Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 246: Chương 246





Thực ra cô biết bản thân không tranh được với Đoàn Hựu Đình, dù gì Đoàn Hựu Đình cũng đã quản lý tập đoàn bao nhiêu năm nay rồi, các vị cổ đông và cấp cao đang ngồi đây, dường như quá nửa đều là người của ông ta.

Nhưng muốn cô trả toàn bộ quyền quản lý lại, đúng là rất không cam tâm, thế nên cô đã quyết định, cho dù bản thân không tranh được toàn bộ quyền quản lý, ít nhất cũng phải tranh được một nửa.

Đoàn Hựu Đình tức đến bật cười: “Dã tâm của người trẻ bây giờ đúng là lớn thật đấy, trước đây sao chú không phát hiện ra cháu gái có tham vọng lớn như vậy chứ?”
Bạch Dương vuốt tóc, thản nhiên trả lời: “Đó là bởi vì trước kia cháu được ba bảo bọc, bây giờ ba không còn nữa, đương nhiên cháu phải tự mình đứng ra đối mặt gió mưa, nếu như bây giờ ba cháu vẫn còn sống, nhất định sẽ cảm thấy vui vẻ vì cháu, chú Đoàn nói có phải không?”
Đoàn Hựu Đình nắm chặt nắm đấm, che đậy ác ý trong mắt, nghiến răng nói: “Cháu nói phải.”
Con nhóc này đúng là giỏi thật, cố ý nhắc đến Bạch Hạo để áp chế ông ta, nhắc nhở ông ta, ông ta là do Bạch Hạo một tay đào tạo nên, bây giờ ông ta đối xử với con gái của Bạch Hạo như vậy, chính là vong ân phụ nghĩa, là sói mắt trắng, rõ ràng ông ta không thể phản bác, nếu như phản bác, há chẳng phải tự nhận mình là sói mắt trắng sao, đến lúc đó dư luận sẽ đánh giá ông ta thế nào?
Hơn nữa cổ phần trong tay ông ta vốn không thể thắng được con bé này, ngộ nhỡ dư luận ảnh hưởng đến Thiên Thịnh, tất cả cổ đông chắc chắn sẽ có ý kiến với ông ta, sau đó sẽ liên danh triệu tập cuộc họp cổ đông, chọn lại người quản lý tập đoàn, lúc đó vốn kinh doanh của ông ta bao nhiêu năm nay sẽ đổ sông đổ bể.


Nghĩ đến đây, Đoàn Hựu Đình tức đến mức lồng ngực phập phồng dữ dội, nhưng lại nhẫn nhịn lửa giận không phát tiết, lạnh lùng nhìn Bạch Dương: “Cháu gái quả nhiên là con gái ruột của ba cháu, được, chú có thể cho cháu một nửa, nhưng mà…”
Ánh mắt Bạch Dương lóe sáng: “Mời chú Đoàn nói.”
Cô biết sẽ không đơn giản như vậy.

Chắc chắn ông ta còn muốn tính kế cô một lần.

Đoàn Hựu Đình cầm một tập tài liệu bên cạnh lên: “Đây là một phương án hợp tác liên doanh về kĩ thuật năng lượng mới, chú đã tốn rất nhiều công sức mới lấy được tư cách họp trong phương án hợp tác này, người phát động hợp tác chuẩn bị tìm năm đối tác hợp tác, chỉ cần cháu có thể khiến Thiên Thịnh lấy được một vị trí hợp tác trong đó, chú sẽ cho cháu một nửa quyền quản lý.”
Ngừng lại một chút, ông ta lại nói: “Ngược lại, nếu như không lấy được, cháu phải từ bỏ quyền quản lý, đồng thời rời khỏi Thiên Thịnh, làm cổ đông bình thường, đương nhiên, nếu cuối cùng cháu không lấy được mà vẫn muốn cứng đầu giành quyền quản lý, vậy thì đừng trách chú cùng cháu mất cả chì lẫn chài, hủy đi Thiên Thịnh, cháu gái, cháu thấy thế nào?”
“Chú đang uy hiếp đấy!” Lục Khởi chỉ vào ông ta.


Bạch Dương bấm tay Lục Khởi, nhìn Đoàn Hựu Đình: “Được, cháu đồng ý.”
“Cục cưng…”
Bạch Dương quay ra nhìn Lục Khởi, ánh mắt cực kỳ nghiêm túc: “Khởi, anh nên biết đối với em Thiên Thịnh đại diện cho điều gì, thế nên cho dù đây là cái bẫy, em cũng bắt buộc phải nhảy, anh hiểu không?”
Lục Khởi há hốc miệng, phút chốc không nói được lời nào.

Bạch Dương hài lòng mỉm cười, giơ tay về phía Đoàn Hựu Đình: “Đưa phương án hợp tác cho cháu.”
Đoàn Hựu Đình cười híp mắt đưa cho cô: “2 giờ chiều chính là thời gian cuộc họp, cháu gái đừng đến muộn giống như lần này nhé.”
Ông ta không cho rằng cô có thể lấy được vị trí hợp tác.

Người phát động hợp tác đã nói, người ta sẽ chỉ hợp tác với mấy công ty có thực lực nhất, Thiên Thịnh vốn không có tư cách, ông ta chỉ đợi cô thua.

Cuộc họp đã kết thúc..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.