởi.
Tuy nhiên, trong điện thoại truyền tới không phải giọng Lục Khởi, mà là giọng nữ máy móc lạnh lẽo: “Xin chào, số điện thoại bạn đang gọi đã tắt máy, xin vui lòng gọi lại sau…
Bạch Dương cau mày, lấy điện thoại bên tai xuống.
Kỳ quái?
Lại còn tắt máy?
Anh rốt cuộc làm sao vậy?
Căn môi dưới, Bạch Dương duỗi ngón tay ra, bấm màn hình vài cái, lại gọi đi, lần này là gọi cho bà Lục.
Điện thoại của bà Lục không tắt máy, rất nhanh đã bắt máy.
Giọng nói dịu dàng của bà Lục truyền tới: “Dương Dương, sao lại nhớ tới gọi cho bác vậy?”
Bạch Dương cười đáp: “Cháu nhớ bác ạ, thuận tiện hỏi bác chút chuyện.”
“Chuyện gì cháu cứ nói đi” Bà Lục ngồi trên sofa, ưu nhã thưởng thức cà phê.
Bạch Dương dựa vào ghế: “Là thế này bác gái, Khởi có ở nhà không ạ?”
“Khởi?” Bà Lục lắc đầu: “Nó không ở nhà, lúc này nó ở công ty mới đúng.”
“Anh ấy không ở công ty.” Bạch Dương xoa huyệt thái dương, đáp.
Bà Lục đặt cà phê xuống: “Không ở công ty?”
Bà Lục trầm ngâm một lúc: “Vậy hẳn là nó ra ngoài tiếp khách, hoặc là tuần tra nhà máy rồi đi, Dương Dương, nếu cháu tìm nó thì gọi điện thoại cho nó hỏi đi.”