Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1486



CHƯƠNG 1486

Lần trước, lúc Thời Trạch hóa giải thôi miên cho anh cũng đã nói rằng sẽ không giúp đỡ Cố Tử Yên nữa.

Huống chỉ, người mà Thời Trạch giúp lúc trước cũng không phải Cố Tử Yên mà chính là Thời Khiêm. Thế nên Cố Tử Yên muốn Thời Trạch ra tay là hoàn toàn không có khả năng.

Đương nhiên cũng không thể khẳng định chắc nịch được.

“Không tìm được người hỗ trợ Cố Tử Yên thì muốn tìm cô ta lại càng khó khăn.”

Bạch Dương thở dài.

Lâm Diệc Hàng bỗng lên tiếng: “Cũng chưa chắc”

“Là sao?” Bạch Dương và Phó Kình Hiên cùng nhìn anh ta.

“Có phải cậu biết cái gì không?” Phó Kình Hiên trầm giọng hỏi.

Lâm Diệc Hàng đẩy gọng kính: “Trước đây tôi từng cho Cố Tử Yên uống một loại thuốc. Loại thuốc này chứa rất nhiều nguyên tố chiết xuất từ quả cây Vạn Tuế, một khi cơ thể con người hấp thụ lượng lớn nguyên tố đó sẽ xuất hiện hiện tượng xơ cứng, hiện tượng này có tên riêng khoa học là Hội chứng xơ cứng teo cơ một bên.

Mặc dù tôi chỉ cho Cố Tử Yên uống hai lần thôi nhưng độ tỉnh khiết của loại đó rất cao, cơ thể của cô ta…”

Nói đến đây, khóe môi anh ta cong lên, cười lạnh lùng rồi nói tiếp: “Hiện tại, chắc chắn cô ta đã xuất hiện tình trạng ban đầu của chứng xơ cứng teo cơ một bên rồi. Cho nên nếu hai người muốn tìm cô ta thì có thể tìm từ các bệnh viện lớn, cơ thể phát sinh vấn đề, hẳn phải đi khám bác sĩ đúng chứ? Cho dù cô ta không đi bệnh viện thì kẻ hỗ trợ có thể mời bác sĩ đến khám riêng mà. Trước mắt Hội chứng xơ cứng teo cơ một bên vẫn là một trong những căn bệnh nan y, chỉ có vài bác sĩ trên thế giới nghiên cứu về nó. Cứ xem thử có bác sĩ chuyên về Hội chứng xơ cứng teo cơ một bên nào được mời liên tục không là có thể đoán được vị trí của Cố Tử Yên.”

Nghe anh ta nói xong, khóe miệng Bạch Dương run rẩy liên hồi, câm nín cực độ.

Hành động hạ độc là hành vi phạm pháp, thế mà anh ta có thể nói trắng ra, không chút che giấu như thế.

Anh ta tin bọn họ thật đấy, không sợ bọn họ báo cảnh sát à?

Thôi được rồi, quả thật cô sẽ không báo cảnh sát.

Đừng nói tam quan cô bất chính, cô không thể vì Cố Tử Yên mà tống một bác sĩ với †ay nghề cực kì giỏi như anh ta vào trong tù được.

Huống chị, hiện tại vị bác sĩ này đang đứng về phía bọn họ.

Chỉ dựa vào điểm này thôi là cô cũng muốn bao che.

Phó Kình Hiên không quan tâm Lâm Diệc Hàng có phải cố tình hạ độc hại người hay không, anh chỉ để ý đến manh mối mà Lâm Diệc Hàng nói.

Không thể không nói rằng đây là thứ vô cùng có ích.

“Nghe thấy chưa?” Phó Kình Hiên quay đầu, nói với trợ lý Trương ở bên cạnh.

Trợ lý Trương gật đầu: “Nghe được rồi tổng giám đốc Phó, lát nữa tôi sẽ cho người bắt đầu điều tra từ hướng này.”

Phó Kình Hiên khẽ gật đầu.

Bạch Dương nhìn Lâm Diệc Hàng: “Đúng rồi, anh nghĩ thế nào mà lại hạ loại thuốc này với Cố Tử Yên thế?”

Phó Kình Hiên cũng nhìn Lâm Diệc Hàng.

Lâm Diệc Hàng lấy một con dao phẫu thuật sắc bén trong túi áo blouse trắng ra, nhàn nhã xoay chuyển trên đầu ngón tay, giọng nói lạnh lùng hờ hững: “Cô ta lừa gạt tôi thì phải trả một cái giá tương xứng!”

Bạch Dương nhíu mày.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.