Chương 1407
Biến cố đã xuất hiện. Người tự sát không phải Cố Tử Yên mà là thế thân của Cố Tử Yên.
Đầu tiên là khung xương không khớp theo như lời Lâm Diệc Hàng nói, tiếp đến là gương mặt của thi thể.
Phó Kình Hiên ngước nhìn lên trên tòa nhà.
Anh nhớ là phòng bệnh của Cố Tử Yên nằm ở tầng mười. Nhảy từ trên đó xuống thì quả thực sẽ chết ngay tại chỗ, nhưng chắc chắn sẽ không đến nỗi mặt mũi biến dạng, hoàn toàn không thể nhận diện được.
Trong khi toàn bộ gương mặt của thi thể này nát bét, hoàn toàn không thể phân biệt được khi còn sống trông như thế nào.
Ngay ánh mắt đầu tiên khi thấy cái xác, anh đã có cảm giác rất vô lý, cảm thấy sai sai ở đâu đó, nhưng mãi không diễn tả được.
Cho đến khi Lâm Diệc Hàng nói có khả năng thi thể này không phải Cố Tử Yên, anh mới bất chợt ngộ ra, điều sai sai ở đây chính là gương mặt của cái xác.
Thậm chí hiện tại, anh có thể khẳng định, trước khi nhảy xuống khỏi tòa nhà, gương mặt của cái xác này đã bị hủy hoại, nên sau khi nhảy xuống mới tạo ra được tình trạng như bây giờ, mục đích là không để ai nhận ra.
Bằng không, việc thi thể không phải Cố Tử Yên sẽ lộ mất chứ gì nữa?
Nghĩ đến đây, đôi môi mỏng của Phó Kình Hiên cong lên, nở một nụ cười lạnh lùng, thâm hiểm.
Giỏi lắm! Có thể thoát th@n dưới sự giám sát của cảnh sát, còn có thể tìm cho mình một thế thân.
Đúng là anh đã xem thường Cố Tử Yên rồi!
Chẳng mấy chốc, thi để đã được khiêng đi. Trên mặt đất chỉ còn lại một vũng máu chưa khô.
Phó Kình Hiên liếc nhìn vũng máu, rồi xoay người đi về phía Bạch Dương.
Bạch Dương đang uống nước được trợ lý Trương mua, thấy anh quay lại thì tức tốc đóng nút chai nước của mình lại, lấy một chai khác và mở ra, đưa cho anh: “Uống chút nước đi cho trôi cảm giác khó chịu trong lòng.”
Tuy anh chẳng hề sợ hãi cảnh tượng khủng khiếp kia, nhưng nhìn nhiều thì kiểu gì trong lòng cũng thấy không thoải mái.
Uống một ít nước sẽ thấy đỡ hơn hẳn.
Phó Kình Hiên nhìn chai nước Bạch Dương đưa, hàng lông mày cau có giãn hẳn ra, giơ †ay nhận lấy chai nước: “Cảm ơn.”
“Không cần.” Bạch Dương lắc đầu, sau đó ngoái lại nhìn phía đằng kia: “Khám nghiệm tử thi xong rồi à? Tôi thấy hình như họ đã đem thi thể của Cố Tử Yên đi rồi”
“Vẫn chưa xong. Nhưng tạm di dời đến nhà xác trước. Lâm Diệc Hàng đã phát hiện được một vài chỉ tiết” Phó Kình Hiên ngồi xuống cạnh cô.
Bạch Dương dịch sang bên cạnh, nhường cho anh một chỗ ngồi rộng rãi: “Chi tiết gì vậy?”
“Người tự sát rất có khả năng không phải Cố Tử Yên.” Phó Kình Hiên nhìn cô và đáp.
Đồng tử của Bạch Dương co rụt lại.
Trợ lý Trương bên cạnh cũng ngẩn ra: “Không… không phải Cố Tử Yên?”
Phó Kình Hiên gật đầu rồi kể lại nội dung cuộc trò chuyện ban nấy với Lâm Diệc Hàng cùng những ý nghĩ và suy đoán của bản thân.