Chương 1382
Đứng gần cô thì cô sẽ nhìn thấy hai người họ mãi, sau đó…
Bạch Dương cúi đầu, hiển nhiên tâm trạng cực kỳ khó chịu.
Trình Minh Viễn cảm nhận được, anh ta nhìn Phó Kình Hiên và chị Lệ Na, đương nhiên biết được tại sao tâm trạng cô không tốt.
Cũng phải thôi, cô lại yêu Phó Kình Hiên lần nữa rồi. Nhìn thấy Phó Kình Hiên nhảy cặp với cô gái khác, hơn nữa còn nhảy ngay trước mặt cô, sao tâm trạng có thể vui vẻ cho nổi.
Trình Minh Viễn thầm thở dài, anh ta mỉm cười chào hỏi Phó Kình Hiên và chị Lệ Na: “Kình Hiên, chị Lệ Na, hai người cũng tới nhảy sao.”
“Đúng thế, người nào đó muốn nhảy.” Chị Lệ Na vỗ vai Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên liếc cô ấy một cái, ra hiệu cô ấy đừng đánh lung tung, sau đó dời mắt nhìn Bạch Dương.
Đương nhiên Bạch Dương cũng cảm nhận được có người đang nhìn mình, nhưng cô không biết đó là ai.
Cô không ngẩng đầu lên nhìn, cũng không muốn nhìn.
Vì trong lòng cô hiểu rõ, nhìn thấy Phó Kình Hiên và chị Lệ Na kia, tâm trạng cô sẽ chỉ xấu hơn mà thôi.
Thấy Bạch Dương không đoái hoài gì tới mình, Phó Kình Hiên mím môi, không khí xung quanh cũng trầm hơn hẳn.
Hai mắt chị Lệ Na xoay tròn, sau đó che miệng cười, biết rõ còn cố hỏi: “Minh Viễn, bạn nhảy của em là con gái nhà ai vậy?”
“..” Trình Minh Viễn không biết nên trả lời thế nào nữa.
Nếu nói là nhà họ Bạch, chắc chắn chị Lệ Na sẽ đoán được Bạch Dương là vợ cũ của Kình Hiên ngay.
Vợ cũ của Kình Hiên lại nhảy cặp với bạn thân anh, chuyện này dù thế nào cũng thấy rất kỳ quái.
Bạch Dương nhận ra Trình Minh Viễn đang khó xử. Hơn nữa chị Lệ Na này cũng đã hỏi tới cô rồi, dù xuất phát từ phép lịch sự hay vì muốn giải vây cho Trình Minh Viễn, Bạch Dương đều biết mình không thể tiếp tục im lặng, giả vờ như không nhìn thấy gì được nữa.
Cô khẽ thở dài, sau đó ngẩng đầu, ánh mắt thẳng thừng ngó lơ Phó Kình Hiên, nhìn thẳng vào chị Lệ Na: “Chào cô, tôi là Bạch Dương.”
“Cô là Bạch Dương ư, vậy không phải là…”
Chị Lệ Na ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía Phó Kình Hiên.
Bạch Dương ừ một tiếng: ‘Đúng thế, tôi là vợ cũ của người đàn ông bên cạnh cô.
Nhưng cô cứ yên tâm, tôi và tổng giám đốc Phó đã không còn quan hệ gì nữa rồi.”
Nghe thấy lời này, Phó Kình Hiên nhíu mày thật chặt.
Cô nói thế là ý gì?
Có phải cô đã hiểu lầm gì rồi không?
Chị Lệ Na cũng hơi sửng sốt, sau khi phản ứng lại thì liền bật cười khanh khách: “Cô Bạch à, cô thú vị thật đấy, tôi và Kình Hiên không phải như cô…”
“Chị Lệ Na.” Cô ấy còn chưa nói xong thì đã bị Trình Minh Viễn cảm nhận được nguy hiểm cắt ngang: “Chị Lệ Na, Kình Hiên, sắp lên nhạc rồi, để lúc khác rồi hãng hàn huyên đi. Ở đây hơi nhiều người, em và Bạch Dương nhường vị trí này cho hai người, bọn em đi sang kia vậy, không thì lát nữa nhảy dễ đụng vào nhau lắm.”
Nói xong, anh ta kéo Bạch Dương đi sang nơi khác.