Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1631



Chương 1631

Cô thế mà đoán không sai tâm tư của ông †a chút nào!

Năng lực quan sát như ông ta, nhạy cảm như vậy sao?

“Xem ra tôi nói đúng rồi.” khóe miệng Bạch Dương cong lên một độ cong mỏng: “Cũng đúng, Bạch Viện là một người ngu ngốc, còn là một ngu ngốc vô cùng dễ lợi dụng, có thể sử dụng một người ngu ngốc đổi lấy thứ mình muốn, không thể không nói, sếp Đoàn quả thật vô cùng có thủ đoạn, đáng tiếc ngài quá không biết che giấu rồi, dã †âm của ngài, quá rõ ràng, rõ ràng đến mức tôi liếc qua cũng biết ông đang nghĩ gì.

Đoàn Hựu Đình siết chặt ly trà, ánh mắt tối tăm nhìn Bạch Dương, không nói gì.

Mà bên cạnh ông ta, Bạch Viện đột nhiên bùng nổ, nghiến răng nghiến lợi về phía Bạch Dương, hận không thể xẻo một miếng thịt trên người Bạch Dương xuống: “Bạch Dương, cô nói ai là kẻ ngu ngốc đấy”

Một câu ngắn ngủi, lập tức lộ ra tất cả khuyết điểm của Bạch Viện.

Dù là người của Đoàn Hựu Đình, hay là người của Bạch Dương bên này, đều dùng anh mắt khinh bỉ nhìn cô ta.

Người phụ nữ này ngu ngốc sao?

Tất cả những gì mà sếp Bạch vừa nói, là sếp Đoàn đang lợi dụng cô ta, thậm chí cuối cùng có thể lừa gạt phần cổ phần trong tay cô ta đi.

Mà cô ta thì hay rồi, căn bản không chú ý ở phương diện này, lại chỉ để ý câu sếp Bạch mắng cô ta ngu ngốc kia.

Người như vậy, thế mà còn muốn làm chủ tịch?

Nếu cô ta thật sự lên làm chủ tịch của Thiên Thịnh, đó mới là bất hạnh của mấy người bọn họ.

Bạch Viện đương nhiên cảm nhận được ánh mắt của những người này nhìn mình, càng thêm không thể chấp nhận, con mắt đỏ hồng quát: ‘Mấy người nhìn cái gì, mấy người có ý gì?”

Nhưng mà không một ai để ý cô ta.

Bạch Dương cũng thế, xem cô ta như không khí, chỉ nhìn Đoàn Hựu Đình, lạnh lùng cười: “Đáng tiếc sếp Đoàn, tính toán của mấy người, cuối cùng lại sai rồi, quả thật, nếu như cổ phần công ty trong tay tôi đều là thừa kế được từ chỗ ba tôi, thật sự là tôi nên phân cho Bạch Viện một nửa, nhưng thực ra, cổ phần trong tay tôi cũng không phải thừa kế từ chỗ ba tôi”

“Cô nói cái gì?” Sắc mặt Đoàn Hựu Đình hoảng hốt, lập tức đứng dậy: “Không phải thừa kế từ chỗ Bạch Hạo?”

“Đương nhiên!” Bạch Dương vòng tay lại trào phúng nhìn ông ta: “Sáu năm trước, Thiên Thịnh tràn ngập nguy cơ, ba dưới tình tình cấp bách, đã dùng cổ phần công †y trong tay mình đi trao đổi với ngân hàng và các tập đoàn khác, muốn gom tài chính giúp Thiên Thịnh vượt qua đợt khó khăn đó, chỉ cần Thiên Thịnh có thể chống đỡ được, ông không làm chủ tịch làm một cổ đông nhỏ cũng được, cho nên ba không chút do dự đổi 40% cổ phần công ty, cuối cùng trong tay chỉ còn 11%, rốt cuộc gom được số tiền, nhưng mà phần tiền này, cuối cùng lại bị mẹ con Bạch Viện ôm đi.”

Nói đến đây, Bạch Dương dời ánh mắt nhìn về phía Bạch Viện, ánh mắt không chút cảm tình, nhìn cô ta giống như là một vật chết.

Bạch Viện cũng bị ánh mắt của cô làm hoảng sợ, cả người cứng đờ tại chỗ.

Thật đáng sợ, ánh mắt của Bạch Dương thật đáng sợ, giống như là muốn giết cô ta vậy.

Cô ta đến bây giờ cũng chưa từng nghĩ, Bạch Dương trước kia chỉ có thể mặc cho cô ta bắt nạt, bây giờ thế mà lại có khí thế như thết “Cho nên, ý của cô là, số cổ phần cô chính thức thừa kế từ Bạch Hạo, chỉ có 11%?”

Đoàn Hựu Đình sắc mặt dữ tợn nhìn Bạch Dương.

Bạch Dương nhếch môi: “Đúng thế!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.