Chương 1470
“Điều này cũng phải.” Trợ lý Trương gật đầu.
Phó Kình Hiên lấy Azure Heart từ trong túi ra: “Đi lấy một cốc nước tẩy rửa tới đây.”
Vy Y Cơ đã từng đeo sợi dây chuyền này, không rửa sạch sẽ, anh không tiện tặng lại cho Bạch Dương.
“Vâng.” Trợ lý Trương biết anh định làm gì, đáp lại một tiếng rồi lập tức đi chuẩn bị.
Bởi vì Vu Y Cơ có rất nhiều đồ trang sức, nên trong dinh thự nhà họ Phó thường xuyên chuẩn bị sẵn nước tẩy rửa dành riêng cho những thứ này.
Trợ lý Trương xuống lầu tìm người giúp việc hỏi thử, không lâu sau đã bưng một cốc nước tẩy rửa đầy ắp trở lại phòng của Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên bảo trợ lý Trương đặt cốc nước đó lên bàn. Anh ta đặt xong, lúc này anh mới bỏ Azure Heart vào trong nước tẩy rửa.
Chưa đầy mấy giây, nước tẩy rửa đã trở nên vẩn đục.
Phó Kình Hiên lấy một thanh thủy tinh dài rồi khuấy, khẽ đảo Azure Heart trong nước †ẩy, để tất cả mọi ngóc ngách của nó đều được làm sạch.
Trợ lý Trương cầm một chiếc khăn đứng bên cạnh nhìn.
Chờ đến khi nước tẩy rửa lại trở nên trong vắt, anh ta đưa khăn qua: “Tổng giám đốc Phó.”
Phó Kình Hiên cầm khăn để lên mặt bàn, sau đó lấy kẹp gắp Azure Heart từ trong cốc ra, bỏ vào khăn.
Azure Heart đã được rửa sạch sẽ, càng trở nên lấp lánh chói mắt hơn lúc trước.
Nhất là viên kim cương chính, dưới ánh đèn chiếu rọi, phản chiếu ánh sáng bảy màu, càng thêm lóa mắt.
Phó Kình Hiên cầm khăn nhẹ nhàng chà lau Azure Heart, lau hết nước tẩy rửa còn sót lại bên trên.
“Tới phòng thay đồ của tôi, lấy một chiếc hộp lại đây.” Phó Kình Hiên vừa lau vừa căn dặn trợ lý Trương.
Trợ lý Trương rời đi, chỉ một lát sau đã cầm một chiếc hộp tinh xảo tới.
Phó Kình Hiên đặt Azure Heart đã được lau sạch sẽ vào trong hộp: “Cậu về đi.”
“Vâng!” Trợ lý Trương gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Anh lấy di động ra, gọi điện cho Bạch Dương.
Bạch Dương nhanh chóng bắt máy: “Đã trễ thế này rồi, có chuyện gì à?”
“Có quấy rầy em không?” Anh đặt di động bên tai khẽ cất tiếng, không trả lời mà hỏi ngược lại.
Bạch Dương đang ngồi làm việc trước máy tính. Nghe thấy anh hỏi, cô xoay chiếc cổ đã hơi cứng đờ rồi mỉm cười: “Không đâu, †ôi vẫn chưa ngủ, cho nên cũng không coi là quấy rầy.”
“Vậy thì tốt.” Phó Kình Hiên vuốt ve chiếc hộp trong tay, sau đó hỏi, “Sao em trả lại Azure Heart thế?”
Bạch Dương sững sờ, sau đó vẻ mặt có chút kỳ quái: “Lúc này anh mới hỏi tôi, lễ nào bây giờ mới biết à?”
Phó Kình Hiên ‘ừ’ một tiếng: “Phải.”
“Sao lại thế?” Bạch Dương nhíu mày: “Khi ấy tôi đến phòng bệnh của anh đã đưa Azure Heart cho Vu Y Cơ, bảo bà ta đưa cho anh rồi mà. Sao anh lại…”
Nói đến đây, cô bỗng nghĩ tới tính cách của Vu Y Cơ, vẻ mặt lập tức trở nên khó coi: “Là Vu Y Cơ tự ý chiếm Azure Heart làm của riêng, không đưa cho anh à?”
“Ừ”” Phó Kình Hiên gật đầu, cũng không giấu diếm: “Tối nay tôi trở lại dinh thự nhà họ Phó thì thấy bà ấy đang đeo Azure Heart, mới biết em đã trả lại nó.”
“Còn đúng là thế thật, bà ta cũng quá…”