Ngoài ra, cô không nhớ quen với người đàn ông đó như thế nào, về phòng như thế nào, cô đều không nhớ.
Bạch Dương nghĩ đến chuyện sáng nay khi cô rời đi, xé tờ giấy ghi nhớ bên trên có ghi dãy số, cô lần mò nó ra khỏi túi áo khoác và tìm kiếm dãy số đó trên messeger.
Ngay sau đó đối phương đã chấp nhận lời mời kết bạn của cô.
Bạch Dương đã gửi một tin nhắn luôn mà không cần đợi người bên kia nói gì Bạch Dương: Ai cũng là người lớn, đêm qua chỉ là trò chơi giữa những người lớn thôi.
Quên đi, sẽ tốt cho cả tôi và anh.
Bạch Dương: Chuyển tiền 88888 Lúc này, Phó Kình Hiên vẫn đang chăm sóc Cố Tử Yên trong bệnh viện.
Tối qua biết tin Cố Tử Yên được đưa đi cấp cứu, anh ấy rất lo lắng, sau khi đến bệnh viện mới biết Cố Tử Yên không sao nhưng bị dập trán và gãy chân nhẹ.
Cần nằm viện một thời gian.
Cố Tử Yên đã sớm tỉnh dậy, kéo tay anh ta, đôi mắt đỏ hoe, giọng nói như đang khóc: “Kình Hiên, em rất sợ, anh có thể ở lại đây được không?”
Phó Kình Hiên không thể từ chối, nên đã nhờ trợ lý Trương đưa bà Cố về và tự mình ở lại bệnh viện.
Thấy Cố Tử Yên lúc sáng mặt vẫn còn tái nhợt, anh đành phải nhờ trợ lý Trương mang máy tính đến phòng bệnh xử lý công việc và coi trông Cố Tử Yên.
Buổi trưa, điện thoại của Phó Kình Hiên rung lên, có tin nhắn Messenger mới.
Anh ta nhấp vào thì thấy đó là tin nhắn ở tài khoản Messenger riêng tư, đoán là do Bạch Dương tự thêm vào nên anh ta đã chuyển tài khoản.
Phó Kình Hiên vừa đồng ý yêu cầu kết bạn của Bạch Dương, còn đang suy nghĩ xem nên đề cập đến chuyện tối hôm qua như thế nào thì Bạch Dương đã gửi một tin nhắn rồi chuyển tiền cho anh.
Nhìn thấy tin nhắn của Bạch Dương, người đàn ông nhướn mày, mặt tối sầm lại.
Người phụ nữ này…
Đột nhiên, một đoạn tin tức chạy ra từ phần đầu trên màn hình.
.
Truyện Điền Văn
Khi thấy Bạch Dương được nhắc đến trên bản tin, anh ấy vội chọn vào và phát hiện trong video, Lục Khởi đang ôm Bạch Dương, làm rõ với phóng viên về vụ lùm xùm giữa Bạch Dương và Lương Triết, đồng thời dõng dạc tuyên bố hai người đang hẹn hò còn không quên chế nhạo anh ta một trận Tin tức này, cùng với chuyện say xỉn vô cớ của Bạch Dương đêm qua, khiến Phó Kình Hiên cảm thấy bực bội.
Cố Tử Yên vừa xem xong video với bà Cố, tâm trạng rất vui vẻ, vừa định hỏi Phó Kình Hiên trưa ăn gì thì phát hiện nhiệt độ cơ thê của Phó Kình Hiên rất thấp, sắc mặt anh ấy tái nhợt, bất giác giữ chặt lấy chiếc chăn.
Chẳng lẽ lại vì Bạch Dương?
“Kình Hiên.” Cố Tử Yên nhẹ nhàng nói: “Em thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại, có phải đang bận lắm không? Hay là anh trở lại công ty trước, em ở một mình cũng được”
Phó Kình Hiên ánh mắt đang từ điện thoại nhìn sang một bên: “Không bận, hôm nay anh sẽ ở bệnh viện cùng em.”
“Vâng.” Cố Tử Yên cười.
“Thế buổi trưa anh muốn ăn gì?”
Cô ấy ra hiệu gọi đồ ăn ngoài, khi mở điện thoại lên lần nữa, cô ấy “vô tình” bấm vào một ứng dụng tin tức, nhìn lướt qua tin tức đó, rồi ngạc nhiên nói: “Anh đã xem tin tức chưa, Kình Hiên? Cô Bạch và Lục Khởi yêu nhau rồi.”
“Ừ, anh vừa xem tin mới.”
“Trước đây cô Bạch nhất định đòi ly hôn với anh.
Em vẫn cảm thấy có lỗi với cô ấy, nhưng bây giờ em yên tâm rồi.” Cố Tử Yên nói: “Cô Bạch đã tìm được hạnh phúc của mình, nói không chừng có lẽ sẽ tổ chức đám cưới trước cả chúng ta”.
Phó Kình Hiên đôi mắt trĩu xuống, không biết nên làm gì, nói: “Lục Khởi không thích hợp với cô ấy.”.