Chương 806
Thì ra bông hoa này là do Phó Kình Hiên gửi, lúc đầu cô còn tưởng là của Trình Minh Viễn Nói cho cùng, Trình Minh Viễn, về cơ bản mỗi lần gặp cô thì anh ta đều sẽ tặng cô một ít hoa hoặc một món quà nhỏ.
Không ngờ là lần này cô lại đoán sai rồi.
Bạch Dương nhìn bó hoa trong tay, ánh mắt khá phức tạp.
Hành vi gửi hoa của Phó Kình Hiên thực sự khiến cô ấy ngạc nhiên.
Và quan trọng nhất, cô không biết phải làm gì với bó hoa này bây giờ, nên bỏ đi hay trả lại cho Phó Kình Hiên?
Đang nghĩ, điện thoại di động rung lên.
Bạch Dương bình tĩnh lại, nhìn xuống dưới, đó là tin nhắn của Phó Kình Hiên: “Em nhận được hoa chưa?”
Ánh mắt Bạch Dương lóe lên, cô liếc qua bàn trà nhỏ, đáp lại một chữ: “Ừ”
Tại dinh thự nhà họ Phó, nơi cách Vịnh Tiên Thuỷ hơn hai mươi cây số, Phó Kình Hiên đang ngồi trên mép giường mặc áo choàng tắm, cổ áo choàng phanh ra một nửa để lộ khuôn ngực cường tráng.
Tóc của anh vẫn đang ướt sũng, ngọn tóc vẫn còn vương chút nước, những giọt nước trượt dọc theo đường quai hàm hoàn hảo qua yết hầu rồi lăn đều qua xương quai xanh, cuối cùng trượt lên ngực anh, †ạo nên một bức tranh vô cùng quyến rũ.
Lúc này, anh đang cầm trên tay một chiếc khăn tắm, chuẩn bị lau khô tóc.
Đột nhiên, điện thoại anh để sang một bên sáng lên, hai mắt lấp láy, lập tức quàng khăn lên cổ, không kịp lau tóc, anh cầm lấy điện thoại mở khóa.
Thấy đó đúng là câu trả lời của Bạch Dương, trong lòng anh vui mừng.
Nhưng đúng một giây tiếp theo, nhìn thấy câu trả lời của Bạch Dương, chỉ có một tiếng ừ mờ nhạt lạnh lùng, niềm vui trong lòng đột nhiên nhạt đi rất nhiều.
Cái từ ừ đấy, khiến anh hoàn toàn không thể tưởng tượng được tâm trạng khi nhận hoa của cô.
Sau khi véo lông mày một cái, Phó Kình Hiên khẽ thở dài, sau đó gõ và hỏi thẳng: “Em thích không?”
Bạch Dương nhướn mày.
Phó Kình Hiên hỏi cô thích bó hoa đó không, hay Phó Kình Hiên hỏi cô có thích bó hoa từ anh hay không?
Không đoán được nên Bạch Dương cũng không thèm đoán, mập mờ trả lời: “Cũng được, thế nhưng mà mời tổng giám đốc Phó sau này đừng tặng nữa, sẽ làm cho người khác hiểu lầm”
Phó Kình Hiên cau mày.
Hiểu lầm?
Anh vốn tưởng rằng sau sự việc hôm nay, thái độ của cô đối với anh ít nhất cũng sẽ cải thiện rất nhiều, và cho dù cô vẫn không chấp nhận anh, thì ít nhất cô sẽ không phản kháng lại anh bằng bất cứ cách nào nữa.
Nhưng bây giờ anh nhận ra rằng tất cả mọi thứ là do anh suy nghĩ quá nhiều.
Phó Kình Hiên thở dài: “Sẽ không có ai hiểu lầm, và cũng sẽ không có ai biết là anh gửi hoa cho em”
Bạch Dương: “Ừ nhỉ, vậy thì tốt, ngày mai tôi sẽ nhờ người gửi hoa lại cho anh”
Nhìn thấy câu này, lông mày của Phó Kình Hiên cau lại thành hàng, trong lòng nổi lên một chút tức giận.
Ngay cả một bó hoa, cô cũng muốn tặng lại anh.
Cô thật sự muốn phân chia rõ ràng rành mạch với anh!
Phó Kình Hiên mím đôi môi mỏng, dùng ngón tay gõ nhanh: “Không cần, nếu thật sự không muốn thì cứ ném đi”